Ứng Long sau một thời gian xuất hiện, không gian xung quanh như bị ảnh hưởng theo.
Ánh sáng mặt trời bị thiên không che lấp, toàn bộ xung quanh là màn đêm lờ mờ tối cùng làn sương khói màu tím mờ ảo.
Ngay cả mặt đất bên dưới vị trí Ứng Long, lấy hắn làm trung tâm mặt băng chuyển sang thành màu tím, khô cứng rạn nứt, mang lấy khí tức hủy diệt nhàn nhạt.
Con ngươi không có chút cảm tình nào liếc mắt nhìn qua ba vị Yêu Vương, Ứng Long giọng nói kiêu ngạo mà lạnh lẽo:
“ Các ngươi... Còn không mau lại đây?”
Vù... Vù...
Ba vị Yêu Vương trực tiếp hoá thành bản thể, bay đến đáp xuống trước mặt Ứng Long, cúi mình hành lễ, lời không dám nói một câu.
Dù cho có hoá thành bản thể, thân hình to lớn của bọn hắn so với thân hình của Ứng Long, không khác gì ba đứa trẻ nhỏ so với một người trưởng thành cường tráng.
“ Khịt...”
Hơi thở nặng nề phả vào mặt ba vị Yêu Vương, Ứng Long lẩm bẩm:
“ Không phải là các ngươi.”
Móng vuốt Ứng Long từ từ dâng lên, vốn định một vuốt giết cả ba, chợt nghi ngờ liếc nhìn cảnh vật hoang vắng xung quanh, trong lòng trầm tư suy nghĩ.
Hắn cảm giác thứ đang kêu gọi nó ở rất gần đây, chỉ là hắn lại không thể biết rõ chính xác vật đó đang ở đâu.
“ Xung quanh đây, ai là kẻ đứng đầu?” Ứng Long uy nghiêm hỏi.
“ Là ba bọn ta.” Lôi Hùng Yêu Vương khiếp sợ nói.
Ứng Long híp mắt:“ Các ngươi? Yếu như vậy?”
“ Đại nhân, nơi này chỉ là vùng đất hoang vắng, ít người đến như vậy...” Lôi Hùng Yêu Vương ấp úng nói.
“ Tốt thôi.” Ứng Long nhàm chán đáp, mất hứng thú ra lệnh:
“ Ba người các ngươi trong thời gian ngắn nhất tập trung toàn bộ những sinh vật quanh đây cho ta. Nếu ta thấy còn thiếu ai, các ngươi tự hiểu...”
“ Phải, đại nhân.”
Ba vị Yêu Vương vội vàng nói, lập tức cấp tốc bay đi.
Trong đó Lôi Hùng Yêu Vương và Ngưu Hương Yêu Vương khí thế mạnh nhất, chia nhau phân tán ra xung quanh. Còn Tuyết Hồ Yêu Vương thì quay lại Hàn Vương Cung, triệu tập người bên trong tiến đến.
“ Trước khi bọn hắn dẫn người quay lại, vẫn còn có thể chợp mắt được một lúc.”
Ứng Long ngáp dài lẩm bẩm, bên dưới chân hắn mặt băng bị tan chảy thành một cái hố sâu rộng vừa đủ cho kích thước khổng lồ của hắn, sau đó nhiệt độ xung quanh dần tăng cao, chẳng mấy chốc trở thành một cái hồ nước nóng dài cả chục nghìn mét, thoải mái thả mình ngâm trong lòng hồ.
“ Cái gì, thứ đó kêu gọi cả bọn chúng tới đây sao? Ngươi yên tâm, có ta ở đây, bọn chúng có thể làm gì được ta chứ?”
...
Hàn Vương Cung.
Tịnh Hương bị uy áp vô hình vừa xuất hiện khiến trong lòng nổi áp lực, khiếp sợ nói:
“ Tử Văn, cái thứ vừa rồi xuất hiện là ngươi gọi nó đến sao?”
“ Hình như là thế, khoảng cách chưa đủ gần, ta vẫn là không chắc nữa.” Tử Văn nghi hoặc nhíu mày ngẩng đầu nhìn trời nói.
Hắn như đang lần dò tìm kiếm thứ gì, chợt khuôn mặt thay đổi, lộ vẻ chán ghét:
“ Vốn tưởng dụ được cá lớn, ai ngờ còn dụ cả mấy kẻ đáng ghét đến nữa.”
“ Kẻ đáng ghét? Ai?” Tịnh Hương ngạc nhiên hỏi.
Vù vù...
Bên trên thiên không, Tuyết Hồ Yêu Vương trạng thái bản thể nhẹ đáp xuống mặt đất, trong miệng khẽ ngâm lấy từng âm tiết nhỏ, kêu gọi toàn bộ loài vật xung quanh mình.
Nghe thấy tiếng kêu này, toàn bộ loài vật bên trong Hàn Vương Cung vốn đang ẩn núp đều ló mặt ra, hoá thành bản thể, nối đuôi nhau tiến đến. Dù là Tịnh Hương hay Đại Tuyết Lang cũng không ngoại lệ.
