Tại Hạ Không Phải Là Nữ

Chương 214: Chương 214: Để ngươi nếm thử sự lợi hại của huyền khí tiềm phục!




Ngô Minh tứ chi cùng chuyển động, song quyền hai chân tất cả thành hệ thống, đè ép ông lão che mặt bùm bùm đánh lung tung.

Đương nhiên, chỉ bằng khí lực cùng năng lực khống chế từng bộ phận của khung máy móc, Ngô Minh mới có thể làm ra tiến công chẳng khác nào bốn người công kích như vậy. Nếu là Ngô Minh có thể vận dụng huyền khí, nhưng huyền khí khó có thể phân làm bốn đường phụ trợ võ kỹ, cũng không dùng được hỗ bác thuật hai tay hai chân biến thái như thế.

Mọi người quan sát cũng thán phục, không nghĩ tới sẽ có kỹ thuật thần kỳ như thế.

“Cái vị tiềm tinh nữ đệ tử này, dĩ nhiên có khả năng như thế?” Lôi cung phụng đứng ở một bên, cũng thốt lên lời kinh ngạc.

“Cái lão già này nhưng là đại cao thủ, lại bị nàng đè ép?”

“Không phải đơn giản như vậy, nếu là cái ông lão che mặt này vận dụng huyền khí, nàng liền tuyệt đối không phải là đối thủ.”

“Nhưng chuyện nàng dùng hai tay hai chân dụng võ kỹ mỗi loại võ kỹ khác nhau, đừng nói ta chưa từng thấy qua, chính là nghe đều chưa từng nghe nói đến.”

“Nàng một cái dáng dấp tiểu nha đầu như thế, tay chân lại như là không phối hợp vậy, chiêu thức không có chút vui tai vui mắt nào a.”

“Còn muốn chiêu thức đẹp đẽ gì? Ngươi thử xem có năng lực làm được như nàng vậy sao?”

“Ta liền cảm giác, đánh cùng với nàng nhất định sẽ như là đồng thời đánh cùng với bốn người vậy.

“Lão giả kia tương đương với đồng thời đang đánh với bốn cái đối thủ a!”

Xác thực như vậy, lời nói của vị võ giả phân đà này, đúng là nói trúng tình huống trước mắt của ông lão che mặt này rồi.

Lúc trước đã đáp ứng không dùng tới huyền khí rồi, không nghĩ tới lại bị Ngô Minh điên cuồng tấn công như vậy.

May mà ông lão che mặt là Trượng Kiếm Tông chủ hàng thật giá thật. Nhờ vào võ học thâm hậu mấy chục năm qua, miễn cưỡng chặn lại thế tiến công của Ngô Minh.

Như đổi lại bất luận một ai ở đây, chỉ sợ đã sớm bị Ngô Minh đánh cho mặt nở hoa đào.

Động tác của Ngô Minh hiện tại, tuy rằng nhìn đi thì không có đẹp mắt cho lắm, cảm giác giống như sao biển ôm tảng đá vậy. Nhưng có năng lực đem một vị cường giả áp chế thành tình huống như vậy, trong lòng nàng cũng phi thường đắc ý.

Nhưng vào lúc này, trong đầu vang lên cảnh báo thể năng không đủ.

Nàng lập tức phản ứng lại, trong thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.

Tiến hóa khung máy móc vừa nãy phải thao túng cả tứ chi, tương đối với chạy bốn nhân, thậm chí thuộc về trạng thái siêu tần* số. (*ý nói hiệu năng của máy tính đo bằng GHz)

Tiêu hao điện tuyệt đối rất lớn. Hiện tại năng lượng cơ thể rất đáng lo!

Gay rồi, gay rồi! Ngô Minh hơi phân thần kiểm tra thanh thể lực của mình, chỉ thấy thể năng đã đến 59%, hơn nữa gần như lấy tốc độ của mắt thường cũng có thể thấy được nó đang giảm xuống.

Cái tiến hóa khung máy móc này trí năng còn chưa đủ a! Trước đó lại không nhắc nhở?

Ngô Minh đột nhiên hít một hơi, thân hình nhảy vọt vài bước về phía sau, chậm rãi đứng vững cất cao giọng nói: “Tiền bối, phiên quyền cước này của ta. Còn vào được pháp nhãn của ngài sao?”

Nàng dừng lại toàn bộ bộ động tác công kích trôi chảy tự nhiên, hầu như không có ai đoán được trong đó có duyên cớ vạn bất đắc dĩ.

