"Đây là vật gì vậy?” Tiêu Ngự vừa mới định rời đi, ánh
mắt lại bị một đồ vật trong góc của sào huyệt này hấp dẫn, đây là một bộ hài cốt
giống của loài người, bất quá trong có vẻ rất nhỏ có vẻ như là hài cốt của một
tiểu hài tử hoặc là người thấp bé, đầu rất dài, ngón tay xương dài, bên cạnh bộ
hài cốt còn có một vật làm bằng kim loại, bất quá cái vật này đã bị hư tổn, bị
vắt thành một khối. Cái vật này hẳn là do một loại kim loại bình thường chế tạo
lên, loại kim loại này mà đem tới đấu giá thì ngay cả một đồng tệ cũng không có
người mua.
“ Nhìn hình dạng này hình như là súng địa tinh thì phải.”
Tiêu Ngự lờ mờ phân biệt ra vật bằng kim loại nọ, bộ hài cốt này chẳng lẽ là
người địa tinh sao?
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua hài cốt của địa tinh một chút, vừa
lại nhìn phệ hồn giới chỉ trong tay, có chút hiểu được, hài cốt địa tinh này hẳn
là một đầu mối để tìm kiếm cái nhẫn khác.
Tuyệt đại bộ phận đia tinh sinh hoạt ở phía bắc của đại lục
Ân Trạch Tư, muốn tới nơi đó phải đi xuyên qua một khu ôn dịch cực lớn, không đạt
ba mươi cấp tuyệt đối không có khả năng đi được, bọn họ hằm hè loài người,
nhưng giao hảo cùng vong linh tộc, hơn nữa chán ghét chiến tranh, mỗi một địa
tinh đều là một người cực kì thông minh, họ am hiểu công trình học, thích chế tạo
các loại máy móc, vật phẩm.
“ Hình như Địch Nhã cũng có người địa tinh sinh sống.” Tiêu
Ngự vừa nghĩ, những người địa tinh này thường xuyên chế tạo một ít máy móc vật
phẩm đem tới Minh Dạ thành bán để đổi lấy một ít vật tư cho cuộc sống, có lẽ có
thể tìm được một ít đầu mối ở đó cũng không chừng.
Cái nhẫn bị phong ấn này là một kiện tử trang, nếu giải
phong ấn, cũng không biết sẽ có hình dạng gì, có thể hay không là một kiện
trang bị truyền thuyết? ý nghĩ này làm Tiêu Ngự có chút hưng phấn.
Tiêu Ngự đeo giới chỉ lên tay, tốc độ di chuyển, công kích
cùng huyết lượng cũng có tăng lên một chút, mặc dù cái nhẫn này tương đương với
điểm thuộc tính của sáu bảy cấp, nhưng trên thực tế, hiệu quả cũng không rõ
ràng như thăng cấp, khi thăng cấp không chỉ có thêm điểm thuộc tính, còn có
tăng đều các hạng mục khác của nhân vật, điểm thuộc tính bất quá chỉ là tặng phẩm
phụ mà thôi.
Tiêu Ngự từ trên diễn đàn biết được, điểm thuộc tính tặng
cho người chơi chỉ là một trong số nhiều chỉ tiêu mà thôi, có thể quyết định
cho hướng đi của người chơi đó, đối với điểm thuộc tính của người chơi mà tiến
hành phân loại. Nhanh nhẹn cao, thuộc tính sẽ hướng về nhanh nhẹn là tạo lên loại
hình phát triển, mỗi khi thăng một cấp, độ nhạy cảm, độ cảm giác, tốc độ di
chuyển của người chơi sẽ tăng lên khá lớn, nếu như các điểm thuộc tính tương đối
cân bằng, các hạng thuộc tính cũng sẽ phát triển đều nhau.
Một chiếc nhẫn cộng thêm vào hai mươi điểm thuộc tính, chẳng
khác nào thăng tứ cấp là một cách nhìn sai lầm, tại đại lục Ân Trạch Tư, hiệu
quả điểm thuộc tính vĩnh viễn không thể mạnh hơn cấp bậc. Bất quá nhìn trên tổng
thể mà nói cái nhẫn này thuộc tính không tồi, xem như một kiện trang bị hạ cấp
tử cấp đi, hơn nữa lại là nhẫn, giá trị tăng lên mấy lần, ít nhất có thể bán được
100 kim tệ.
Nhìn thoáng qua tàng cây bên dưới, ước chừng năm mét, cũng
không phải cao quá, Tiêu Ngự nhảy xuống dưới.
Vừa tiếp xúc xuống mặt đất, đầu gối hơi uốn lại, nhẹ nhành
rơi xuống, trên đầu Tiêu Ngự bay lên hơn 10 điểm giá trị thương tổn.
Từ chỗ cao nhảy xuống sẽ bị thương, mỗi người chơi đều có một
độ cao cực hạn, vượt quá độ cao cực hạn của mình mà nhảy xuống có khả năng bị
ngã chết, Tiêu Ngự nhìn huyết lượng bản thân một chút, đã có hơn 300 điểm,
không biết độ cao cực hạn của mình là bao nhiêu nữa.
“ Thứ này không phải là một thí nghiệm tốt.” Tiêu Ngự thầm
nghĩ, hướng vào sâu trong rừng cây đi tới, tiếp tục tìm kiếm quái vật thăng cấp.
Tiêu Ngự nhìn bảng cấp bậc một chút, cao nhất đã 13 cấp.
