Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 2: Chương 2: Cố Ý




Tại thượng cấp vị diện Tử Tinh Đại Lục, một hòn đảo lơ lửng trên bầu trời, xung quanh là những đám mây bay nhẹ nhàng, không khác gì một thế giới tiên cảnh.

Một ông lão già nua đang ngồi đánh cờ, đối diện không có ai cả nhưng mỗi khi hạ cờ thì bên cờ đối diện sẽ lập tức hạ theo giống như ông ta đang đấu với một đối thủ vô hình vậy.

“ Hử?” Bất chợt, ông lão ngẩng đầu lên và nhìn lên trên bầu trời. Đôi mắt lão như 2 vòng xoáy có thể nhìn thấy hết mọi vật trên thế gian.

“ Có kẻ lạ mặt bên ngoài xâm nhập vị diện sao.” Ông lão nói nhẹ nhàng.

Ông lão đứng dậy biến mất tại chỗ, khi xuất hiện là một vùng không gian bên ngoài rìa vị diện, cách xa vị diện đó hàng vạn mét là một chùm sáng đang tiến đến.

“ Một kẻ lạ mặt.” Ông lão nói nhỏ. “ Mặc dù không biết ngươi là ai. Thế nhưng theo luật các cường giả vị diện đề ra, muốn sang vị diện khác, phải có được sự cho phép của cường giả vị diện đó.”

“ Còn nếu ngươi là người vị diện bên dưới, muốn lên vị diện cấp cao hơn thì phải xin phép vị diện cấp cao hơn. Đồng thời đi theo truyền tống trận được thiết lập sẵn của vị diện cấp cao. Hành động hiện tại của ngươi là xâm nhập trái phép vị diện, ta cần phải xuất thủ. Ngươi sống hay chết ta cũng sẽ không quản.” Ông lão đó mỉm cười nói với chùm sáng, sau đó xuất thủ. Bàn tay ông ta vượt tầng tầng không gian chụp vào chùm sáng, phá vỡ thông đạo mà chùm sáng đó đang đi đến.

Chùm sáng đó chính là hệ thống a. Tử Văn hiện tại đang chết lặng, dư âm mà vụ xe tải đâm vào người hắn vẫn chưa khiến hắn hoàn toàn tỉnh lại. Tử Văn đang sống trong bóng ma tâm lý mà hệ thống đưa cho hắn. m thanh cảnh báo của hệ thống réo inh ỏi bên tai, khiến Tử Văn giật mình tỉnh táo lại. Trước mắt hắn, xuyên qua chùm sáng là một bàn tay khổng lồ phá vỡ thông đạo mà hệ thống đang đưa hắn đi qua. Còn ông lão đứng đằng sau bàn tay này vì cách quá xa, lại thêm tầm nhìn của một người bình thường như Tử Văn cũng không thể nhìn thấy được.

“ Cảnh báo!! Cảnh báo!! Hệ thống bị cư dân của thế giới ngăn chặn không thể đi tiếp, lập tức cắt bỏ không gian rời đi.”

Chết lặng vì những thứ đang xảy ra trước mắt hắn. Hiếm thấy lần này Tử Văn không có hoảng sợ, mà bực bội nói với hệ thống:“ Cẩu hệ thống, mấy cái việc này ngươi làm được thì cứ việc làm. Ta bây giờ chỉ là người bình thường, chạy làm sao. Vớ vẩn.”

Im lặng... Tiếng cảnh báo đột ngột dừng lại. Không gian xung quanh chợt trở nên tĩnh mịch.

Tử Văn chột dạ, hệ thống này giận rồi sao? Không cần phải nhỏ nhen đến mức ấy a.

“ Hệ thống… nhận thấy ký chủ không có khả năng chạy trốn, vì vậy hệ thống tự động cắt rời không gian đưa ký chủ chạy xuống vị diện cấp thấp.” Sau vài phút im lặng, hệ thống trả lời Tử Văn, không hiểu sao Tử Văn bỗng có cảm giác không lành.

Không gian xung quanh Tử Văn chợt sụp đổ, dần trở nên hỗn loạn. Những nhát chém vô hình đột ngột xuất hiện cắt chém xung quanh người Tử Văn, khiến hắn hoảng sợ nhắm mắt lại. Một lỗ đen không gian dần dần xuất hiện sau lưng Tử Văn đem hắn cùng hệ thống nuốt mất.

