Mà trên mạng, đợt ảnh thứ ba của Nghê Vân Huyên lại được công bố.
Lần này là ảnh chụp Nghê Vân Huyên và Lục Tử Chiếu cùng tiến vào biệt thự, hai người rất thân mật, nhìn vào bức ảnh dường như có thể liên tưởng được họ vào biệt thự để làm gì. Mà người đăng ảnh còn tận tâm viết thời gian ở mỗi bức ảnh, tỏ ý rằng sau khi Nghê Vân Huyên cùng Lục Tử Chiếu tiến vào biệt thự thì ngày hôm đó sẽ không đi ra, có thể xem như là sống chung rồi.
Những bức ảnh như vậy giống như được đăng nhiều kì, tạo nên sự nhiệt tình của cư dân mạng, đều đoán xem đợt ảnh tiếp theo sẽ xuất hiện vào lúc nào.
Nghê Vân Huyên nhìn thấy những bức ảnh này, đột nhiên trong lòng có loại cảm giác bị tính kế, những bức ảnh này xuất hiện tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên, tựa như đã được người khác tỉ mỉ tính kế vậy.
Lương Bích gọi điện cho cô, hiện tại cô trốn tránh cũng không được, mức độ quan tâm đến việc này của cư dân mạng vô cùng cao, mà fan của cô trên trang web chính thức và các diễn đàn đều gửi tin nhắn muốn Nghê Vân Huyên cho họ một câu trả lời rõ ràng, cô và Lục Tử Chiếu rốt cuộc là quan hệ gì, nếu là quan hệ yêu đương, họ vẫn sẽ ở bên cô.
Cô ngồi chôn chân trên ghế, lúc này, không thể không gọi cho Lục Tử Chiếu.
Nhưng truyền đến là giọng nói không có độ ấm “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”, cô thử gọi lại vài lần, lại vẫn là âm thanh đó, giống như đang tuần hoàn truyền tin.
Lục Tử Chiếu không ở bên cạnh, dường như mọi thứ của cô thực sự không còn bình thường.
Còn chưa tới mức tồi tệ nhất? Phải không?
Buổi chiều, Lương Bích đưa cô đi tham gia một chương trình, ở đây các fan đều hô to tên cô, mà tất cả máy quay cũng tập trung vào cô. Những nhà báo này tận dụng mọi thời cơ muốn nhận được từ cô chút thông tin gì đó có giá trị.
“Cô Nghê, xin hỏi đối với những bức ảnh thân mật giữa cô và Lục tổng ở trên mạng cô có ý kiến gì?”
“Cô Nghê, rốt cuộc cô và Lục tổng có quan hệ gì?”
“Có tin đồn rằng cô và Lục tổng sống chung, chuyện này là thật hay giả?”
“Có cư dân mạng đào ra hồ sơ của cô, tất cả những bộ phim truyền hình hay phim điện ảnh mà cô đóng đều là Lục tổng đầu tư, xin hỏi cô dùng phương pháp gì khiến Lục tổng luôn không quan tâm đến giới giải trí đầu tư vậy?”
…
Cô coi như không nghe thấy những câu hỏi đó: “Xin lỗi, tôi không muốn chia sẻ chuyện riêng tư với người khác.”
Dù cô muốn bỏ qua những vấn đề này, nhưng những nhà báo đó vẫn muốn từ miệng cô nhận được chút gì đó, bất luận cô đi đâu cũng đi theo.
Cô quay chương trình đó trong khoảng ba giờ, lúc đi ra, vậy mà tất cả nhà báo chưa ai rời đi đều chờ cô.
Cô có vẻ có chút tức giận, mà một vài fan của cô thấy cô bị vây giữa những nhà báo này, tất cả đều chạy tới bảo vệ cô rời đi, cũng nói với cô: “Chúng em sẽ không rời bỏ chị.”
Trong lòng cô hơi xúc động, được Lương Bích kéo đi thì vẫn là nhanh rời khỏi đó.
Ngồi trên xe, cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Hiện tại em nên làm gì?” Cô cầm lấy tay Lương Bích: “Em không biết nữa.”
“Gọi điện nói cho Lục Tử Chiếu chưa?”
Cô gật đầu: “Anh ấy vẫn tắt máy, em không liên lạc được.”
Đây mới là chỗ khó nhất, không biết thái độ của Lục Tử Chiếu như thế nào.
Những tin tức này về Nghê Vân Huyên, thật ra cũng không khó, mấu chốt là xem Lục Tử Chiếu nghĩ thế nào, nếu anh bằng lòng, cho dù là mượn đến thanh danh của anh cũng có thể giúp cô vượt qua cửa này, nhưng mà anh không ở đây, thế này làm cô có vẻ vô cùng bị động.
“Vậy cứ gọi điện tiếp, liên lạc được với anh ta thì mới thôi.”
Lương Bích không dám mạo hiểm, trong công ty từng có một nghệ sĩ gặp chuyện giống thế này, lúc đó nghệ sĩ này ỷ mình trẻ tuổi xinh đẹp trực tiếp nhấn mạnh trước giới truyền thông mình là bạn gái của người đàn ông kia. Sau đó người đàn ông ấy lại trực tiếp tuyên bố trước mặt mọi người mình không có quan hệ gì với nghệ sĩ đó, sau khi tự tặng cho mình một bạt tai nghệ sĩ đó còn bị người đàn ông kia trực tiếp phong sát, không lên được trong giới giải trí, cuối cùng mai danh ẩn tích.
