Nhớ đến ngọn hỏa diễm trong đôi mắt của đứa bé, Tiêu Ngự thở
dài một tiếng, hy vọng những suy đoán của mình ko phải sự thật.
Tiêu Ngự lấy cái vòng cổ của đứa bé vừa nãy đưa cho mình ra,
nhìn thuộc tính một chút.
Da cách mạc tư đặc chi tiêm nha hạng liên : Cấp độ : sử thi
cấp. Tăng độ hảo hữu với quái vật hệ bất tử hoặc npc 10.
Thêm vào kĩ năng : [An phủ tâm linh], có xác xuất làm cho những
sinh vật hệ bất tử an tĩnh lại, với các quái vật cấp bật ko chênh lệch hơn 7 cấp,
xác xuất thành công 100%, thời gian cooldown( thời gian đóng băng) 3s.
[Chiêu hồn chi dẫn], có xác suất bắt một sinh vật hệ bất tử
phong ấn vào răng nanh trên vòng cổ, làm cho răng nanh trở thành khế ước với
sinh vật đó.
Ko còn nghi ngờ gì nữa, cái vòng cổ này là vật phẩm xịn rồi,
nhưng Tiêu Ngự lại ko biết sử dụng nó như thế nào, thuộc tính độ hảo hữu + 10 đối
với Tiêu Ngự sau này nếu tiếp nhận nhiệm vụ có liên quan đến npc vong linh chắc
chắn có tác dụng, kĩ năng [trấn an tâm linh] tựa hồ tác dụng ko lớn, chỉ có thể
dùng lúc bị quái vật hệ bất tử truy sát, dùng nó để trấn an đối phương sau đó
nhân cơ hội mà chạy trốn, bất quả cái phạm vi sử dụng lại quá nhỏ, còn cái kĩ
năng [chiêu hồn chi dẫn] xem ra có chút tác dụng, nói ko chừng có thể sử dụng
cái vòng cổ này tạo kế ước với một sinh vật, bất quá xác suất thành công ko được
cao cho lắm, nếu muốn có khế ước với sinh vật cao cấp thì quả thật hơi vất vả,
nếu ko cẩn thận có thể được đưa lên bàn nhậu ngay.
Tiêu Ngự đem cái vòng cổ cất đi, món này hiện tạm thời chưa
cần dùng vội, cứ để trong ba lô trước đi.
Ổn định lại tâm tình, Tiêu Ngự vẫn tiếp tục hướng đến thần
điên, hình dáng của thần điện dần dần hiện ra, đây là một toàn kiến trúc vô
cùng hùng vĩ, cao khoảng vài trăm thước, kim tệ huy hoàng, những bậc thang treo
lơ lửng nó lên, phía dưới là một vực sâu vô tận, nhìn ko thấy đáy. Thật đáng
khen ngợi, khó tưởng tượng được Cổ Đức nhân lại có thể kiến tạo ra một tòa thần
điện như thế.
Đối với những kiến trúc tài hoa của Cổ Đức nhân, Tiêu Ngự vô
cùng khâm phục, bọn họ kết hợp giữa vườn treo Babilon, kiến tạo kim tự tháp của
Ai Cập tại thế giới loài người rất giỏi.
Nhưng những kiến trúc này thật sự thông qua sức mạnh của thần
chống đỡ lên sao ? Nếu ko phải như thế, có lẽ bọn họ đã dùng những phương pháp
kiến trúc kì lạ nào đó, đại lục Ân Trạch Tư quả thật rất huyền bí, nếu ko thì
làm sao có thể kiến tạo ra một tòa thần điện như vậy.
Một đường cong uốn quanh thần điện, trên đó thường thường có
hai ba em u linh tung tăng dạo qua dạo lại.
“ Xem ra trên đường còn nhiều quái để dọn dẹp đây !” Tiêu Ngự
tiếp tục thanh tẩy, thánh ngôn chủy thủ trong tay lợi hại như vậy, phương diện
công kích ko gặp bất cứ vấn đề gì. Chỉ có điều phòng ngự của Tiêu Ngự thật sự
quá mỏng, chỉ có thể chịu được khoảng 3 4 lần công kích của mấy con u linh cấp
20 này. Mà cái lũ này tự nhiên trở nên thân thiết, đi đâu cũng có đôi có cặp,
gây cho hắn ko ít phiền toái. Nhưng nói chung là cũng ko làm nguy hiểm đến tính
mạng của Tiêu Ngự.
Nhìn thấy 3 con u linh phía trước, Tiêu Ngự đột nhiên nhớ đến
cái vòng cổ, trong đầu chợt nảy ra một ý nghĩa, mò vào trong ba lô móc cái vòng
ra.
