Tâm Chiếu Bất Huyên (Lòng Hiểu Không Huyên)

Chương 57: Chương 57: Vai phụ




Nghê Vân Huyên rời khỏi bữa tiệc, Lương Bích liền đỡ cô: “Em vẫn ổn chứ!”

Cô cười gật đầu: “Không sao, đừng lo lắng.”

Trở lại nhà trọ, chân cô hơi sưng lên, cũng may, không quá nghiêm trọng, nghỉ ngơi một hai ngày thì không có gì đáng ngại nữa.

Mà Nghê Vân Huyên và Lương Bích đều ăn ý không xem giới truyền thông lại đưa ra tin tức thế nào, mấy thứ đó đều không liên quan đến hai người.

Nhưng mà, khi chân Nghê Vân Huyên vừa khỏi, Lương Bích liền có chút rối rắm nói với cô: “Bách Lam nhờ người đưa một kịch bản đến, cô ấy muốn diễn cùng em trong bộ phim mới của cô ấy.”

Nghê Vân Huyên cảm thấy kinh ngạc: “Chuyện này không phải rất tốt sao? Đây vẫn là kịch bản đầu tiên đưa đến chỗ em sau khoảng thời gian lâu như vậy.”

Lương Bích lắc đầu: “Em xem kịch bản này trước rồi hãy phát biểu quan điểm.”

<Tòa thành trong trái tim Lạc Biên> kể lại câu chuyện giữa ba người, tình tiết cực kì đơn giản, chỉ là bên trong có cuộc tranh đấu giữa hai cô gái, giống như một tiết mục tranh giành tình yêu. Thâm Liên và Bích Hàm là hai nữ sinh không giấu giếm nhau chuyện gì, ở cùng trong một khu, hai cô giao hẹn sẽ trở thành bạn tốt nhất cả đời của nhau, hai người sẽ kể nhau nghe nỗi lòng của mình, muốn trở thành người thân thiết nhất của đối phương. Nhưng khi lên đại học, hai người đồng thời gặp được Lạc Biên thành tích xuất sắc diện mạo anh tuấn, nhưng Lạc Biên lại bị bầu không khí trong lành Bích Hàm hấp dẫn, vì thế tiến gần đến Bích Hàm. Mà Thâm Liên thì yêu Lạc Biên đến tận xương tủy, cho nên càng ngày càng ghen tị với Bích Hàm, tìm cách làm hỏng chuyện tình cảm giữa Bích Hàm và Lạc Biên, một lòng muốn tiến vào tòa thành trong trái tim Lạc Biên, nhưng lần nào thất bại lần nấy. Cuối cùng Lạc Biên biết bộ mặt thật của Thâm Liên, mang theo Bích Hàm rời đi, còn Thâm Liên thì cả tình bạn và tình yêu đều chẳng có được gì.

Mà kịch bản cho Nghê Vân Huyên chính là vai Thâm Liên.

Tin về Nghê Vân Huyên và Lục Tử Chiếu còn chưa qua, Bách Lam liền đưa kịch bản này tới, rất khó để người ta không nghĩ rằng liệu có phải nó đang nói bóng nói gió câu chuyện trong hiện thực hay không.

Nếu Nghê Vân Huyên không nhận bộ này, cũng không sao; nhưng một khi nhận, thì sẽ lại đẩy mình lên nơi đầu sóng ngọn gió của dư luận.

Nghê Vân Huyên thở dài: “Em nhận vai diễn này.”

“Nhưng mà…”

“Em không muốn bỏ qua một cơ hội nào, đối với em, đây chỉ là một kịch bản, chỉ là một câu chuyện mà thôi.”

“Được, chị giúp em trả lời Bách Lam.”

Nghê Vân Huyên nhắm mắt, đó chẳng qua chỉ là một câu chuyện, mà cô là diễn viên, chính là diễn lại câu chuyện đó.

Mà lễ khai máy <Tòa thành trong trái tim Lạc Biên> rất nhanh chóng được sắp xếp xong, Nghê Vân Huyên và Bách Lam xuất hiện ở hiện trường, điều này làm cánh nhà báo đều trở nên sôi nổi.

