Tiêu Ngự bị bộ sách này hấp dẫn, bất tri bất giác thời gian
đã trôi qua gần 3 giờ .
Từ trong tư liệu này, Tiêu Ngự phát hiện nguyên lai Phỉ Thúy
đảo cư nhiên chia làm hai tầng trên mặt đất và lòng đất, hạ tầng Phỉ Thúy đảo
chìm trong đáy biển, hóa ra là một đại thành thị bí ẩn dưới đất, là nơi cư trú
của đại lượng hải tộc, Tiêu Ngự còn nhớ, Triệu Lam Hinh cũng là người chơi hải
tộc, người chơi thuộc hải tộc cũng không nhiều, Tiêu Ngự đối với chủng tộc này
nảy sinh một chút hiếu kì.
Tiêu Ngự không có năng lực hô hấp dưới nước, muốn đến thành
thị hải tộc sợ rằng rất khó, chỉ có thể sau này nghĩ tiếp biện pháp, nói không
chừng cón có thể tìm ra phương pháp xuống biển.
Ngoại trừ hải tộc ra, phía đông nam Phỉ Thúy đảo còn có một
ngọn núi lửa, ngọn núi lửa này hàng năm đều phun trào, phía trên có rất nhiều Hỏa
Diễm Cự Ma cư trú. Còn có 36 cửa truyền tống trận, cũng có giới thiệu, 36 cửa
truyền tống trận này đều nối liền với Ân Trạch Tư đại lục , nhưng là không thể
biết đối diện là nơi nào, bởi vì không gian lẫn lộn, mấy ngàn năm qua, vị trí của
truyền tống trận đã nhiều lần thay đổi, đã không thể xác định được vị trí cụ thể.
Trong truyền tống trận này còn có một ít các truyền tống trận một chiều, sau
khi tiến vào thì không thể trở lại đây, có người mạo hiểm từng tiến vào truyền
tống trận này, sau khi Điêp Nữ Môn không thấy qua bọn họ nữa, cho nên Điệp Nữ
Môn cho rằng người mạo hiểm này đã bị thời không thôn phệ.
“Phỉ Thúy đảo thật đúng là một địa phương thần bí.” Tiêu Ngự
nhìn tư liệu, không khỏi cảm thán, Đầu Não khẳng định tư liệu ở chỗ này ẩn giấu
rất nhiều đầu mối, nếu có thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng chỗ tư liệu này, khẳng
định có thể tìm ra điều gì đó, nhưng là Tiêu Ngự đã không có thời gian.
“Còn có hơn 10 phút nữa.” Tiêu Ngự nhìn qua thời gian, nhanh
chóng để bộ sách lại chỗ cũ, ra khỏi thư viện liền hướng tới quảng trường chạy
như bay.
- Đây là điểm phi hành một chiều từ Phỉ Thúy đảo đi Ân Trạch
Tư đại lục, nếu như ngài muốn ngồi khí cầu, xin mời nộp 50 kim tệ! - Một Điệp Nữ
dung mạo cực kỳ xinh đẹp, mặc váy trắng nói, thanh âm êm ái như có thể vắt ra
nước.
Không biết tại sao, nghe Điệp Nữ nói, Tiêu Ngự cảm giác cặp
cánh bướm bảy màu phía sau Điệp Nữ tựa như cánh của ác ma, mẩu sừng nhỏ trên đầu
dài sắc nhọn, giống như là một tiểu ác ma vậy, 50 kim tệ, Tiêu Ngự cảm giác
trong lòng mình đang nhỏ máu, ngồi khí cầu không ngờ phải cần tới 50 kim tệ, so
với công ty hàng không còn hắc ám hơn.
- Khí cầu còn có 5 phút đồng hồ thì rời đi, muốn ngồi khí cầu
xin mời hành khách nhanh chóng tiến vào! - Điệp Nữ hé miệng mỉm cười, dùng
thanh âm ngọt ngào nói.
Tiêu Ngự bất đắc dĩ chỉ có thể nộp 50 kim tệ, từ một cái mộc
thang của khí cầu trèo lên. Chỗ ngồi trên khí cầu phi thường to lớn, tựa như một
cái du thuyền xa hoa, trên boong khí cầu chứa đầy hàng hóa.
Chuẩn bị rời đi, tấm vải buồm khí cầu từ từ được bơm căng,
cánh quạt phía sau khinh khí cầu cũng bắt đầu xoay.
Tiêu Ngự ngồi trên khinh khí cầu nhìn quanh, ngoại trừ một số
ít Điệp Nữ ra còn có rất nhiều thương nhân NPC của Ân Trạch Tư đại lực, những
NPC này đối với Điệp Nữ này rất là quen thuộc, phần lớn họ đều là nữ nhân.
Sợi dây buộc khinh khí cầu được thả ra, khí cầu thuận gió dần
dần bay cao lên.
“Không nghĩ tới Ân Trạch Tư đại lục còn có khoa học kĩ thuật
cao đến như vậy.” Tiêu Ngự cúi đầu hướng phía dưới nhìn lại, kiến trúc trên Phỉ
Thúy đảo từ từ nhỏ đi, sau đó biến thành một cái chấm đen, dần dần không nhìn
thấy nữa, Phỉ Thúy đảo cũng trở nên nhỏ bé.