Nhưng tông chủ nhưng là người duy nhất trong lòng có chút nghi hoặc.

Hắn võ học thâm sâu phát hiện có điểm là lạ, nha đầu này lấy khí lực từ nơi nào tới?

Quan trọng hơn chính là, hắn cùng Tiêu Nhược Dao mặc dù thời gian ở chung không lâu, nhưng lại biết nàng tuyệt đối là cái người nhìn thấy tiện nghi là thèm, không tiện nghi thì khó chịu, là gia hỏa kiếm lời bao nhiêu tiện nghi cũng không đủ, chiếm được tiện nghi còn ra vẻ!

Vừa nãy nàng chiếm được thế thượng phong như vậy, đè ép chính mình đánh cho không còn biết trời đâu đất đâu. Làm sao thời gian mới non nửa chén trà nhỏ lại đã dừng lại không đánh tiếp?

Tuyệt đối có vấn đề a!

Ông lão che mặt cười ha ha nói: “Tiểu nha đầu, ngươi đừng nghĩ lừa gạt người. Công pháp như vậy tuy rằng lão phu trước đây chưa từng thấy, nhưng tuyệt không là cái biện pháp kéo dài. Ngươi thu thức mà lên giọng khách khí, hẳn là vì thể lực không chống đỡ nổi mà thôi, nói thế nào thật giống như ngươi đã thắng vậy hả?”

Mọi người vừa nghe, nhất thời tỉnh ngộ lại.

Ba người Tông Trí Liên không khỏi âm thầm sốt ruột.

Đúng nha, cái lão cao thủ này cũng là có cái nhìn thấu triệt. Dường như phương thức tấn công yêu nghiệt này Không thể kéo dài.

Nhìn tư thái nha đầu này một cái, liền có thể biết không dư thừa thể lực để duy trì phương thức tấn công điên cuồng như vậy.

Lão già đáng chết này, tâm nhãn cũng thật cao! Ngô Minh trong lòng thầm chửi một câu.

Ông lão che mặt nhìn nàng sững sờ, liền biết mình dĩ nhiên đã đoán đúng, nhất thời nắm chắc lý không tha người hô một tiếng: “Nha đầu, giờ khắc này nên đến lượt lão phu tiến công.”

Thân hình hắn nhảy lên, chỉ riêng quyền vung ra.

Ngô Minh âm thầm cắn răng, lại bỗng nhiên tiến vào trạng thái hai tay hai chân đồng thời tiến công.

Nhưng ông lão vừa thấy nàng như vậy. Liền lập tức thu chiêu vững bước phòng thủ.

Hắn lấy kinh nghiệm phong phú, võ học tu dưỡng thâm hậu, thả lỏng hai tay hai chân rồi lại chỉ dựa vào một loại công pháp tinh chuẩn [ hợp phong bích ], phòng vệ kín kẽ không một lỗ hổng.

Không cầu có công nhưng cầu không có quá, tuy rằng bị đánh bùm bùm, nhưng kiên trì tiêu tốn thể lực của nàng.

Ngô Minh hô hấp bắt đầu gấp gáp, rất nhanh thể năng không ngoài hai phút dĩ nhiên đã rơi xuống 30%.

Ông lão che mặt có sức quan sát kinh người cỡ nào. Lập tức bắt đầu dần dần biến thủ thành công.

Ngô Minh hô hấp dần loạn, trong đầu vang lên tiếng kim loại nhắc nhở:

( cảnh báo! Thể năng thấp hơn 30%! Khung máy móc thân thể nữ tính tối ưu hóa trạng thái chiến đấu nhất —— cưỡng chế va chạm!)

Một giây sau, Thân thể Ngô Minh lại đột nhiên dừng lại một chút. Trước một khắc còn muốn linh động hai tay hai chân đột nhiên như bị dính lấy nhau vậy, lại cũng khó có thể tái hiện sự linh hoạt vừa nãy.

“Không tốt. Đánh thoát lực rồi!” Tông Trí Liên kinh ngạc thốt lên một tiếng.

“Ngừng tay!” Hỗ Vân Thương kêu một tiếng.

Tông chủ ánh mắt trước sau nhìn chằm chằm, lúc này đột nhiên đưa tay, nhắm vào trung môn đánh vào bả vai Ngô Minh, đùng một cái bắn trúng một chưởng.

“Ai nha!” Vai Ngô Minh bị đánh cho đau nhức, thân hình lảo đảo một cái.

