"Đi chết đi." Hoắc Tư Nhĩ thét lên một tiếng, từ
trên cao lao xuống phía dưới hướng Tiêu Ngự đánh đến , tựa như 1 con chim ưng vồ
mồi.
Tiêu Ngự giơ Hấp Huyết Quỷ Nha lên nghênh đón, vung kiếm
chém một cái, 1 đạo kiếm khí hình bán nguyệt chém ra ngoài, uy nghiêm kinh người.
Hoắc Tư Nhĩ đang vọt tới bên cạnh Tiêu Ngự đột nhiên thân ảnh
thoáng cái lướt qua , làm cho Tiêu Ngự mất mục tiêu, công kích thất bại. Tiêu
Ngự biết có chuyện không ổn , vừa quay đầu đã phát hiện Hoắc Tư Nhĩ đang nhằm
phía Triệu Lam Hinh tấn công đến .
Đinh , 1 âm thanh thanh thúy vang lên, trường kiếm trong tay
Triệu Lam Hinh ngăn chặn công kích của Hoắc Tư Nhĩ lại . Hoắc Tư Nhĩ lạnh lùng
cười, giương tay lên cao biến chiêu.
Sụt sụt, Triệu Lam Hinh đã bị dính 2 kiếm, công kích của Hoắc
Tư Nhĩ quá nhanh, liên miên không dứt. Tiêu Ngự khẩn trương quay người cứu viện
Triệu Lam Hinh.
Trường Không Trảm!
1 thân ảnh lướt như sao băng bắn tới hướng Hoắc Tư Nhĩ, là
Liệt Ngang Nạp Đa, trường kiếm trong tay như cầu vồng xuyên qua không trung, hướng
về Hoắc Tư Nhĩ đâm tới.
Ầm , Hoắc Tư Nhĩ và Liệt Ngang Nạp Đa đụng vào nhau, ánh đao
hiện lên, 1 đạo máu bắn ra, 2 cái thân ảnh lần lượt bật ra sau.
Hoắc Tư Nhĩ không có bị thương, cánh của Liệt Ngang Nạp Đa lại
bị gãy đoạn, tiên huyết chảy đầm đìa , mảng cánh rơi trên mặt đất, run rẩy giật
mình. Vai phải Liệt Ngang Nạp Đa máu chảy như nước , 1 lát sau máu tươi mới ngừng
lại , 1 chiếc cánh mềm màu đỏ chậm rãi mọc ra.
"Ngươi vẫn kém như xưa , không có chút tiến bộ ."
Hoắc Tư Nhĩ lạnh nhạt nói.
"Giá trị ma pháp của ta hồi không kịp." Triệu Lam
Hinh lo lắng đánh tiếng với Tiêu Ngự nói.
Tiêu Ngự sửng sốt. Nói: "Làm sao lại hao tổn nhanh như
vậy?" Sau khi hoàn thành dẫn dắt của Hấp Huyết Quỷ. Các hạng mục thuộc
tính của Triệu Lam Hinh tăng lên rất nhiều. Giá trị ma pháp rất biến thái.
Không nên hết nhanh như vậy mới đúng.
"Công kích của hắn có hiệu quả hút ma pháp." Vừa rồi
đã trúng phải 2 lần công kích. Ma pháp của Triệu Lam Hinh đã bị hút ra gần tới
đáy .
"…"
Hiệu quả hút ma pháp này quả thực quá khó ứng phó . Nếu như
ma pháp của Triệu Lam Hinh bị tiêu hao hết . Tình huống của 3 người Tiêu Ngự chắc
chắn có thể sẽ càng thêm khó khăn. Hoắc Tư Nhĩ còn sót lại không đến 100.000
huyết lượng. Trong lòng Tiêu Ngự đã có chút phân vân.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo của Hoắc Tư Nhĩ liếc 1 vòng qua 3 người
Tiêu Ngự. Quát lạnh một tiếng: "Hiện ra đi. Hỡi đầy tớ trung thành của ta
. Phệ Hồn Thiên Lang hiện."
1 con cự lang màu đen xuất hiện ở bên cạnh Hoắc Tư Nhĩ, toàn
thân bao trùm bộ lông màu đen tuyền , trên lưng mọc ra 1 đôi cánh chim cường
tráng , 1 đôi mắt màu xanh thăm thẳm tập trung lên người Liệt Ngang Nạp Đa.