Nhà báo mở miệng hỏi Bách Lam: “Nghe nói cô Nghê là do cô đề cử làm nữ phụ bộ phim này, có chuyện này không vậy?”

“Nghe nói bộ phim điện ảnh này kể về câu chuyện hai cô gái cùng tranh giành một chàng trai, không biết câu chuyện này có phải đang phản ánh một chút về câu chuyện trong hiện thực.”

“Xin hỏi cô Bách, không ít đạo diễn đều bày tỏ rằng diễn xuất của cô Nghê không vượt qua cửa, vì sao cô còn đề cử cô Nghê đến diễn bộ phim này?”



Đạo diễn thấy những người này căn bản không hỏi đến chuyện của mình, có chút mất hứng: “Xin mọi người hỏi những vấn đề liên quan đến bộ phim, chuyện không liên quan thì chúng tôi đều sẽ không trả lời.”

Mà Bách Lam cũng chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Các câu chuyện đều xuất phát từ cuộc sống nhưng không chỉ là từ cuộc sống, cho nên, xin mọi người đừng tùy tiện chỉ trích ai, đó là sự không tôn trọng đối với diễn viên.”

Mà Nghê Vân Huyên cũng bày tỏ rẳng, bản thân mình rất vinh hạnh có thể hợp tác với Ảnh hậu.

Buổi lễ ra mắt lần này bị những nhà báo đó quấn đến tận khuya, bởi vì tất cả mọi người đều tò mò, vì sao Bách Lam lại đề cử Nghê Vân Huyên đóng bộ phim này, tromg thời gian này không ai dám mời Nghê Vân Huyên, một là tin tức tiêu cực về Nghê Vân Huyên bay đầy trời, hơn nữa diễn xuất cũng không tốt, hai là sợ hãi sẽ đắc tội Lục Tử Chiếu, căn cứ vào hai điểm trên, trong khoảng thời gian ngắn Nghê Vân Huyên không thể nhận được lời mời đóng phim, nhưng Bách Lam lại giúp Nghê Vân Huyên từng bước đi ra khỏi sự khó xử, điều này làm người ta cảm thấy rất khó hiểu.

Mà khi buổi lễ ra mắt kết thúc, đứng ở hậu trường, Bách Lam nhìn Nghê Vân Huyên: “Nhất định là cô chưa xem kĩ kịch bản này, nếu không sao còn dám nhận.”

“Tôi xem mười lần, xem rất chăm chú.” Ngữ khí của Nghê Vân Huyên bình ổn như cũ.

Bách Lam buồn bực “hừ” một tiếng, lật kịch bản đến trang nào đó: “Cái này cũng xem mười lần?”

Cảnh đó là khi Bích Hàm và Lạc Biên đã xác lập quan hệ yêu đương, nhưng Thâm Liên vẫn chưa chịu buông bỏ, sau lưng vẫn tính kế hai người, làm Lạc Biên và Bích Hàm hiểu lầm nhau, thiếu chút nữa thì chia tay. Rốt cuộc Bích Hàm biết được thì ra là Thâm Liên đang giở trò, hơn nữa Thâm Liên còn làm rất nhiều chuyện hại cô, Bích Hàm nhất thời nổi giận liền cho Thâm Liên một bạt tai, nhưng Thâm Liên cũng không cho là mình sai, còn tỏ vẻ rằng mình nhất định sẽ có được Lạc Biên; Bích Hàm càng phẫn nộ, đẩy Thâm Liên ngã xuống đất, giẫm một cước lên.

Nghê Vân Huyên nhìn thoáng qua: “Đúng vậy, cái đó cũng xem mười lần.”

“Thật ra kịch bản ban đầu không phải thế, biên kịch cảm thấy cách giải quyết như vậy quá mạnh rồi, dễ dàng làm khán giả phản cảm. Nhưng tôi khăng khăng giữ như vậy, bởi vì tôi cảm thấy, đối với tình yêu của mình nữ sinh nên toàn lực tranh đoạt, đối với kẻ phá hoại thì không nên thủ hạ lưu tình.”

