Tiêu Ngự tổng kết ra một cái lý luận. Trong lúc cận thân chiến
đấu. Mỗi một người chơi đều có một vị trí công kích xác định. Tạm thời gọi nó
là công kích chuẩn vị. Lúc người chơi dùng các loại kĩ cận thân công kích. Nếu
như chuẩn xác công kích đến điểm công kích chuẩn vị. Như vậy khiến cho đối
phương không thể né tránh. Chỉ có thể dùng các kĩ năng tránh né. Nếu như lệnh
khỏi điểm công kích chuẩn vị. Người chơi có thể sử dụng động tác tứ chi để né
tránh dễ dàng.
Tổng kết ra cái lý luận này. Bước tiếp theo của Tiêu Ngự là
sử dùng người máy nhiệm chứng cái lý luận này có thành lập hay không.
Tiêu Ngự đã có sẵn thí nghiệm phẩm là Ải nhân đạo tặc kia.
Đao quang kiếm ảnh. Tiêu Ngự cùng Ải nhân đạo tặc giằng co mấy
chục giây. Đều không có phân thắng bại.
Ải nhân đạo tặc hướng Tiêu Ngự nhào tới. Một kích từ chủy thủ
của tay phải nhanh chóng đánh thẳng tới Tiêu Ngự.
Huyễn Ảnh Bộ!
Thân thể Tiêu Ngự biến ảo thành các hư ảnh liên tiếp. Tránh
né một kích của Ải nhân đạo tặc. Vòng ra sau lưng Ải nhân đạo tặc. Một kích của
tay phải là Dịch Cốt đâm tới Ải nhân đạo tặc.
Thân thể Ải nhân đạo tặc tương đối thấp bé. Công kích chuẩn
vị so với người chơi nhân loại bình thường phải hơi thấp. Cho nên Tiêu Ngự điều
chỉnh chuẩn xác công kích vị điểm. Đem công kích vị điểm hạ xuống một đoạn.
Tật Phong Bộ!
Ải nhân đạo tặc một cái Tật Phong Bộ ngăn cản công kích của
Tiêu Ngự. Xoay người rồi nhảy lên cao. Một cái Tạc Kích.
share by kiemhiepcac.net
“Tạc Kích công kích vị điểm lệnh về phía trái 0.5.” Lời nói
của người máy truyền tới lỗ tai của Tiêu Ngự. Ở trong khoảng thời gian không thể
sai biệt. Tiêu Ngự hướng tới phía bên phải điên cuồng lao ra. Ải nhân đạo tặc xẹt
qua tai Tiêu Ngự. Làm cho tai Tiêu Ngự đau đớn.
Ải nhân đạo tặc một kích thất bại. Có chút ngạc nghiên. Hắn
không nghĩ tới Tiêu Ngự dĩ nhiên có thể sử dụng động tác tứ chi né khỏi Tạc
Kích của hắn. Cứ như việc làm thường xuyên của hắn. Hắn có thể thành công tránh
né công kích. Là bởi vì thân thể hắn tương đối thấp bé. Mục tiêu nhỏ. Động tác
linh hoạt. Dễ dàng tránh né công kích. Hơn nữa người chơi bình thường có thói
quen công kích nhất thời không thể thay đổi. Vị trí công kích trên cao. Cho nên
hắn dùng tứ chi tránh né công kích đích xác xác xuất thành công rất cao. Mà
Tiêu Ngự thân thể cao lớn. Nhưng lại có thể né tránh một kích của hắn. Điều này
làm cho đầu hắn có chút bé đi.
“Quả nhiên là như vậy.” Tiêu Ngự mỉm cười. Nghiệm chứng ý
nghĩ của chính mình. Mặc dù xảy ra một ít nguy hiểm. Nhưng cũng đạt được giá trị.
Sau khi né khỏi một kích của Ải nhân đạo tặc. Tay trái Tiêu Ngự bội độc giảm tốc
lên chủy thủ hướng Ải nhân đạo tặc đâm tới.
Tiêu Thất!
Ải nhân đạo tặc mở ra Tiêu Thất ngăn cản một kích của Tiêu
Ngự.
“Tích tích. Xác định vị trí mục tiêu….”
“Vừa rồi là một cái kĩ năng cao cấp.” Có người máy trợ giúp.
