Lại là nửa giờ nữa trôi qua.
Thùnggggg… Thùnggggg… Thùnggggg…
“Aiz!!!”.
||||| Truyện đề cử: Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc |||||
“Ta…”
“Thực sự là không cam lòng a…”
“...”
Khi hạt cát cuối cùng trong đồng hồ lớn trên tường rơi xuống, theo sau bởi những tiếng trống giục giã không ngừng vang lên trầm thấp báo hiệu thời gian dành cho vòng thi thứ hai đã chính thức chấm dứt, lúc này trên sân thi đấu rộng lớn cùng chỉ còn lại hơn trăm người.
So với vòng thi thứ nhất, số lượng thí sinh bị loại sau vòng thi thứ hai thấp hơn gần phân nửa, nhưng tỉ lệ đào thải trên tổng số người có mặt lại cao vọt lên thêm trên dưới 20%, trong bối cảnh những kẻ “sống” qua lần thanh trừng đầu tiên kia đương nhiên không phải loại người tầm thường. Có thể thấy được một sự khắc nghiệt mà ngay cả những Luyện Dược Sư cấp ba bây giờ cũng chẳng còn dám vỗ ngực tự tin rằng “Ta có thể” nữa rồi.
“Quả thực là đặc sắc, nhưng cũng không kém phần nghiệt ngã a!” - Giọng nói quen thuộc của Pháp Mã lại vang lên, chỉ là lần này nó đã không còn vui vẻ cùng hào hứng như trước nữa, mà xen lẫn trong đó là những thở dài và bất đắc dĩ: “Thời gian luyện chế đan dược đã chấm dứt, nhưng đừng quên, vòng thi thứ hai vẫn chưa chính thức kết thúc. Theo thông lệ cũ, hiện tại là phần kiểm tra dược tính trong đan dược. Mời các thí sinh thực hiện thủ tục.”
Hiệu lệnh của Pháp Mã được hạ xuống, các thí sinh một lần nữa tìm tới nút đỏ nơi góc trái bàn đá của mình để ấn xuống, các lỗ tròn kiểm tra dược tính lại hiện ra.
Đáng nói là, khác với lần kiểm tra dược tính sau vòng thi thứ nhất, lần kiểm tra dược tính thứ hai này không xuất hiện bất kỳ ánh sáng hồng hay đỏ nào. Trên bàn đá của hơn một trăm người còn đang có mặt tại hiện trường đều tất cả đều là một màu xanh thành công.
Ngoài ra, không ngoài dự đoán của mọi người thì hai cột sáng xanh tại vị trí của Mộc Ánh Tuyết và áo bào xám thần bí lại một lần nữa đua nhau phóng lên trời, kế đến mới lần lượt là Tiểu công chúa, Liễu Linh và các Luyện Dược Sư cấp ba thực lực khá khác.
Đến đây, vòng thi thứ hai cuối cùng cũng đã chính thức kết thúc!
Đang lúc mọi người cho rằng vòng thi thứ ba sẽ được lập tức tiến hành theo đúng như thông báo từ ban tổ chức trước đó, thì…
“Xin lỗi mọi người!”
...một âm thanh già nua, cũng vang vọng đến tai từng người, nhưng chắc chắn không phải là của Pháp Mã, Pháp hội trưởng, bất thình lình vang lên khiến cả sân thi đấu đều tĩnh lặng.
“Để đảm bảo tính công bằng và chất lượng chuyên môn của đại hội, Hoàng Thất chúng ta rất tiếc phải thay đổi lịch trình không báo trước.
Theo đó, hôm nay đại hội sẽ phải tạm dừng tại đây. Mời chư vị khán giả và các thí sinh vui lòng trở về nghỉ ngơi một đêm. Sáng mai vòng thi thứ ba, cũng là vòng chung kết xếp hạng sẽ được tiếp tục tiến hành.
