CHƯƠNG 2
Lão Tiếu là bạn thân của Lão Đại, chuyên môn bí mật quay a phiến, cũng là một thằng cha tán tận lương tâm.
Lần trước Lão Đại giúp lão bắt cóc một học sinh cao trung để lão quay hình, lão tìm đến hơn mười một tráng nam cưỡng *** tiểu hài nhi kia, nói muốn quay đêm đầu tiên của xử nam gì đó, kết quả dám đem tiểu hài nhi nọ dằn vặt đến chết.
Lần này lão tìm Quang quay a phiến, khẳng định cũng không có hảo tâm gì. Nhưng tôi nghĩ Lão Đại sở dĩ đáp ứng như vậy đại khái là muốn mượn cơ hội trừng phạt Quang.
Cầm chìa khóa Lão Đại đưa cho, tôi theo chỉ dẫn của kẻ làm thuê đi xuống tới tổng bộ tầng hầm.
Lão Đại sau khi trở về nhốt Quang vào trong tầng hầm, nghe nói hàng đêm câu chưa từng được dễ chịu.
Tôi nhẹ nhàng mở cánh cửa tầng hầm, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Quang cả người trần truồng bị trói trên xà ngang, mũi chân miễn cưỡng chạm đất.
Nhìn cậu nhắm chặt hai mắt, vẻ mặt giật giật thống khổ, tôi đoán cậu nhất định đang chịu hình phạt nào đó. Quả nhiên, khi tôi đến gần thì bất ngờ phát hiện một chiếc án ma bổng[1] chạy bằng điện vô cùng lớn đang gắt gao cắm vào trong hậu đình cậu, không ngừng rung động.
Tôi lắc đầu, tắt án ma bổng, cởi dây trói thả cậu xuống đất. Cậu nhẹ kêu lên một tiếng, chậm rãi mở mắt ra.
Tôi hỏi: “Cậu còn có thể đi được không?”
Cậu vô lực gật đầu, ách một tiếng hỏi: “Anh muốn mang tôi đi đâu?”
Tôi đáp: “Lão Tiếu mượn cậu để quay a phiến, Lão Đại sai tôi đưa cậu đi.”
Cậu cúi đầu “nga” một chút, rồi không nói gì nữa.
“Quần áo của cậu đâu?” Tôi đưa mắt nhìn quanh tìm quần áo của cậu.
“Tôi không có quần áo.” Cậu cúi đầu nói.
Tôi giật mình một chút, lập tức cởi phong y[2] trên người khoác cho cậu.
Cậu cười khổ nói: “Mặc cũng vô ích, dù sao khi đến chỗ lão Tiếu nọ cũng phải cởi ra.”
Sau khi ngồi lên xe, tôi đem lão kịch bản Đại đưa tôi ném cho cậu, “Đây là kịch bản, cậu xem thử đi.”
Cậu cũng không thèm nhìn tiện tay ném sang một bên, “Có gì đáng xem đâu, không phải cưỡng *** thì cũng là ngược đãi!”
Tôi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cậu vẻ mặt hờ hững. Trong lòng không khỏi có chút bội phục cậu: đúng là chẳng quan tâm cái gì cả!
Cuối cùng cũng đến chỗ lão Tiếu, tôi đem Quang đưa tới chỗ quay phim, xoay người liền muốn rời đi.
Lão Tiếu cười nịnh nói: “Thiên Nhai, không lưu lại xem một chút sao, rất kích thích đó.”
Tôi vốn không muốn giao thiệp với lão, nhưng nhớ tới cảnh Quang bị ngược đãi tại bãi đỗ xe, cảm thấy động tâm nên ở lại.
Lúc này chỗ quay phim đã bố trí giống phòng tắm, có bồn rửa tay, bồn cầu, bồn tắm v.v…
Bốn kẻ cường tráng không mặc gì có lẽ là diễn viên, hoặc ngồi hoặc đứng ở một bên, đám người khố hạ cao vút, đôi mắt sắc mị không ngừng ngắm nghĩa cơ thể của Quang.
Một nhân viên lột quần áo Quang, nắm lấy cánh tay cậu, lấy ra ống tiêm rồi bắt đầu tiêm.
Lão Tiếu đến gần cười nói với tôi: “Đây là thuốc kích dục mới nhất do Mỹ nghiên cứu chế tạo, cho dù cậu có kiên nhẫn kiềm chế như thế nào đi chăng nữa cũng trở thành nô lệ chìm đắm trong ham muốn.”
Trong lòng tôi chấn động, quay đầu nhìn về phía Quang, chỉ thấy cậu thần sắc hờ hững như trước, giống như ống tiêm kia vốn châm vào cánh tay người khác chứ không phải của cậu.
