“Không nghĩ ra vậy mà có người thực sự đem đám tân sinh kiêu ngạo này tụ tập lại được với nhau. Mở rộng tầm mắt a!” - Nhìn mấy chục tân sinh đồng loạt xuất hiện, trên thạch đài, Tô trưởng lão sợ hãi than.
Trong Cuộc săn Hỏa Năng các khóa trước cũng không thiếu người muốn đem tất cả tân sinh tập hợp lại chiến đấu cùng nhau, nhưng tuổi trẻ khí thịnh, lại là thiên tài tâm cao ý ngạo, mấy ai chịu nghe kẻ khác chỉ huy mình. Cho nên có rất ít người có thể thành công làm được tới một bước này.
“Phải công nhận Hổ lão gia hỏa nói không sai, tiểu nữu gọi Huân Nhi kia đúng là rất xuất sắc. Tuy nhiên…” - Khánh trưởng lão trầm ngâm nói: “Tập hợp được mọi người là một chuyện, vượt qua được La Hầu và Bạch Sát Đội hay không lại là một câu chuyện khác hoàn toàn.”
Tô trưởng lão khẽ gật đầu, trong lòng cũng hiểu rõ ý tứ người bạn già của hắn. Đoàn đội tân sinh mặc dù đông nhưng lại quá ô hợp, và quan trọng hơn là nguyên khí tổn thương hết sức rõ ràng. Muốn dùng một đội hình chắp vá như thế đánh thắng Bạch Sát Đội trong trạng thái toàn thịnh, lại còn đồng tu đấu khí hệ Băng, đơn giản là… khó!
...
Phía trước loạn thạch, mấy tên tân sinh từ rừng rậm lướt ra, ngẩng đầu lên, ánh mắt mang theo đủ loại cảm xúc đảo qua các lão sinh lóc nha lóc nhóc trên sườn núi, cuối cùng mới đồng loạt tản ra hai bên, chừa ra ở giữa một lối đi nhỏ.
“Kia là…”
Mọi người nhìn theo lối đi nhỏ kéo dài đến tận cửa rừng rậm, bỗng nhiên nghe thấy ở nơi đó vang lên tiếng bước chân rất nhỏ, chợt, bốn đạo nhân ảnh từ trong bóng tối chậm rãi đi ra, xuyên qua đám người tới phía trước các tân sinh.
Đi đầu là một thanh sam thiếu nữ thân hình mảnh mai mà ba vòng đầy đủ, gương mặt trái xoan ưa nhìn, ngũ quan xinh xắn tô điểm cho làn da trắng mịn không tì vết. Nàng chính là thủ lĩnh của tất cả tân sinh năm nay, “Nữ Thần” Huân Nhi.
“Đó chính là Huân Nhi!? Không hổ danh Nữ Thần a!”
“Chẳng trách tất cả lão sinh đều bại. Ta đoán không ít kẻ là trúng mỹ nhân kế mới phải ôm hận đâu.”
“Ý ngươi nói nàng không thể thắng bằng thực lực mà phải dùng mỹ nhân kế sao? Khinh thường nữ nhân đúng không, tên hỗn đản phân biệt giới tính này!?”
“...”
Nửa lời chưa nói, chỉ vừa lộ cái mặt thôi liền khiến các lão sinh tranh cãi nảy lửa, thậm chí suýt chút thì đánh lên. Tiền nhân phán “hồng nhan họa thủy” cấm có sai!
Huân Nhi hoàn toàn bỏ ngoài tai những vô nghĩa kia, ánh mắt chậm rãi đảo quanh toàn trường một lần, cuối cùng dừng lại trên người năm tên thanh niên áo trắng giữa đống loạn thạch, hai tay ôm quyền mỉm cười nói: “Mấy vị học trưởng hẳn là Bạch Sát đội phải không?"
“Bạch Sát Đội, đội trưởng, La Hầu.”
Bùng! Vù! Vù! Vù!
La Hầu gật đầu, hàn khí lượn lờ quanh thân bỗng nhiên bùng lên, vậy mà đem cả vùng loạn thạch này đều bao vây lại, làm cho vài tên tân sinh thực lực hơi yếu nhịn không được có chút biến sắc. Khí thế áp bách mạnh mẽ hơn Sa Thiết không chỉ một lần.