Những loài vật xứ lạnh không kể giống loài đều nối đuôi nhau tiến đến, số lượng nhiều vô kể, dày đặc che kín cả mặt đường.
Thần hồn toả ra quét sạch toàn bộ Hàn Vương Cung, Tuyết Hồ Yêu Vương giọng nói uy nghiêm:
“ Uy áp mà các ngươi đang cảm nhận được, chính là khí tức từ Ứng Long đại nhân đang toả ra.”
“ Ứng Long đại nhân có lệnh, toàn bộ loài vật tại đây đều tiến tới tập trung chỗ ngài ấy, nếu không chết bất luận tội. Các ngươi nghe rõ.” Tuyết Hồ Yêu Vương uy hiếp.
“ Đại Tuyết Lang, ngươi dẫn hơn trăm hộ vệ tiến vào đại lao áp giải toàn bộ tù nhân bị nhốt lên đây, áp giải tới chỗ Ứng Long đại nhân. Nên nhớ, yêu khí trên người bọn hắn vẫn cần phải phong ấn.”
“ Phải.” Đại Tuyết Lang lớn tiếng quát, quay người dẫn hơn trăm hộ vệ tiến vào đại lao.
“ Người còn lại. Theo ta.” Tuyết Hồ Yêu Vương nói, lập tức bay lên trời.
Trận pháp của Hàn Vương Cung cũng tự động giải trừ, để người bên trong có thể dễ dàng ra ngoài.
Từng loài yêu tộc hình dáng bản thể lập tức bay theo sau, những loài thực lực không đủ không thể bay lượn đều được những loài mạnh hơn hỗ trợ di chuyển, tập trung thành một dãy dài bay trên bầu trời.
“ Yêu Vương đại nhân, Ứng Long đại nhân mà ngài nói, có thể dễ tính?” Tịnh Hương bay theo sau Tuyết Hồ Yêu Vương vội hỏi.
Đối với Tịnh Hương, Tuyết Hồ Yêu Vương trong lòng có hảo cảm, nghĩ lại khi đối mặt với Ứng Long, nàng liền không rét mà run, lấp lửng nói:
“ Ngươi khi gặp sẽ biết thôi.”
...
Đám yêu tộc di chuyển đến phía bờ hồ nước nóng liền dừng lại, nín thở chờ đợi.
Càng gần đến phía hồ, uy áp càng mạnh, vậy nên không hề có một yêu tộc nào dám lại gần, chỉ biết yên lặng đứng chờ.
Chờ đợi không bao lâu, Lôi Hùng Yêu Vương cùng Ngưu Hương Yêu Vương quay lại, bọn hắn kéo theo phía sau mình là những loài yêu tộc riêng lẻ xung quanh.
Bên trong đó, còn có thêm ba vị Yêu Vương khác nữa, một vị Yêu Vương bản thể là loài chim nhạn, hai vị Yêu Vương còn lại là loài cá sống dưới biển. Theo sau bọn chúng, còn có tộc đàn.
“ Ứng Long đại nhân, người chúng ta đã tập trung đầy đủ.”
Sáu vị Yêu Vương đồng loạt đứng ở phía trước, sau khi hai mặt nhìn nhau, lớn tiếng đồng thanh nói.
Ầm...
Rào... Rào...
Lời vừa dứt, hồ nước nóng lập tức rung chuyển mạnh, Ứng Long còn đang ngủ say bị đánh thức, uy mãnh ngoi mình lên, đôi mắt đáng sợ đảo qua mọi người.
Đôi mắt nó tràn đầy hung lệ cùng sát khí đáng sợ, đến khi nhìn đến Tịnh Hương thì dừng lại.
Bị Ứng Long không chút kiêng kỵ nhìn vào, Tịnh Hương áp lực cực lớn, nàng cảm giác mình không khác gì một con mồi vô lực nằm trên thớt, chỉ chờ thú săn tùy ý làm thịt.
Chợt...
Con ngươi tràn đầy hung lệ chuyển biến thành vẻ hoang mang, Ứng Long biến sắc không chút do dự tung mình bay lên bầu trời âm u đó.
Rào... Rào...
Sải cánh rộng lớn chỉ khẽ tung ra, một đập đưa cơ thể nó bay lên hàng hàng chục nghìn mét, chỉ một cái chớp mắt đã không còn bóng dáng.
“...”
Sáu vị Yêu Vương trực tiếp ngu người, toàn bộ yêu tộc hoảng sợ xung quanh cũng trực tiếp ngu người, duy chỉ có Tịnh Hương thở phào nhẹ nhõm như vừa được thoát chết.
Bên trong đầu Tịnh Hương, Tử Văn cũng ngu người theo.
Con rồng tím này, chạy cũng thật nhanh a.
Hắn còn chưa kịp làm ra động tác gì đâu.
Vụt...
Ầm...
Giữa lúc mọi người còn chưa tỉnh hồn, Ứng Long cấp tốc quay lại rơi xuống mặt đất, thân hình uy thế quét mắt nhìn xung quanh khiến ai nấy cũng phải cúi đầu.