Tiêu Ngự rất nhanh tìm được vị trí của Ải nhân đạo tặc. Hướng Ải nhân đạo tặc
lao tới. Chủy thủ của tay phải đâm thẳng tới ngực Ải nhân đạo tặc.
Phản Thủ Bối Thứ!
Ải nhân đạo tặc một chiêu Phản Thủ Bối Thứ xuất ra. Nhanh
chóng né khỏi công kích của Tiêu Ngự. Cũng công kích ngược lại Tiêu Ngự. Vậy mà
Tiêu Ngự ở trước mắt hắn đột nhiên biến mất. Một kích thất bại.
“Không tốt. Là kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ!” Ải nhân đạo tặc cực
kì hoảng sợ. Hắn thật sự không nghĩ tới. Bất ngờ không phòng bị Phản Thủ Bối Thứ.
Bị chủy thủ của Tiêu ngự đâm trúng lưng. Một cái hơn một trăm năm mươi điểm giá
trị thương tổn từ trên đầu Ải Nhân đạo tặc nhẹ nhàng hiện lên.
share by kiemhiepcac.net
Ải nhân đạo tặc chạy về phía trước một đoạn. Xoay người lại
chống đỡ công kích của Tiêu Ngự. Hắn tự tin. Bằng vào sự linh hoạt của thân thể
có thể né tránh công kích của Tiêu Ngự. Dù là không có các loại kĩ năng. Tiêu
Ngự cũng không có biện pháp làm gì hắn.
Trong đầu Tiêu Ngự hiên lên một ý nghĩ. Chủy thủ trên tay
trái hướng Ải nhân đạo tặc đâm tới một cái công kích bình thường.
Ải nhân đạo tặc vừa định né tránh. Phốc. Chủy thủ của Tiêu
Ngư đâm trung ngực Ải nhân đạo tặc. Hơn ba mươi điểm giá trị thương tổn từ trên
đầu Ải nhân đạo tặc nhẹ nhàng hiện lên.
“Tích tích. Công kích trúng mục tiêu. Hiệu quả độc giảm tốc.
Tốc độ giảm 3…”
Sau khi Tiêu Ngự rút chủy thủ ra. Chủy thủ của tay phải lại
một lần nữa đâm tới Ải nhân đạo tặc.
Phốc. Ải nhân đạo tặc không kịp né tránh. Lại bị trúng đòn.
Tưởng như hai lần công kích nhìn như bình thường. Lại khiến
cho Ải nhân đạo tặc căn bản không thể né tránh. Trong đôi mắt của Ải nhân đạo tặc
lộ ra thần sắc mờ mịt. Hắn không biết. Tiêu ngự đến cùng là làm như thế nào.
Ngày xưa bất cứ người chơi nào công kích hắn. Hắn cũng có thể dễ dàng né tránh.
Nhưng bây giờ công kích bình thường này lại đáng sợ như vậy. Làm cho niềm tin
được thành lập từ quá khứ của hắn hoàn toàn đổ vỡ.
“Tích tích. Công kích trúng mục tiêu..” Nghe được người máy
nhắc nhở. Tiêu Ngự mỉm cười. Hai lần công kích tưởng như bình thường này đã chứng
minh phỏng đoán trong lòng của Tiêu Ngự. Cái lý luận công kích chuẩn vị kia của
hắn là chính xác. Các kĩ năng đều còn đang cooldown. Bởi vì kĩ năng Tạc Kích của
Tiêu Ngự thi triển tương đối sớm. Sớm đã cooldown xong rồi.
Ải nhân đạo tặc trong mỗi lần công kích liên tiếp của Tiêu
Ngự. Tâm loạn như ma. Tâm càng loạn. Động tác càng chậm. Tình thế chuyển biến bất
ngờ. Vốn Ải nhân đạo tặc còn có thể liều mạng với Tiêu Ngự. Hiện tại lại bị
Tiêu Ngự bức bách đến nỗi chật vật không chịu nổi.
Đồng tử Tiêu Ngự chợt co lại. Tay phải vung lên. Một cái Tạc
Kích đánh xuống.
“Trọng tâm công kích thấp xuống 0.5. Lệch sang 0.3” Tiêu Ngự
điểu chỉnh chuẩn xác công kích của mình. Chủy thủ vẽ thành một đường cong hoàn
mỹ. Đâm tới Ải nhân đạo tặc.