Đối diện, cảm nhận được khí áp lạnh như băng ngập tràn, sắc mặt Huân Nhi có chút ngưng trọng. Đúng như lời Sa Thiết nói, người này là một cường giả Đấu Linh hàng thật, giá thật.
Tuy nhiên, Đấu Linh hay không Đấu Linh thì thua người trước không thua khí thế cái đã rồi tính tiếp.
“Tân sinh, thủ lĩnh, Huân Nhi.”
Phừng! Phừng! Phừng! Phừng!
Thi triển “gậy ông đập lưng ông”, Huân Nhi dùng chính giọng nói và thủ đoạn của La Hầu trả lại cho hắn một cú phản công.
Đáng nói là, phía sau nàng, Tiêu Viêm, Hổ Gia và Ngô Hạo ba người cũng liếc mắt nhìn nhau một cái, khẽ gật đầu, sau đó đồng loạt bước lên phía trước một bước để sánh vai với đội trưởng của mình đem khí thế đối phương ép ngược trở lại.
Như một lời hiệu triệu được đưa ra, mấy chục tân sinh phía sau lập tức đáp lời, lúc này cũng bắt đầu phóng xuất ra hàng loạt khí thế có cường độ không đồng nhất. Mặc dù khí thế của bọn họ cực yếu khi đứng lẻ, so với bất kỳ ai ở hàng trước đều không là gì cả, nhưng mấy chục người chồng chất và điệp gia lại với nhau thì lại là một câu chuyện khác.
Ù! Ù! Ào! Ào! Ào!
Và khi khí thế của tất cả tân sinh cùng bốn người Huân Nhi điệp gia lên nhau, thì La Hầu lại mạnh cũng chỉ như tấm băng mỏng trước ngọn lửa lớn không hơn không kém.
“Hừ! Khinh người quá đáng!”
Nhìn thấy đội trưởng gặp bất lợi, bốn thành viên còn lại của Bạch Sát Đội cũng vội vàng phóng xuất ra khí thế mạnh mẽ chống đỡ lại.
Tràng cảnh cực kỳ căng thẳng!
Lần đầu giao phong, Huân Nhi và đồng bọn bằng vào số lượng vượt trội dễ dàng trấn áp Bạch Sát Đội một bậc, ưu thế của nhân số được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn. Quan trọng hơn, chiến thắng nhỏ này như một liều thuốc cổ vũ tinh thần giúp lòng tin của các tân sinh tăng lên, đem tâm lý có chút khiếp trước đó tẩy đi sạch sành sanh.
Nhân lúc hắn bệnh, đòi mệnh hắn!
Thắng được một hiệp nhỏ, Huân Nhi lập tức lợi dụng nó tiếp tục đánh sâu vào tâm lý đối phương bằng cách chủ động bước lên, ánh mắt nhìn chằm chằm La Hầu, hai tay ôm quyền cao giọng nói: “La Hầu học trưởng, chẳng hay có thể cho chúng ta thông qua trạm kiểm soát cuối cùng này không?”
Thanh âm vang vọng giữa đống loạn thạch khiến toàn bộ sườn núi đều yên tĩnh trở lại.
Đối với câu hỏi, nhưng thực chất là lời thách thức từ Huân Nhi, khuôn mặt La Hầu vẫn duy trì vẻ đạm mạc, ánh mắt cũng khóa chặt trên người đối phương. Lát sau, miệng hắn mới khẽ động phun ra hai từ lạnh lùng.
“Không thể!”
Không khí lập tức giương cung bạt kiếm!
“Nếu La Hầu học trưởng đã nói như thế thì chỉ còn cách đắc tội vậy.”
Nói, hai bàn tay vẫn luôn nắm chặt trước mặt của Huân Nhi bất ngờ phất mạnh một cái, đấu khí màu vàng óng lập tức sáng lên, sau đó nhanh chóng lan khắp toàn thân tạo thành một bộ khải giáp chắc chắn mà không kém phần quyến rũ.
Cùng với hành động của Huân Nhi, ba người Tiêu Viêm ở bên cạnh cũng bắt đầu cấp tốc khởi động đấu khí, đẩy khí thế vốn đã mạnh mẽ nay lại càng không ngừng bốc lên khóa chặt La Hầu ở trung tâm.