Tông chủ tay phải lại là vung một cái xuất ra chưởng phong, Ngô Minh cả người cũng lại không duy trì được cân bằng, rầm một tiếng ngã xuống đất.

Nguyên bản bởi vì sự cố xe ngựa nên dáng vẻ liền khá là chật vật, giờ khắc này càng thêm chó cắn áo rách. Thậm chí váy xanh và ống tay áo các nơi bị xé rách nhiều chỗ, dính lên càng nhiều vết tro bụi.

May là ánh lửa trên vách tường tuy sáng, nhưng cũng không đến nỗi giống như ban ngày vậy mà khiến chỗ bị bôi bẩn dễ thấy.

Bị đánh thành như vậy, Ngô Minh từ lúc xuyên qua tới nay, cùng người động tay chân còn chưa từng có ăn qua thiệt thòi lớn như vậy.

May là khung máy móc tự mình khởi động khả năng bảo vệ giữ thăng bằng đúng lúc, bằng không chỉ sợ hồi nãy càng bị ngã thảm hại hơn.

Tình thế đại nghịch chuyển!

Ông lão che mặt bồng bềnh đi qua, nghiêm khắc hỏi: “Nha đầu, một chưởng này, là giáo huấn ngươi không nên quá kiêu ngạo! Chịu thua chưa?!”

“Không tới phiên ngươi dạy ta!” Ngô Minh phản bác một tiếng còn muốn bò lên.

Nhưng ở trong phút chốc nàng vừa muốn bò lên, ông lão che mặt đùng một chưởng đánh vào trên bả vai của nàng: “Không biết sai liền tiếp tục nằm trên đất!”

Ngô Minh lại bị đập ngã xuống.

Ông lão lãnh đạm nói: “Lần này, là giáo huấn ngươi phải hiểu được thu liễm!”

“Này! Không cho đuổi đánh! Bằng không liền liên kích 2 hits rồi!” Ngô Minh còn lấy thái độ đối xử giống như game.

Nhưng Ngô Minh lại vừa muốn chống thân dậy, ông lão che mặt lại là đùng một cái đem nàng đánh ngã xuống.

Vai bị đau không ngớt, Ngô Minh rất muốn đóng cảm giác đau thần kinh.

Tuy nhiên tiếng nhắc nhở hệ thống vào lúc này nhưng lại không có bất kỳ phản ứng nào.

Ông lão này đuổi đánh vô liêm sỉ a, nhưng ta có thể lăn tại chỗ! Ngô Minh hơi suy nghĩ, liền lăn trên đất.

Ngược lại trên người đã sớm ô uế, cũng không ngại lăn thêm mấy vòng.

Kết quả rất nhiều người trợn mắt ngoác mồm nhìn chằm chằm, một thiếu nữ ở trên nền đất đá xanh chủ động lăn lộn ra xa mấy bước.

Cô gái bình thường tuyệt nhiên không chịu làm ra động tác như thế.

Lăn lộn ra được một khoảng cách, Ngô Minh lại muốn đứng dậy. Nhưng không nghĩ bên tai lại vang lên lời nói của ông lão: “Lần này, là nói cho ngươi phải nhớ kỹ khiêm tốn!”

Ngô Minh một bên vai khác đau đớn, ông lão che mặt lặng yên theo tới, đưa tay ra còn như xẻng vậy mà vỗ vào trên vai nàng.

Sức mạnh khổng lồ càng khiến Ngô Minh gục ngã.

“Lần này là giáo huấn ngươi thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân!”

“Lần này là giáo huấn ngươi lễ thủ lễ tiết!”

“Lần này là giáo huấn ngươi vọng ngữ thủ thắng!”

“Lần này là giáo huấn ngươi không biết trời cao đất rộng!”

“Lần này…”

Nhiều lần như vậy, Ngô Minh bị ông lão che mặt đánh mạnh lên vai phát ra tiếng phanh phanh không ngừng.

Ông lão che mặt cũng không đánh chỗ khác của Ngô Minh, tựa hồ tránh hiềm nghi vậy mà chỉ là tập trung vào vai mà ra tay.

Không ngoài mười lần, Ngô Minh lại nghĩ đứng dậy nhưng đau đến không đứng lên được.

Hai vai sưng lên hầu như là dùng mắt thường cũng có thể thấy. Đem nơi vai đều u lên một cục.

“Dừng tay! Ngươi tu vi võ học cao như vậy, tội gì bắt nạt một cái tiểu cô nương!” Hỗ Vân Thương kêu nhiều lần, thế nhưng thân thể vẫn không thể nhúc nhích, không cách nào đi qua giải cứu.

