Tại Hạ Không Phải Là Nữ

Chương 30: Chương 30: Luân phiên đao pháp




Chuyển ngữ: hongtuananh

Edit: Bồng Bồng

Một tên nữ tạp dịch Tiêu Nữ ngoại môn Tàng Kinh Các, có thể cùng thiên tài mới thăng chức được đi vào nội môn Lâm Triêu Dĩnh đánh bất phân thắng bại, mặc dù không có sử dụng huyền khí, nhưng như vậy đã đủ làm cho người kinh ngạc.

Bên trong vòng người vây xem, tiếng bảo kiếm cùng bảo đao đinh đang va chạm không ngừng bên tai.

Làm người giật mình chính là, cái nữ tạp dịch có ức thuật kinh người này, làm sao có thể dễ dàng vung đao lên như thế?

Rất nhiều người ngưng thần tụ khí, nỗ lực đi cảm thụ huyền khí gợn sóng trên người nàng.

Nhưng không có tí tẹo thu hoạch, nàng lại cứ như là nữ hài nhi bình thường vậy, không có một chút vết tích sử dụng huyền khí nào.

Đột nhiên có người vỗ trán một cái: “Ai nha! Chiêu thức này hình như là Hỏa Long Trảm a! Không phải ngày hôm trước cái Tiêu Nữ này mới vừa học thuộc lòng qua sao?”

Hôm qua hắn từng chứng kiến Ngô Minh so đấu ức thuật, vừa vặn nghe được vài câu trong 《 Hỏa Long Trảm 》 đao phổ, đối với mấy chiêu này cũng có ấn tượng.

“Ngươi đừng đùa. Hôm qua mới vừa học thuộc lòng đao phổ, hôm nay nàng liền có thể sử dụng rồi?” Có người không cho là đúng: “Không luyện một hai năm, ở trong thực chiến làm sao có thể tùy tâm sử dụng được?”

“Thật, thật sự chính là Hỏa Long Trảm.” Người trước đó quật cường nói, nhưng rất nhanh kinh ngạc ồ lên một tiếng: “Không đúng, nàng biến chiêu rồi! Đây là chiêu thức 《 Huyền Băng Nhận 》!”

Mọi người chú ý Ngô Minh, đúng lúc này vừa vặn thay đổi một loại đao pháp.

( Hỏa Long Trảm) dù sao cũng là đao phổ ngạo kiều muội Hỗ Vân Kiều có thể dùng tiền mua đến, cấp độ cảnh giới kém xa Lâm gia kiếm pháp. Mới đầu dùng đến còn có thể ứng phó, nhưng rất nhanh đã chật vật rơi xuống thế hạ phong.

Vì vậy Ngô Minh tùy ý lay động thanh đao, lập tức liền biến thành Huyền Băng Nhận.

Đao pháp vốn dĩ cương mãnh thoải mái, biến hóa thành thế đao ác liệt dồn dập như những nhũ băng đồng loạt rơi xuống.

“Đúng, là 《 Huyền Băng Nhận 》!” Lại có một người hôm qua ở đây làm chứng: “Ta lúc đó nghe được vài câu trong đao phổ, đúng là có chiêu thức như vậy.”

“Đừng giỡn, ngươi đây là muốn vô giúp vui sao.” Rất nhiều người khịt mũi coi thường, cảm thấy hai cái người này nói cái gì mà nhận ra chiêu thức trong đao phổ chẳng qua là đang nói chuyện giật gân.

Ngô Minh trong chiến đấu, càng đánh lại càng xác nhận. Chiêu thức không cùng đẳng cấp quả nhiên chênh lệch rất xa a, bây giờ không có huyền khí làm yếu tố cân bằng thêm vào, đẳng cấp đao phổ liền quyết định tất cả.

Đổi tiếp! Ngô Minh tâm niệm vừa động, đao thức trong tay liền phát sinh biến hóa.

Một loại đao pháp khí thế như cầu vồng vọt lên tận trời, do tay nàng thi triển ra.

《 Bạc Thiên Đao 》, cũng là một trong những đao phổ học thuộc lòng hôm qua.

“Lại thay đổi!”

“Ai biết đây là cái đao pháp gì không?”

“Thật giống như là Bạc Thiên Đao!”

“Chẳng lẽ lại là đao phổ hôm qua nàng học thuộc lòng được?”

“Hình như là vậy…”

Bên trong đám người vây xem, rất nhiều người hít vào một hơi lạnh.

