- Ngươi
thích mua cao cấp trang bị vẫn là muốn dùng đồ cao cấp để đi tán gái à? - Ám Vu
cười liếc mặt nhìn tên đạo tặc.
Đạo tặc cười
hắc hắc vuốt vuốt cái đầu của mình nói:
- Trò chơi
hư cấu này có trình độ cao như vậy, hơn nữa tất cả mọi người đều dùng diện mạo
chân thật của mình tiến vào trò chơi, có nhiều mĩ nữ như vậy, không đi tìm kiếm
mà ngâm trước thì thật là rất đáng tiếc à. Hữu nữu tựu phao, thế thiên hành đạo*.
( * : Có
gái phải ngâm, thay trời hành đạo )
Nghe tên đạo
tặc nói như vậy, bốn người kia phá lên cười.
- Cũng chưa
chắc mỗi một game thủ chuyên nghiệp đều có kĩ thuật rất cao, kì thật chúng có
đi theo con đường game thủ chuyên nghiệp cũng chưa chắc chết đói. - Tử Vong kị
sĩ nói.
- Có tiền
thì phải hưởng thụ trò chơi khoái cảm hơn rồi, theo đường game thủ chuyên nghiệp
thật sự quá mệt mỏi.
Ám Vu thẳng
thắn lắc đầu nói, bọn họ năm người đều là đại gia, ai lại muốn làm làm một game
thủ chuyên nghiệp để làm cuộc sống mình trở lên mệt mỏi.
- Đúng vậy,
có tiền nên hưởng thụ niềm vui thú trong trò chơi một cách hoàn hảo đi. - Ám Ngục
sâu sắc đồng ý nói:
- Đi ra
ngoài, thăng cấp một chút đi.
Tiêu Ngự đã
tìm được đạo sư đạo tặc Áo Đức.
- Người trẻ
tuổi, ngươi lại tới nữa. - Đạo sư đạo tặc Áo Đức kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Ngự.
- Là như thế
này, ta đến đây để thăng cấp kĩ năng Bối Thứ cùng kĩ năng Dịch Cốt. - Tiêu Ngự
nói.
- Ngươi đã
gom đủ 10 kim tệ? - Đạo sư đạo tặc Áo Đức hỏi.
- Đúng vậy,
đây là 10 kim tệ.
Tiêu Ngự
nói, nhìn ánh vàng của kim tệ lấp lánh trong lòng bàn tay, trong lòng buồn bực,
10 kim tệ này coi như là không có đi.
Đạo sư đạo
tặc Áo Đức gật đầu, hai mắt tinh vi đánh giá Tiêu Ngự, hai đạo bạch quang loé
qua trên người Tiêu Ngự. Hắn nhìn kĩ một chút kĩ năng cấp bậc của hai kĩ năng tất
cả đều lên tới cấp 2 rồi, giá trị thương tổn trụ cột của kĩ năng đều từ 20 điểm
tăng lên tới 50 điểm, thời gian đóng băng kĩ năng có hạ thấp, nhưng lại không
nhiều lắm, ít đi chỉ một giây mà thôi.
- Mỗi một
kĩ năng đạo tặc của chúng ta đều là kĩ xảo chiến đấu được các vị tiền bối của
chúng ta trải qua vô số năm chiến đấu mà tích luỹ lên được, mỗi một kĩ năng đều
có thuộc tính đặc biết, nếu như có thể phát huy ra tất cả các thuộc tính ẩn
tàng của các kĩ năng, tự nhiên sẽ phi thường cường đại. - Đạo sư đạo tặc Áo Đức
nhìn Tiêu Ngự nói.
Tiêu Ngự chợt
hiểu, xem ra Phá Giáp của Phản Thủ Bối Thứ, Xuất Huyết của Bối Thứ, Tê Liệt của
Dịch Cốt, chính là các thuộc tính đặc biệt của kĩ năng theo như lời đạo sư đạo
tặc Áo Đức đã nói.
Sau khi thấy
vẻ mặt của Tiêu Ngự, đạo sư đạo tặc Áo Đức cảm thấy kinh ngạc, chẳng lẽ Tiêu Ngự
đã phát hiện ra những thuộc tính ẩn chứa trong các kĩ năng này.
Đạo sư đạo
tặc Áo Đức nói:
- Kế tiếp
ta muốn giao cho ngươi nhiệm vụ thứ nhất, thu thập 20 cây xà tín thảo, xà tín
thảo là một loại thảo dược cực độc, sinh trưởng tại hẻm núi u linh, ngươi ra khỏi
thị trấn nhỏ này, hướng tới phía bắc mà đi tầm 20 phút, là có thể tới khe núi
sâu U Linh, U Linh hạp cốc này toàn là quái vật 10 cấp, ngươi phải cẩn thận
vào.
- Nhiệm vụ
này có thời gian hạn định không? - Tiêu Ngự hỏi.
