Ta Yêu Nô Lệ Của Lão Đại

Chương 4: Chương 4




CHƯƠNG 4

Kho hàng làm bằng xi măng vừa lạnh như băng lại vừa ươn ướt, chung quanh chất đống tạp vật còn tỏa ra mùi ẩm mốc khó ngửi. Trong hoàn cảnh như vậy mà giao hoan thật sự không ổn chút nào, nhưng tôi đã không nhịn được nữa rồi.

Kỳ thật tôi cũng không thích đồng tính giao hoan cho lắm. Trước kia khi ở nước ngoài cũng từng chơi đùa mấy lần, chung quy cảm thấy chẳng có ý nghĩa gì cả. Thân thể nam nhân vừa thô vừa cứng, đâu có thể sánh được với phụ nữ đáng yêu vừa nhuyễn lại vừa nộn a.

Nhưng từ khi thấy Quang, tôi hoàn toàn thay đổi cách nhìn này. Là cậu cho tôi biết nam nhân cũng có thể gợi cảm đến mê người như vậy. . .

Sau khi cơi sợi dây trên cổ tay Quang, tôi luống cuống tay chân cởi bỏ quần áo, một tay ôm cậu vào lòng.

Cậu cũng lập tức nghênh hợp ôm lấy tôi, nhiệt liệt vội vàng. Lòng tôi điên cuồng nhảy nhót, cảm giác nóng như lửa của da cậu khiến cả người tôi cũng nóng lên.

Theo sống lưng trần trụi của Quang, tôi sờ một mạch tới thắt lưng cậu. Thắt lưng cậu mềm dẻo mà tinh tế, hết sức nhỏ, ôm lấy rất vừa tay. Sờ xuống chút nữa chính là cặp mông đang cố gắng vểnh lên của cậu, rắn chắc mà rất co dãn, khiến người ta rất muốn hung hăng bóp một cái.

Tách hai cánh mông phiến mượt ra, dò xét đi vào hậu đình thần bí của cậu. Tôi không khỏi kích động, đây là thánh địa mà tôi vô hạn hướng tới.

Tựa như khiêu khích sờ lên nhu nộn thịt quyến rũ, tôi có thể cảm nhận được Quang trong lòng tôi run rẩy, áp vào trước ngực tôi hô hấp dồn dập.

Lén cười cười, tôi đem ngón trỏ nhẹ nhàng dò xét đi vào. Còn chưa tiến vào được một nửa, Quang đột nhiên nắm lấy tay tôi, thở hổn hển nói: “Đừng. . . Đừng chuẩn bị nữa. . . Nhanh bắt đầu đi. . .”

Tôi hôn lên trán cậu ôn nhu nói: “Quang, tôi muốn cậu thích ứng trước đã. . . Tôi sợ sẽ đả thương cậu. . .”

Cuộn tròn trong lòng tôi, Quang có chút chấn động, cúi đầu nói: “Không cần đâu. . . Tôi sớm đã quen rồi. . .” Vừa nói vừa xoay người sang chỗ khác, ngã quỳ gối xuống, nhếch mông cao lên, bày ra một tư thế mặc ý hưởng dụng.

Đối mặt với yêu cầu thịnh tình như vậy, tôi đâu thể nhẫn nại được. Hai tay bóp chặt lấy cặp mông tròn trịa, đẩy eo tiến về phía trước, mãnh liệt đem dục vọng chính mình đâm vào.

“Ô. . .” Cả người Quang run rẩy, đem mặt vùi sâu vào khuỷu tay.

Tôi biết cậu đau đớn, trong lòng nghĩ sẽ nhẹ một chút, nhưng dục vọng khố hạ bị hậu đình cậu hấp dẫn, không nhịn được bắt đầu điên cuồng trìu động.

Quang run rẩy càng lúc càng kịch liệt, thân hình thon dài bị tôi va chạm lắc lư trái phải, rất nhanh ngay cả quỳ cũng không nổi, hư nhuyễn tê liệt trên mặt đất xi măng.

Cứ như vậy rất khó cho tôi trìu sáp, vì vậy tôi nghĩ ra một cách, nhân lúc cậu vẫn còn ở tư thế này, nắm lấy thắt lưng cậu khiến cậu quay một vòng, biến thành tư thế nằm ngửa, sau đó nâng hai chân cậu lên tiếp tục mãnh liệt tiến công.

Trong ánh sáng lờ mờ, sắc mặt Quang ửng hồng, không ngừng rên rỉ, ánh mắt ngày càng mê ly, tựa hồ đang chậm rãi tiến vào trạng huống, hai tay cũng không tự chủ được giơ lên đỉnh đầu hồ loạn vặn vẹo.

Chứng kiến bộ dáng cậu *** đãng như vậy, dục hỏa trong tôi càng rừng rực, nắm chặt thắt lưng cậu, càng hung mãnh đánh sâu vào.

Cậu cũng không ngăn được kêu rên càng lúc càng lớn, tôi không nhịn được cúi xuống hôn lên chặn miệng cậu, “Quang, kêu khẽ thôi. Cậu muốn bị bảo vệ bên ngoài nghe thấy sao?”

Cậu ý thức mê loạn hanh hanh vài tiếng, đột nhiên vươn tay ôm cổ tôi, nhiệt tình đáp lại hôn môi tôi.

Tôi cảm thấy choáng váng, càng dùng sức hôn cậu, cùng cậu lâm vào hôn lưỡi dây dưa kịch liệt. . .

Trên dưới đồng thời kích thích khiến tôi nhanh chóng liền phát tiết. Kích tình mãnh liệt trôi qua, ghé vào trên người Quang, tôi điên cuồng thở không ngừng, tim đập nhanh như trống đánh.