Cái vị thiếu nữ này chỉ đảm nhiệm chức vụ nữ tạp dịch, lại có thể trong một đêm thông hiểu nhiều đạo lý đao phổ như vậy?!

Tài năng như vậy chỉ với danh hiệu kinh thế thiên kiêu, là đủ để có thể hình dung nàng sao?

Giữa sân trường, Ngô Minh tiếp qua mười mấy chiêu, trong đầu thoáng tra xét tiến độ học tập Lâm gia kiếm pháp chỉ mới được có 15%, đã chịu không nổi liền phải thay đổi một đao pháp khác.

《 Bối Lăng Đao 》!

Một loại đao pháp chú trọng ra chiêu thức quỷ dị.

Mọi người lần thứ hai trợn tròn cặp mắt.

Đây là thiếu nữ sử dụng loại đao pháp thứ tư rồi!

Không ra nổi mười mấy chiêu, tiến độ học tập Lâm gia kiếm pháp mới dừng ở 21%, Ngô Minh đã bị ép phải thay đổi tiếp một loại đao pháp khác 《 Nguy Nga Đao 》.

Nhưng đao pháp này cũng là không thể địch nổi Lâm môn kiếm pháp, Ngô Minh hơi sơ sẩy một chút liền bị lợi kiếm đâm rách toạc một đường ở bên tay áo, may là không có bị thương tổn đến da thịt.

Mọi người đã nhìn ra vị nữ tạp dịch này sử dụng đa dạng chủng loại đao pháp, nhưng cũng không thể chiếm được thượng phong, vẫn cứ lấy việc thủ thế làm chủ.

Liên tục đổi mấy loại đao pháp, mọi người đã cả kinh đến có chút cảm giác chết lặng.

“Cái Tiêu Nữ này da dẻ cũng thật là trắng mịn.” Có người buồn chán, từ nơi tổn hại trên ống tay áo cánh trái của nàng, nhìn thấy một phần da thịt trắng như tuyết lấp ló qua khe hở trên tay áo phấn hồng, dưới ánh mặt trời chỗ da thịt trắng mịn đó như lóe sáng.

“Ngươi còn có thời gian xem cái này…” Đệ tử bên cạnh khinh bỉ hắn.

“Cái Lâm Triêu Dĩnh kia đen hơn một chút a, chỉ có mặt là trắng mà thôi. Ngươi xem màu da trên cái cổ kia của nàng, không biết trên mặt đã thoa bao nhiêu lớp son phấn đây.”

“Nhỏ giọng một chút, đừng để cho cái Lâm tiểu thư kia nghe được. Nàng dù sao cũng là đệ tử thiên tài chói sáng nhất năm nay, thiên phú kinh người được tuyển thẳng vào nội môn a.”

“Đệ tử thiên tài? Ngay đến một cái nữ tạp dịch đều đánh không lại?”

“Ha, vẫn đúng là không còn gì để nói.”

Bên trong đám người vây xem Lâm Triêu Dĩnh, làm sao không có nghĩ tới chỗ này? Vốn tưởng rằng hai ba đường kiếm liền có thể làm cho nữ tạp dịch rớt đao, không nghĩ tới đánh tới sáu mươi, bảy mươi chiêu rồi mà cũng chưa thấy rõ kết quả.

Cứ mỗi khi nhìn ra kẽ hở trong đao pháp của cô gái tạp dịch này rồi, thời điểm muốn mạnh mẽ tấn công mà phá đao pháp, nàng lại liền đổi chiêu!

Hơn nữa một lần đổi lại là mấy bộ liên tục! Đánh chừng một trăm chiêu, đã thay đổi gần mười loại đao pháp rồi!

Có phải là nàng đã sớm ở Tàng Kinh Các ngây ngốc mấy năm a? Làm sao sẽ học được nhiều loại đao pháp lung ta lung tung như thế? Lâm Triêu Dĩnh mắng chửi trong lòng.

Chuyện này càng kéo dài, mình lại càng mất mặt!

Lâm Triêu Dĩnh nóng ruột, bắt đầu tăng thêm lực trên cánh tay, toàn bộ kỹ năng trên người đều dốc ra hết.

Thậm chí rất nhiều công phu áp đáy hòm* được phụ thân căn dặn không tới thời khắc quyết định thì không nên dùng này, cũng bắt đầu từng chút từng chút xuất ra. (*nghĩa giống như lá bài tẩy)

Bất quá, nàng vẫn không dám sử dụng huyền khí. Nhiều người ở đây như vậy, liền rất dễ dàng bị phát hiện.

