Edit by Thời Âm Âm
______
“Yên tâm đi, chị Ảnh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, cho dù là có chuyện cũng là cùng Tam gia có quan hệ.”
So với Cổ Bình, Hạ Trì lộ vẻ bình tĩnh, mảy may không đem chuyện này làm chuyện.
“Cô lén nghe chúng tôi nói chuyện.”
Lục tổng sao lại tìm một người như thế này, sao có thể nghe trộm.
Cổ Bích xù lông.
“......”
“Đại ca các cậu không đóng cửa còn trách, đừng nói chuyện với tôi, tình hình này tôi phải chết rồi.”
Hạ Trì nằm trên ghế sô pha, trong tay cầm điện thoại chơi game.
Từ sau khi cô biết Lục Ảnh là vũ nữ hộp đêm thái độ đối với hai người bọn họ hoàn toàn đã thay đổi.
Hoàn toàn quên mất mình chỉ là trợ lý sinh hoạt, người ta mới là ông chủ lớn.
“Không được, tôi phải gọi điện thoại cho lão đại.”
.......
“Ngại quá, tôi đi nghe điện thoại.”
Lục Ảnh làm trò trước mặt Hạ Văn.
“Lão đại anh còn khỏe không.”
“Sao vậy, chị không ở nhà một lát, em đã nhớ chị rồi a.”
“Lão đại anh không sao chứ.”
“Chị không sao a, nhớ trông em gái làm bài tập.”
“Lão đại anh không phải bị bắt cóc rồi chứ.”
“Chị hôm nay ở kí túc xá, em cùng em gái không cần đợi tôi.”
Nói xong Lục Ảnh liền cúp điện thoại.
Mà Cổ Bình ở đầu điện thoại bên kia ngược lại một đầu mờ mịt, đây là vì cái gì với cái gì a.
Cái gì chị em.
“Này, Tiểu Bình Tử, tôi đi ngủ đây, thật buồn ngủ, cậu tự mình đợi chị Ảnh đi.”
“Cô người phụ nữ này làm sao......”
Không đợi Cổ Bình nói xong, Hạ Trì liền đem cửa khóa lại.
Cổ Bình rất không yên tâm lập tức lái xe đi tởi cửa Bích Lạc [nằm vùng].
......
“Trong nhà cô còn có người khác không.”
Hạ Văn nhìn Lục Ảnh lớn lên gầy teo, cho rằng cô là vì chăm sóc em trai em gái mà ra, rất tò mò, người trong nhà cô đi đâu rồi.
“Tôi là cô nhi.”
“......”
Nói xong, trong ghế lô lại rơi vào yên lặng.
“Được rồi, tôi về đây, không sớm nữa, cô ngủ sớm một chút đi.”
Hạ Văn đem hợp đồng trong tay lần nữa nhét vào trong tay Lục Ảnh, rời đi.
“Hắn, đây là có phải hay không thích tôi rồi.”