“ Cái đám người này luyện cấp như điên.” Mặc dù hiểu được cấp
bậc không có hết thảy ý nghĩ, nhưng nhìn thấy nhiều người có cấp bậc cao như vậy,
Tiêu Ngự trong lòng vẫn có một chút áp lực, nhìn lướt qua bảng cấp bậc, bài
danh mười vị trí đứng đầu trên bảng cấp bậc không có chỗ nào là không phải người
chơi nghề nghiệp pháp hệ, pháp hệ nghề nghiệp khác với cận chiến nghề nghiệp, bọn
họ phóng ra công kích ma pháp không có độ hoàn thành, tất cả đều là 100% sát
thương, không giống như nghề nghiệp cận chiến, độ hoàn thành mà thấp, sát
thương sẽ rất thấp, sau khi có độ hoàn thành cao mới có bộc phát, tính toán một
chút thì chia đều giá trị thương tổn do công kích, cận chiến muốn thấp hơn pháp
hệ, đương nhiên, hai loại nghề nghiệp đều có ưu điểm riêng, cũng có phân công
nghề nghiệp bất đồng nhau, không thể vơ đũa cả nắm được.
Nếu đợi đến lúc đám người này học được ma pháp đánh lan, phỏng
chường luyện cấp càng thêm điên cuồng, muốn đuổi theo bọn họ gần như là không
thể.
“ Ta vẫn là đến chiến trường hỗn chiến một trận.” Làm một
người chơi độc hành, Tiêu Ngự không có lựa chọn nào khác, trên chiến trường, đối
với Tiêu Ngự mà nói, pháp hệ nghề nghiệp là dễ gặm nhất, đạo tặc khắc pháp hệ,
chiến sĩ vừa lại khắc đạo tặc, tựa hồ như một vòng tuần hoàn hoàn mỹ, bất quá nếu
so sánh mà nói, đạo tặc tương đối tự do, bởi vì lúc không đánh lại, bọn họ còn
có thể lựa chọn chạy trốn.
Phản Thủ Bối Thứ!
Thân thể Tiêu Ngự giãy dụa vô cùng cổ quái, chuỷ thủ trên
tray phải xẹt qua một đường cong rất nhỏ, công kích trên người một con nhện
Lãng Mỗ.
Độ hoàn thành 61%, hơn 130 điểm thương tổn hiện lên đầu con
nhện Lãng Mỗ này.
Tiêu Ngự đang thí nghiệm phương thức chiến đấu của Thứ Đao,
rất hiển nhiên, hiệu quả coi như không tồi, đã có một chút thành quả, bất quá mặc
kệ Tiêu Ngự thử như thế nào, độ hoàn thành kĩ năng vẫn không thể tăng lên được,
bởi vì phạm vi của động tác quá nhỏ, không thể mượn lực lượng của thân thể, khiến
cho công kích của Tiêu ngự có chút vô lực.
Chẳng lẽ Thứ Đao vẫn lấy loại độ hoàn thành siêu thấp này là
phương thức tấn công của nghề nghiệp?
“ Hẳn là không như vậy, nếu không lúc hắn công kích con nhện
Lãng Mỗ to lớn kia sát thương sẽ không thể cao như vậy, có thể còn chưa hoàn
thiện ở chỗ nào đó.” Tiêu Ngự một mặt luyện tập loại phương thức chiến đấu cổ
quái này, một mặt suy tư xem vấn đề là ở nơi nào, sử dụng phương thức chiến đấu
này chỉ có độ hoàn thành 60%, hiển nhiên không có lợi, nếu có thể đạt tới độ
hoàn thành 80% là rất tốt rồi.
Ở trong rừng liên tục giết chết hơn 200 con nhện Lãng Mỗ,
Tiêu Ngự nghe được tiếng nhắc nhở thanh thuý của hệ thống.
“ Rốt cuộc cũng thăng cấp.” Tiêu Ngự nhìn thoáng qua cấp bậc,
level 11, vừa lại lật ra bảng hệ thống nhắc nhở, xem qua một chút, hai mười
bình hạ cấp dược hoàn phong tốc, cùng 10 bình dược hoàn chất độc xà hạt thảo đã
bán xong rồi, hạ cấp dược hoàn phong tốc chia đaều ra bán giá cả trên dưới 2.5
kim tệ, chất độc xà hạt thảo chia đều ra bán giá cả chừng 6 kim tệ, cứ như vậy,
trong hành trang của Tiêu Ngự đã có nhiều hơn 110 kim tệ, hơn nữa sát quái quá
kiếm được đã có hơn 150 kim tệ rồi. Hắn vốn đang nghèo thoáng chốc lại trở lên
dư giả, trong hành trang còn có tới 8 kiện lục trang, cũng có thể bán được
không ít tiền.
“ Trước cuối tháng còn phải bán ra một ít kim tệ lấy tiền nữa.”
Tiêu Ngự không khỏi bực mình đứng lên, hắn tất nhiên không quên, đến cuối tháng
hắn còn phải dùng một vạn đồng mua đầu khôi nữa. Đại lục Ân Trạch Tư thịnh hành
khiến cho kim tệ trong trò chơi bán ra vô cùng trót lọt, giá cả cũng rất không
tồi, bình thường trên mạng giao dịch, kim tệ trong trò chơi có giá cả ước chừng
ba mươi đồng, hơn nữa người muốn mua kim tệ rất nhiều, giá cả cũng rất giao động.
Thế giới này, có một số người vì cuộc sống mà không ngừng
bôn ba vất vả, đau khổ tận lực vì sinh tồn, có một số người lại không có chỗ
tiêu tiền, cầm tiền mà tiêu pha như tát nước vậy, đây là sự thật.