Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
“Oa ————” Đám huyền vũ binh sĩ hiếm thấy phát ra tiếng kinh hô.
Công kích của Ngô Minh làm bọn hắn có chút bối rối.
“Chưa trọng thương lại mất đi chiến lực?” Trong các nữ tướng trên điểm tướng đài có người kinh hô.
“Công kích thêm vào hiệu ứng lôi điện?!”
Ai đã nhìn qua đến công kích thêm vào hiệu ứng lôi điện?
Nhiều dọa người a?
Cái này cũng chưa tính là gì, dù sao đối phương là thiên tài, nghe nói có huyền công xác thực sẽ có dị tượng đặc biệt, nhưng vấn đề là một vị cô nương nhìn như tiêm nhược có thể vung hai cái bánh xe ngựa vù vù xé gió, còn có thể có chứa tia chớp điện giật đùng đùng, này quả thật làm cho người ta nhìn thấy mà sợ.
“C3! C2!*” Trong miệng Ngô Minh còn hô một ít từ ngữ các nàng nghe không hiểu. (*các tổ hợp phím bấm trò chơi điện tử tay cầm)
“Chu thống lĩnh nói cái gì? Là vu thuật sao?” Trên đài có nữ tướng thầm nói: “Có phải hay không chính là những lời nói thần bí, nghe không hiểu này, làm cho công kích của nàng có thêm hiệu quả lôi điện?”
Đường nữ tướng nghe xong vội vàng sửa lại cho đúng nói: “Tiên thuật! Cho dù mấy lời thần bí này sinh ra hiệu quả lôi điện, vậy cũng là Chu thống lĩnh chúng ta thi triển tiên thuật!”
Tình công chúa nhìn thoáng qua Đường nữ tướng với ánh mắt tán thưởng.
Nữ tướng trước đó ý thức được chính mình nói lỡ, chạy nhanh bổ cứu nói: “Đúng đúng, là tiên thuật.”
Bất quá tất cả nữ tướng trong lòng đều bổ sung thêm: Nói là tiên thuật, nhưng có thể là yêu thuật. Nhìn xem bộ dáng kia của Chu Chỉ Nhược, dáng người kia, không phải bộ dáng hồ ly tinh thì là cái gì?
Bất quá hồ ly tinh đều là mị hoặc nam nhân, như thế nào ngay cả tân chưởng quốc công chúa Tình công chúa đại Vũ quốc chúng ta đều bị mê hoặc?
“Ư aa ——” Huyền vũ binh sĩ té ngã thành một mảng, bị Ngô Minh công kích không ngừng mà áp chế.
Thời điểm bình thường, mặc dù là đao phủ trên thân bọn họ cũng không kêu một tiếng, nhưng là bị hiệu ứng lôi điện gia thân, cũng là cảm giác chưa từng có thể hội quá. Này có thể sánh bằng đau đớn kích thích hơn, cả người run rẩy không ngừng. Miệng không tự chủ được đã kêu ra tiếng đến.
Ngô Minh đã cố ý khống chế cường độ dòng điện. Cường độ cụ thể liền khống chế bằng với kìm chích điện, vừa vặn có thể khiến cho người cảm giác được đau đớn hơn nữa trong lúc nhất thời không thể động đậy.
“Coi như là dùng điện giật mát xa cho các ngươi, ha ha ha.” Ngô Minh một bên công kích một bên cười to.
Cường độ kìm điện, ừ, không phải cường độ gậy rung điện* là tốt rồi… Ngô Minh đột nhiên ác thú vị nghĩ tới một chút, nhưng rất nhanh quơ quơ đầu đem ý niệm trong đầu này đuổi đi ra. (*à… ừm… cái này ta không tiện quả cáo ở blog a, có thể có bạn nhỏ ở đây a)
Chờ một chút. Có lẽ nên đưa cho Trang phi một kiện. Gậy rung? Bằng không nàng bị bắt xuất gia làm ni sau, như thế nào có khả năng thủ cô đăng*? Nàng cái loại này luôn có nhu cầu đi? (*ý nói cô đơn vắng vẻ)
Những từ ngữ ở trong đầu Ngô Minh tuyệt đối chứa đựng nhiều ý tứ nặng.