"Không nghĩ tới đã tiến hóa thành Phệ Hồn Thiên Lang
!" Liệt Ngang Nạp Đa không khỏi động dung.
" Kẻ phản bội khốn khiếp , chịu chết đi." Hoắc Tư
Nhĩ vỗ lưng Phệ Hồn Thiên Lang , Phệ Hồn Thiên Lang hướng về Liệt Ngang Nạp Đa
đánh tới.
"Ngươi và Liệt Ngang Nạp Đa đối phó con Thiên Lang kia,
ta đối phó Hoắc Tư Nhĩ!" Tiêu Ngự quyết đoán nói.
"Ta không còn bao nhiêu ma pháp, không có cách nào cung
cấp trị liệu, ngươi đánh không lại hắn đâu."
"Yên tâm, ta không sao, đừng quên ta còn có Phượng
Hoàng Vũ!"
Triệu Lam Hinh giật mình, nàng đã hiểu ý định của Tiêu Ngự ,
nếu như một chiêu kia có thể thành công, nói không chừng có thể làm hết Hoắc Tư
Nhĩ.
Liệt Ngang Nạp Đa cùng Phệ Hồn Thiên Lang quấn lấy nhau, Phệ
Hồn Thiên Lang gầm gừ một tiếng, cắn vào bụng Liệt Ngang Nạp Đa, cố sức xé ra một
khối thịt đem theo máu chảy đầm đìa . Liệt Ngang Nạp Đa cũng 1 kiếm đâm vào bụng
Phệ Hồn Thiên Lang, ra sức xoắn.
Phệ Hồn Thiên Lang gầm lên một tiếng, hướng phía trước phóng
đi , lôi theo Liệt Ngang Nạp Đa ra sức lao vào vách đá.
Thủy Liệu Thuật!
Triệu Lam Hinh cho Liệt Ngang Nạp Đa một cái Thủy Liệu Thuật,
đem huyết lượng Liệt Ngang Nạp Đa hồi phục lại.
Hoắc Tư Nhĩ ánh mắt tập trung lên Triệu Lam Hinh, gầm nhẹ một
tiếng, trường kiếm trong tay tiến nhanh trong không trung, hướng về nàng đâm thẳng
tới.
Không thể lại tùy tiện xuất kích , Tiêu Ngự lùi về sau 1 khoảng,
đem Triệu Lam Hinh bảo hộ ở sau người, Hấp Huyết Quỷ Nha trong tay nghênh đón
hướng Hoắc Tư Nhĩ.
Trường kiếm trong tay Hoắc Tư Nhĩ liên tục phát ra mấy cái
Trọng Trảm , chém vào trên Hấp Huyết Quỷ Nha trong tay Tiêu Ngự.
Đinh đinh đinh, mỗi tiếng sau so với mỗi tiếng trước ngày
càng nặng nề hơn , từ trên Hấp Huyết Quỷ Nha truyền đến lực lượng cuồn cuộn
mãnh liệt làm cho Tiêu Ngự mấy lần suýt buông tay . Tiêu Ngự lộn vòng một cái ,
mới ổn định lại được thân hình tại không trung.
Hoắc Tư Nhĩ mãnh liệt đánh tới, đem Tiêu Ngự đánh bay ra
ngoài, một cái Công Kích , lao đến bên cạnh Triệu Lam Hinh, thêm mấy cái công
kích xuất ra, nhanh chóng mãnh liệt vô cùng.
" Ma pháp cạn sạch rồi." Triệu Lam Hinh vội la
lên, nàng lại bị Hoắc Tư Nhĩ công kích trúng vài lần, ma pháp bị rút rỗng cột .
Tiêu Ngự hướng Liệt Ngang Nạp Đa ở bên kia nhìn thoáng qua,
Liệt Ngang Nạp Đa đang bị Phệ Hồn Thiên Lang áp đảo liên tục lùi về sau, ngày
càng nguy hiểm, dĩ nhiên đã ốc không mang nổi mình ốc rồi .