Sau khi tất cả công việc chuẩn bị đã hoàn thành, quay phim chính thức bắt đầu.
A phiến Lão Tiếu quay đa số có khuynh hướng bạo lực, cho nên bốn diễn công cường tráng vừa bắt đầu đã trói nược hai tay của Quang lên tường phòng tắm, sau đó một người trong số đó khua roi da hung hăng quất tới, hơn nữa chuyên chọn bộ vị mẫn cảm yếu ớt mà quất.
Quang tựa đầu hướng một bên, cắn chặt môi dưới cố gắng không rên một tiếng.
Roi da giống như được đặc chế, không khiến người bị quất chảy huyết nhục, chỉ để lại trên người những vết sưng đỏ.
Khi đã quất thỏa mãn, tráng nam huy roi ngừng tay, một tráng nam khác lấy ra một lọ giống như dầu gội đầu, lấy ra một đống bọt lớn xoa lên vết thương của Quang, bắt đầu xoa nắn từ trên xuống dưới.
Thứ kia tựa hồ kích thích vết thương, Quang không nhịn được rên rỉ.
Tôi cẩn thận nghe, nhưng không ai có thể nogwf rằng nó chỉ giống như tiếng rên rỉ thống khổ, mà là hỗn hợp của niềm vui và sự phấn khích.
Tôi sửng sốt, lập tức hiểu được, thứ mà tráng nam xoa lên vết thương của Quang vốn có cả thành kích dục, hơn nữa lúc trước Quang bị tiêm tình dược, bây giờ dục vọng của Quang đã bị khiêu khích đứng lên.
Tráng nam trên người Quang càng chà xát càng tàn nhẫn. Tiếng Quang rên rỉ cũng càng lúc càng lớn, đồng thời thân thể tựa như xà vặn vẹo, giống như rơi vào tình trạng đói khát không chịu nổi.
Tôi không khỏi giật mình, thuốc này không ngờ lại lợi hại như thế, ngay cả Quang tranh tranh thiết cốt như vậy cũng hoàn toàn thất thố.
Tráng nam mạnh mẽ chà xát, rồi mở ra vòi tắm hoa sen, rửa sạch bọt xà phòng cho Quang. Vừa tẩy trừ vừa dùng tay không ngừng trêu đùa đầu nhũ Quang cùng hạ thân mẫn cảm.
Trên mặt Quang từ từ hiện lên sắc dục ửng hồng, thân thể cũng biến thành phấn hồng kiều diễm. Đợi tráng nam nọ tẩy trừ hết, khi cởi trói cho hai cánh tay bị treo lên, cậu bỗng chốc mềm nhũn trượt vào trong lòng tráng nam, không cách nào đứng thẳng lên được.
Tráng nam nọ nhịn không được cười *** đãng nói: “Tiểu tiện hóa, không nhịn được nữa phải không? Trong chốc lát sẽ khiến cậu sảng ngất trời!”
Nói xong liền kéo Quang tới trước bồn rửa tay, khiến cậu nửa người trên nằm sấp trên bệ đá cẩm thạch, sau đó dùng đầu gối mở hai chân cậu ra, không chút khách khí đâm vào.
Quang nức nở một tiếng, thân trên muốn nhổm dậy. Tráng nam một tay đè cậu lại, tay kia cầm hai tay cậu kéo ngược ra sau, dùng sợi dây một tráng nam khác đưa trói chặt cậu lại, sau đó gắt gao áp trụ nửa thân trên của cậu, từ phía sau điên cuồng lao tới.
Bị ép nằm trên bồn rửa tay, Quang bắt đầu giãy dụa, sau lại có lẽ là do dục hỏa xung đầu, mà vặn vẹo mông chủ động phối hợp với tráng nam trìu sáp.
Tráng nam mừng rỡ, nắm chặt tóc Quang bắt cậu ngẩng đầu lên nhìn vào tấm gương trên bồn rửa tay.
“Nhìn xem bộ dạng ti tiện của cậu đi!” Tráng nam dữ tợn cười nói, phảng phất giống như dã thú.
Trong tấm gương sáng bóng phản chiếu gương mặt Quang *** loạn cực kì, giờ phút này cậu căn bản đã không còn cảm thấy nhục nhã cùng tôn nghiêm nữa rồi. Sa vào bể dục vọng cậu chỉ biết mặc sức kêu lên vui sướng, mặc sức phát tiết.
Người chụp ảnh cũng vội vàng đi tới tiếp cận, chụp gương mặt cậu rất nhiều tấm, từ các góc độ khác nhau chụp rồi lại chụp nơi hai người mập hợp.
Tôi không khỏi có chút đau lòng, một người kiên cường bị làm nhục đến nước này, quả nhiên là sống không bằng chết.
