Tác Dụng Phụ Của Thuốc Ức Chế

Chương 2: Chương 2: Alpha vi sở dục vi (5P)




Tác giả: Tê Hạc

Edit: Sâm

***

*Vi sở dục vi: làm bất cứ điều gì mình muốn

Truyện nì mị sẽ giữ nguyên vài (nhiều) từ Hán Việt nhé TT

Trong thang máy, Úc Thư được Phó Hàn Dương ôm vào trong ngực, cậu nhỏ nhắn như một chú thỏ con nằm gọn trong vòng tay của người đàn ông. Đây là lần đầu tiên Úc Thư tiếp xúc với một Alpha gần như vậy, cơ thể cậu trở nên vô cùng khó chịu, pheromone bá đạo xộc thẳng vào trong não, cảm giác khao khát Alpha trong cơ thể càng thêm rõ ràng. Thân thể cậu không kìm được mà ngày càng nóng lên, cậu cảm giác như mình sắp tan ra mất.

Nhưng, lý trí duy nhất còn sót lại nói với cậu, cậu phải rời khỏi đây, nếu không sẽ xảy ra chuyện không thể cứu vãn được nữa.

Mặc dù cậu nghĩ như vậy, nhưng ánh mắt dần trở nên mông lung, bên tai nghe thấy tiếng đàn ông nói chuyện, ai nấy đều lộ ra bản chất thú tính thuở ban sơ. Cậu khó chịu vặn vẹo thân thể, cố gắng thoát khỏi người đàn ông đang ôm lấy mình.

Nhưng vùng kín của cậu đã sớm tiết ra rất nhiều dâm dịch, quần lót và quần âu đều ướt đẫm, để lại một mảnh thẫm nước gợi tình.

“A ha... Buông tôi ra!... Thả tôi xuống...” Úc Thư giãy dụa một cách vô dụng, cả người tê liệt không còn sức lực, ánh mắt tràn ngập dục vọng, khi nói hơi thở cũng trở nên vô cùng nóng bỏng.

Giờ phút này cậu nói những lời ấy cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ càng thêm khơi dậy ham muốn của bọn họ mà thôi.

“Lão đại, tôi không quan tâm nữa, anh không thể độc chiếm. Anh nhìn xem phía dưới của tôi đã cứng thành thế này rồi.” Lục Xuyên cảm thấy miệng càng ngày càng khô, thân dưới căng phồng, hắn ngửi thấy mùi hương pheromone ngọt nồng cũng cảm giắc sắp điên rồi, hận không thể ngay lập tức móc cây gậy th*t cứng ngắc ra đâm mạnh vào trong cúc hoa ướt át và mềm mại của Omega này, hung hăng càn quấy, khiến cậu ở dưới thân mình thở dốc liên tục.

“Lục Xuyên...”

Tuy Mục Phong, Mục Tu và Tần Hoài Vũ cũng có cùng dục vọng, nhìn người bị Phó Hàn Dương ôm trong ngực mà nuốt nước bọt. Nhưng, bọn họ cũng cảm nhận được dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ của Phó Hàn Dương, cuối cùng chỉ có thể bỏ cuộc. Không thể học lão út, ỷ vào việc mình nhỏ tuổi nhất mà đưa ra yêu cầu như vậy.

Thang máy nhanh chóng lên đến tầng cao nhất, đây là văn phòng độc quyền của bọn họ. Tầng hơn 2000m2 được chia thành 5 văn phòng, còn có một phòng tập công cộng, một phòng họp lớn, phòng tiếp khách VIP, phòng đàm phán và nơi thư giãn nghỉ ngơi giải trí. Toàn bộ tầng trên cùng có đầy đủ tiện ích.

Phó Hàn Dương lạnh lùng liếc nhìn họ, vẻ mặt vẫn không thay đổi, thậm chí còn không có cảm giác tức giận.

Hắn không nói lời nào, chỉ ôm Úc Thư ra khỏi thang máy. Những người khác đều biết đây là ngầm đồng ý, tuy rằng sững sờ một lát nhưng Lục Xuyên rất nhanh chóng phản ứng lại, vui mừng đi theo. Những người khác cũng đi theo với biểu cảm không thể tin được.