Ngoài ra, cũng vào ngày mai khi đại hội kết thúc, một vài tiết mục biểu diễn vô cùng đặc sắc sẽ được Hoàng Thất chúng ta đặc biệt chuẩn bị xem như tạ lỗi với mọi người. Hy vọng các vị ngàn vạn lần không nên vì bất kỳ lý do gì mà bỏ lỡ để về sau phải nuối tiếc cả đời.”
Tuyên bố này của Gia Lão vừa ra, không chỉ đám thí sinh và khán giả bị bất ngờ, mà ngay cả…
“Chỉ vì tên Luyện Dược Sư người Xuất Vân Đế Quốc kia thôi à? Hay là còn lý do nào khác?”
...Tiêu Thiên cũng nhịn không được ghé mắt nhìn về phía ông lão Thủ hộ giả đang đưa lưng về phía hắn không xa.
Khác với nguyên tác nơi áo bào xám thần bí gây ra những khó khăn không hề nhỏ cho nhân vật chính Tiêu Viêm nói riêng và toàn bộ đại hội nói chung, hôm nay ở đây tồn tại một Mộc Ánh Tuyết với trình độ, năng lực, hiểu biết, cũng như bản lĩnh đủ để cưỡi trên đầu, trên cổ tất cả các thí sinh a.
Quan trọng hơn, từ vẻ mặt bất ngờ của ông cháu Nạp Lan Gia và hai đại diện từ gia tộc Mễ Đặc Nhĩ, không khó để nhận ra quyết định này của Gia Lão, hay chính xác hơn là của Hoàng Thất, chưa hề trải qua bàn bạc trước với họ.
“Rốt cuộc là vì sao đây?” - Lần đầu tiên từ khi xuất đạo đến nay, Tiêu Thiên thực sự cảm thấy nghi hoặc và phần nào đó gọi là… hoang mang.
Hoang mang bởi vì tất cả các con người, sự kiện, sự vật, hiện tượng v.v. hắn đã và đang gặp gỡ, cũng như trải qua suốt ba năm nay đều là kết quả của vô vàn những đắn đo, suy nghĩ, tính toán dựa trên những gì bản thân có trong tay kết hợp hiểu biết của bản thân về cốt truyện. Dù đã có không ít khó khăn và nguy hiểm, nhưng về tổng thể thì vẫn còn may là chưa có sai lầm nào xảy ra.
Tuy nhiên, những gì Gia Lão vừa tuyên bố trước đại hội kia lại là một câu chuyện khác.
Biến cố này thoạt nhìn có vẻ như không lớn không nhỏ, nhưng vấn đề đằng sau lại chẳng hề đơn giản. Bởi vì nếu đem nó kết hợp với sự “mất tích” dẫn tới thiếu hụt tu luyện của Hoàng Dung mới được Tiêu Thiên suy đoán sáng nay, thì những lo lắng về việc cốt truyện bắt đầu bị Hiệu Ứng Cánh Bướm bẻ cong ngoài tầm kiểm soát vẫn luôn âm ỉ trong lòng hắn liền trở nên bùng cháy hơn bao giờ hết.
Siêu sự kiện “Ước hẹn ba năm” ngày một gần hơn rồi, liệu rằng những thay đổi trên cốt truyện này có âm thầm trở thành quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, cuối cùng vỡ toang gây ra hậu quả nghiêm trọng chẳng cách nào vãn hồi không? - Có khả năng lắm chứ, khi mà chuyện khác chưa nói, chỉ riêng việc lên cấp của Tiêu Thiên bị chậm tiến độ ít nhất hai đến ba ngày thôi đã là một nguy hiểm đáng kể rồi a!
“Kệ đi, “binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn*” vậy. Lại nói, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, mọi chuyện đến cuối cùng rồi cũng sẽ êm xuôi, nếu chưa ổn thì chắc chắn chưa phải tận cùng.” - Tự an ủi mình bằng mấy câu nói hay ho trong lòng, Tiêu Thiên đứng dậy từ trên ghế của mình: “Đại hội kết thúc sớm rồi, chúng ta cũng trở về thôi.”
“Ừ, ta cũng có ý đó.”
“Vâng, chủ nhân.”