Ải nhân đạo tặc phát hiện. Hắn căn bản không thể nào né
tránh. Chủy thủ của Tiêu Ngự nháy mắt đã tới trước mặt.
Tiêu Ngự quát khẽ một tiếng. Trúng!
Chủy thủ trên tay phải của Tiêu Ngự chuẩn xác đánh trúng Ải
nhân đạo tặc. Đem Ải nhân đạo tặc đánh ngất.
Trong lòng Ải nhân đạo tặc đầy kinh ngạc với không cam lòng.
Lâm vào trạng thái choáng váng. Ánh mắt từ từ tiêu tán. Hắn như thế nào cũng
không hiểu được. Tại sao chính mình thủy chung đều không thể né tránh khỏi công
kích của Tiêu Ngự. Tiêu Ngự đến cùng là phát hiện ra bí mật gì.
Sau khi Tiêu Ngự đem Ải nhân đạo tặc đánh ngất. Vòng ra sau
lưng Ải nhân đạo tặc thi triển một cái Bối Thứ. Điều chỉnh năng lượng toàn thân
trước sau như một ra. Một chiêu Trí Mệnh Bạo Phá. Đem huyết lượng của Ải nhân đạo
tặc đánh cho tới đáy.
Ải nhân đạo tặc ngã xuống. Tiêu Ngự hờ hững nhặt lên trang bị
của Ải nhân đạo tặc rơi ra.
So sánh với trang bị mà nói. Tiêu Ngự hiểu được là phát hiện
cái lý luận công kích chuẩn vị này mới là giá trị thú vị nhất.
Sự thật chứng minh. Có lý luận chỉ đường. Có thể đi được xa
hơn.
share by kiemhiepcac.net
Chỉ cần chậm rãi tiếp thu cái lý luận này. Hình thành một loại
thói quen. Tu dưỡng chiến đấu của tự thân Tiêu Ngự có thể tăng lên trên phạm vị
lớn. Trên đường trở thành đệ nhất nhân trong trò chơi càng vững chắc thêm một
bước
Tiêu Ngự nhìn người máy bên cạnh người một chút. Chính mình
sở dĩ có thể phát hiện cái lý luận công kích chuẩn vị này. Có thể nói là không
thể bỏ qua công lao của người máy. Người máy này là sản phẩm của khoa học.
Không nghĩ tới khoa học của ân trạch tư đại lục dĩ nhiên lại đạt tới độ cao như
vậy. Làm người khác phải kinh ngạc tán thưởng.
“Tích tích. Có người đuổi theo. Vân Dực. Băng pháp. Phe cách
tương ứng. Thiên sứ liên minh. Chủng tộc: Tinh linh. Cấp mười chín. Đã rời đi…”
Không thể ngờ còn có người theo dõi. Tiêu Ngự tùy ý liếc mắt
về phía sau một cái. Có mấy người chơi cách một đoạn đang theo dõi Tiêu Ngự.
Nhưng kiêng kị thực lực của Tiêu Ngự. Lần lượt rời đi. Bọn họ cũng không muốn
như Ải nhân đạo tặc kia giống nhau. Biến thành một khối thi thể lạnh lẽo.
Tiêu Ngự rời khỏi chợ đêm. Tiến vào hắc ám áo đầm. Chạy vội
tới di thất chi thành. Người máy kia đi theo phía sau Tiêu Ngự. Tốc độ di động
cũng không chậm hơn so với Tiêu Ngự.
“Nếu có thể có vật phẩm phụ trợ như vậy. Sau này chiến đấu
có thể ung dung thoải mái.” Tiêu Ngự nhìn người máy nghĩ thầm. Đồ chơi này tuyệt
đối so với thần khí có tác dụng hoàn hảo hơn. Chỉ là người máy này chỉ là một
kiện vật phẩm chỉ dẫn của nhiệm vụ. Nhiệm vụ chấm dứt lại trở về vị trí cũ.
Tiêu Ngự bất quá chỉ có thể thở dài một hơi.
Đi trong hắc ám ao đầm quỷ dị. Hướng tới mục đích chạy nhanh
chừng mười phút đồng hộ. Tiêu Ngự nhìn về phía trước. phía trước là một vũng
bùn màu đen. Sinh trưởng không ít thực vật. Không có động vật gì hoạt động. Thoạt
nhìn vô cùng an toàn. Thực tế cũng không như thế. Nếu có người đi vào vũng bùn
này. Sẽ bị lún xuống. Bị nuốt cho đến khi cả xương vụn cũng không còn.
