Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

Chương 63: Chương 63: Hôn tạm biệt




Diệp Tử Yên nhìn bóng lưng Sở Viêm, hỏi anh:” năm đó hông học Bắc Đại thật sự vì em sao?”

Sở Viêm khẽ ừm một tiếng

Diệp Tử Yên như nhớ ra điều gì:” Hôm trước em có gặp Diệp Mỹ, cậu ấy nói năm đó anh đổi với cô ấy để diễn với em. Sở Viêm lúc đó anh đã thích em rồi sao?”

Sở Viêm dừng bước chân, nói:” Cũng không biết yêu em từ khi nào, có thể là trước lúc đó”

Diệp tử Yên hỏi:” nếu tối qua em không tỏ tình với anh, thì anh cứ im lặng mãi như vậy sao?”

Sở Viêm nhìn cô:” Anh đợi em nhận ra tình cảm của anh”

“Nếu lỡ em kết hôn rồi thì sao a?”

Sở Viêm:” Em ly hôn anh liền có cơ hội không phải sao? Anh đợi em 5 năm rồi, có đợi thêm cũng không sao? Chỉ duy nhất mình em Diệp tử Yên”

Bỗng nhiên được anh thổ lộ, Diệp Tử Yên ngại ngùng:” trước đây anh không như vậy a, sao bây giờ miệng lại ngọt như vậy chứ”

Sở Viêm:” Đi thôi, em có muốn đến công ty anh xem thử không?”

“ Chiều nay em phải đến viện nghiên cứu một chút”

“Anh đưa em đi”



Hôm nay Sở Viêm tự lái xe, anh đưa cô đến viện nghiên cứu,

Đến nơi, Diệp Tử Yên nói:” em đi trước tối gặp lại”

Sở Viêm kéo tay cô lại:” Em có quên gì không?”

“A, không có a” Diệp Tử Yên nhìn quanh rồi trả lời anh

Sở Viêm thấy cô không hiểu liền sát lại gần cô, tay giữ sau đầu cô, bắt đầu nụ hôn

Sở Viêm hôn đến khi thỏa mãn mới buông cô ra:” Bồi thường của em, anh lấy đủ” Nói rồi Sở Viêm lại sát đến gần cô

Diệp Tử Yên lúc nãy bị tập kích bất ngờ nên không kịp phản ứng, thấy anh lại sát đến cô liền đẩy anh:” Không phải anh nói lấy đủ rồi sao?”

Sở Viêm vuốt môi cô:” Nụ hôn tạm biệt a. Em mới tỏ tình anh xong liền muốn bỏ anh một mình đến viện nghiên cứu rồi. Hôn một cái sẽ đỡ nhớ em 2 tiếng”

Diệp Tử Yên bị anh chọc đến đỏ cả mặt, cô nhanh chóng nói:” Em đi trước, anh mau đến công ty đi”, nói rồi cô mở cửa xe, chạy thẳng vào viện nghiên cứu

Sở Viêm ngồi trong xe nhìn bóng dáng nhỏ bé của cô. Đúng là đáng yêu chết mất. Cô mới vừa đi anh đã nhớ rồi, phải làm sao đây

Diệp Tử Yên vừa chạy vào đã gặp ngay Lý Điềm. Anh hỏi cô:” Diệp Tử Yên sao mặt cậu lại đỏ như vậy a? Phát sốt rồi?”

Diệp Tử Yên lấy tay sờ má mình:” Không sao, là do trời nóng quá thôi”

Lý Điềm nói:” Viên Viện trưởng có dặn cậu đến phòng ông ấy đấy, hình như giao hạng mục mới”

“Được, tôi liền qua đó”

Diệp Tử Yên đến trước phòng Viên viện, gõ cửa:” viện trưởng là em Diệp Tử Yên ạ”

“ Vào đi”

“ Viện trưởng tìm em ạ”

“ Có một nghiên cứu mới, thầy muốn giao cho em làm, có điều nghiên cứu này mất khá nhiều thời gian, em nên ở kí túc xá trong viện chúng ta để thuận tiện cho công việc”

Diệp Tử Yên trở về nước đến nay chô vẫn chưa nhận được dự án nào, nên cô liền đồng ý với Viên viện trưởng:” Được em sẽ thu sếp”

Viên viện gật đầu hài lòng:” Tốt, Tử Yên em còn trẻ đã rất xuất sắc nhưng không nên lỡ thanh xuân của mình a. Trong viện chúng ta cũng có rất nhiều thanh niên xuất sắc đều độc thân cả, nếu em có thích ai thì thầy làm mai cho em”

Diệp Tử Yên nghe Viên viện nói xong liền giật mình thon thót, làm mai sao? Viện trưởng ngài đừng hại em a:” Cảm ơn lòng tốt của thầy, nhưng mà em đã có bạn trai rồi ạ”

Viện trưởng tiếc nuối lắc đầu:” Đã có bạn trai rồi sao?”

Diệp Tử Yên hoảng sợ, thầy đừng có biểu hiện như vậy a, cô nên chuồng đi trước vậy:” Viện trưởng vậy em xin phép”

“ Ừm, đi đi. Tài liệu thầy đã gửi qua mail cho em rồi”

“Vâng ạ”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.