Tà Y Ma Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 18: Q.1 - Chương 18: Đệ nhất mỹ nhân, hôn lễ kinh biến




Edit & Beta : ღ Vy Nhi ღ

Ngay khi Liệt Hỏa Kình Thương cùng Tức Mặc U Tà vừa mới ngồi xuống sau, thanh âm của thái giám trông coi bên ngoài đại điện lại truyền đến: "Hoa Tàn quốc đích hoàng nữ đến!" Một tiếng này cũng giống như sấm nổ rền vang khắp đại điện, ánh mắt của mọi người lại ngưng tụ tại cửa đại điện, liền ngay cả U Tà giờ phút này cũng là hơi nheo mắt lại, nhưng chưa nhướn mày, mà Liệt Hỏa Kình Thương lại mặt không đổi sắc, một mình uống rượu.

Trái lại Mộc Hoàn Hi lại là tò mò nhìn về phía ngoài điện, người này từ nhỏ mỹ danh đã truyền khắp thiên hạ_trưởng công chúa của Hoa Tàn quốc_Hoa Lộng Ảnh khiến nàng nghe nói qua không ít, nhưng vẫn chưa gặp qua, lần này cư nhiên lại tới tham gia hôn lễ của Nguyệt Thần Thái tử, thật đúng là làm cho người ta kinh ngạc không thôi.

Mà thân ảnh từ cửa đi vào cũng không làm cho người ta thất vọng, chỉ thấy nàng kia một thân váy dài màu trắng thướt tha, trên ống tay áo thùng thình thêu những đóa hoa linh lan màu lam, trên cánh tay kéo dài chừng một trượng lụa mỏng mềm mại, trên búi tóc cao cao ở đỉnh đầu cắm một cây trâm Thất bảo san hô, khuôn mặt vô cùng diễm lệ, làn da trắng nõn nà, trong suốt như bạch ngọc, mặt mày chỉ tô điểm một chút phấn son hồng nhạt cũng đủ làm siêu lòng người, quả nhiên có phong phạm của Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, một đôi mắt như hoa đào mị hoặc, lại nghiêm nghị sinh uy, cộng thêm khí chất hoàng gia, nàng quả thật khiến người ta chỉ nhìn một cái liền thỏa mãn không còn gì để nói a!

Có người nhãn lực tốt liền nhìn ra Thất bảo san hô trâm trên đầu nàng, cư nhiên là cực phẩm mà mấy ngày trước đây Lưu Ly trai mới tung ra_"San ngọc hoàng y", lập tức kinh hãi trợn mắt há hốc mồm, ngày đó cây trâm này bị bao nhiêu tiểu thư khuê các tranh đoạt, thì ra người cuối cùng đoạt được cư nhiên là vị Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân này! Bất quá trâm này cũng xác thực rất xứng với nàng!

Hoa Lộng Ảnh nhìn ánh mắt kinh diễm của mọi người, nhưng không có lộ ra chút cảm xúc, tiến đến ngồi ở ghế trên, trong cả quá trình cũng không có lộ ra chút cảm xúc. Mà Mộc Hoàn Hi nhìn thấy vị công chúa này xong cũng không có cảm xúc gì đặc biệt, phải biết rằng ngày ấy nàng nhìn thấy Tà ca ca nhưng là so với nàng này đều mỹ gấp trăm lần cũng không hết đâu!

Hoa Lộng Ảnh ở ngồi xuống sau, ánh mắt không tự giác liếc về phía Liệt Hỏa Kình Thương đang ngồi một bên, lúc nhìn đến cặp mắt lạnh lùng vô song kia thì lại âm thầm lắc lắc đầu. Vì sao vị Phong Mâu Nhiếp Chính vương này lại cho nàng cảm giác giống hắn như thế? Hơn nữa theo tin tức mà chính mình thu được, vị Nhiếp Chính vương này quả thật cùng Minh Thiên Tầm có liên quan, nhưng cái liên hệ này là cái gì đây?

Nếu Liệt Hỏa Kình Thương này đúng thật là Minh Thiên Tầm vậy nàng nên làm như thế nào? Chẳng lẽ để cho hắn cưới cái người quái dị, phế vật của Nguyệt Thần quốc kia sao?

Nghĩ đến đây liền nhìn về phía Tức Mặc U Tà bên người Liệt Hỏa Kình Thương, cảm nhận được nàng kia cả người lạnh nhạt lại toát ra khí chất thiên tiên khiên nàng sửng sốt, nhưng lúc nhìn đến gương mặt nàng kia có chút làm cho người ta sợ hãi thì nàng lại đem chút ghen tị nhơ nhỏ ở trong đáy lòng kia che dấu đi. Bộ dạng dọa người như thế, cho dù khí chất như lan (ý nói khí chất cao quý) thì cũng như thế nào? Còn không phải gương mặt vẫn là không thể nhìn nổi sao?

"Hoàng thượng giá lâm, Hoàng hậu nương nương giá lâm!" Thanh âm này gọi lại suy nghĩ của Hoa Lộng Ảnh cùng mọi người ở đây, cùng nhau xoay người hành lễ, nhưng mà bên trong toàn bộ đại điện như vậy, hai cái thân ảnh lạnh nhạt mà ngồi trong đám người đang quỳ hành lễ kia có vẻ lại rất nổi trội.