Nhìn thấy không gian sụp đổ xung quanh chùm sáng. Ông lão ngay lập tức rút tay về nhìn hệ thống dần bị không gian nuốt mất.

“ Không gian loạn lưu vô cùng đáng sợ, ngay cả ta cũng không dám đi vào. Ngươi hoặc là bị không gian tiêu diệt cũng tốt, hoặc bị đưa đi đâu cũng được. Nhiệm vụ của ta chỉ là ngăn chặn không cho ngươi xâm nhập trái phép thế giới này. Dù sao đây cũng là công việc của ta.” Ông lão thầm nói. Đôi mắt xuyên thấu qua không gian loạn lưu, nhìn thấy Tử Văn đang xoay 360 độ trong chùm sáng.

Chờ đợi đến khi không gian xung quanh dần ổn định lại, ông lão phất tay quay về ngọn núi tiếp tục đánh cờ.

Tử Văn lúc này vô cùng hoảng sợ, xung quanh hắn không có một cái gì ổn định hết, không có âm thanh nhưng những vết cắt liên tục xuất hiện trước mắt hắn. Cả người hắn bị hút vào lỗ đen, hắn bị quay tròn, xoay 360 độ không có một quy luật cố định nào cả. Vô cùng chóng mặt.

Tử Văn biết có hệ thống bao bọc nên hắn không bị sao hết. Nhưng hắn vẫn sợ a, hắn Tử Văn rất muốn nôn.” Cẩu hệ thống, ta bị như thế này ngươi chắc chắn là cố ý. Ta cũng chỉ hơi nặng lời với ngươi a. Nhỏ nhen.”

Sau đó trước mắt Tử Văn dần ổn định lại. Nheo mắt một lúc, Tử Văn nhìn thấy bầu trời. Hắn biết hiện tại mình an toàn rồi.

“ Bịch.” Một tiếng vang lớn. Tử Văn va chạm mạnh xuống mặt đất, mặt dán xuống đất in lên dấu vết khuôn mặt của hắn.

Tử Văn cảm thấy da mặt rất đau, ngay lập tức xoay người lấy hai tay che mặt, xoa xoa nhẹ giảm bớt phần nào cơn đau nhức. Hệ thống chắc chắn là cố ý.

“ Do một số sự cố về lỗi kỹ thuật, có kẻ ra tay ngăn chặn thông đạo mà hệ thống kết nối khiến ký chủ không thành công đi đến Thượng cấp vị diện Tử Tinh Đại Lục. Thông đạo bị phá vỡ khiến xung quanh đột ngột tạo ra không gian loạn lưu. Vì đảm bảo ký chủ sống sót, hệ thống đã bảo vệ ký chủ xuyên qua không gian loạn lưu đưa xuống Hạ cấp vị diện. Xin mời ký chủ chờ đợi hệ thống kiểm tra vị diện.”

“ Sự cố kỹ thuật? Ha ha, cẩu hệ thống, ta nhớ ngươi bảo thực lực của ngươi tương đương với cường giả mạnh nhất cao cấp vị diện a. Mặc dù ta không biết kẻ xuất thủ là ai, nhưng ta chắc chắn hắn không phải cường giả mạnh nhất. Ngươi chắc chắn có thể dẫn ta an toàn đi qua. Ngươi kêu ngươi bảo vệ ta xuyên qua không gian loạn lưu? Xem ra ta không những không trách ngươi, lại còn phải cảm tạ ngươi đâu. Cẩu hệ thống. Cố ý. Chắc chắn là cố ý.” Cao Lãng cười lạnh, hiện tại hắn đối với hệ thống vô cùng có cảm giác không an toàn.

“ Đã kiểm tra vị diện, ký chủ hiện đang ở bầu trời núi Yên Tử, Hạ cấp vị diện Tam Bảo Châu. Hệ thống trong không gian loạn lưu bị lỗi một số phần mềm, không tự chế tạo được thân xác mới, đề nghị ký chủ tự đi tìm thân xác đoạt xá.” Hệ thống trả lời không thèm quan tâm cảm nhận của Tử Văn.

Chửi ta nhiều như vậy, đã thế ngươi tự tìm người đoạt xá đi. Muốn ta hầu ngươi sao, nằm mơ.

