Tâm độc
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: Andrew Pastel / Beta: Ooctopuss
Tri kỉ
21.
"Chết sao?" Hoa Sùng ngạc nhiên nhìn Liễu Chí Tần, "Nguyên nhân là gì?"
"Ung thư." Liễu Chí Tần nói: "Là ung thư phổi."
Hoa Sùng chống cằm, chân mày nhíu lại.
"Bảy năm trước Hạo Lang E lần đầu ra mắt, nhưng thành công bước đầu lại khác với các tác giả khác, anh ta dựa vào gương mặt đẹp của mình để nổi." Liễu Chí Tần mở weibo của Hạo Lang E ra,
"Thời gian đầu sáng tác, anh ta râ đăng ảnh chụp của mình lên page, giao lưu cùng fans, cũng cố gắng chèo kéo những người thấy anh ta đẹp vào đọc tiểu thuyết thử. Do ban đầu viết chưa chắc tay, cuốn tiểu thuyết đầu tiên "Thành phố biển hung tàn" đánh giá chuyên môn lại không cao, nên chỉ là nổi trong phạm vi nhỏ."
"Thế vận đỏ của anh ta bắt đầu khi nào?"
"Anh ta phất lên như diều gặp gió chính xác là sau lúc "xâu xé" với Phong Phi 78 về vụ đạo nhái......" Liễu Chí Tần nói, ""Xâu xé nhau" cũng không đúng lắm, thật ra chỉ có mình phía Hạo Lang E đơn phương chỉ trích Phong Phi 78 thôi. Sau khi kết thúc chuyện này không lâu thì có tin "Ám Tinh Quy Lai" đã được bán bản quyền, bắt đầu kế hoạch quay web drama. Đây là bộ phim chuyển thể đầu tiên từ tiểu thuyết của anh ta."
"Mà Phong Phi 78 sau đó cũng ra đi." Ánh mắt Hoa Sùng âm trầm, "Một sự kiện có hai người, người thì sự nghiệp thăng tiến, người thì đến cuối con đường."
"Theo tôi được biết, mấy năm nay Hạo Lang E cũng có gây gổ với không ít tác giả khác, những tác giả này đều có điểm chung là không nổi tiếng bằng anh ta. Có tác giả vì áp lực không sáng tác nữa, hoặc đổi bút danh làm lại từ đầu, có người mặt dày thì cố tình dựa vào Hạo Lang E để kiếm thêm fame. Nhưng chỉ Phong Phi 78 là bất hạnh lìa đời."
Hoa Sùng thẳng lưng, kéo laptop về phía mình, "Để tôi xem chuyện là như thế nào."
"Đây, anh cứ xem đi, tôi sẽ nói thêm."
5 năm trước, Hạo Lang E kí hợp đồng tác giả với trang văn học mạng Ngân Hà, đã có chút danh tiếng, nhưng còn kém xa cái mác "Đại thần" nhiều lắm. Lúc ấy, anh ta đã hoàn thành hai cuốn tiểu thuyết "Thành phố biển hung tàn", "Tái sinh tuyệt vọng", đang viết dở cuốn thiểu thuyết khoa học viễn tưởng tên "Ám tinh quy lai". Vì cốt truyện bay bổng, văn phong thì hoa mỹ nên độc giả của anh ta đa số là phụ nữ, dĩ nhiên cũng có đàn ông nhưng ít lắm.