Một người đàn ông có tiền có thể đều dám làm như vậy, huống chi là Lục Tử Chiếu, nếu anh ta không vui, vậy Nghê Vân Huyên cũng liền bị hủy hoại.
Hơn nữa, có tin tức là Lục Tử Chiếu đã tiến vào Tinh Nhạc, tin tức này đã được chứng thực rồi, cho nên Lục Tử Chiếu cũng được coi như một nửa ông chủ của Tinh Nhạc.
Nghê Vân Huyên cầm di động, gọi điện cho Lục Tử Chiếu trước mặt Lương Bích, vẫn tắt máy.
Lương Bích lắc đầu: “Lại chờ vậy, dù sao cũng phải xác định thái độ của Lục Tử Chiếu đã.”
Cô gật đầu, tay lại nắm chặt di động, đến lúc nào, cô mới có thể thích làm cái gì thì làm cái đó, không cần phải xem người khác tính thế nào, không cần dựa vào Lục Tử Chiếu, không cần mỗi ngày đều nghĩ đến việc gọi điện được cho anh, đến lúc nào mới có thể như vậy?
Lương Bích bảo cô trở về nghỉ ngơi, cũng đừng nghĩ nhiều, có lẽ là bản thân mình nghĩ nhiều rồi.
Thật ra, chuyện thế này cũng không tính là rất khó, chỉ cần xuất hiện chuyện còn lớn hơn dời đi sự chú ý của công chúng, vậy là xong.
Nhưng, chuyện này dường như vẫn chưa dừng lại.
Ngày hôm sau, trên mạng lại xuất hiện một bức ảnh, lần này chỉ có một bức ảnh, lại vẫn đủ lực sát thương.
Trong bức ảnh là Lục Tử Chiếu và Nghê Vân Huyên ra khỏi tập đoàn Viễn Xuyên, Lục Tử Chiếu mặc bộ vest màu đay, mà Nghê Vân Huyên mặc một chiếc áo ngoài màu vàng nhạt, trên cổ quấn khăn có hoa văn.
Một bức ảnh vô cùng đơn giản như thế, lại bị cư dân mạng lôi ra so sánh với nhân vật chính trong vụ “động xe” kia, vừa đúng là quần áo giống nhau.
Mà cũng có người thường xuyên đỗ xe gần tập đoàn Viễn Xuyên xem xét, quả thật là chụp ở đó.
Như vậy tựa hồ có thể đưa ra kết luận, Nghê Vân Huyên và Lục Tử Chiếu chính là nhân vật chính trong vụ “động xe”. Nhưng lúc trước Nghê Vân Huyên đã phủ nhận mình không liên quan đến chuyện đó, hiện tại chứng cứ vô cùng xác thực, cô không thể chối cãi được.
Không ít người còn thương cảm cho đơn vị truyền thông kia, vậy mà còn nhận lỗi với Nghê Vân Huyên, không biết Nghê Vân Huyên dùng phương pháp gì khiến Lục Tử Chiếu uy hiếp gì đó với đơn vị truyền thông kia, quả nhiên là xã hội mang màu sắc quyền lực, mà Nghê Vân Huyên cũng là dựa vào Lục Tử Chiếu mà đi lên.
Từ khi Nghê Vân Huyên ra mắt đến nay, từ <Tình đầu khó phai> đến <Thanh xuân từng rơi xuống một trận mưa> rồi tới <Ẩn số. Thiên Thành>, cuối cùng là mới đóng máy không bao lâu, không thể nghi ngờ rằng đó không phải là Lục Tử Chiếu đầu tư, một nhà đầu tư vì một nữ nghệ sĩ mà tiêu phí nhiều tiền như vậy, không cần nghĩ cũng biết là dựa vào cái gì.
Cư dân mạng chế giễu, Nghê Vân Huyên thật là có bản lĩnh, diễn xuất kém như vậy cũng có thể được nhiều người thích như thế, đây chẳng lẽ không phải là có bản lĩnh?
Mà trên trang web của Nghê Vân Huyên không ít người sau khi thấy tin tức đó thì không thể tin được thần tượng của mình lại dùng phương thức như thế để ra mắt, cô không dựa vào quy tắc ngầm, Lục Tử Chiếu sẽ đầu tư vào cô như thế sao? Hiện tại những người này cũng không phải là đồ ngốc.
Nhưng cũng có người đau khổ chờ đợi, ở đó đăng bài “Huyên Huyên, chỉ cần bạn đứng ra nói một câu bạn tự dựa vào bản thân mình, chúng tôi sẽ vĩnh viễn ở bên bạn.”
Nghê Vân Huyên nhìn thấy câu đó, tay không ngừng run, cô dám nói là cô dựa vào bản thân mình sao?
Cô dám sao?
Huyên Huyên? Cái tên này thật thân mật.
Mẹ nói với cô: “Huyên Huyên, con nhất định phải học được cách dựa vào bản thân mình để sống, như vậy thì khi con chỉ có một mình, con mới có thể đối mặt với thế giới này.”
Bố luôn giúp cô, sợ cô mệt, sợ cô đau.
Cô nhìn bố: “Mẹ nói con không được học những thứ này, về sau sẽ không có chỗ dựa.”
“Con có thể dựa vào bố, bố sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh con.”
Nhưng mà, người đàn ông nói với cô “Bố sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh con”, cũng nói với đứa con được người phụ nữ bên ngoài sinh ra: “Bố yêu con nhất”.