Tử Văn mộng bức. Ngươi bảo ngươi bị lỗi là sao chứ, huống chi ngươi bảo ta tìm người đoạt xá là sao?

Cúi xuống nhìn hai tay mình, hắn thấy tay hắn rất mờ, bên ngoài cánh tay được bao bọc bởi một chùm sáng màu vàng nhạt của hệ thống. Chùm sáng đó là để đề phòng linh hồn Tử Văn tan biến. Dù sao Tử Văn cũng chỉ có linh hồn người bình thường, không có hệ thống bảo vệ có thể tan biến bất cứ lúc nào.

Hai tay giơ lên chạm vào cái cây gần đó, cả cái tay xuyên qua cái cây, một lúc hút đột ngột từ cái cây truyền đến khiến Tử Văn giật mình nhanh chóng rút tay ra.

“ Ký chủ hiện tại đang ở hình dạng linh hồn, bất kỳ thứ gì ngoài không khí mà ký chủ chạm vào là bắt đầu quá trình ký chủ đoạt xá. Mời ký chủ chọn cho mình thân thể đoạt xá phù hợp nhất.”

Tử Văn rùng mình, nếu hắn không nhanh chóng rút tay ra. Hắn ngay lập tức đoạt xá cái cây a. Vậy đợi đến bao giờ hắn mới có thể mạnh lên a.

Linh hồn Tử Văn dần dần hạ thấp bay đi quanh núi tìm cho mình một thân xác mới. Tử Văn muốn tìm thân xác con người. Phải là người mới chết, chứ không muốn tìm người sống.

Dù sao Tử Văn cũng là người bình thường, bảo hắn đi đoạt xá người sống. Hung tàn như vậy Tử Văn đúng là không dám, huống chi hệ thống kêu rằng bị trực trặc. Không cần biết thật hay giả, nếu trong quá trình đoạt xá bị lỗi ký ức vậy Tử Văn có còn là Tử Văn nữa không. Nên đành thành thành thật thật tìm người mới chết thôi, còn người chết lâu rồi thân xác thối rữa, Tử Văn cũng không dám đoạt.

Bay hơn một ngày trời, Tử Văn vẫn không tìm được như ý, nơi khỉ ho cò gáy này thì có ai mới chết cho hắn đoạt xá chứ. Lại còn phải vừa ý nữa.

Tử Văn có tìm được vài người sống nhưng hắn cũng không dám lại gần. Ai biết người ta có nhìn thấy hắn không, nhìn thấy Tử Văn lại kêu yêu ma quỷ quái, đánh hắn thì hắn phải làm sao bây giờ. Đây là thế giới tu luyện a, ở đây có rất nhiều người có thực lực, so với người bình thường mạnh hơn rất rất nhiều.

Tử Văn cũng chỉ gặp xác động vật chết ở gần đây, nhưng Tử Văn không muốn làm động vật a, Tử Văn không muốn đi làm yêu quái, có trời mới biết hắn phải tu luyện bao nhiêu năm mới có thể tu được hình người. Có cơ hội chọn làm người luôn vẫn sướng hơn chứ, sinh hoạt kiểu động vật, Tử Văn đúng là không làm nổi.

“ Cảnh báo! Linh hồn ký chủ xuất hiện quá lâu trong thế giới này. Đề nghị ký chủ nhanh chóng tìm thân xác đoạt xá trong vòng 12 tiếng. Nếu không linh hồn ký chủ có khả năng tan biến hoàn toàn.” Hệ thống vang lên âm thanh cảnh báo.

“ Ta cũng biết thế a, nhưng biết làm thế nào bây giờ?” Tử Văn thở dài.

“ Xem ra vẫn phải đoạt xá thân xác động vật rồi.” Tử Văn thầm nghĩ.

Bất chợt cách đó không xa có âm thanh sột soạt truyền đến. Một nhóm người xuất hiện gây nên sự chú ý của Tử Văn.

Đến gần đám người đó, Tử Văn nút sau càng cây, từ trên cao nhìn xuống đám người. Nhìn thấy một thanh niên đang bị trói, trên người tràn đầy những vết thương bị đám người đó lôi đi. Tử Văn đôi mắt sáng lên.

“ Ta tìm được rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.