Lúc "Ám Tinh Quy Lai" hoàn thành, Hạo Lang E lên Weibo liên tục PR, còn tổ chức game bốc thăm trúng thưởng. Tất cả các fans đều ủng hộ, tặng tích phân điên cuồng và cật lực PR cho thần tượng, nhiều fans đại gia còn tặng rất nhiều vật phẩm cho tác giả yêu thích của mình. Không bao lâu, "Ám Tinh Quy Lai" và "Hạo Lang E" chễm chệ trên hot search của Weibo, mà ở bảng xếp hạng Ngân Hà, "Ám Tinh Quy Lai" cũng lần đầu bò lên danh sách đề cử tiểu thuyết trên trang chủ. (*)
(*) Cái trang "Ngân Hà" trong truyện đề cập mình nghĩ nó là trang Tấn Giang ngoài đời thực. Thì ở Tấn Giang nó có bán các item vật phẩm ảo, độc giả nếu thích có thể mua (bằng tiền thật) rồi tặng cho tác giả, item này sẽ được đổi thành tiền nhuận bút cho tác giả.
Tích phân là điểm tích luỹ của độc giả tặng cho tác giả/tác phẩm, tích phân càng cao nhuận bút tác giả càng nhiều và được lên trang chủ.
Cho dù là tiểu thuyết hay phim ảnh, cái nào mà quá nổi tiếng đều sẽ thu hút thêm được một lượng độc giả mới. "Ám Tinh Quy Lai" cũng không ngoại lệ. Trong số những đọc giả mới này, có người thích "Ám Tinh Quy Lai", sau đó thành chuẩn fans của Hạo Lang E, cũng có người xem được vài chương thì chửi ầm lên, bảo chỉ được cái tiếng đọc chả ra làm sao.
Lúc đó, trên khắp các diễn đàn văn học mạng lớn nhỏ trên internet đều nói đến Hạo Lang E, bảo anh ta tuyên truyền PR sản phẩm giả dối. Những chủ topic này, theo cách gọi của cộng đồng mạng thì là "Trai thẳng ung thư", bọn họ dùng những từ ngữ rất thô tục để mắng chửi Hạo Lang E chỉ biết dùng cái mặt kiếm tiền, "Ám Tinh Quy Lai" viết dở như hạch, loạn xạ đọc chẳng hiểu gì.
Hạo Lang E vẫn không có động thái đáp trả, vẫn tiếp tục đăng ảnh chụp lên Weibo, tặng quà cho các fans trúng thưởng. Nhưng fan trung thành thì lại nhịn không được, bọn họ sôi nổi đi "phản công" những người dám bôi đen thần tượng.
Đánh nhau trên mạng là như vậy, nếu là chỉ có một bên chửi, bên kia im thì mấy ngày liền tự nhiên gió êm sóng lặng, nhưng chỉ cần đánh trả lại, "cuộc chiến" này còn lâu mới kết thúc.
Hai bên ghét nhau như chó với mèo, tình hình căng như dây đàn, càng ngày càng nhiều fans và người qua đường gia nhập khẩu chiến ảo. Hạo Lang E, lần đầu tiên, mới phải vì "Ám Tinh Quy Lai" mà lên tiếng, kêu gọi fans tôn trọng ý kiến của giới phê bình, chỉ chú ý tác phẩm, không cần lãng phí thời gian đấu khẩu với người khác.
Bài đăng thanh minh trên Weibo nhanh chóng bị chụp màn hình lại, tiếp tục bị đem lên các diễn đàn "tế" tiếp, có nhiều bài đăng dùng những từ ngữ trào phúng, mắng anh ta là đồ đạo đức giả, giả vờ thánh thiện, chỉ dám ở Weibo đăng mấy thứ tào lao, giả đui giả mù không dám đối mặt với anti fan mà giải thích.
Mà bộ phận chân tình thật cảm fans lại vì bài thanh minh này mà khóc lóc thảm thiết, thề thốt sẽ bảo vệ thanh danh anh ta. Bọn họ làm hai việc, một là tiếp tục chửi bới "bọn anti", hai là điên cuồng vote tích phân, tặng vật phẩm cho "Ám Tinh Quy Lai".
