Diệu Nham Vực.
Đổng Gia.
“ Ha ha, Cao Lãng đệ, còn ngẩn người suy nghĩ cái gì đấy. Hôm nay ngươi là chủ đạo của bữa tiệc cơ mà. Nâng chén lên.” Đổng Kì cười nói.
Cao Lãng bị đánh thức khỏi suy nghĩ, cười to:“ Ha ha, huynh nói phải. Tứ trưởng lão, Đổng Kì huynh,... Kính chúc các vị.”
Buổi tiệc rượu hôm nay, người bên trong phần lớn đều là người Đổng gia. Mà người quan trọng nhất ngồi trên chủ vị, Tứ trưởng lão Đổng gia, cũng là Bạo Trâu của Địa Cung. Người mà Cao Lãng thân cận nhất ở đây.
“...”
“ Ha ha ha, Tứ trưởng lão, tổ chức tiệc rượu như thế này, lại không mời ta đến có phải ghét bỏ ta rồi không?”
“ Tam trưởng lão...”
“ Tham kiến Tam trưởng lão... “
“ Ha ha, mọi người đang vui vẻ mà, sao phải câu nệ chứ. Đứng dậy hết đi.” Tam trưởng lão nói.
“ Tam trưởng lão. Đây chỉ là tiệc tổ chức của lũ trẻ, nên ta mới không mời ngươi mà thôi.” Tứ trưởng lão cười nói.
“ Ngươi nói như vậy, chẳng phải chê ta già rồi sao? Ha ha ha.”
Tam trưởng lão bật cười, nâng chén đưa cho Cao Lãng:
“ Ngươi ắt hẳn là chủ đạo của ngày hôm nay đi. Cao Lãng, uống với ta một chén.”
“ Được Tam trưởng lão chúc rượu, là vinh hạnh của ta. Mời ngài.” Cao Lãng nghiêm túc nói.
“ Tốt...”
“ Ha ha ha...”
...
Rượu qua nửa đêm, mọi người dần dần tản đi.
Tại căn phòng bí mật chỉ có Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão Đổng gia và Cao Lãng ở bên trong.
“ Ngươi chuẩn bị kỹ càng rồi sao?” Tam trưởng lão Đổng gia hỏi.
“ Phải. Ta muốn gặp hắn.”
Cao Lãng gật đầu.
Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão âm thầm liếc nhau.
“ Theo ta.” Xoay người, Tam trưởng lão khẽ nói.
“.. “
Hai vị trưởng lão Đổng gia dẫn Cao Lãng tiến vào bên trong mật thất của bọn hắn, theo ánh lửa xung quanh dẫn sâu xuống dưới lòng đất.
“ Gần một năm trước, phụ thân của ngươi cùng huynh đệ của mình bị Chu Tước của Thiên Cung truy sát tới đây. Là hai chúng ta liên thủ với bọn hắn, lợi dụng sức mạnh dung nham của núi lửa, khiến Chu Tước nghĩ rằng đánh trên lợi thế của mình, lơ là cảnh giác, bị bốn người liên hợp giết chết.”
Tam trưởng lão chậm rãi nói:“ Tuy Chu Tước chết, nhưng trận đại chiến lần đó thậm chí còn khiến cả Hoá Thần Cảnh ra tay. Thái Sơn Vương đại nhân bị trọng thương cần tĩnh dưỡng, lại cùng Thiên Cung làm một cọc giao dịch. Coi như là có được có mất.”
Cao Lãng cười gượng:“ Địa Cung và Thiên Cung đánh đến xảy ra nhân mạng, đánh xong còn bắt tay giao dịch được với nhau. Cái mối quan hệ này...”
Ầm... Ầm...
Cửa căn phòng bên trong mật thất được mở ra, nhìn thấy những người bên trong, Cao Lãng hơi kinh ngạc.
Đó là Đầu Trâu và Mặt Ngựa, cùng với Viêm Ấu Lăng.
Viêm Ấu Lăng ngồi thiền bên cạnh Mặt Ngựa, nhìn thấy ba người xuất hiện có Cao Lãng bên trong, liền không giấu được vẻ ngạc nhiên trên mặt.
Hai bên đều khẽ liếc nhìn các vị tiền bối, biết hiện tại mình không có tư cách mở miệng, liền im lặng quan sát.
“ Hai vị, người ta đã mang đến.” Tam trưởng lão nhẹ gật đầu coi như chào hỏi.
“ Đa tạ Bạo Ngựa huynh, Ấu Lăng, ngươi ra ngoài trước.”
“ Phải, phụ thân.”
Viêm Ấu Lăng tuy có thắc mắc, nhưng không hỏi nhiều, vâng lệnh rời đi.
Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão Đổng gia sao khi đưa Cao Lãng vào trong, cũng mỉm cười rời đi, để lại một mình hắn trong đấy.
Cao Lãng cẩn thận tiến vào bên trong, nghiêm chỉnh hành lễ, ngồi đối diện với hai người.
“ Ngươi ắt hẳn có rất nhiều thứ muốn hỏi?” Mặt Ngựa bình tĩnh nói.
