Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

Chương 9: Chương 9: Nữ chính xuất hiện rồi




Ngày tham gia thi thuyển vào độ olympic

Nhạc Dung thấy cô liền ngạc nhiên nói: “ Yên Yên cậu cũng tham gia sao?!”

“ Thử xem sao”

Nhạc Dung tươi cười đáp: “ chúng ta cùng nhau cố gắng nha. Có khi cả cậu và tớ đều được chọn a”

“ Được”

Vì đây là thi tuyển vào nhóm olympic nên chỉ có 10 người

Bên cạnh chỗ cô vẫn còn trống. “ Không lẽ”

Không đợi cô suy đoán tiếp. có người bước xuống ngồi vào bên cạnh cô

Còn ai ngoài nữ chính đại nhân nữa

Thật thần kì, cô chỉ đi thi thôi cũng gặp cả nữ chính a

Đúng là nữ chính trong tiểu thuyết ngọt sủng mà. Đúng thật rất đáng yêu, khuôn mặt tròn mắt lại to. Cô nhìn còn không nỡ tổn thương nói gì nam chính a. Tiện nghi cho nam chính chó chết a.

Theo như tiểu thuyết thì nữ chính Lâm Tích sinh ra trong gia đình nghèo khó nhưng lại học rất giỏi. Năm 12 mới chuyển đến cao trung đế đô gặp được nam chính. Từ đó hai người bắt đầu câu chuyện yêu đương, từ đồng phục học sinh đến váy cưới

Chuẩn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường luôn.

Mặc dù giữa đường cũng có vài con thiêu thân như nguyên chủ lao vào nhưng không ảnh hưởng đến họ

Cốt truyện vẫn diễn ra như vậy thì thật tuyệt nhưng mà mình không muốn là thiêu thân lao vào lửa đâu

Trong lúc cô đang ngẩn ngơ thì bóng người thẳng tắp bước vào.

“ Xin chào các bạn, tôi là Sở Viêm rất cảm ơn mọi người đã đến tham gia thi tuyển. Lần này tiểu đội chỉ tuyển hai người vì vậy sẽ xét điểm từ trên xuống. lấy điểm cao nhất và thứ hai”

“ Hôm nay lão Lục có việc bận nên tôi đến phát đề thi cho các bạn”

Sau khi phát đề xong, anh nói:

“ thời gian làm bài của các bạn là 1h đồng hồ. Bắt đầu đi”

Hôm nay cô ra đường không coi ngày sao

Cả nam nữ chính đều xuất hiện xung quanh cô a

Nhạc Dung lúc này quay sang thấy cô ngồi ngơ người ra thì âm thầm cười lạnh: “ còn không phải đọc không hiểu đề sao”

Cô âm thầm đắc ý.

Nhạc Dung nhìn bóng lưng Sở Viêm bằng ánh mắt hoa si thầm thề: “nhất định phải vào được nhóm olympic, từ đó cô mơi có cơ hội tiếp cận anh a”

Thấy Sở Viêm đi tới cô mới hồi thần, cụp mắt xuống nhìn vào đề bài

“ Đề thi này đối với cô không khó lắm,nhưng với trình độ cao trung làm được 100 điểm đã là rất giỏi rồi”

Cô bắt đầu rối rắm: “ cô nên làm bao nhiêu điểm đây, cao quá thì khoa trương quá rồi, còn thấp quá không vào đội tuyển được chắc chắn Lão Lục sẽ lại quấy rầy mình”

Nghĩ tới đây thôi đã thấy đau đầu rồi a

“ thôi vậy mình cứ làm 100 điểm có lẽ đủ rồi”

Lâm Tích ngồi cạnh thấy cô cứ đâm chiêu, định nhắc nhở cô làm bài nhưng cô lại bị dọa choáng váng rồi. Diệp Tử Yên dùng tốc độ nhanh nhất giải xong hai câu đầu tiên trong đề

Xem ra là cô lo lắng thừa rồi. Tiếp tục cúi đầu làm bài

20 phút sau, cô làm xong đề chỉ chừa lại hai câu cuối. Thả bút xuống thầm nghĩ: “ vừa tròn 100 a, tuyệt”

Cô cứ ngồi đó cười vui vẻ nhưng không biết biểu hiện của mình đã được Sở Viêm thu hết vào mắt

Khóe môi anh câu lên: “ xem ra thầy nói đúng, cậu ấy khá tốt”

Anh đã hiểu lí do thầy cứ muốn anh đi coi thi tuyển này.

Ban đầu anh còn tưởng cô không có gì đặc biệt. Nhưng khi phát hiện cho chỉ dùng 20 phút làm đề mà thầy cất công soạn ra. Ban nãy anh có nhìn thấy một vài công thức trên giấy. Đó là công thức của đại học

Rốt cuộc thầy anh tìm đâu ra thiên tài này.

Chuông báo hết giờ, anh thu toàn bộ bài làm lại: “ hôm sau sẽ có ngay kết quả cho các bạn”

Nói rồi anh cất bước đi đến văn phòng thầy Lục

“ thế nào nhóc con, có phải rất khá không”

Mặc dù không nói là ai nhưng anh vẫn hiểu

“ Đúng là rất khá”

“ Nói nhiều hơn một câu sẽ chết sao” Lục Trung hừ một tiếng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.