Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

Chương 177: Chương 177: Quán quân là...




“Đây… đây là… là khí triều!”

“Đấu Khí ba đoạn Thanh Lân và Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán vậy mà lại có thể gây ra được hiện tượng linh khí bị hút hoặc đẩy quá mạnh dẫn tới phong bạo thường chỉ xảy ra khi có cường giả Đấu Vương trở lên đột phá mới xuất hiện.”

Trên bầu trời, lấy Thanh Lân làm tâm, một vòng xoáy khổng lồ dù vô hình, nhưng bằng một cách nào đó lại nhìn thấy được bằng mắt thường, đang không ngừng tham lam hút lấy hút để từng cơn gió, nhưng lại không phải thực sự là gió, tạo nên một cảnh tượng kỳ dị xứng danh hai chữ dị tượng theo đúng nghĩa đen.

Đáng nói là, kết hợp giữa những gì Pháp Mã nói trước đó, cộng thêm tác dụng của Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán được giới thiệu trước đó nữa bởi Mộc Ánh Tuyết, thì dị tượng này đang dõng dạc tuyên bố hai vấn đề vô cùng quan trọng.

Vấn đề đầu tiên và cũng là quan trọng nhất, đó là Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán thực sự sở hữu dược tính cùng dược hiệu đúng như mô tả từ tác giả của nó.

Cứ nhìn cái cách một nha đầu mới mười bốn, mười lăm tuổi bình thường đến không thể bình thường hơn đang tu luyện như thuồng luồng uống nước mà chẳng hề có dấu hiệu kinh mạch bị quá tải, toàn thân còn phát ra ánh sáng dịu nhẹ mà thần thánh là đủ biết tác dụng nhân ba tốc độ tu luyện nhờ Tinh Thần Chi Quang không chỉ thật, mà còn an toàn đến mức nào rồi.

Vấn đề thứ hai cũng không kém phần quan trọng, đó là những kết quả và hậu quả khổng lồ đến mức có thể lay nghiêng càn khôn của Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán.

Như được quảng cáo từ trước, và hiện tại đã được chứng minh, thì tác dụng của Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán là “nhân ba tốc độ tu luyện”. Tức là nếu thiên phú của người dùng là một, vậy nhân ba lên cũng chỉ là ba mà thôi. Nói cách khác, từ rác vứt đi tăng lên thành rác tái chế, nghe thì có vẻ hay ho, nhưng suy cho cùng vẫn là rác không hơn không kém. Đây có thể được xem là nhược điểm đáng kể duy nhất của đan dược này.

Tuy nhiên, nếu thiên phú của người dùng là ba, một mức vô cùng phổ thông, thì sau khi được nhân thêm ba sẽ tăng lên thành chín. Đây là một con số không hề thấp, nếu không muốn nói là khá cao. Phải biết, thiên phú tu luyện của Nạp Lan Yên Nhiên, Thiếu tông chủ Vân Lam Tông, thiên tài được cả Gia Mã Đế Quốc công nhận cũng chỉ mới cấp tám mà thôi.

Cấp chín chính là tiệm cận thiên phú “lật ngang Đế Quốc” của Tiêu Viêm đấy!

Nhưng mà kể cả có là Tiêu Viêm, với thiên phú cấp mười của hắn, cũng chưa từng được ghi nhận là có khả năng gây ra linh khí phong bạo giữa lúc tu luyện đơn thuần như những gì nha đầu dưới sân đang làm được đâu.

Có nghĩa là, chỉ bằng việc gây ra dị tượng mà các cường giả Đấu Vương trở lên đột phá mới có thể xuất hiện thôi là đủ để chứng minh tốc độ tu luyện “sau nhân ba” của cô nàng dưới sân kia khả năng cao là đã vượt qua một thiên tài có thiên phú cấp mười, thậm chí… đụng trần, nếu không muốn nói là phá trần thiên phú cấp mười hai rồi.