“ Ta cũng chỉ tới để giải khai tâm kết mà thôi, dù sao trong cuộc sống trước đây của ta. Vốn dĩ không có người.” Cao Lãng nói:
“ Phụ thân.”
“...”
“ Ngươi biết từ bao giờ?” Mặt Ngựa hỏi.
“ Từ ngày đầu tiên đã biết. Đầu Trâu đại nhân là sư đệ thân thiết của người, nếu suy từ sau khi hai người rời Linh Hoàng Tông, vậy người thân thiết với Đầu Trâu đại nhân nhất có khả năng cao là phụ thân ta.” Cao Lãng suy luận, lấy ra một quyển công pháp.
“ Nhưng điều khiến ta chắc chắn, là đến khi ngươi tặng cho ta quyển công pháp này.”
Địa giai công pháp, Âm Dương Giao Hợp Kinh.
“ Ngươi tu luyện nó rồi?” Ngữ khí Mặt Ngựa hơi có vẻ là lạ.
“ Ta không tu luyện nó.”
“...”
Cao Lãng trầm mặt:“ Ta biết mọi chuyện, nhưng lại không nói ra, vì ta không biết phải đối mặt nó như thế nào. Chỉ đến khi ngồi trước mộ của mẫu thân, ta mới cảm thấy mình đã suy nghĩ thông suốt.”
“ Hoá ra... Nó không khó khăn như ta tưởng.”
“ Khụ... Tuy lời nói này có thể đối với ngươi là quá muộn, nhưng ta vẫn phải nói. Cao Lãng, ngươi chấp nhận một người phụ thân chỉ có thể sống trong bóng tối như ta sao?” Mặt Ngựa kiên định hỏi.
“ Ta chấp nhận.” Cao Lãng mỉm cười.
Soạt...
Bên ngoài căn phòng, tiếng bước chân vội vã rời đi. Bóng người Viêm Ấu Lăng chỉ khẽ lộ ra rồi biến mất.
“...”
“ Để ta đi, hai phụ tử các ngươi cứ tiếp tục trò chuyện.” Đầu Trâu khẽ nói, liền biến mất khỏi căn phòng.
“ Cao Lãng, người vừa rồi là Viêm Ấu Lăng, muội muội của ngươi. Không. Từ nay phải gọi ngươi là Viêm Lãng mới phải.” Mặt Ngựa nói.
“ Không, ta gọi Cao Lãng.” Cao Lãng lắc đầu.
“ Tại sao?”
“ Nhận người thân là một chuyện, còn thay tên đổi họ là một chuyện khác. Dù sao có lẽ chỉ có cái họ này, mới khiến ta lưu giữ ký ức sâu đậm nhất mà không thể có được.”
“ Mẫu thân ta, họ Cao.”
“ Dù sao cũng không quan trọng, ngươi đã nhận người phụ thân này. Cái tên, cũng chỉ là cách nói mà thôi.” Mặt Ngựa lắc đầu cười khổ.
“ Ta muốn sử dụng quyền hạn đi vào bí cảnh, đột phá Nguyên Anh Cảnh.” Cao Lãng nói.
Mặt Ngựa nhíu mày, lộ vẻ nghiêm khắc:“ Ngươi vừa mới đột phá Linh Đan Cảnh cửu trọng, bây giờ tiến lên Nguyên Anh Cảnh có phải là quá nhanh không?”
Cao Lãng chậm rãi lắc đầu, nghiêm túc nhìn Mặt Ngựa:
“ Ý ta đã quyết.”
“...”
“ Được, chuyện này ta sẽ giúp ngươi sắp xếp. Nhưng ngươi phải hứa với ta, cũng đừng quá sức.” Mặt Ngựa gật đầu.
“ Ta biết.”
“ Để vào được bí cảnh cũng phải mất hơn một tháng vì hiện tại có người đang sử dụng nó. Vì vậy trong khoảng thời gian này, ngươi tìm cách giải quyết nữ nhân của mình đi.” Mặt Ngựa cao giọng nói.
Cao Lãng nghe xong trong đầu liền hiện lên bóng người của Cuồng Quỷ và Dương Chí, chợt giật mình:
“ Hả? Nữ nhân?”
“ Ngươi tưởng trong khoảng thời gian này ngươi làm gì ta không biết sao? Đối phó với nữ nhân, ta là quen thuộc nhất. Ngoài ngươi ra, Triệu Cơ không bao giờ đối xử với kẻ nào quá quan tâm như vậy đâu.” Mặt Ngựa hạ giọng.
“ Ta hiện tại quan tâm thực lực của bản thân. Tình cảm nếu xuất hiện, cũng sẽ bị ta bóp chết.” Cao Lãng lắc đầu.
“ Tình cảm cũng là một phần của con người. Nếu không có nó thì có được gọi là con người nữa không? Ngươi tự suy nghĩ kỹ đi... Chẳng phải vì nó mà ngươi tìm đến ta sao?”
“ Huống chi thực lực càng lên cao, tỷ lệ sinh ra hậu đại càng khó. Vì thế nên người ta luôn để lại hậu đại mình rồi mới chuyên tâm tu luyện đến cảnh giới cao hơn, vượt qua tất cả. Ta cũng không muốn dòng máu Viêm gia bị chết trong tay ngươi.”