Nàng đối với kết cục Trang phi sau khi trải qua chính mình ở trước mặt Huyền Vũ hoàng đau khổ cầu tình, đã muốn không còn thấy có lỗi. Vốn chính là đối phương bò lên đến, song phương mới phát sinh ra sự tình này, Ngô Minh cũng chỉ là đối với nữ nhân thành thục xinh đẹp như vậy khuyết thiếu lực miễn dịch dụ hoặc mà thôi.
Thật giống như là mèo con trộm thịt, sau khi nếm thử mới mẻ sau, sẽ không chịu tái mạo hiểm như thế. Nếu có thêm lần thứ hai, trở ra cái Trang phi như vậy nữa, Ngô Minh tin tưởng chính mình nhất định sẽ chống cự dụ hoặc.
Ngô Minh trong lòng miên man suy nghĩ. Quanh co đến cực điểm, nhưng động tác trong tay cũng là không ngừng.
Không ngừng vung ném hai cái bánh xe ngựa, đem trận hình đám huyền vũ binh sĩ dạt ra một thông lộ lớn, mắt thấy đã qua một nửa diễn võ trường.
“Khâu nữ tướng toàn lực chống đỡ!” Đường nữ tướng nhận thấy tình huống không ổn, lập tức kêu gọi các nữ tướng khác: “Một lần nữa kết trận! Ba mươi sáu thiên cương cùng bảy mươi hai địa sát trận!”
Nữ tướng đối với binh lính có thể trực tiếp ở trong đầu hạ lệnh, nhưng là nói chuyện với nhau trong lúc đó vẫn là cần miệng nhắn.
Huyền vũ binh sĩ binh bại như núi đổ, thế nhưng như là không có sức chống cự gì vậy. Hai mươi tám tinh tú trận vốn là trận hình phòng ngự không sai của huyền vũ binh sĩ, nhưng là ngay tại dưới việc Ngô Minh Cậy mạnh công kích liền sụp đổ.
Bất đắc dĩ. Đường nữ tướng tạm thời chủ động gánh vác nhiệm vụ lĩnh quân.
Giờ phút này, Đường nữ tướng đã muốn bất chấp cái gì chiếu cố Chu thống lĩnh cùng vấn đề mặt mũi Tình công chúa. Huyền vũ binh sĩ bại thế quá nhanh. Đến phiên nàng lo lắng nhóm nữ tướng rất không có mặt mũi.
Trách không được phía trước Tình công chúa nói hai cánh vây quanh không ổn, sẽ làm hàng phòng ngự chính diện biến bạc, nguyên lai những lời này cũng không phải là khách khí cái gì, mà là lời thật việc thật.
Đường nữ tướng thuận tiện tiếp tục vỗ cái mông ngựa: “Ít nhiều vừa mới được Tình công chúa nhắc nhở, bằng không hiện tại sợ là đã muốn bị Chu thống lĩnh phá tan trận hình.”
“Đường nữ tướng khách khí rồi. Nàng cũng chính là thể hiện nhất thời, chiếm ưu thế bất ngờ không kịp phòng. Chờ các ngươi thích ứng. Cũng không tới phiên nàng uy phong.” Tình công chúa giờ phút này cũng là nhìn Ngô Minh uy phong, khóe miệng lộ ra mỉm cười.
Nàng nhưng là gặp qua Ngô Minh cùng đám người Mãng lão đánh nhau. Hơn nữa Tình công chúa cũng là huyền khí năm sao tiêu chuẩn, không dám nói sở trường là huyền khí thì ít nhất ánh mắt giám định và thưởng thức tiêu chuẩn vẫn phải có.