“Địa phương này như thế nào mà qua đây?” Tiêu Ngự nghĩ thầm.
Nhìn đánh dấu của bàn đồ một chút. Di thất chi thành dĩ nhiên lại ở trung tâm của
vũng bùn. Tránh không được tại sao không có ai tìm được di thất chi thành.
Tích tích. Tích tích. Người máy phát ra tín hiệu có chút kì
lạ. Giống như đang liên lạc gì đó.
Sau một lúc. Một con nhện màu đen từ bụi cỏ trong trung tâm
vũng bùn bỏ ra. Hướng bên này chạy như bay.
share by kiemhiepcac.net
Con nhện đen giống như một ngọn núi nhỏ làm cho Tiêu Ngự hoảng
sợ. Tiêu Ngự còn tưởng rằng gặp một con boss nhện. Đột nhiên phát hiện. Con nhện
đen này trong ánh mắt phóng ra chùm ánh sáng màu đỏ giống như người máy. Tiêu
Ngự hơi hơi sửng sốt. Con nhện đen này cũng là sản phẩm của khoa học.
Tiêu Ngự cẩn thận đánh giá con nhện máy màu đen một hồi. Độ
chân thực của con nhện máy màu đen này rất cao. So với nhện thật cơ hô không có
gì phân biệt. Vững vàng đứng trên mặt nước. Con nhện có thể sử dụng sự căng dãn
của mặt nước mà tùy ý đi lại. Ở phương diện này. Con nhện máy màu đen cũng có
được năng lực đồng dạng.
Con nhện máy bò lên trên bờ. Cũng không có công kích Tiêu Ngự.
Mà là ôn thuần nằm sấp xuống mặt đấu. Chùm ánh sáng màu đỏ trên mắt kép lúc
sáng lúc tối.
Con nhện máy này hình như là để cho chính mình ngồi lên trên
lưng. Tiêu Ngự nghĩ thầm. Xem ra nó chuẩn bị mang chính mình thông qua Tiêu Ngự
mang theo người máy ngồi lên trên lưng con nhện máy màu đen. Con nhện máy màu
đen đứng lên. Hướng trung tâm vũng bùn màu đen đi đến. Con nhện máy màu đen này
chở Tiêu Ngự cùng người máy. Không có chút cảm giác nào là cố hết sức. Ở trên mặt
nước vẫn linh hoạt tự nhiên.
Tiêu Ngự có chút tò mò nhìn xung quanh. Phát hiện trong bụi
cỏ của trung tâm vũng bùn màu đen có rất nhiều sinh vật kì quái hoạt động. Cá sấu,
rắn nước. Số lượng đông đúc. Đám sinh vật này sau khi nhìn thấy con nhện màu
đen. Đêu tránh né từ xa. Không dám tới gần.
Tiêu Ngự nghĩ. Nếu như không có con nhện màu đen dẫn đường.
Tiêu Ngự không dùng được phương pháp gì. Đều không thể đi xuyên qua vũng bùn
mày đen này. Trừ phi từ trên trời bay qua.
Nhớ tới bay. Tiêu Ngự nghĩ tới cái người máy kia giao cho
lão đầu cho mình. Hắn nếu có thể cưỡi long dăng. Khẳng định có thể vượt qua
vũng bùn màu đen này. Nói cách khác. Cái lão đầu kia biết di thất chi thành tồn
tại.
Con nhện máy chở Tiêu Ngự tiến về phía trước một đoạn. Tiêu
Ngự ở trên lưng con nhện máy. Nhìn ra phía xa. Một tòa thành thị cổ xưa mà hùng
vĩ xuất hiện ở trong tầm mắt của Tiêu Ngự.
Tòa thành thị này đã có chút tuổi tác. Kiến trúc bên trong bị
tàn phá có chút không chịu nổi. Đã sụp đổ rất nhiều. Trên kiến trúc bám đầy các
loại thực vật màu xanh biếc. Trên tường loang lổ các dấu tích cùng với trên đường
không có ai đi lại. Làm cho người ta có một loại cảm giác hoang vu tang thương.