Nghê Vân Huyên chỉ thản nhiên cười: “Cô Bách cũng nên đi làm biên kịch đi.”

“Chẳng lẽ cô Nghê không biết là con người nên ích kỉ một chút hay sao, đối với những thứ của mình thì phải nắm chặt trong tay.”

“Tôi nhớ rõ cô Bách từng nói, là của mình thì dù thế nào vẫn là của mình, nắm quá chặt không sợ ngược lại sẽ giống như hạt cát chảy xuống giữa các kẽ tay à?”

Nghê Vân Huyên không để ý tới Bách Lam, tự mình thong dong điềm tĩnh rời đi.

Bách Lam nhìn bóng lưng cô: “Xem ra lần này, tôi trở về là đúng rồi, tôi thật sự rất muốn biết rốt cuộc cô có thể đi bao xa.”

Nghê Vân Huyên trở lại nhà trọ thì nghiên cứu kịch bản suốt, nghiên cứu về nhân vật Thâm Liên này.

Bắt đầu từ lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Biên, tòa thành trong trái tim cô liền cất chứa hình bóng Lạc Biên. Rõ ràng là cô và Bích Hàm cùng quen Lạc Biên, nhưng Lạc Biên lại chỉ nhớ Bích Hàm, không để Thâm Liên vào mắt. Lạc Biên mời Bích Hàm đi ăn cơm đều gọi Thâm Liên theo cùng. Mỗi lần Thâm Liên đều phải cố gắng kìm nén chính mình, cô nhìn họ thân thiết trước mặt mình, nhìn họ càng ngày càng xích lại gần nhau, rốt cuộc tâm tư của Thâm Liên xảy ra sự biến hóa. Dựa vào cái gì Bích Hàm có thể có được Lạc Biên, mà cô lại không được?

Thâm Liên cố tình nhắc đến đủ loại hành vi kì lạ của Bích Hàm trước mặt Lạc Biên, làm Lạc Biên nghĩ rằng Bích Hàm qua lại với nam sinh khác, làm Lạc Biên hiểu lầm, cãi vã với Bích Hàm.

Lạc Biên và Bích Hàm cùng mua hai chú cá vàng xinh đẹp, Bích Hàm được giao trọng trách nuôi dưỡng chúng, bởi vì Lạc Biên vô cùng thích cá vàng, quả thực tới tình trạng si mê.

Lạc Biên ngàn dặn vạn dò Bích Hàm chăm sóc tốt cho cá vàng nhỏ, nhất định không được cho ăn quá nhiều. Nhưng Thâm Liên thừa dịp Bích Hàm không có ở đó, cố ý đổ rất nhiều thức ăn vào bể cá, cá bị trướng mà chết. Cùng lúc đó, Thâm Liên giả bộ như vô tình nói với Lạc Biên, Bích Hàm không cẩn thận, bời vì hôm đó Bích Hàm có hẹn với một học trưởng khóa trên, điều này làm Lạc Biên nảy sinh sự bất mãn mãnh liệt với Bích Hàm.

Nghê Vân Huyên cố gắng nghiền ngẫm tâm sự của Thâm Liên, từng bước một của quá trình biến hóa trong lòng cô ấy, cô ấy là chậm rãi biến thành như thế, cô ấy cũng không muốn, nhưng cô ấy quá yêu Lạc Biên.

Cuối cùng, tất cả những chuyện Thâm Liên làm bị Bích Hàm và Lạc Biên biết được, cô ấy mất tất cả.

Còn hơn Bích Hàm may mắn, quả thực Nghê Vân Huyên càng thích Thâm Liên hơn, cho dù cô ấy là nữ phụ trong lòng người khác, cho dù phần diễn của cô ấy đều là cảnh phá hoại người khác, cho dù trong cuộc chiến tình cảm này, Thâm Liên thua thê thảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.