Cũng nhờ như vậy, Ngô Minh mới có thể dựa vào ba loại đao pháp luân phiên nhau không ngừng biến hóa, miễn cưỡng đứng vững trước kiếm thế của Lâm đại tiểu thư.

“Loại đao pháp thứ tám rồi!” Bên đám đông vây xem bắt đầu có người hô to.

Trong đầu Ngô Minh, tiến độ học tập Lâm gia kiếm pháp đã đạt 56%.

Qua mười mấy chiêu, tiếng hô to lần nữa vang lên: “Loại đao pháp thứ chín!”

Lâm gia kiếm pháp tiến độ học tập 61%.

Đối thủ Lâm Triêu Dĩnh có một loại cảm giác ngột ngạt trong ngực.

Cư nhiên đang trong lúc giao đấu, bị cái hạ nhân thấp kém này liên tục đổi đao pháp đối phó với mình cứ như chơi đùa vậy, bản thân mình trái lại vẫn còn không bắt được nàng?!

“Ngươi cái nữ tạp dịch này!” Trong miệng Lâm Triêu Dĩnh không còn giữ lại nửa điểm thục nữ, một bên vừa vung vẩy bảo kiếm một bên vừa cả giận nói: “Nói lấy kiếm thử đao chính là muốn nói Hồ môn đao pháp! Ngươi lại xuất ra những đao pháp linh tinh này cho đủ số?!”

“Ngươi cho là nàng muốn dùng là có thể dùng sao?” Trong đám người Hồ gia công tử Hồ Sách hừ một tiếng, cao giọng nói: “Đao pháp Hồ môn ta cỡ nào tinh áo, cô gái này tuy rằng không biết từ chỗ nào học được đến nhiều đao pháp như vậy, nhưng không phải người trong Hồ môn ta làm sao có thể triển khai ra?”

Bên cạnh có người ngạc nhiên nói: “Ồ? Hồ môn đao pháp nhất định phải là người trong môn mới có thể học được? Chẳng lẽ có liên quan đến huyết thống?”

“Cái này thứ cho ta không thể nói. Nhưng không có nhân vật trọng yếu của Hồ môn ta nắm tay truyền thụ, học được cũng chỉ là da lông, giống về hình thức nhưng bên trong lại không phải.”

“Nói như vậy là sao?”

Hồ Sách phi thường đắc ý: “Hồ môn đao pháp ta có kỹ xảo hai tầng lực cộng hưởng không tầm thường. Bất kể là người thông minh đã gặp qua là không thể quên, nhìn như có vẻ dễ, nhưng không có kinh nghiệm phát lực thâm ảo bên trong, muốn học cũng không học được, trái lại còn ảnh hưởng tính liền mạch khi xuất chiêu bình thường. Hơn nữa Hồ môn đao pháp ta, cần ngộ tính bẩm sinh rất lớn, hiểu liền hiểu, không hiểu thì dù nghĩ cả một đời cũng không ra.”

“Ồ ——, cho nên mới có câu chuyện [ Hồ môn đao, có hai chiêu, hậu chiêu vừa thấy mệnh khó thoát ].”

Hồ Sách dương dương tự đắc giả vờ khiêm tốn nói: “Đó là huynh đệ trong giang hồ quá khen rồi, ha ha. Nhưng trái lại là nữ tử ấy mà, sức lĩnh ngộ bẩm sinh không đủ, liền ngay đến da lông cũng đều không xuất ra được, Hồ môn đao pháp tuyệt đối không phải là cái… Ách…”

Hắn nghẹn lại cả một hơi trong họng.

Bởi vì, giữa sân vị thiếu nữ phấn y kia, đã bắt đầu sử dụng chiêu thứ hai của một loại đao pháp tràn ngập cảm giác như muốn truy đuổi kẻ thủ.

Thân hình như cánh cung, cánh tay gấp khúc như lò xo, ra chiêu có cỗ lực dồi dào của đệ nhị thức. Mà lại cùng lực của thức trước đó cộng hưởng, giang hồ xưng là nhị đạn lực*. (hai lực đàn hồi)

“Nhị đạn lực! Là Hồ môn đao pháp! Là Hồ môn đao pháp thật không thể giả được!” Đám người vây xem đã kinh ngạc thành thói quen, lần thứ hai không cách nào đè nén xuống mà phún ra.

Hồ Sách tựa hồ bị một hơi nghẹn ế, mặt căng phồng đến đỏ bừng lên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.