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua, huyết lượng bản thân, còn lại 65%,
cùng hoàn cảnh vừa nãy bất đồng, lần này hắn đã không còn ai có thể trị liệu
giúp . ( bất đồng – tức là hok giống nhau , khác biệt ,khác nhau )
Ánh mắt Tiêu Ngự lướt qua kỹ năng, cuối cùng dừng ở kỹ năng
tự bạo Thị Huyết Cốt Châu và kỹ năng Phượng Hoàng Niết Bàn của Phượng Hoàng Vũ,
2 cái kỹ năng này là sát chiêu cuối cùng của Tiêu Ngự, nếu như chính diện không
có cách nào đánh bại Hoắc Tư Nhĩ, thì cũng chỉ có thể sử dụng đến chiêu này .
Tiêu Ngự nhằm phía lao đến Hoắc Tư Nhĩ, tựa như mãnh hổ hạ
sơn, hoàn toàn dùng đấu pháp liều mạng.
Hoắc Tư Nhĩ tung kiếm chống đỡ công kích của Tiêu Ngự, tay
vòng ra sau lưng , 1 kiếm đâm ra, chuẩn xác đâm vào thân thể Tiêu Ngự. Tiêu Ngự
hoàn toàn không quan tâm đến tình trạng vết thương của bản thân, rống lên một
tiếng dữ dội, tay trái bắt lấy trường kiếm của Hoắc Tư Nhĩ, tay phải hướng về
Hoắc Tư Nhĩ vung tay chém xuống.
Ngực bị đâm xuyên, tay trái bị trường kiếm cắt chay máu ,
Tiêu Ngự lại không hề nhíu mày chút nào ( chỉ nhăn mặt thôi ) , 1 khí thế bi
tráng , khiến ngay cả Hoắc Tư Nhĩ cũng phải cảm thấy một chút run sợ.
Hoắc Tư Nhĩ muốn rút ra trường kiếm, lại bị Tiêu Ngự gắt gao
nắm chặt .
Hấp Huyết Quỷ Nha trong tay Tiêu Ngự khí thế mạnh mẽ sắc bén
, 1 kiếm đem cánh tay trái của Hoắc Tư Nhĩ chém đứt.
Máu tươi phún ra, Hoắc Tư Nhĩ hét lên một tiếng bi thảm, vẻ
mặt bởi vì đau đớn mà vặn vẹo dữ tợn.
Hoắc Tư Nhĩ mãnh liệt đem trường kiếm rút ra, lại thêm 1 kiếm
đâm vào ngực Tiêu Ngự, Tiêu Ngự lúc này cũng không quan tâm, trường kiếm trong
tay từng kiếm từng kiếm chém vào trên người Hoắc Tư Nhĩ.
"Đi tìm chết đi!" Tiêu Ngự lạnh lùng điên cuồng
quát lên, Hấp Huyết Quỷ Nha đâm vào ngực Hoắc Tư Nhĩ, mãnh liệt ấn tới , từ sau
lưng Hoắc Tư Nhĩ xuyên thấu ra, dùng trường kiếm đẩy Hoắc Tư Nhĩ, điên cuồng hướng
vách đá lao đến .
Hoắc Tư Nhĩ thế nào cũng không nghĩ tới Tiêu Ngự không ngờ lại
có thể liều mạng như vậy, mặc dù không ngừng đánh trả, so sánh với khí thế của
Tiêu Ngự , lại vẫn kém hơn rất nhiều, bị Tiêu Ngự đâm cho bay ngược về phía sau
.
Ầm một tiếng , Tiêu Ngự đem Hoắc Tư Nhĩ đâm sầm vào vách đá.
Sụt sụt sụt , Hoắc Tư Nhĩ liên tục đâm kích đem ngực Tiêu Ngự
đâm thành mấy cái lỗ thủng, số huyết lượng còn sót lại của Tiêu Ngự rốt cuộc
cũng cạn hết .
"Ha ha, ranh con không biết lượng sức, đi tìm chết
đi." Hoắc Tư Nhĩ bị mùi máu tanh kích thích , điên cuồng cười lớn .