Ào...
Chỉ trong thoáng chốc, thân hình Ứng Long thu nhỏ lại, hoá thành hình người, là một tên nam tử tuấn lãng có vài phần tà mị, đôi mắt như hút hồn người vào bên trong.
Có Ứng Long dẫn đầu, chỉ hơi chần chờ vài giây, yêu tộc xung quanh ai có thể hoá hình đều cấp tốc hoá hình, diện tích dày đặc xung quanh cũng trở nên thoáng hơn rất nhiều.
“ Ứng Long đại nhân.”
Sáu vị Yêu Vương hoá thành hình người, bốn nam hai nữ đồng loạt hành lễ.
Chỉ là Ứng Long còn không thèm phản ứng lại, bước qua người sáu bọn hắn, trên đường đi yêu tộc xung quanh đều dạt sang hai bên tránh đường.
Hắn bước chậm đến chỗ Tịnh Hương thì dừng lại.
Trái với Ứng Long gương mặt bình tĩnh, Tịnh Hương gương mặt lại có vẻ bồn chồn cùng bất an, không dám mở miệng trước.
“ Ta có thể nói chuyện với nó không?... A không phải, là của ta muốn nói chuyện với của ngươi.” Ứng Long loạn nói.
“ Hả?”
Tịnh Hương ngẩn người, còn chưa kịp nói gì Tử Văn bên cạnh đã nói với nàng:
“ Hắn không nhìn thấy ta. Ngươi bảo với hắn muốn giao tiếp với ta thì tự mở phòng giao lưu.”
“ A, tốt.” Tịnh Hương giật mình, vội nói:
“ Hắn bảo ngươi tự mở phòng giao lưu.”
Nói xong mới vội tỉnh ngộ, ngơ ngác nhìn xung quanh. Tình cảnh hiện tại của nàng hình như không thích hợp để nói chuyện này.
Ứng Long quét mắt nhìn đám người, một tay bắt lấy Tịnh Hương, kéo nàng bay lên không trung:
“ Đi theo ta.”
Vụt...
Chỉ trong chớp mắt, hai người hoá thành tia sáng bay lên bầu trời, di chuyển đến khu vực vắng vẻ hơn. Bỏ mặc đám yêu tộc xung quanh mắt trợn sắp lồi ra ngoài.
“ Người Ứng Long đại nhân kéo đi là ai?” Một tên Yêu Vương loài cá hỏi.
“ Trù sư mới của bọn ta.” Ngưu Hương Yêu Vương ngơ ngác nói.
“ Ứng Long đại nhân biết nàng sao?”
“ Ta không biết.”
Mọi ánh mắt xung quanh đều đổ dồn về một người.
“ Nhìn ta làm gì?” Tuyết Hồ Yêu Vương lạnh gáy.
“ Hơn hai trăm năm trước nàng tiến đến Hàn Vương Cung trở thành Trù sư thực tập, trước thời gian đó nàng ở ngoài là cái gì sao ta biết được?”
“ Xem ra cần phải đánh giá lại địa vị của nàng tại Hàn Vương Cung.” Lôi Hùng Yêu Vương lẩm bẩm.
...
Ứng Long kéo Tịnh Hương xuống một hang động băng hoang vắng. Hắn cẩn thận quét nhìn xung quanh không cảm nhận được sinh vật sống, hài lòng gật đầu.
“ Đừng cử động.”
Ứng Long nói, một tay đưa lên trán mình, một tay đưa lên trán Tịnh Hương.
Ầm...
Tịnh Hương chỉ cảm thấy hoa mắt, trước mặt nàng xuất hiện một chùm sáng bao bọc nàng vào bên trong, đến khi nhìn lại, đã thấy mình ngồi cạnh một chiếc bàn tròn.
“ Đừng hoảng hốt, những lúc này càng phải thể hiện khí chất của mình.”
Giọng nói Tử Văn bên cạnh vang lên, Tịnh Hương nhìn sang, thấy hắn lấy hình dạng y đúc giống nàng, có khác là vẻ mặt vô cùng thoải mái cùng tự tin.
“ Lần đầu gặp mặt, ta là Hệ thống tầm bảo vị diện.”
Một giọng nói bên kia bàn vang lên khiến Tịnh Hương nhìn sang, trước mặt nàng là hai Ứng Long giống như đúc, có khác, thì là khí chất người bên phải đối diện Tử Văn có phần hiền lành hơn, không hề có vẻ tà mị của người ngồi bên trái.
Hệ thống của Ứng Long tiếp tục nói:“ Không phải, là lần trước ta từng thấy ngươi một lần, tuy ngươi hình dạng thay đổi, nhưng nguồn năng lượng từ cơ thể ngươi phát ra quen thuộc khiến ta không tài nào quên được.”
“ Căn phòng này do ta tiêu hao điểm năng lượng mở, nên ngươi không cần lo lắng mình sẽ mất điểm năng lượng khi ở trong đây, cứ thoải mái nói đi.”
(ー_ー゛)