Trên bụng và thắt lưng Quang dính một mảng đặc sệt, tôi biết Quang cũng đã phát tiết. Ngẩng đầu nhìn cậu, nhưng lại phát hiện cậu cũng đang nhìn tôi, trong ánh mắt trống rỗng mở mịt có một tia phức tạp.

“Bây giờ anh có thể nói cho tôi biết, anh là ai?” Cậu bình tĩnh hỏi.

Tôi cười cười, từ trên người cậu bò xuống, nằm sát bên người cậu thấp giọng đáp: “Tôi tênà lThiên Nhai, chỉ là một thành viên bình thường trong bang mà thôi.”

“Tôi trước kia tại sao chưa từng thấy anh?” Cậu tiếp tục hỏi.

“Tôi lúc trước sống ở nước ngoài đi theo Đức thúc thúc.” Tôi thành thật đáp: “Nửa năm trước Đức thúc thúc qua đời, Lão Đại mới triệu hồi tôi về.”

“Nga. . .” Cậu rũ mi mắt, dừng lại bỗng nhẹ nhàng hỏi: “Anh vì sao muốn cứu tôi?”

“Bởi vì…” Tôi cảm thấy xấu hổ, do dự một chút rồi ngập ngừng đáp: “Bởi vì tôi thích cậu…”

Cậu đột nhiên mở to mắt nhìn tôi, ánh mắt mang theo một loại ý tứ mà tôi không thể đọc được. Một lúc sau cậu cười nhẹ tựa như đang tự chế giễu bản thân, tự nhủ: “Tôi quả là mị lực khôn cùng a. . .”

Tôi ngẩn người, cậu đột nhiên xoay lại ôm tôi, “Thiên Nhai, ôm chặt lấy tôi, tôi hơi lạnh…”

Tôi vội vàng ôm lấy cậu, cố gắng hết sức, cơ hồ muốn đem cậu nhập vào trong cơ thể tôi. Kho hàng làm bằng xi măng mà mặc dù vừa ẩm ướt lại vừa lạnh, nhưng lúc này tôi lại cảm giác vô cùng ấm áp. . .

Hai chúng tôi cứ như vậy yên lặng ôm nhau trên mặt đất xi măng của kho hàng. Cũng không biết bao lâu trôi qua, cậu nằm trong lòng tôi đột nhiên lại bắt đầu giãy dụa, hạ thân dần dần cương lên không ngừng cọ xát hạ thân tôi, tựa hồ như nhắn nhủ thông điệp ái muội.

Tôi cúi đầu nhìn cậu, chỉ thấy trên khuôn mặt tuấn tú của cậu một lần nữa lại tràn ngập ***. Xem ra lượng dược gấp đôi không thể dễ dàng thỏa mãn được.

Thầm than một tiếng, tôi tách thân thể cậu, khiến cậu nằm nghiêng đưa lưng về phía tôi, sau đó gập một chân cậu lại, từ phía sau chậm rãi tiến nhập cậu.

Tư thế này khi ân ái đồng tính là tư thế ôn nhu dễ chịu nhất, cho nên khi tôi tiến vào thân thể cậu, cậu cư nhiên rất hưởng thụ khẽ rên một tiếng.

Bởi vì vừa mới phát tiết một lần, tôi lần này cần kiên nhẫn rất nhiều. Vì không muốn cậu thống khổ, tôi cố gắng hết sức nhẹ nhàng chậm rãi trìu động, đồng thời còn vươn tay đến phía trước cậu, thay cậu thủ ***, để giảm bớt khó chịu cho cậu.

Ai ngờ cậu lại bướng bỉnh nói: “Thiên Nhai, thứ tôi muốn không phải ôn nhu. . .”

Tôi sửng sốt, lập tức hiểu rõ ý tứ của cậu. Nặng lòng, nắm chặt vai cậu, gia tăng biên độ động tác, bắt đầu trở nên thô bạo.

Trong đáy lòng mỗi nam nhân đều tồn tại tính tàn bạo, chỉ bởi vì yêu cầu đạo đức ràng buộc mà không cách nào phóng túng. Nhưng đêm nay Quang nhiệt tình yêu cầu như thế, tôi cảm giác trụy lạc hắc ám của mình lên đến đỉnh điểm.

Gần như cường bạo cùng Quang làm đến lần thứ ba, Quang vẫn còn bất mãn cầu dục, hai chân vòng qua thắt lưng dụ dỗ tôi, tôi cũng vì sự thúc giục mà cương cứng trở lại..

Tôi không khỏi kinh hồn trước thuốc kích dục có dược tính đáng sợ như vậy, một thiết cốt nam nhi cũng bị lột xác thành bộ dáng hạ tiện này.

Sau khi làm đến lần thứ năm, Quang rốt cục không thể yêu cầu được nữa. Mặc dù gương mặt cậu vẫn còn rất đỏ, tôi biết cậu vẫn chưa thỏa mãn, nhưng thân thể cậu không nổi nữa rồi. Giao hợp quá mức khiến cậu hoàn toàn hư thoát[1], co quắp tê liệt trên mặt đất chỉ có thể thở thở dốc.

Từ hạ thân cậu chảy ra một vệt trọc dịch đỏ trắng quện vào nhau. Tôi không khỏi đau lòng, áy náy nói với cậu: “Xin lỗi. . . Tôi không ngờ khiến cậu bị thương. Cậu nhất định rất đau phải không?”

Cậu kinh ngạc nhìn tôi, trong mắt lại xuất hiện loại thần sắc phức tạp, một lúc sau mới chậm rãi nói: “Không sao . . . Tôi đã quen rồi. . .”

Hoàn đệ tứ chương.

[1] Hư thoát: (dương hư, âm hư hoặc khí âm hư, âm dương đều hư) hạ đường huyết do mất máu, mất nước

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.