Cao Lãng sau lưng đổ mồ hôi lạnh, không nói câu nào nhanh chóng đứng dậy rời đi.
“ Ngươi thái độ này là như thế nào chứ? Ta biết Triệu Cơ đang có hôn ước, nhưng chỉ cần gạo nấu thành cơm, dù Triệu gia không muốn cũng phải chấp nhận thôi.” Mặt Ngựa vội nói.
“ Này... Ở lại nghe ta nói hết đã...”
“...”
“ Phù... Ha ha ha...”
“ Ngươi việc gì phải nói những lời như vậy chứ? Thật không giống tính cách của ngươi.” Đầu Trâu từ bên ngoài quay lại nói.
“ Kệ đi... Dù sao ta cũng không biết phải nói gì với hắn cả. Nhi tử của ta, trưởng thành hơn ta nghĩ.”
Mặt Ngựa thở dài:“ Chuyện Ấu Lăng thế nào rồi?”
“ Tuy đột nhiên xuất hiện một vị ca ca khiến nàng khó chấp nhận, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm cảnh của nàng. Rồi sẽ hiểu rõ mà thôi.”
“...”
Im lặng hồi lâu, Đầu Trâu khẽ nói:“ Ngươi nhất định phải đi đến đó sao?”
“ Ta còn lựa chọn nào khác sao? Dù sao cũng đã giao dịch với Thiên Cung để bảo toàn tính mạng cho hắn. Thật không ngờ chỉ vì giao dịch mà Thiên Cung giám hi sinh cả người của mình. Bọn hắn... Điên cuồng hơn ta nghĩ.” Mặt Ngựa trầm giọng.
“ Huống chi người duy nhất có mối quan hệ với những kẻ đó bây giờ, chỉ có mình ta mà thôi.”
“ Nhất Điện...”
...
“ Ê, đứng lại. Ta nói ngươi đấy.”
Viêm Ấu Lăng xuất hiện sau lưng Cao Lãng quát.
“ Dù cho ngươi có nhận người thân. Nhưng ta vẫn không nhận ngươi làm ca ca đâu, ngươi nhớ kỹ điều ấy.”
Cao Lãng liếc mắt:“ Vậy thì sao chứ?”
“ Ta không giống ngươi lớn lên với tình thân bên cạnh, vì vậy ta không quan trọng người thân giống như các ngươi đâu.”
Hắn trầm giọng:
“ Về sau tránh xa ta ra...”
“ Ngươi...”
Nhìn bóng lưng Cao Lãng rời đi, Viêm Ấu Lăng tức giận.
...
Diệu Nham Vực.
Từ sau những ngày rời khỏi Đổng Gia, Cao Lãng luôn suy nghĩ những lời Mặt Ngựa nói khi ấy.
“ Ngươi đang suy nghĩ gì vậy? Những ngày gần đây, ngươi thất thần trước mặt ra rất nhiều đấy?” Triệu Cơ bên cạnh hỏi.
“ Không có gì?”
Đi dạo phố với Triệu Cơ, Cao Lãng đột nhiên dừng bước.
“ Triệu Cơ.”
“ Chuyện gì?” Triệu Cơ mỉm cười hỏi lại.
“ Đã đến lúc ta phải rời đi.”
“ Được, ngươi đi đâu ta cũng sẽ đi cùng ngươi.”
“ Không. Ta sẽ đi một mình. Còn ngươi...” Cao Lãng lắc đầu:
“... Nên về Triệu Gia đi.”
Triệu Cơ thu lại nụ cười:“ Tại sao? Ngươi rõ ràng biết ta ghét nơi ấy như thế nào mà?”
“ Nhưng đó dù sao cũng có người thân của ngươi?”
“ Ta không cần.”
Triệu Cơ đột nhiên quát:“ Ngươi nghĩ ta cần người phụ thân lợi dụng nữ nhi của mình, cần ca ca lợi dụng muội muội của mình sao?”
“ Cao Lãng, ta bây giờ có thể chủ động lớn tiếng nói ra mà không sợ hãi.”
“ Ta thích ngươi. Ngươi nghe hiểu sao?”
“...”
Nhìn thấy Cao Lãng im lặng không nói câu nào, Triệu Cơ xoay người rời đi.
“ Ta hiểu rồi.”
“ Ngươi trở nên yếu đuối như vậy từ bao giờ vậy?” Tử Văn hỏi.
“ Ta biết bản thân sinh ra tình cảm, nhưng một phần trong ta lại không muốn tiếp thu thứ tình cảm này. Nhân loại, chẳng phải vẫn luôn mâu thuẫn sao?” Cao Lãng che ngực.
“ Ngươi là đang trốn tránhhh... Trốn tránhh có hiểu không?” Tử Văn tức giận.
Hắn quan tâm đến chết tiệt thứ tình cảm của Cao Lãng.
Hắn chỉ quan tâm vì Triệu Cơ có một gia tài kếch xù giúp hắn kiếm thêm nhiều điểm năng lượng từ hệ thống thôi.