Úc Thư ý thức mơ màng bị bế vào phòng nghỉ trong văn phòng. Phó Hàn Dương đặt cậu xuống giường, đứng bên cạnh cẩn thận quan sát tình trạng của Úc Thư. Hắn nhận thấy trạng thái của cậu có chút khác thường, pheromone tỏa ra cũng rất bất thường, không giống một Omega bình thường khi rơi vào kỳ phát tình.

“Hưm a... Nóng quá... Khó chịu... A... Ai đến giúp tôi với...” Úc Thư giờ phút này đã hoàn toàn luân hãm. Cậu khó chịu vặn vẹo thân thể, bộ đồ tây trên người cũng bị cậu cào ra rối tung vô cùng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu lộ ra vẻ ửng hồng mê người, diễm lệ ướt át, đặc biệt là đôi môi đỏ mọng ngon miệng vì phát tình, hơi hé mở mời gọi người khác nếm thử.

Đúng như Phó Hàn Dương nghĩ, kỳ phát tình của Úc Thư thật sự không bình thường. Đó là bởi cậu sử dụng thuốc ức chế kém chất lượng, lại ở trong thang máy cùng với quá nhiều Alpha mạnh mẽ, nên pheromone của Alpha mới có thể đánh tan thuốc ức chế chất lượng kém kia, khiến cho kỳ phát tình đến vừa gấp gáp vừa mạnh bạo.

“Lão đại, đừng đứng nữa, tôi gấp sắp chết rồi, nếu anh không làm thì để tôi đến đi.” Lục Xuyên vội vàng bước tới, cởi cúc áo tây của Úc Thư, hắn thô bạo xé rách chiếc áo sơ mi trắng bên trong làm lộ ra làn da mịn màng trắng hồng của cậu. Hắn vội vã không ngừng hôn liếm lên bụng cậu, dùng đầu lưỡi trêu chọc cái rốn mẫn cảm của Úc Thư khiến Úc Thư thở dốc liên tục, tiếng rên của cậu càng thêm gợi tình.

“A ha... Đừng... Tôi không muốn...” Úc Thư vẫn đang giãy dụa, đây là lý trí cuối cùng còn sót lại của cậu.

Nhưng giọng nói mềm mại của cậu chỉ càng khiến dục vọng trong mắt những người có mặt trở nên mạnh mẽ hơn. Bọn họ tiến về phía trước, mỗi người đều làm việc mình cần làm, đùa giỡn với thân thể của Úc Thư.

Đầu ti hồng nhạt của Úc Thư lần lượt bị Mục Phong và Mục Tu ngậm trong miệng mà liếm láp, trêu đùa. Khoái cảm mãnh liệt khiến Úc Thư có chút không chịu nổi, nhưng lại theo bản năng mà ưỡn ngực lên muốn nhiều hơn nữa.

“Ưm a.... Sướng.... quá....” Úc Thư đã hoàn toàn bị dục vọng thao túng, khao khát được Alpha vuốt ve, muốn Alpha làm nhiều chuyện hơn nữa với mình.

Lục Xuyên cởi quần của Úc Thư, nhìn thân dưới mềm mềm và cửa sau hồng nhuận của cậu, cảm thấy gậy th*t của mình càng cứng, cứng đến phát đau. Hắn cúi đầu nuốt lấy cậu bé tinh xảo của Úc Thư vào trong miệng, phát ra âm thanh lép nhép dâm mỹ.

“A... Quá... Quá kích thích...” Úc Thư nào có thể chịu được việc bị bọn họ đùa bỡn như vậy, lúc thường thậm chí cậu còn không tự an ủi mấy. Hiện giờ từ trên xuống dưới đều bị chơi đùa, khoái cảm gấp gáp và dữ dội, cậu rất nhanh đã không thể chịu được nữa.

Hai tay cậu bị Mục Phong và Mục Tu đè xuống giường, giam cầm cậu. Điều này khiến cậu chỉ có thể bất lực mở miệng, phát ra tiếng kêu quyến rũ, mắt nhắm vươn ra đầu lưỡi hồng hào, nước bọt không kịp nuốt vào cũng chảy ra từ khóe miệng, vô cùng dâm loạn.