Ông lão che mặt đối với việc hắn quát lớn tự nhiên không để ý tới, chỉ vừa đánh vừa lạnh lùng nói: “Thép không rèn không thành binh, lưỡi không mài bất thành khí!”

Tông Trí Liên lắc lắc đầu đối với Hỗ Vân Thương. Ra hiệu hắn chớ có lên tiếng. Thế nhưng Hỗ Vân Thương nhìn Ngô Minh bị đánh, như đau ở trên người mình, thực sự không nhịn được.

Lôi cung phụng cau mày, nhìn chằm chằm biểu hiện ông lão che mặt không nói tiếng nào.

Đám người còn lại cũng nghe nhìn, nhưng trong lòng hình như có ngộ ra.

Ông lão che mặt đang muốn đánh ra chưởng thứ chín thì, Mục Thanh Nhã vọt tới.

Nàng ở bên cạnh cũng không phát ra được thanh âm nào, điểm chân trực tiếp vọt tới muốn ngăn cản ông lão che mặt.

Ông lão che mặt biết Mục Thanh Nhã ý tứ. Tiện tay lôi kéo cánh tay nàng, cũng không chậm trễ hô lớn một tiếng quăng ra xa xa.

Nhưng trên tay tông chủ vẫn khống chế lực khéo léo. Mục Thanh Nhã bị quăng ra xa xa, ngã xuống đất nhưng không có một điểm thương tổn.

Ngô Minh thấy Mục Thanh Nhã bị liên lụy quật bay, tuy rằng biết rõ nàng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nữ hài nhi mình thích bị đối xử như vậy, nhất thời hỏa khí đại thịnh.

Vai nóng ran đau nhức, Ngô Minh trợn tròn cặp mắt đột nhiên từ trên mặt đất nâng nửa người lên, nắm lấy ông lão lại đánh tới một chưởng. Không để ý bàn tay nâng đỡ thân hình chịu áp lực lớn gần như sắp bị bẻ gãy vậy, gọi to: “Lão già đáng chết! Ngươi đùa giỡn với nàng thì có bản lãnh gì?! Đều hướng lên ta là được!”

“Ngươi đã nói như vậy, ta sẽ giúp ngươi toại nguyện!” Ông lão che mặt chưa từng gặp người ngỗ nghịch như vậy, nhiều năm qua hắn được người khắp nơi nịnh hót đã quen giờ không chịu nổi, lớn tiếng nói: “Ngươi nha đầu này không biết trời cao đất rộng lại quật cường như vậy, chờ lão phu phế bỏ hai chân của ngươi, để ngươi biết lợi hại!”

“Dừng tay!” Tông Trí Liên cùng Hỗ Vân Thương lúc này vừa nghe liền kinh hãi. Vội vã hô to không thể.

Mọi người cũng nhất thời kinh ngạc thốt lên.

Lôi cung phụng cũng không thể thúc thủ bàng quan được nữa, là người duy nhất có thể xuất thủ, hắn lập tức nhấc lên huyền khí xông đến.

Ông lão che mặt một tay ngăn chặn không để Ngô Minh động đậy, một tay kia nắm thành đấm vung ra. Oành một tiếng đem Lôi cung phụng đánh trúng bay ngược mà ra.

Lôi cung phụng bị chấn ra ngoài mười mấy bước, miễn cưỡng lộn nhào một cái đứng lại, nhưng cảm thấy cả người tinh lực cuồn cuộn, nhất thời không nhấc lên được huyền khí.

Nâng cánh tay áp lực nặng nề đè xuống, Ngô Minh thấy hắn đánh thật sự, mau chóng học khôn muốn lừa đảo: “Ai, tiền bối, ngài đừng quá tin thật a…”

“Hừ! Để ngươi nếm thử sự lợi hại của tiềm ẩn huyền khí, tạm thời làm người tàn phế đi!” Ông lão che mặt một tay ngăn chặn hai tay Ngô Minh, một tay kia đột nhiên ở trên hai chân Ngô Minh đùng đùng vỗ qua một lượt.

( cảnh báo! Khung máy móc cơ năng bị huyền khí mạnh mẽ ngăn trở! Hệ thống điều khiển chân trục trặc nghiêm trọng! Hiện nay khung máy móc trục trặc năng lực cơ bản, dự tính hướng giải quyết… Không cách nào bài trừ!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.