Kể từ đó, "Ám Tinh Quy Lai" này nương nhờ độ hot mà chễm chệ trên vị trí số 3 trên bảng xếp hạng các tiểu thuyết hay nhất của Ngân Hà, cãi vã nho nhỏ biến thành lửa lớn, lửa lớn đưa tới càng nhiều người đọc mới, càng nhiều người đọc mang đến càng nhiều bình luận mới. Rất nhiều bình luận tương đối khách quan và đúng trọng tâm, nói truyện viết tuy khá hay, nhưng vẫn có gì đó chưa tới, không quá xuất sắc như đời đồn nên khá thất vọng.
Fans lúc ban đầu còn có thể tiếp thu kiểu đánh giá khách quan này, nhưng sau khi bị bọn anti chửi bới ngang ngược, họ lại cực kỳ kích động với những bình luận không triệt để khen "Ám Tinh Quy Lai", đi công kích tất cả những bình luận mang tính xây dựng đó, thổi bùng thêm "ngọn lửa chiến tranh".
Không lâu sau, trên diễn đàn xuất hiện một bài giám định sao chép, tố "Ám Tinh Quy Lai" của Hạo Lang E sao chép một tiểu thuyết khác tên "Vĩnh Dạ Thiểm Diệu Xử" của tác giả Phong Phi 78. Chủ topic có nickname là "Hư Không Hạo Hãn".
Bài viết kinh thiên động địa tất cả mọi người, năm đó cũng có một tiểu thuyết mạng nổi tiếng được chuyển thể thành phim, sau cũng bị phát hiện là đạo nhái. Không thể chối cãi, sao chép đạo nhái là tội nặng nhất trong giới viết văn. Một tác giả một khi bị phát hiện sao chép, mãi mãi không thể ngóc đầu lên nổi.
(Ủa thiệt chị Hoà không có ý đá đểu đến vụ Tam Sinh tam thế của chị 7 đó chứ =]]])
Thế là anti của Hạo Lang lập tức bâu vào cắn xé, còn chẳng buồn đọc bài phân tích chứ đừng nói chi quan tâm "Vĩnh Dạ Thiểm Diệu Xử" là cái gì.
Thật ra chỉ cần phân tích một chút là thấy bài viết kia có trăm ngàn chỗ hở. Các fan đời nào lại tin Hạo Lang E sao chép, rất nhanh chóng đã soạn ra một bài "phản biện" hùng hồn để đáp trả.
Đêm đó, còn có fans bới ra tài khoản "Hư Không Hạo Hãn" là tên "Trai thẳng ung thư" nhục mạ Hạo Lang đầu tiên. Hắn ta còn đi nói xấu rất nhiều tác giả, đại thần khác.
Sau đó lại có fans chỉ ra thời điểm sáng tác của "Vĩnh Dạ Thiểm Diệu Xử", chứng minh "Ám Tinh Quy Lai" là viết trước, không phải Hạo Lang E sao chép Phong Phi 78, mà là Phong Phi 78 sao chép Hạo Lang E!
Tình thế đảo ngược bất ngờ.
Hạo Lang E khẩn cấp viết bài thanh minh, nói mình bị vu oan và dèm pha, sẽ khởi kiện những người cố tình bịa đặt xúc phạm danh dự và tác phẩm của mình.
Bài viết này trên Weibo được rất nhiều tác giả "Đại thần" khác share về, tất cả đều bày tỏ thái độ đồng cảm, vì chính họ cũng thường xuyên bị vu tội, ăn vạ, hy vọng Hạo Lang E có thể nhanh chóng lấy lại công bằng cho mình. Chỉ lát sau, "đội quân" seeding ồ ạt tấn công, Hạo Lang E toàn thắng, rửa sạch tội danh sao chép, fans thì tăng nhiều.
Cùng lúc đó, cuộc đời của Phong Phi 78 bị lột trần, đưa lên internet, quần chúng hóng hớt đều ồ lên.