- Không có
thời gian hạn định, nhưng là có hạn định cấp bậc, ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ
này trước khi lên level 10, hơn nữa cấp bậc càng thấp, thì độ hoàn thành nhiệm
vụ càng cao, khen thưởng càng phong phú! - Đạo sư đạo tặc Áo Đức mỉm cười nói.
Tiêu Ngự trầm
ngâm trong chốc lát, nhiệm vụ này tại sao không có thời gian hạn định, lại có cấp
bậc hạn định, chẳng lẽ đây lại là khảo nghiệm của đạo sư Áo Đức cho mình?
- Vâng! -
Tiêu Ngự hồi đáp, chỉ là đến khu vực của quái cấp 10 thu thập dược thảo, nói vậy
khó khăn cũng không lớn lắm.
- Đi đi! -
Đạo sư đạo tặc Áo Đức vẫy vẫy tay nói.
Tiêu Ngự
cung kính vái chào một cái, sau đó đi ra ngoài, tới bên ngoài hắn mở hành trang
ra xem qua một chút, bên trong trống không ngoại trừ có 5 kim tệ, một gốc cây
huyết lâm thảo, còn có một ít bánh mì.
Huyết Lâm
thảo?
“Đi chế tạo
một bình máu đi, nói không chừng lúc nào còn có thể cần dùng tới.” Tiêu Ngự liền
đi tới Dược sư công hội.
(* Nguyên
văn Triệu Dược Tề Sư công hội: mềnh nghĩ chỉ cần để Dược Sư công hội là hiểu rồi.)
Thị trấn nhỏ
Tháp Ba Khắc đã rất lụi bại rồi, cái gọi là Dược Sư công hội, bất quá cũng chỉ
là mấy gian phòng bằng gỗ thấp bé mà thôi.
- Tiên
sinh, xin hỏi ngài cần gì à! - NPC Đang nói chuyện là một cô gái còn rất trẻ tuổi,
nàng chuyên môn phụ trách bán ra các vật phẩm chế tạo hoàn thuốc.
- Một bình
thuốc, một lọ giải dược hoàn, hai cây chỉ huyết thảo! - Tiêu Ngự nói ra những vật
phẩm cần thiết cho phương pháp phối chế Hồi Phục hoàn hạ cấp. Những thứ này đều
có thể mua được ở thương điếm của NPC.
- Vâng, xin
ngài chờ cho một chút! - Cô gái NPC lấy từ trong quầy ra mấy thứ mà Tiêu Ngự đã
nói, nói:
- Tổng cộng
35 ngân tệ.
Đắt quá, quả
thực là rất đắt, bất quá đều là những thứ cần thiết, Tiêu Ngự bất đắc dĩ trả ra
35 ngân tệ, sau đó đi tới phòng thí nghiệm của Dược Sư công hôi.
Trong phòng
thí nghiệm rải rác khắp nơi đều là các loại chai lọ, rực rỡ muôn màu, làm cho
người xem hoa cả mắt.
Tiêu Ngự
đem Huyết Lâm thảo chậm rãi hoà tan thành nước, chế tạo ra hạ cấp dược hoàn hồi
phục trong nháy mắt.
Quá trình
chế tạo hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt cũng không quá phức tạp, nhưng
lại tiêu hao nhiều thời gian.
Tiêu Ngự cẩn
thận từng li từng tí dựa theo phương pháp chế tạo không dám có một chút sai
làm.
Tiêu Ngự
nâng bình thuốc lên, trong bình thuốc tràn ngập một loại chất lỏng màu xanh thẫm,
thoạt nhìn xinh đẹp phi thường, Tiêu Ngự chậm rãi đem Chỉ Huyết Thảo để vào
trong bình thuốc, cổ tay lắc lắc bình thuốc. Chỉ Huyết thảo chậm rãi tan ra
thành nước ở trong bình thuốc, nước thuốc màu xanh thẫm dần dần biến thành màu
đỏ sẫm rồi.
Bên trong
bình thuốc, nước thuốc toát ra mấy cái bọt khí, màu sắc đỏ sẫm của nước thuốc
càng trở lên rõ ràng.
“Thành
công.” Tiêu Ngự trong lòng vui vẻ, đậy nắp bình thuốc lại.
Hệ thống:
Ngươi đã chế tạo thành công một lọ hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, đạt
được 1 độ thành thục kĩ năng Ma Dược học.
Tiêu Ngự
thu lại lọ hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, bỏ vào trong hành trang,
đây chính là một tính mệnh nữa trong thời điểm mấu chốt à.
Sau khi chế
tạo thành công, Tiêu Ngự đi ra khỏi Dược Sư công hội, nhìn sắc trời một chút, bất
tri bất giác trời đã gần sáng.
“ Nên ăn
cơm chiều đã, ăn xong cơm phải đi U Linh hạp cốc một chuyến.” Tiêu Ngự từ trong
game logout ra ngoài.