Đi sâu vào trong khu bán hàng. Cao Lãng đi đến khu vực giao dịch yêu thú.
Nơi đây là các quầy hàng quán xá của các Bang Hội bên trong Phong Vũ Thành.
Những Đoàn Hội sau khi săn giết yêu thú, thường đều sẽ được vận chuyển vào đây.
Cao Lãng cảm khái quan sát xung quanh mình. Nơi đây đơn giản đủ các thứ quái lạ, ly kì.
Những quầy hàng đơn giản thì đều bán thịt của yêu thú, bên trong có rất nhiều chất dinh dưỡng được các võ giả yêu thích.
Còn cao cấp hơn thì bán da lông, móng vuốt, răng nanh. Đều là những nguyên liệu chế tạo vũ khí.
Thậm chí tại một quầy hàng bên trong góc nhỏ, các thợ săn ngồi xếp thành hàng dài trước cửa quán. Để ăn tiết canh yêu thú.
Nghe bảo đây là một phong tục để lấy may, các Đoàn Hội chuyên săn giết yêu thú đều tin rằng, chỉ cần mỗi ngày ăn một bát tiết canh yêu thú. Sẽ có sức đề kháng vô cùng mạnh mẽ, có thể đối phó được với các loại yêu thú bọn họ đi săn giết.
Đồng thời đây cũng coi như là một phong tục để lấy may.
Cao Lãng đi vào một sạp hàng bán yêu hạch. Mỗi một viên yêu hạch bên trong đây, giá cả rất đắt. Một viên yêu hạch cấp một trong hình lên tới 3000 kim tệ. Khiến Cao Lãng phải khiếp sợ lè lưỡi.
Nhìn viên yêu hạch Mộc tinh cấp một trước mặt, Cao Lãng trong lòng vô cùng phân vân.
Bên trong cửa hàng bán yêu hạch tuy có thể đảm bảo về vấn đề hàng hoá, thế nhưng giá cả lại vô cùng cao. Còn nếu Cao Lãng ra bên ngoài tìm loại yêu hạch thô sơ mà đám thợ săn mới giết bên ngoài, giá cả có lẽ sẽ rẻ hơn, thế nhưng lại không đảm bảo về chất lượng, dễ gặp phải hàng giả.
“ Thiếu niên, ngươi mua hay không mua? Mau chọn đi.”
Nhìn thấy Cao Lãng gọi hắn đem ra viên yêu hạch mà không nói câu nào, ông chủ quán mất kiên nhẫn hỏi.
“ Ừm.” Cao Lãng ngập ngừng nói:“ Ông chủ, có thể bán rẻ hơn một chút được không?”
“ Rẻ hơn một chút. Ta cho ngươi biết, viên Mộc hệ yêu hạch này vô cùng quý hiếm. Này này, ngươi nhìn đường nét của nó mà xem, đây đều là bao công sức quý báu của những người gia công cho nó.”
“ Ta nói cho ngươi biết, 3000 kim tệ là còn rẻ ấy, vì thấy ngươi dáng vẻ không có tiền, thế nên ta mới bán rẻ cho ngươi mà thôi. Ngươi hiểu không?”
Ông chủ quán tức giận nói, ngữ khí vô cùng kích động.
“ Ông chủ bình tĩnh, ta chỉ nói thế thôi.”
Cao Lãng cười khổ một tiếng, trấn an lại tâm tình của hắn.
Không phải Cao Lãng không mua được, mà là nếu mua, Cao Lãng sẽ không còn bao nhiêu tiền cả. Huống chi, Cao Lãng cũng không muốn mất tiền nhiều một cách quá đáng như vậy.
“ Chỉ là một viên yêu hạch cấp một thôi mà, đã khiến ngươi phải chật vật như vậy sao?”
Bên trong đầu Cao Lãng vang lên giọng nói của Tử Văn, ngữ khí vô cùng bất mãn.
“ Ta bảo này, nó...” Cao Lãng tức giận phản bác lại, chỉ là mới mở miệng, hắn lập tức như nghĩ ra điều gì đó, lời nói lập tức thay đổi:
“ Tử Văn, ngươi có thể phân biệt được yêu hạch Mộc tinh cấp một bên ngoài chợ sao?”
Tử Văn hơi im lặng một chút, lập tức nói:
“ Ngươi đợi ta một chút...”
Một lúc sau, hắn tiếp tục nói:“ Được rồi, đem viên yêu hạch Mộc tinh cấp một kia lại gần mắt của ngươi.”
Tử Văn vừa dứt lời, Cao Lãng không chút do dự làm theo, cầm lấy viên yêu hạch đang để trên kệ dí sát mắt hắn, chăm chú nhìn vào nó.
“ Như thế này sao?” Cao Lãng trong đầu hỏi.