- Xin mời các hành khách tiến vào khoang thuyền! - Dưới yêu
cầu mãnh liệt của Điệp Nữ, Tiêu Ngự đi theo các NPC thương nhân tiến vào khoang
thuyền, khoang thuyền bị bịt kín, không thể thấy rõ ràng tình huống bên ngoài,
đây là biện pháp giũ bí mật của Điệp tộc đối với vị trí Phỉ Thúy đảo, tránh cho
vị trí Phỉ Thúy đảo bị phát hiện đưa tới quá nhiều người không có ý tốt.
Tiêu Ngự đứng ở trong khoang thuyền, lẳng lặng chờ đợi, các
thương nhân NPC trò chuyện ở bên cạnh.
- Phỉ Thúy đảo phía đông nam trên mặt núi lửa có đầy đủ bảo
thạch hỏa hệ, ngươi xem, những thứ ta mua lại đều là đồ tốt, phẩm chất tuyệt đối
thuần túy.
- Dược thảo Phỉ Thúy đảo chính là rất tốt, ta mua gốc dược
thảo nhất giai quý hiếm này không thể ngờ lại chỉ tốn có tám nghìn kim tệ.
Dược thảo nhất giai quý hiếm? Tiêu Ngự kinh hãi, dược thảo
chia làm hai cấp bậc là loại thông thường và loại quý hiếm, mối cấp bậc lại
chia thành thất giai, vật phẩm quý hiếm, Tiêu Ngự chỉ nghe nói qua, chưa từng
nhìn thấy, không khỏi có chút tham lam nhìn thoáng qua tiểu thảo bạch sắc trong
tay thương nhân NPC kia, khiến cho thương nhân NPC kia sợ hãi nhanh chóng giấu
đi, làm Tiêu Ngự xấu hổ không thôi.
“Sớm biết Phỉ Thúy đảo có nhiều thứ tốt như vậy, nên mang một
ít ra.” Bất quá trong túi Tiêu Ngự không có bao nhiêu tiền, muốn giống như
thương nhân NPC kia mua được thứ tốt chỉ sợ là rất không có khả năng, cướp bóc
cũng không được, đừng đám Điệp Nữ này ôn nhu yếu ớt, Tiêu Ngự phỏng chừng, một
người Điệp Nữ tùy tiền đi ra cũng có thể đem chính mình giải quyết, hơn nữa lại
tuyệt đối dễ dàng.
“Có bản đồ hàng hải, thì sợ gì.” Tiêu Ngự thầm nghĩ, sau này
khẳng định sẽ có cơ hội.
Phi hành ước chừng khoảng năm sáu giờ, khí cầu từ từu giảm
xuống, Tiêu Ngự cùng các thương nhân NPC cũng có thể đi ra hoạt động.
- Đã tới Ân Trạch Tư đại lục, nơi này là khu vực trung lập của
Long chi quốc độ ( Long quốc gia) thành Monte! - Điệp Nữ nói, khí cầu chậm rãi
hạ xuống, một tòa thành thị phồn hoa xuất hiện trước mắt Tiêu Ngự, trong thành
người đến người đi nhộn nhịp.
Tiêu Ngự còn nhớ, thành Monte của Long quốc gia là nơi giao
nhau của Địch Nhã, Cáp Mông Đại Nhĩ và Ai Lạp Tây Á, là một trong số ít các
thành thị không bị cuốn vào chiến tranh, bởi vì thủ hộ giả của Monte thành thật
sự quá cường đại, là một tổ ước chừng hơn ba trăm con Hắc Long, mặc kệ bao
nhiêu quốc gia,cũng không dễ dàng động vào. Long quốc gia cấm người chơi Tà Ác
liên minh cùng Thiên Sứ liên minh tại địa bàn của họ phát sinh tranh đấu, cho
nên nơi này trở thành địa phương trung lập hiếm thấy của hai liên minh.
Tại Monte thành có các điểm phi hành tới các thành phố quan
trọng của nhiều quốc gia, đến Minh Dạ thành của Địch Nhã chỉ cần tốn hai giờ là
đủ rồi.
“Rốt cuộc về tới thế giới loài người.” Tiêu Ngự từ trên khí
cầu đi xuống, thư giãn gân cốt một chút, chờ đợi khí cầu hạ cánh, ngồi khí cầu
làm Tiêu Ngự lãng phí thời gian ước chừng một ngày, làm Tiêu Ngự cảm thấy buồn
bực, thật vất vả theo kịp giá trị kinh nghiệm của thứ hạng cấp bậc người chơi
cao nhất, lại bị nới rộng. Bất quá Tiêu Ngự cũng không quá chênh lệch so với
người chơi cấp cao nhất, hắn cảm giác mình vô danh vẫn là có chút tốt, cấp bậc
cũng không đại biểu cho tất cả, tăng cường thực lực bản thân mới là căn bản.