Bắt giặc trước bắt vua, người khó giải quyết nhất Bạch Sát Đội chắc chắn là La Hầu không thể nghi ngờ, tức là chỉ cần đánh bại được hắn thì những tên khác ngược lại không còn quá đáng phải lo nữa.
Đối diện, La Hầu liếc mắt nhìn bốn người Huân Nhi một cái, hàn khí màu trắng mông lung không ngừng tỏa ra từ trên thân càng thêm nồng đậm.
“Bốn tên cầm đầu để ta ngăn cản. Diệp Hàn, bốn người các ngươi giải quyết mấy tên tân sinh còn lại đi. Nhớ, trong lúc chiến đấu phải giữ vững cự ly đội hình, tân sinh người tuy nhiều nhưng không hiểu phối hợp, chỉ cần các ngươi cùng nhau cố thủ, bằng vào lợi thế đấu khí cùng hệ trước sau cũng sẽ giành được chiến thắng thôi.”
Không hổ là người gác đền cuối cùng, ánh mắt lão đạo vừa liếc qua một cái liền nhìn thấu yếu điểm của phe tân sinh.
“Vâng!” - Mệnh lệnh hạ xuống, bốn thành viên của Bạch Sát đội đều trầm giọng đáp, đấu khí trong cơ thể cũng bắt đầu khởi động, từng luồng hàn khí cũng từ bên trong cơ thể bọn họ toát ra đóng băng cả nền đất.
“La Hầu dám mạnh miệng lấy một địch bốn, nếu không phải cuồng vọng thì hẳn là phải có thực lực chân chính, thậm chí là con bài tẩy chưa lật gì đó a.” - Nghĩ như vậy, Huân Nhi nhỏ giọng nói khẽ với ba người bên cạnh mình: “Chỉ còn một trận chiến này nữa thôi là chúng ta sẽ về đến đích, cho nên các ngươi cũng đừng tiếp tục lưu thủ nữa. Chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất đánh bại hắn, kẻo để lâu sẽ sinh biến.”
“Được!”
Tiêu Viêm, Hổ Gia, Ngô Hạo đồng loạt gật đầu, đấu khí trong cơ thể giống như hồng thủy mãnh liệt trào ra, nhanh chóng chạy chồm vào bên trong từng đầu kinh mạch, nhất thời cảm giác tràn đầy lực lượng tràn ngập quanh thân ba người. Trạng thái chuẩn bị đã sẵn sàng, chỉ cần thân thể thoáng động sẽ lập tức có mênh mông đấu khí theo tâm ý mà triển khai thế công như sấm sét.
Giữa mảnh loạn thạch, đấu khí song phương đều tràn ngập thân thể, bầu không khí giương cung bạt kiếm kia ở mỗi bên đều mơ hồ có xu thế càng lúc càng thêm bén nhọn.
Trên sườn núi, tất cả lão sinh đều duy trì im lặng.
Bạch Sát Đội là một cửa cuối cùng của Cuộc săn Hỏa Năng, nếu ngay cả bọn họ đều không thể ngăn cản bước tiến của tân sinh mà nói, Huân Nhi và đồng đội sẽ không chỉ phá vỡ lời nguyền về “ngày bi thảm nhất của tân sinh” trước khi tiến vào nội viện thành công, mà bọn họ còn thiết lập nên vô số kỷ lục vô tiền khoáng hậu, đồng thời tự tay viết ra một truyền thuyết, một tiền lệ, một lịch sử sẽ vĩnh viễn được nhớ đến bởi các thế hệ về sau.
Ngược lại, La Hầu và đội ngũ Bạch Sát Đội năm nay sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, trở thành vết nhơ không bao giờ có thể tẩy sạch được xuyên suốt lịch sử ra đời và phát triển của Già Nam học viện.
Một bên lao băng băng trên con đường trở thành huyền thoại mới, một phía lại cố gắng nỗ lực ngăn cản để bảo vệ danh dự cá nhân cùng truyền thống lâu đời.
Đến thời điểm này đã chẳng phe nào có lý do để buông tha cả. Cho nên, chỉ còn một con đường là chiến đấu!