Thì ra, Phong Phi 78 là tác giả đã lăn lộn mười mấy năm, chắc là đã viết khi văn học mạng vừa rộ lên. Cùng lứa tác giả với anh ta có người đã thành tác giả nổi tiếng nhà nhà đều biết, trở thành "đại thần", có người thì trở về cuộc sống bình thường, không sáng tác nữa. Nhưng anh ta lại "khác biệt", heo cách nói của fans Hạo Lang E thì, "khác biệt" là không đúng, "bại hoại" mới đúng.
"Bại" trong "thất bại", một kẻ "loser".
Anh ta đã viết nhiều năm, nhưng chẳng hề tiến bộ, cốt truyện cũ mèm, hành văn lê thê, tình tiết thì kéo dài, độc giả thì đếm vỏn vẹn trên đầu ngón tay.
Có người đăng video anh ta bán sách tự in của mình tại ga tàu điện ngầm, râm ria xồm xoàm, cặp kính dày hơn vỏ chai, vai mang túi vải, ôm chồng sách trên ngực, thấy ai đi qua cũng nói "Mua một quyển đi, rất hay đó. "
Cư dân mạng hóng hớt như tìm được lạc thú, ra sức cười nhạo anh ta, nói là ngu xuẩn, còn khuyên không có tài thì đừng làm tác giả kiếm cơm.
Phong Phi 78 vẫn luôn không có động thái đáp lại, "Vĩnh Dạ Thiểm Diệu Xử" cũng ngừng đăng chương mới nhiều ngày. Fans của Hạo Lang E rất bực bội, bằng mọi cách phải ép cho Phong Phi 78 ra mặt.
Thế là một bài viết nữa đăng lên, chỉ thẳng Phong Phi 78 sao chép Hạo Lang E.
Hạo Lang E share lại, viết rằng sẽ khởi kiện.
Vì mọi người đều biết kiện tụng sao chép kiện rất ít khi giành được thắng lợi, rất nhiều tác giả mặc dù biết tiểu thuyết của mình bị sao chép, cũng khó đòi lại bản quyền. Động thái "tuyệt vọng" của Hạo Lang E lại làm cộng đồng mạng và fan sôi sục, thậm chí còn thành lập hội "Bảo vệ bản gốc" lên tiếng ủng hộ tác giả.
Thế là cư dân mạng lại tiếp tục đào bới chuyện đời tư của Phong Phi 78, tố anh ta nhiều năm trước hay viết những bình luận nữ tính dễ thương, quy chụp anh ta giả phụ nữ để vòi quà tặng từ các fans nam. Tưởng tượng đến "em gái đáng yêu" ở trên mạng đòi "ôm ôm", "thương thương" thực ra lại là một ông chú trung niên luộm thuộm, lại còn "bú fame" tác giả trẻ ăn vạ để nổi tiếng, rất nhiều người hoàn toàn chịu không nổi. Fans của Hạo Lang E lên Weibo viết các bài "tế" dài, chỉ tội Phong Phi 78, yêu cầu trang văn học mạng nghiêm trị tên tác giả không có tiếng, thấp hèn ăn vạ tác giả khác.
Chửi mắng lung tung một hồi, Phong Phi 78 mới xuất hiện. Anh ta vẫn khăng khăng mình không sao chép, còn đăng thêm rất nhiều bản thảo xây dựng nhân vật và cốt truyện. Nhưng dư luận vẫn nghiêng về một phía, Fans của Hạo Lang E chất vấn "Mấy bản thảo này anh vừa viết mấy nay phải không?"
Phong Phi 78 giải thích: "Không phải, là soạn lúc chuẩn bị bắt đầu viết "Vĩnh Dạ"."
Chuyện không có người chứng minh, nói chẳng ai tin tưởng, có người còn mắng: "Xạo quần! Nếu cái này không phải anh vừa bịa ra, thì sao lâu như vậy mới xuất hiện?"
Anh ta nói, "Tôi bị bệnh."