Ở 1 sát na huyết lượng tụt xuống đáy kia, khóe miệng Tiêu Ngự
lộ ra nụ cười âm hiểm, khuôn mặt màu trắng trong nháy mắt bị khí huyết màu đỏ
tràn ngập , trên người dính đầy máu làm cho hắn trông như 1 viễn cổ ma thần
đang mỉnh cười vậy .
"Là tự bạo!" Hoắc Tư Nhĩ cảm giác được Tiêu Ngự có
điểm khác thường, ngay lập tức sợ tới mức mặt không còn chút máu, muốn đem Tiêu
Ngự đẩy ra.
Nhưng mà, đã không còn kịp nữa rồi.
Bùm , tiếng nổ vang lớn, Tiêu Ngự toàn thân nổ tung ra, 1 luồng
khí lưu mạnh mẽ bộc phát.
Cả sơn động rung lên, nổ mạnh nảy sinh ra sóng xung kích đem
Triệu Lam Hinh hất tung ra ngoài, ngay cả Phệ Hồn Thiên Lang và Liệt Ngang Nạp
Đa ở xa cũng không cách nào thoát khỏi, bị sóng xung kích tấn công ngã trái ngã
phải.
Tận dụng thời cơ, khi ở sóng xung kích lan ra khắp nơi , Liệt
Ngang Nạp Đa 1 kiếm đâm vào trong miệng Phệ Hồn Thiên Lang, ra sức rạch ra, đem
Phệ Hồn Thiên Lang cắt thành 2 nửa, nức nở một tiếng, từ trên không trung rơi
xuống.
Đất rung núi chuyển, nổ dữ dội sinh ra uy nghiêm làm cho Liệt
Ngang Nạp Đa không nén nổi xúc động trong lòng , gian nan hướng về trung tâm vụ
nổ nhìn lại, ngoài 1 mảnh huyết quang màu đỏ, còn lại cái gì cũng nhìn không thấy
nữa .
Vụ nổ sinh ra sóng xung kích đem vách đá gần đó nghiền ép
thành muôn vàn mảnh vỡ, từng đạo quang hoa hoa nhanh chóng ở trên vách đá lan
tràn ra, trên mặt đất có vô số tảng đá bị sóng xung kích hất tung lên, nặng nề
nện lên trên thạch bích, hóa thành mảnh nhỏ.
Qua hồi lâu, vụ nổ dần dần lắng xuống, bụi khói tràn ngập.
"Thành công rồi sao?" Triệu Lam Hinh có chút lo lắng
thầm nghĩ, nàng biết trong tay Tiêu Ngự có Phượng Hoàng Vũ, cho dù bị chết cũng
có thể sống lại được , nên nàng cũng không phải lo lắng về chuyện đó .
Hoắc Tư Nhĩ chết rồi?
Nhìn vào nơi tràn ngập khói bụi, giữa đôi lông mày Liệt
Ngang Nạp Đa hơi co lại , trường kiếm trong tay chậm rãi nâng lên.
Hồi lâu, khói bụi dần dần lắng xuống, chậm rãi ổn định, 1
thân ảnh xuất hiện ở trong tầm mắt của Triệu Lam Hinh và Liệt Ngang Nạp Đa .
Thấy rõ là bộ dáng của Hoắc Tư Nhĩ, Triệu Lam Hinh không tự
giác lui lại phía sau mấy bước.
Hoắc Tư Nhĩ trên người không còn một khối da nào nguyên vẹn
, tất cả đều bị sóng xung kích xé thành mảnh nhỏ, tròng mắt chỉ còn có 1 con
ngươi , trừng lên , 1 bên khác thì chỉ còn lại có hốc mắt thật sâu. Ngoài ra, tứ
chi chỉ còn lại có một cái cánh tay, rất nhiều nơi huyết nhục đều bị phá huỷ, lộ
ra dày đặc xương trắng hếu .
Hắn còn sống! Triệu Lam Hinh kinh hãi, không nghĩ tới Tiêu
Ngự đã dùng tới tự bạo mà vẫn không thể nào đem Hoắc Tư Nhĩ tiêu diệt.
Đôi mày thanh tú Triệu Lam Hinh nhăn lại một chút, nhìn
thoáng qua giá trị ma pháp, ma pháp đã phục hồi không ít, bắt đầu ngâm xướng
chú ngữ thật dài.