Diễn viên chụp a phiến trước đó đều uống thuốc tráng dương, bởi vậy tráng nam trìu sáp một hồi lâu mới phát tiết ra.
Mà Quang mặc dù không có người an ủi cậu nhưng cũng bị kích thích đến cao trào, trên bệ cẩm thạch chỗ nào cũng đều là dịch trắng đặc sệt bắn được ra.
Tráng nam từ trong cơ thể cậu rút ra rồi thối lui sang một bên, người chụp ảnh vội vàng lại gần quay chụp điên cuồng nơi hậu đình cậu.
Sau khi quay xong, ba tráng nam khác chờ bên cạnh cùng đi lên, đem thân thể Quang đang nằm sấp trên bồn rửa tay lật lại, khiến cậu dựa lưng vào gương ngồi trên bồn rửa tay, sau đó mở hai chân cậu ra, chuẩn bị tiến vào cậu từ chính diện.
Người chụp ảnh chỉ huy nói: “Lúc này thong thả tiến vào một chút, tôi muốn cẩn thận chụp lại.”
Tráng nam thứ hai làm theo lời chậm rãi đâm vào, nỗ lực phối hợp giúp người chụp quay lại. Sau khi đợi chụp ảnh đặc tả xong, tên kia không thể kiềm được, bắt đầu cầm lấy bắp đùi Quang hung mãnh tiến công.
Quang vốn đã vô cùng mệt mỏi, mềm nhuyễn tựa vào gương thở dốc, nhưng phía dưới cậu bị kích thích, một lần nữa bị khơi mào dục hỏa, lại lâm vào cuồng loạn.
Tôi không nhịn được trong lòng thầm than, a phiến này quay xong, chỉ sợ Quang sẽ bị cưỡng *** đến hấp hối giống như ngày ấy tại bãi đỗ xe.
Kế tiếp quá trình quay chụp, quả thật như như lời Quang nói, không phải cưỡng *** thì chính là ngược đãi.
Đã là “Phòng tắm cuồng hoan” đương nhiên yêu cầu tận dụng tất cả đồ vật đến mức tối đa.
Tráng nam thứ hai làm xong, tráng nam thứ ba đổi thành ngồi trên bồn cầu mà làm, hắn để khiến Quang ngồi cưỡi trên đùi hắn rồi tư mình đong đưa. Quang không khí lực di chuyển, hai tráng nam khác liền tới gần hỗ trợ, một người cầm lấy một cánh tay Quang buộc cậu đong đưa qua lại.
Tráng nam thứ tư đơn giản đem Quang ôm vào bồn tắm lớn, vặn nước đầy trong bốn tắm, vừa giúp Quang tẩy trừ thân thể vừa xâm phạm Quang ở trong nước.
Đợi bốn tráng nam này nhất nhất làm xong, lại bắt đầu diễn đại hỗn chiến. Hoặc một trước một sau, hay một trên một dưới, rồi hoặc hai người đồng thời cắm vào. Trong phòng tắm nhỏ không ngừng biến hóa đủ mọi thể dạng dữ dội.
Chờ bốn tráng nam cuối cùng có chút mệt mọi, liền bắt đầu chơi SM, dùng ngọn nến nhỏ từng giọt lên người Quang, rồi còn nhét mấy quả bóng plastic vào hậu đình Quang, cưỡng ép cậu tự bài xuất ra.
Quang căn bản không còn khí lực bài xuất, bọn họ liền đè ép bụng cậu, muốn ép cậu bài xuất những thứ đó ra.
Suốt bảy tám giờ, Quang cứ như vậy bị bọn họ giày vò rồi lại giày vò, đợi khi được đạo diễn rốt cục hô chấm dứt, cậu không nhúc nhích gì cả tựa như đã chết.
Tôi tiến tới, nhẹ nhàng nâng cậu dậy thấp giọng hỏi nói: “Cậu thế nào rồi?”
Cậu cố hết sức mở mắt ra nhìn tôi một cái, căn bản nói không ra lời.
Tôi thở dài, nhìn hạ thân cậu vô cùng thê thảm, lấy phong y khoác lên cậu sau đó bế cậu lên.
Lão Tiếu đi tới nói với tôi: “Thiên Nhai, đừng vội đi chứ, ăn cơm xong rồi hẵng đi. . .”
Tôi không để ý đến lão, ôm Quang trực tiếp đi ra ngoài.
[1] án ma bổng: Án ma: xoa bóp; đấm bóp; tẩm quất; chà xát; mát-xa. Bổng: gậy, thỏi. -> tự hiểu.
[2] Phong y: Áo gió, áo khoác ngoài
Hoàn đệ nhị chương.