Một người trước không tên tuổi, sau chẳng danh phận, thiên phú lại phổ thông, nhưng chỉ cần ăn vào một viên đan dược liền đạt thiên phú tu luyện chạm đỉnh trong liên tục một tháng. Vậy nếu một thiên tài có tiếng như Nạp Lan Yên Nhiên, hay như Tiêu Viêm sử dụng thì sao? Thiên phú tuyệt luân, độc cô cầu bại à? Nói rộng ra hơn, nếu một thế lực sở hữu tới vài vị thiên tài được cung cấp Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán liên tục thì sẽ thế nào? Xưng hùng thiên hạ, xưng bá đại lục, có hay không?

Đương nhiên, nói như vậy cũng có phần khoa trương, bởi vì từ thiên tài muốn lớn lên thành cường giả còn bị ảnh hưởng bởi rất nhiều yếu tố khác, tu luyện nhanh và đẳng cấp cao là cần, nhưng chưa hoàn toàn đủ. Huống hồ, có lợi hại hơn nữa thì Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán cuối cùng cũng chỉ là đan dược cấp bốn mà thôi, vừa đến Đấu Linh liền mất tác dụng rồi.

Chỉ là, thiên phú giống nhau nhưng người khác tốn mất hai mươi năm mới đau khổ tu luyện tới Đấu Linh, còn ngươi nhờ đan dược chỉ cần năm sáu năm liền đến đích, chênh lệch đó thực sự là lớn, rất lớn, vô cùng lớn a!

Hiểu ra được tất cả những vấn đề này, nhất thời, ánh mắt mọi người đều nhịn không được dời từ dị tượng sang Mộc Ánh Tuyết - tác giả, đồng thời cũng là cá nhân duy nhất từng tạo ra Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán.

Chưa cần nói tới những đan dược khác, chỉ riêng đan dược đang làm mưa làm gió kia thôi là đã đủ để đảm bảo cho bất kỳ thế lực nào nhận được cái gật đầu đồng ý từ nàng một tương lai tươi sáng, rộng mở mà ổn định rồi.

Đừng nghi ngờ, Luyện Dược Sư chính là một đám người có khả năng lay nghiêng càn khôn như vậy đấy!

Đáng tiếc, kẻ có ý định với Mộc Ánh Tuyết thì nhiều, nhưng người dám hành động lại hoàn toàn chưa thấy. Đơn giản là bởi dưới sân đang đứng thẳng ở đó một Mỹ Đỗ Toa quá mức áp lực đi. Ấy là còn chưa nói tới Pháp Mã, người trước đó đã đánh tiếng nói rằng hắn chịu toàn bộ trách nhiệm đảm bảo cho lần thử thuốc lần này nữa.

Mà, sẵn nói tới Pháp Mã, thì ban đầu ông lão này cũng há hốc mồm như những người khác khi tác dụng của Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán gây ra dị tượng chấn kinh toàn trường đấy, nhưng rồi rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại, bởi vì thân là Đấu Hoàng, cảm giác đối với thiên địa linh khí của hắn nhạy cảm hơn người khác rất nhiều. Và cũng nhờ sự nhạy cảm đó, Pháp Mã dễ dàng nhận ra một vấn đề quan trọng, đó là… Thanh Lân sắp đột phá rồi.

Không phải chỉ một tiểu cảnh Đấu Khí đơn giản như vậy đâu, mà nếu cứ duy trì cường độ hấp thu và luyện hóa như hiện tại, không có ba, thậm chí năm tiểu cảnh bị đột phá liên tiếp là không xong được á.

Nếu Thanh Lân là người tu luyện có kinh nghiệm, nàng sẽ biết bản thân nên chủ động cưỡng chế chính mình để việc đột phá đừng diễn ra quá mức liên tục. Không phải lo lắng hại căn cơ, Tinh Thần Chi Quang sẽ lo chuyện đó, mà vấn đề là nàng hiện tại như hài tử mới quen cầm gậy gỗ, bất thình lình đưa bảo kiếm bảo chém địch… chưa tự chém mình là còn may a!

Đáng tiếc, Thanh Lân chỉ mới tiếp xúc với tu luyện trên dưới nửa năm, rất nhiều chuyện nàng chưa hiểu hết được sâu xa, chỉ biết cố được liền cố hết sức mà thôi.