Mọi người chửi rủa càng hăng say, buộc anh ta cuối cùng phải viết một bài giải thích là: "Tôi thật sự không có sao chép. "Vĩnh Dạ Thiểm Diệu Xử" từ đầu đến cuối đều là một mình tôi tự sáng tác. Tôi không quen biết Hạo Lang E, cũng chưa từng xem qua "Ám Tinh Quy Lai"."
"Không biết Hạo Lang E?" Hoa Sùng thở dài, "Nói thế này Phong Phi 78 chắc chắn còn bị mắng thảm hơn."
"Đúng rồi. Giới tác giả có vẻ như là lớn nhưng thật ra nó cũng nhỏ lắm. Thể loại khoa học viễn tưởng vốn cũng không có nhiều tác phẩm, cho dù không phải sao chép tác phẩm người khác, cũng sẽ đọc thử hoặc biết đến, đặc biệt là những tác phẩm đang lên." Liễu Chí Tần nói: "Đây là cái nhìn của người bình thường chúng ta."
"Sau đó cư dân mạng lục được những bài viết "phân giải tác phẩm" của các tác giả khác anh ta đăng lên cách đây cũng rất lâu, cư dân mạng lúc này đã nổi điên, quy chụp hẳn anh ta là sao chép."
"Phân giải tác phẩm?" Hoa Sùng hỏi: "Là gì vậy?"
"Là đọc một cuốn tiểu thuyết sau đó "giải phẫu" nó ra, tìm cốt truyện chính, tình tiết phát sinh, nút thắt kịch bản và phân tích nhân vật."
"Làm như vậy để chi thế?"
"Cái này tôi cũng không rõ lắm, có người phân tích ra học tập cách xử lý nhân vật và nút thắt mâu thuẫn trong cốt truyện, cách dựng khung xương của tác giả khác, có người cũng chỉ vì để sao chép cốt truyện."
"Thế Phong Phi 78 kia......"
"Cá nhân tôi cho rằng, anh ta không sao chép cốt truyện." Liễu Chí Tần nói: "Vì anh ta dám đăng kết quả phân giải lên blog, hơn nữa không chỉ có phân giải không, mà anh ta còn ghi chú rất cẩn thận. Có lẽ anh ta học tập kinh nghiệm ở cách phân giải văn học này. Còn đăng lên chắc là để có người muốn thảo luận với anh ta. Nếu anh ta sao chép thì sao dám đăng lên, vậy có khác gì vạch áo cho người xem lưng?"
"Nhưng mà giờ thì chẳng khác gì làm bia cho người ta bắn." Hoa Sùng nói: "Nghiên cứu internet đã nói đại đa số quần chúng cũng không muốn biết ý đồ thật sự, cũng không thèm để ý sự thật là gì, bọn họ chỉ tin thứ mình muốn tin, nên mỗi lời giải thích đều sẽ bị xuyên tạc. Đứng ở góc độ fans của Hạo Lang E, Phong Phi 78 đích thị là sao chép."
"Đúng vậy, sau khi đăng tải những phân tích đó, Phong Phi 78 liền chính thức trở thành "kẻ sao chép"."
Hoa Sùng trầm mặc, "Sau đó thì sao? Hạo Lang E có thắng kiện không?"
"Kiện sao chép? Không giải quyết được gì."
"Không phải anh ta muốn khởi tố sao?"
"Anh ta chỉ nói trên Weibo là muốn khởi tố mà thôi, toà án cũng sẽ không vì anh ta nói muốn khởi tố mà đã thụ lý vụ án này."
"Thật kì lạ." Hoa Sùng khó hiểu: "Anh ta cũng giống như một danh nhân ở giới văn học mạng, đúng không?"
Liễu Chí Tần gật gật đầu, "Đúng vậy."
"Vậy sao anh ta muốn khởi tố nhưng sau lại không làm nữa, không sợ người khác nghi ngờ dèm pha sao?" Hoa Sùng hỏi.