Người trong lòng mình vốn cùng Mãng lão mấy vị trưởng lão Tam Thánh tông luận bàn đều có thể trôi chảy, khi thì còn làm bọn hắn luống cuống tay chân, như vậy hiện tại đối phó huyền vũ binh sĩ cũng tuyệt đối là dư dả.
Khâu nữ tướng đột nhiên kêu lên: “Binh lính của ta đều không thể động đậy! Tuy rằng chưa bị thương đang dần khôi phục. Nhưng tạm thời không thể đi ra bày trận!”
Ba trăm huyền vũ binh sĩ của nàng, thế nhưng đều đã muốn bị bánh xe ngựa của Ngô Minh đánh ngã, một đám nằm xếp lớp trên mặt đất không đứng dậy nổi.
Di chứng cơ thể bị điện giật còn tồn tại, này cũng không phải là vận khởi huyền khí gì đó là có thể chống đỡ.
Trong sân Ngô Minh thấy được đối phương bắt đầu kết trận, cũng rất hài lòng với thực nghiệm của mình, làm ra bộ dáng hơi chút mệt mỏi thu liễm hiệu ứng lôi điện.
“Chu thống lĩnh mệt mỏi.” Có nữ tướng thấp giọng nói.
Tình công chúa khẽ cười một tiếng: “Lưu tâm nàng sử trá.”
“Đa tạ Tình công chúa nhắc nhở.” Các vị nữ tướng còn thật là không dám khinh thường.
Tuy rằng mọi người sớm đã có ý để cho Chu thống lĩnh sấm trận thành công, nhưng bị công kích có uy lực như vậy của đối phương nháo một hồi, hơn nữa bại thế quá nhanh, ngược lại làm cho chư vị nữ tướng không nghĩ giả bộ thua.
Các nàng muốn thử xem xem, Chu thống lĩnh thật sự có thể cứng rắn xông tới hay không.
Bành——
Thiên cương địa sát trận bày ra đến, Ngô Minh nhìn thấy lợi hại.
Mỗi ba mươi sáu tên cùng bảy mươi hai huyền vũ binh sĩ kết trận, ngay ngắn có trật tự có ý vị càn khôn, lực đạo bánh xe ngựa của Ngô Minh nhất thời bị suy giảm uy lực thật lớn.
Hai cái trận pháp một lớn một nhỏ, cộng hợp thành chín đại trận, gần một ngàn người ngăn cản Ngô Minh tới gần điểm tướng đài. Đại bộ phận binh sĩ còn lại đã muốn bị đánh bại, số ít mấy người ngay ngắn có trật tự lui xuống không cản trở vận hành trận pháp.
Đòn công kích không thêm vào hiệu ứng lôi điện bị lực kháng cự hoàn mỹ phản lại, thân thể bĩnh sĩ chỉ là hơi nghiêng đi, liền từ một trăm lẻ tám người tập thể lực phòng ngự triệt tiêu hoàn toàn.
Cừ thật, kiến thức đến thứ tốt!Ngô Minh tiếp tục công kích đồng thời hai mắt cấp đảo, bắt đầu xem xét huyền ảo của hai loại trận pháp này.
Bất chợt, tâm tư Ngô Minh vừa động. Hình như Tam Tài trận ở đỉnh núi tàng kinh các Tam Thánh tông cùng này tương ứng.
Tiến hóa khung máy móc bắt đầu không ngừng thôi diễn biến hóa trận hình trong đầu, quả nhiên hai trận pháp này rất có liên hệ. Thực có thể là từ cùng một thầy mà ra a, Ngô Minh cảm khái lần thu hoạch này không nhỏ.
Đây mới là mục đích thực sự của Ngô Minh khi cùng đám huyền vũ binh sĩ diễn võ. (chưa xong còn tiếp…)