Cho nên…

“Nữ vương bệ hạ, Vô đại nhân có lời, nói Thanh Lân tiểu thư còn trẻ người non dạ, chúng ta những người đi trước này nên có trách nhiệm hướng dẫn chuyện tu luyện của nàng đi đúng đường, tránh cho những sai lầm đáng tiếc xảy ra. Xin phép!”

...sau khi cùng Mỹ Đỗ Toa chắp tay một cái, tay phải Pháp Mã xoay người xòe rộng cách không hướng về phía Thanh Lân đang lơ lửng trên bầu trời và…

“Phong!”

...co lại thành trảo.

Một chiếc hộp vuông vô hình, vô thanh, vô tức được làm từ… không gian lực, thủ đoạn đặc trưng của Đấu Hoàng, nhanh chóng hình thành xung quanh Thanh Lân đem nàng nhốt lại bên trong, qua đó cưỡng ép cắt đứt mọi liên hệ của nàng với thiên địa linh khí bên ngoài.

Tuy nhiên, bất thình lình cắt đứt nguồn cung thiên địa linh khí với một người đang đột phá là hành vi cực kỳ nguy hiểm. Nó giống như máy tính đang cài win mà bỗng nhiên… cúp điện ấy!

Máy tính hư còn có thể sửa hoặc mua cái khác, chứ kinh mạch mà hư, thậm chí mạng đều mất thì đi đâu sửa bây giờ!?

Và để giải quyết vấn đề đó…

“Ta hiểu! Mỗi người một tay đi.”

...Mỹ Đỗ Toa sẽ là người hy sinh đấu khí bản thân làm nguồn cung có kiểm soát cho Thanh Lân đột phá tiếp, trong khi Pháp Mã tiếp tục chịu trách nhiệm phong ấn không gian xung quanh.

Uy áp mà hai siêu cường giả Đấu Hoàng chăm chú làm việc tỏa ra khiến toàn bộ quảng trường đều im thin thít, đến mức một số người đẳng cấp quá thấp hít thở đều khó khăn, cũng may là có người khác giúp đỡ mới không ngạnh sinh sinh chết đuối trên cạn giữa ngày nắng đẹp như thế này.

Áp lực vô hình được duy trì liên tục khoảng mười lăm phút, tới tận sau khi Thanh Lân đột phá xong tiểu cảnh thứ ba của nàng, tương đương Đấu Khi ba đoạn một mạch tiến lên Đấu Khí sáu đoạn, mới được Mỹ Đỗ Toa và Pháp Mã thu lại.

Đến đây, tất cả dị tượng đều chấm dứt, uy áp cũng không còn, Thanh Lân thì ngơ ngơ ngác ngác chưa rõ chuyện gì vừa xảy ra, nhưng cảm thấy mình mạnh lên một cách bất thường liền vội vàng chạy tới bên cạnh Mỹ Đỗ Toa và Mộc Ánh Tuyết hai đại tỷ của nàng hỏi thăm. Sau khi được giải thích rõ ràng, cô bé lập tức nhịn không được điên cuồng vẫy tay với Tiêu Thiên trên khu vực khách quý, đồng thời vui vẻ cười giòn một trận khiến người sau bất giác thấy… hư được làm cha.

Về phần Pháp Mã…

“Sau tất cả những gì vừa xảy ra, ta nghĩ không cần thẩm phán thì mọi người cũng đã có quán quân của mình trong lòng rồi chứ?”

...vẫn là âm thanh quen thuộc vang vọng trong lỗ tai từng người, khác biệt ở chỗ lần này chúng không hề được khống chế tinh chuẩn như trước đây, mà thay vào đó, là vang vọng lên tận trời xanh bởi lượng đấu khí khổng lồ được hắn sử dụng để hét lên thật to…

“Hiện tại, ta Pháp Mã xin thay mặt ban tổ chức chính thức tuyên bố, quán quân của Đại hội Luyện Dược Sư lần này là… Mộc cô nương!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.