“Đừng.... Buông ra... A... Dừng lại... Tôi sắp... không chịu được... A!” Ngay lúc Úc Thư bị khoái cảm hành hạ đến chết đi sống lại, một khúc côn th*t nóng hầm hập lại kề sát miệng cậu, cọ cọ vào miệng cậu, pheromone mạnh mẽ tràn ập vào khoang mũi lên đến não khiến cậu càng thêm mê man.

Tần Hoài Vũ nâng đầu Úc Thư ra sau, nhéo cằm cậu để thuận lợi cắm dương v*t của mình vào cái miệng phát ra tiếng kêu mê người kia, khi quy đầu tiến vào khoang miệng ấm áp, hắn phát ra tiếng thở thỏa mãn.

Phó Hàn Dương không tham gia cùng họ, hắn ngồi trên ghế sô pha bên cạnh, nhìn họ ra sức để lại dấu vết của mình trên cơ thể Úc Thư, hình ảnh dâm loạn không tả nổi.

Vì khoái cảm mãnh liệt mà toàn cơ thể của Úc Thư trở nên đỏ bừng, chìm trong dục vọng mà họ tạo ra.

“Ưm ư...” Miệng Úc Thư ngậm nam căn to vật, dù mới chỉ nhấp quy đầu vào thôi nhưng nó cũng khiến Úc Thư cảm thấy hơi khó chịu. Chỉ quy đầu to lớn thôi cũng đã lấp đầy miệng Úc Thư.

Nước bọt cùng chất lỏng trên đầu cậu nhỏ rỉ ra theo từng động tác đẩy của Tần Hoài Vũ, từ khóe miệng trượt dài xuống tấm trải giường dọc theo hai má, thấm đẫm một mảng nước.

Lục Xuyên nhân lúc Úc Thư phân tâm bởi khoái cảm, chìa hai ngón tay chen vào thịt huyệt vốn đã mềm mại ẩm ướt. Ngón tay vừa len vào đã cảm nhận được điểm sướng bên trong. Khi tay hắn ra vào cúc hoa, nước dâm trong nơi đó lại chảy càng nhiều, tạo nên tiếng nhóp nhép đầy khiêu dâm.

Đúng lúc đó, có tiếng gõ cửa.

“Phó tổng, chủ tịch tập đoàn Hằng Viễn đã đến và hiện đang đợi ngài trong phòng họp.”

Giọng thư ký trong trẻo lạnh lùng, không mang theo một tia cảm tình nào, giống như một con robot chỉ biết làm việc. Cho dù có nghe thấy tiếng rên rỉ cao độ của Úc Thư trong phòng nghỉ thì vẫn tận trách làm công việc của mình.

Phó Hàn Dương trầm mặc sửa sang lại quần áo, nhìn Úc Thư bị đùa bỡn đến quên mình, ánh mắt sâu xa lóe lên một hồi, cuối cùng vẫn bước chân đi về phía cửa. Hắn mở cửa, rồi dường như nghĩ đến điều gì đó, không để ý đến thư ký còn ở cửa mà quay đầu nói với đám người Lục Xuyên trên giường: “Họp xong tôi sẽ trở lại.”

Ngụ ý hắn vẫn muốn tham gia vào cuộc tình này, chỉ là có việc quan trọng phải làm nên mới rời đi.

“Đã biết, lão đại mau đi đi.” Lục Xuyên bọn họ không dừng động tác, tiếp tục công việc còn dang dở.

Mặc dù thư ký ở cửa là Beta, nhưng cậu ta vẫn bị pheromone càn rỡ trong phòng làm cho kinh ngạc, cảnh tượng bên trong cũng khiến cậu ta phải giật mình. Nhưng vì sự chuyên nghiệp, cậu ta nhanh chóng sắp xếp lại cảm xúc của mình, lại trở nên bình tĩnh và ổn định.

“Đi thôi.” Phó Hàn Dương ra lệnh cho thư ký, sau đó đóng cửa lại rời khỏi phòng nghỉ, đi về phía phòng họp.

____________________

Sâm: Má, nhiều khi muốn thay từ con cá chà bặc, cá chà bá lửa vào lắm:')

Dạo này tui hơi bận nên edit được chương nào hoặc vài chương sẽ up luôn nhé, không 10 chương mới úp một lần nữa.

Hết chương 2

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.