"Chỉ là "chiến tranh" trên mạng, chỉ cần chuyện lắng xuống, sẽ bị mọi người quên sạch. Hạo Lang E số đã đỏ, thành "đại thần", fans anh ta đủ nhiều, danh tiếng cũng lớn, chẳng còn ai quan tâm đến vụ này nữa." Liễu Chí Tần nói: "Nhớ lúc chúng ta ở Vạn Kiều nghe mấy nhân viên nói chuyện không? Có một cô là fan của Hạo Lang E, khen nức anh ta từ đầu đến đuôi, tẩy trắng toàn bộ."
Hoa Sùng dựa lưng vào ghế, "Chắc tôi già rồi nên không hiểu được suy nghĩ của mấy fans trẻ tuổi."
Liễu Chí Tần chống cằm, "Cũng không cần phải hiểu. Phong Phi 78 về sau không có xuất hiện nữa dù fans của Hạo Lang E có công kích thế nào. Việc này không lâu sau liền lắng xuống. Đến giờ, đừng nói là người qua đường, ngay cả fans Hạo Lang E năm đó chắc cũng không nhớ rõ. Trương Mậu chính là một ví dụ. Sau đó Hạo Lang E lại ra thêm nhiều tác phẩm mới, thành tựu mới, ờ.... scandal mới, cũng có ai rảnh xào lại chuyện cũ đâu."
"Cũng đúng." Hoa Sùng đấm đấm bả vai, "Nhưng mà Phong Phi 78 khăng khăng mình không sao chép. Tôi thấy chỗ này hơi lạ. Nếu anh ta cho rằng mình không có sao chép, tại sao không thanh minh đến cùng?"
Liễu Chí Tần nói: "Có lẽ là vì bệnh quá nặng? Mà tuy rằng anh ta không lên tiếng thanh minh, nhưng "Vĩnh Dạ Thiểm Diệu Xử" vẫn được đăng tiếp chương mới. Nhưng tất cả bình luận dưới truyện đều là nhục mạ. Khoảng một tháng sau, tiểu thuyết này báo ngưng không viết tiếp nữa. Lúc đầu trên mạng có tin Phong Phi 78 mắc bệnh nan y, rất nhiều fans của Hạo Lang E nói anh ta bịa chuyện. Cũng có người nói anh ta giả chết để trốn tránh pháp luật. Chuyện vừa lắng xuống thì vừa lúc "Ám Tinh Quy Lai" công bố chuyển thể thành phim, Hạo Lang E càng ngày càng nổi như cồn, lại viết tiếp tác phẩm mới, dần dần cũng chẳng còn ai nhắc tới sự kiện Phong Phi 78."
Hoa Sùng lắc đầu, "Vậy có nghĩa là, scandal này lại là vận đỏ của Hạo Lang E."
"Tôi cũng nghĩ thế." Liễu Chí Tần nở một nụ cười bất đắc dĩ, "Fans trên mạng luôn như vậy, đầu tiên anh phải nổi tiếng, có nổi tiếng mới có quyền lên tiếng, diễn viên ca sĩ đều như thế, tác giả văn học mạng cũng là như thế."
"Đúng rồi, tin Phong Phi 78 bị ung thư chỉ là lan truyền trên mạng." Hoa Sùng hỏi: "Anh ta đã thật sự ra đi, hay là giống như fans của Hạo Lang E nói......"
"Là thật." Liễu Chí Tần rũ mắt, "Anh ta tên thật là Lâm Kiêu Phi, người tỉnh Tông Trạch Thành, mắc bệnh ung thư phổi, mất lúc 37 tuổi. Lúc cộng đồng mạng chất vấn anh ta tại sao mấy ngày mới lên tiếng, anh ta nói đi chữa sinh bệnh. Tôi đã tra xét hồ sơ trị liệu, thời gian trùng khớp lúc anh ta đang xạ trị."
Hoa Sùng đứng lên bước vài bước, "Chúng ta đặt thử một giả thiết."
"Ừm."