Tiêu Ngự gỡ cái vòng cổ dạ ngọc ra, mang cái răng nanh vào,
chậm rãi đi lại chổ 3 con u linh đó, tiềm hành đến nửa đường, Tiêu Ngự dùng trấn
an tâm linh một con, tốc độ di chuyển của nó giảm xuống hẳn, mờ mịt chung quanh.
Tiêu Ngự đến gần 2 con còn lại, đập cho một em ngất đi, rồi
nhanh chóng xử lý em ko bị khống chế kia.
Thi triển các kĩ năng để tiêu diệt em kia xong thì cái em bị
đánh ngất khi nãy đã tỉnh dậy, hướng đến chổ Tiêu Ngự công kích, hắn sử dụng kĩ
xảo “ Hit & Run”( vừa chạy vừa đánh) rút máu của nó.
Ước chừng khoảng 7s sau, quái vật u linh bị trấn an cũng đã
điên cuồng nhắm đến chổ Tiêu Ngự, lại tiếp tục được hưởng thêm một cái trấn an
tâm linh, và thế là cứ tiếp tục đơ người ra.
Sau khi giết chết 2 em kia xong, Tiêu Ngự cũng quay lại chào
hỏi em đang ngơ người đằng kia, bối thứ và phản thủ bối thứ đã cooldown( thời
gian đóng băng) xong, Tiêu Ngự sủ dụng tiềm hành mò đến sau lưng nó, một cái
thâu tập, một cái bối thứ, thêm vào thêm một cái phản thủ bối thứ, sau đó tặng
thêm vài cái công kích bình thường và kết quả, em ấy đã đi gặp 2 thằng kia ^_^
Thu thập đồ vật xong, Tiêu Ngự ngồi xuống đất, bắt đầu hồi
phục huyết lượng.
Tiêu Ngự nhìn cái vòng cổ, có vẻ đăm chiêu, cái vòng cổ này
thoạt nhìn có vẻ vô dụng nhưng hắn đã phát hiện ra, ngoại trừ cách sử dụng như
vừa rồi, hắn còn có thể sự dụng để duy trì tiềm hành thâu tập.
Bởi vì u linh quái cấp bậc khá là cao, hơn Tiêu Ngự đến 4 cấp,
cho nên xác xuất thành công cũng ko phải lý tưởng, đôi khi ko cẩn thận hiện
nguyên hình, ko thể lui trở về để tìm cơ hội khác, có cái vòng cổ này, đánh lén
u linh quái, rồi cho nó một cái trấn an tâm linh, sau đó lại tiếp tục chậm rãi
tiềm hành, như thế thì xác xuất thành công cực cao, nếu gặp những con u linh cường
đại, sử dụng trấn an tâm linh có thể thu được ko ít hiệu dụng.
Huyết lượng khôi phục xong, Tiêu Ngự tiếp tục thăm dò phía
trước, rồi áp dụng luôn ý nghĩa vừa rồi. Quả nhiên, xác xuất của tiềm hành tăng
lên rất nhiều.
Tiêu Ngự muốn lợi dụng cái vòng cổ này để luyện tập kĩ năng
tiềm hành thuần thục. Sau khi đi ra khỏi cái bãi đầy rẫy những quái vật thuộc hệ
bất tự này, với kĩ năng tiềm hành đã đạt đến mức độ thanh thục, có thể đi train
rất nhanh, đi pk cũng ko thành vấn đề. Mà luyện tiềm hành đồng thời có thể luyện
luôn thâu tập, giảo sát và muộn côn cùng các kĩ năng khác, quả là một công mà
đôi ba chuyện.
Hắn vừa phát hiện thêm một đống u linh đang tụ tập một chỗ lập
tức hưng phấn lên, đưa mắt nhìn về chổ đám đông tìm tòi, cuối cùng cũng thấy được
em đô con nhất trong đám.
“ Minh u chi thùy sức khẳng định đang nằm trên người của con
quái này” Tiêu Ngự nhìn con u linh đó, hai mắt sáng lên, trong đầu nghĩ đến việc
có thể tập hơp được tất cả minh u sáo trang, chủy thủ trong tay hắn run lên từng
cơn.
Ánh mắt Tiêu Ngự chợt chuyển hướng ra phía sau đám u linh
đó, toàn thân hơi bất động một chút, thần điện của Cổ Đức nhân đã gần trong
gang tấc, kiến trúc hùng vĩ, làm cho người khác có một cảm giác ngưỡng mộ và
thán phục. Sau khi giết chết cái đám quái này, đi tới vài trăm bước nữa là đã đến
thần điện, tâm tình Tiêu Ngự bỗng trở nên phức tạp.
Cố gắng bình tĩnh lại, Tiêu Ngự bắt đầu chuyên tâm dọn dẹp
đám u linh này, anh đô con nhất đám có chút kích động, mấy lần muốn truy kích Tiêu
Ngự đều được thưởng một cái trấn an tâm linh, làm cho bình tĩnh lại, sau đó tiễn
từng em trai của nó lên đĩa.