“ Tốt.” Tử Văn vui vẻ nói ra:“ Ta đã quét xong viên yêu hạch này, bây giờ ngươi đi ra ngoài mua yêu hạch, ta chắc chắn có thể phân biệt được hàng thật với hàng giả giúp ngươi.”
Bộp.
Cao Lãng còn chưa kịp trả lời, bên ngoài Ông chủ cửa hàng đã lập tức chộp lấy viên yêu hạch trên tay Cao Lãng, cẩn thận để lại trên kệ, ngữ khí vô cùng tức giận nói ra:
“ Ngươi xem thì xem thôi, chưa quyết định mua nó, tuyệt đối không được động vào. Kẻ lừa đảo bây giờ có rất nhiều, không cẩn thận liền bị đánh tráo mất yêu hạch ngay.”
“ Xin lỗi ông chủ.” Cao Lãng khách khí trả lời.
Trong lòng thầm than. Chính vì hắn quá nghèo, nên mới bị đối xử như vậy. Còn với những kẻ có tiền, hắn đem viên yêu hạch này chuyền tay này sang tay kia, có lẽ ông chủ bán hàng cũng không dám to tiếng kêu la.
Cộp... Cộp...
Bên ngoài cửa hàng, vang lên tiếng bước chân rầm rộ.
Rất nhiều người bước vào bên trong đây.
“ Ông chủ. Đem cho ta xem yêu hạch cấp một đã gia công của các ngươi.”
Đi đầu đám người, vang lên một giọng nói vô cùng kiêu ngạo, đồng thời cũng là một giọng nói quen thuộc với Cao Lãng.
Cao Lãng bình tĩnh quay về sau, nhìn lấy đám người mới đi vào bên trong.
Đây là một thanh niên có bề ngoài trang phục cực kỳ đắt đỏ, trên tay đeo tới vài viên nhẫn cùng vòng ngọc, cầm lấy một cây quạt gỗ màu đỏ. Nhìn bề ngoài của hắn, vô cùng bắt mắt.
Phía sau là bốn tên thuộc hạ, trang phục sang trọng không kém, khí thế bức người.
“ Hạ Long công tử xin đợt một lát, để ta bán hàng cho tên tiểu tử này đã.” Ông chủ bán hàng khách khí nói, lập tức quay người nhìn Cao Lãng, ngữ khí lập tức thay đổi:
“ Ta nói tiểu tử ngươi có mua không. Nhanh lên ta còn bán hàng cho người khác.”
Cao Lãng trong lòng bĩu môi một cái, cười xoà đáp lại:“ Ông chủ, ta không mua nữa, ngươi tiếp tục bán hàng đi, ta về.”
“ Không mua thì thôi. Làm phí thời gian của ta nãy giờ. Mau cút đi.” Ông chủ tức giận chửi rủa một tiếng, lập tức quay người sang Hạ Long, khách khí nói.
“ Hạ Long công tử, ngài đợi ta một lát, ta đem yêu hạch ra cho ngài chọn.”
Nói xong lập tức xoay người cầm lấy viên mộc hệ yêu hạch chạy vào bên trong.
Cao Lãng không hề vì bị chửi mà tức giận, hắn mỉm cười một cái rồi rời đi. Chỉ là vừa mới đi một đoạn, liền bị hai tên thuộc hạ của nam tử bên cạnh chặn đường.
Cao Lãng thu lại nụ cười, nghiêm túc quay sang nhìn Hạ Long, không nói một câu nào.
Hạ Long, nhi tử của Gia Chủ Hạ Gia bên trong Phong Vũ Thành. Hai mươi hai tuổi, thực lực Linh Hải Cảnh nhất trọng.
Bên trong thành này, hắn vô cùng nổi tiếng. Về sự ăn chơi tác tráng của hắn cùng với việc làm khổ rất nhiều nữ nhân xinh đẹp bên trong thành mà hắn để ý tới.
“ Ồ. Ta còn tưởng là ai, hoá ra là tên tiểu tử nghèo nhà ngươi. Hôm nay gặp ta, chưa chào hỏi gì mà đã bỏ đi rồi sao?”
Hạ Long giả bộ bây giờ mới chú ý đến Cao Lãng, khoé miệng nhếch lên nụ cười khinh thường nói, ánh mắt lộ rõ vẻ khinh miệt.
“ Hạ Long công tử, ta và ngài vốn là người quen cũ, việc gì phải làm khó nhau đâu đúng không?”
Cao Lãng khách khí nói với hắn, trong lòng thầm than. Hạ Long thực lực cao hơn hắn, quân số đông hơn hắn. Cao Lãng không muốn bị thiệt thòi, cứ việc yên lặng nghe hắn nói thì hơn.