“Cái kia… Hoàng Thất chúng ta có tổ chức một buổi tiệc rượu nhỏ, không biết Vô đại nhân và nữ vương bệ hạ có rảnh…”
“Cảm ơn ý tốt của Công chúa, nhưng chúng ta còn có việc. Hẹn mọi người dịp khác đi.”
“Xin phép!”
Nói, Tiêu Thiên, Mỹ Đỗ Toa và Thanh Lân nhanh chóng cùng nhau rời đi, để lại cho Yêu Dạ, Gia Lão và đám cao tầng Gia Mã Đế Quốc ba bóng lưng đầy cao ngạo.
Đáng nói là, ngay sau khi hai người lạnh lùng đi trước, thì…
“Chuyện đó… trong gia tộc còn có việc, tại hạ xin phép trở về trước.”
“Xin phép!”
...cha con Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn và Mễ Đặc Nhĩ Nhã Phi cũng chủ động cáo từ, kéo theo đó là…
“Trong người còn có bệnh chưa khỏe không tiện gió máy. Gặp lại các ngươi sau.”
“Để chất nữ đỡ gia gia trở về. Mạn phép!”
...ông cháu Nạp Lan Gia cũng viện vào lý do sức khỏe để tạm biệt luôn.
Nháy mắt mọi người đã đi hết, chỉ còn lại Yêu Dạ, Gia Lão và Pháp Mã nhìn nhau… lắc đầu thở dài. Ba người là đại diện cao nhất của ban tổ chức đại hội nên dù muốn hay không cũng phải ở lại theo dõi và đốc thúc các công tác liên quan. Muốn về cũng không về được a!
...
Trở lại với Đế Đô.
Như đã từng đề cập trước đó, thì một trong những lý do khiến ban tổ chức Đại hội Luyện Dược Sư năm nay quyết định toàn bộ các vòng thi sẽ chỉ diễn ra trong một ngày là để tránh đi việc một vài vụ án mang đậm tính “mờ ám” xảy ra với các thí sinh có tiềm năng cao trong đêm.
Đáng tiếc, có một số thứ đã được định sẵn là tránh cũng không khỏi, giống như… đêm ngày hôm nay vậy.
Cụ thể hơn, trong đêm nguyệt hắc phong cao, trên nóc một căn phòng bất kỳ giữa Đế Đô lúc này đang ngồi xổm hai bóng đen cùng nhìn xuống một cái lỗ, nơi miếng ngói đã được bọn họ vô thanh vô tức tháo ra.
Trộm cắp à? - Không!
Biến thái, hái hoa tặc, nhìn trộm cuồng? - No!
Vậy thì… chắc chắn là sát thủ rồi! - Càng không phải!
Đáp án chính xác là…
“Biết ngay là tên này có tà. Còn tưởng cao nhân phương nào, hóa ra là lão cẩu này, hừ!”
“Ngươi nhận ra hắn sao, lão Pháp?”
...Hội trưởng Luyện Dược Sư công hội “Dược Hoàng” Pháp Mã và “Hoàng Thất thủ hộ giả” Gia Lão, hai đại nhân vật trong số các đại nhân vật của Gia Mã Đế Quốc.
Không sai! Hai siêu cường giả Đấu Hoàng, trong đó một người quý vi Dược Hoàng, vẫn là Hội trưởng; người còn lại thậm chí mặt mũi còn cao hơn nguyên thủ một quốc gia, vậy mà cả hai lại đang cùng nhau ở đây rình mò trên nóc nhà người ta làm cái việc cắp gà, trộm chó này đấy.
Mà, bỏ qua chuyện thể diện và địa vị thì rốt cuộc là ai, hay sự vật, sự việc gì lại quan trọng đến mức hai vị cự đầu này phải bất chấp mọi loại nguy hiểm để tự mình ra mặt làm cái chuyện rình mò không ánh sáng này chứ? - Câu trả lời chỉ có thể là… đi tìm đáp án cho câu hỏi vì sao đại hội phải tạm dừng không báo trước ngày hôm nay!
*Lính tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn: Binh lai tướng đáng, thủy lai thổ yểm.