"Bỏ qua chuyện Phong Phi 78 có oan hay không, chuyện này đều ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khoẻ của anh ta." Hoa Sùng chống tay lên lưng ghế, "Một người mắc bệnh ung thư, đang trong quá trình xạ trị lại bị hàng ngàn hàng vạn cư dân mạng hùa vào chửi bới, chắc chắn sẽ bị căng thẳng quá mức, dẫn đến bệnh tình chuyển biến xấu đi."
"Đúng vậy." Liễu Chí Tần nói: "Lúc ấy "Vĩnh Dạ Thiểm Diệu Xử" bị ngừng lại, bình luận đa số đều là "bệnh thì chết liền đi, đồ rác rưởi chỉ biết sao chép". Anh ta ngưng truyện có lẽ là bởi vì chịu không nổi sự công kích này."
"Như vậy trong mắt người thân của anh ta, anh ta có sao chép hay không không quan trọng, mà những người nhục mạ anh ta trên mạng chính là nguyên nhân anh ta phải ra đi sớm hơn. Thế nên sau khi anh ta ra đi thì nuôi ý định trả thù?" Hoa Sùng vỗ lưng ghế một cái, "Vậy thì có hai việc chúng ta cần điều tra. Thứ nhất, là danh sách người thân. Thứ hai, là danh sách những người công kích anh ta nặng nhất năm đó. "Vương Sấm" đã mất tích, nếu giả thiết của chúng ta thành lập, chắc chắn sẽ còn có người bị hại, mục tiêu kế tiếp của hắn hoặc là người đã từng công kích Lâm Kiêu Phi, hoặc là chính bản thân Hạo Lang E."
"Nhóm người thứ hai tôi đã bắt đầu điều tra rồi." Liễu Chí Tần cũng đứng lên, "Nhưng mà cũng cần chút thời gian, Tổ trưởng Hoa yên tâm, tôi nhất định lập được danh sách cho anh. Còn về phía Hạo Lang E, khả năng hung thủ ra tay sẽ khó vì anh ta đang định cư nước ngoài, còn có vệ sĩ chuyên nghiệp bảo vệ."
Hoa Sùng thở ra một hơi, "Vậy tôi sẽ đi điều tra người thân của Lâm Kiêu Phi"
Đêm đã khuya, cả hai cùng bước về văn phòng Tổ Trọng Án. Đột nhiên, Hoa Sùng đứng lại.
Liễu Chí Tần quay đầu: "Sao thế?"
Hoa Sùng nói: "Lâm Kiêu Phi kinh tế rất eo hẹp, phí tổn dùng để trị liệu ung thư chắc cũng đã làm nhà anh ta khánh kiệt. Nếu hung thủ là người thân của anh ta, đâu ra như vậy nhiều tiền để điều tra danh sách "bắt nạt ảo" năm đó? Nếu hung thủ không phải người thân, tại sao phải hận Trịnh Kỳ, Hà Dật Đào đến mức moi tim, thậm chí là phanh thây? Lúc trước cậu nói hung thủ thuê hacker chuyên nghiệp, tôi không biết chính xác số tiền thuê là bao nhiêu, nhưng chắc chắn là rất cao. Nếu hắn ta có tiền thuê hacker chuyên nghiệp, vậy thì dù Hạo Lang E có ở nước ngoài, có bảo vệ, hắn ta cũng hẳn là có biện pháp giết chết Hạo Lang E."
Liễu Chí Tần nhíu mày, không trả lời được.
"Thật kì lạ" Hoa Sùng lắc đầu, "Càng nghĩ càng cảm thấy vụ án này còn phức tạp hơn nữa, logic manh mối xung đột nhau quá nhiều."
---
"Ám tinh quy lai" nghĩa là ngôi sao đen tối quay về.
"Vĩnh dạ thiểm diệu xử" nôm na là ánh sáng lấp lánh trong màn đêm đen đặc bất tận.
--
Ôi chương này edit mệt quá, lâu gấp đôi chương bình thường