“ Ồ, người quen cũ. Ta và ngươi thân thiết đến mức đấy sao?” Hạ Long giọng nói khinh miệt hỏi.
Cao Lãng trong lòng thở dài, quả thật không biết nói sao.
Nếu là hắn hồi trẻ, có lẽ sẽ làm ra được vẻ mặt không cam tâm cùng sự khó chịu lộ rõ lên trên mặt.
Thế nhưng đã sống một kiếp này Cao Lãng, việc này hắn đã sớm chẳng quan tâm rồi.
Nếu muốn xử lý đối thủ, vậy thì không cần nói nhiều mà giải quyết luôn.
Còn cứ lai rai tỏ vẻ coi thường rồi khinh miệt hắn, ngoài việc bộc lộ ra bên ngoài mình là kẻ ngu ngốc ra, có lẽ sẽ không có điều gì khác.
Cao Lãng còn nhớ năm xưa khi một tên nam tử uống rượu say nhớ về những hành động trẻ trâu của hắn.
Khi đó tên nam tử đầu hơi cúi xuống đất, ánh mắt có chút thương tiếc cùng bồi hồi, hắn nhẹ giọng nói:
“ Lúc đó tôi tưởng thế là ngầu.”
...
May mắn Cao Lãng không phải chờ đợi lâu, ông chủ quán đã từ bên trong đi ra ngoài, trên tay cầm lấy năm cái hộp gỗ nhỏ.
Hắn cẩn thận đặt hộp gỗ trên mặt bàn, nhẹ nhàng mở năm chiếc hộp ra, để lộ ra năm viên yêu hạch đã được gia công vô cùng đẹp đẽ, đồng thời còn được bọc thêm chuỗi dây chuyền phía sau nó nữa.
“ Hạ Long thiếu gia, năm viên yêu hạch cấp một với năm hệ khác nhau bao gồm Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ mời ngài chọn lựa.”
Ông chủ quán trên tay ra dấu mời, vui vẻ nói ra.
Cao Lãng liếc mắt nhìn vào bên trong, năm viên yêu hạch này được gia công còn tinh xảo hơn viên yêu hạch mà ông chủ vừa ban nãy đem ra.
Trong lòng hắn có chút cảm khái, cùng là một cấp độ yêu hạch, thế nhưng hình dạng lại hoàn toàn khác nhau.
Có lẽ giá cả, cũng chênh lệch không kém?
Vui vẻ liếc nhìn khuôn mặt Cao Lãng, Hạ Long bình tĩnh liếc xuống năm viên yêu hạch, hắn cười khẽ nói:
“ Cao Lãng tiểu tử, trong năm viên yêu hạch này, ngươi nghĩ viên nào là đẹp nhất?”
Cao Lãng im lặng liếc nhìn Hạ Long, trong lòng thở dài một hơi. Hắn biết câu tiếp theo Hạ Long sẽ đánh mặt mình, thế nhưng Cao Lãng là vẫn phải nói, để Hạ Long thả hắn rời đi.
“ Ta nghĩ viên Mộc hệ yêu hạch kia là đẹp nhất. Ngoài việc thiết kế tinh xảo ra, còn có tác dụng bồi dưỡng cơ thể người đeo nó.” Cao Lãng bình tĩnh nói.
“ Vậy sao? Nhưng sao ta lại thấy viên Hoả hệ yêu hạch kia xinh đẹp hơn đâu?” Hạ Long khẽ vuốt cằm nói.
“ Hoả hệ yêu hạch tuy xinh đẹp, thế nhưng bên trong mang tính hoả hệ, khiến người đeo nó bên ngoài làn da khô ráp, không tốt cho việc đeo lâu dài.” Cao Lãng hít sâu một hơi, nói tiếp.
“ Nói hươu nói vượn. Làm gì có chuyện đeo lâu sẽ ảnh hưởng đến cơ thể.”
Cao Lãng vừa dứt lời, ông chủ quán tức giận quát nói.
Cao Lãng cho hắn một cái ánh mắt, liền khẽ thu về. Có hại hay không hại, hắn là người bán chẳng lẽ lại không biết? Căn bản là hắn có muốn giấu hay không thôi.
Lời Cao Lãng đã nói, Hạ Long có nghe hay không hắn cũng chẳng quan tâm. Dù sao mua hay không mua cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Cao Lãng cả.
Hạ Long con mắt nhìn Cao Lãng đang bình thản vô cùng, lại nhìn sang ông chủ vẻ mặt tức giận, con mắt hắn đảo một vòng, vui vẻ nói:
“ Ha ha, Cao Lãng tiểu tử quả thật học rộng biết nhiều. Mấy vấn đề về yêu hạch này lại có thể nắm rõ như vậy. Chỉ đáng tiếc, thực lực của ngươi vẫn chỉ là phế vật.”
(ー_ー゛)