Nguyệt Thần hoàng đế vừa định tức giận, nhưng khi nhìn đến ánh mắt chợt lóe sau lớp mặt nạ màu bạc che mặt kia, mặt lại lộ vẻ uy nghiêm nói: "Các vị miễn lễ, hôm nay sứ giả tam quốc đến Nguyệt Thần ta, trẫm rất là cao hứng, mọi người không cần giữ lễ tiết , đều ngồi đi!" .(*Vy Nhi: Thật là lời nói chỉ để tô vẽ mà thôi, hành lễ xong rồi mới nói không cần giữ lễ a! Sao k nói sớm đi, còn bày đặt. @.@ )

Dứt lời tất cả mọi người đều ngồi xuống, mà Thái tử Tây Việt Tiêu cùng Thái tử phi Tức Mặc Vãn Nguyệt cũng đi vào bên trong đại điện, hai cái cung nữ đỡ Tức Mặc Vãn Nguyệt vừa chuẩn bị cùng Tây Việt Tiêu làm lễ bái đường, dị biến nổi lên.

Một đạo thanh âm kiêu ngạo, tự đại trong điện vang lên: "Không được hành lễ, bản công chúa coi trọng hắn !" Thanh âm này làm cho mọi người sắc mặt kinh hãi, mà Tức Mặc Vãn Nguyệt lại trực tiếp xốc lên khăn voan thêu hỉ phụng trên đầu.

Mà Tây Việt Tiêu cũng bởi vì dị biến này mà có chút hơi thất thần, Mộc Hoàn Hi nhìn Tây Việt Tiêu một thân hỉ phục vô cùng tuấn dật, mặt lộ vẻ thập phần kiên định, nàng không phải chưa từng thấy qua người tuấn mỹ hơn so với Tây Việt Tiêu, ví dụ như Khuynh Thành ca ca cùng Tà ca ca, hay ngay cả hoàng huynh đều tuấn mỹ hơn so với hắn.

Nhưng tự nàng cũng hiểu được, loại nam tử phong hoa tuyệt đại giống như Tà ca ca cùng Khuynh Thành ca ca, không phải là loại nàng có thể mơ tưởng , mà tên Nguyệt Thần Thái tử đang đứng trên đại điện này rất hợp nàng ý, dù sao lần này trở về Tuyết Phong, mẫu hậu cũng muốn nàng tuyển phò mã, chẳng thà gả cho Nguyệt Thần Thái tử - Tây Việt tiêu còn tốt hơn!

Hơn nữa nàng xem Tức Mặc Vãn Nguyệt kia rất là không vừa mắt, không phải nàng ta luôn cao ngạo rằng mình là Thái tử phi sao? Vậy nàng liền đoạt tước vị Thái tử phi đó, xem nàng ta còn kiêu ngạo như thế nào nữa đây!

Mà Mộc Lăng Phong cũng là kinh hãi, muội muội nhà mình đây là muốn gây lên phong ba gì nữa đây?! Nhưng mà khi hắn nhìn đến ánh mắt chân thật của Mộc Hoàn Hi, mới quay đầu nhìn về phía Tây Việt Tiêu trong điện.

Người này bề ngoài thật là tuấn dật, hơi thở cũng ôn nhuận như ngọc, nhưng không biết vì sao lại cho hắn một loại cảm giác âm ngoan, nghĩ đến đây hắn không khỏi nhíu nhíu mày. Nhưng chỉ cần là muội muội nhà mình thích, hắn chính là quyết ủng hộ, ngày sau tin rằng hắn ta cũng không dám cô phụ muội muội!

"Hoàng thượng, hoàng muội của ta chính là công chúa được sủng ái nhất của Tuyết Phong Quốc, nói vậy cũng có thể xứng đôi với Thái tử. Chi bằng, để cho hai quốc chúng ta trọn đời giao hảo, kết thành thông gia người thấy như thế nào? !", Giờ phút này, Mộc Lăng Phong lại khôi phục thái độ uy nghiêm của hoàng thất, mở lời với Hoàng thượng, Hoàng hậu ở trên điện.

Mà Nguyệt Thần Hoàng cùng Hoàng hậu cũng là bị tình huống bất thình lình này làm cho không biết làm sao, nhưng đang nghe thấy "Hai quốc trọn đời giao hảo", liền lấy lạo thần sắc, lập tức cũng là mừng rỡ nói: "Đó là tự nhiên, công chúa cùng hoàng nhi của thật sự là trai tài gái sắc. Tốt lắm! Vậy hôn lễ hôm nay hủy bỏ!" .

Nhưng mà lúc này Tức Mặc Hoành cả kinh nói: "Hoàng thượng, vậy nữ nhi của ta thì làm sao bây giờ?" .

Lời này vừa mới dứt, ngoài cửa liền truyền đến thanh âm hoảng sợ đến cực điểm của thị vệ cấp báo: "Hoàng. . . Hoàng thượng. . . Không tốt , Đạp lỗ tộc ở Bắc cảnh xâm phạm, đã chiếm được ba tòa thành trì!" .

Nghe vậy Hoàng thượng cao cao tại thượng cả kinh trực tiếp từ Long ỷ đứng lên, giận dữ hét: "Cái gì! Không phải mấy ngày trước còn muốn quy hàng quốc gia của ta sao? ! Tại sao có thể như vậy!" .

Hữu tướng ngày thường cùng Tức Mặc Hoành không hợp, lập tức thở dài nói: "Hoàng thượng, thứ nữ của Tức Mặc tướng quân này sợ là đã đắc tội thần linh, mới có thể ngay trong ngày đại hôn lại dẫn quân địch đến phạm!" Lời này vừa nói ra, toàn bộ đại thần đều tụm lại xì xào to nhỏ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.