Edit by Thời Âm Âm
______
Hai người thu dọn đồ đạc xong liền ngồi trên xe buýt đi tới cơ sở luyện tập.
Hai người không hiểu sao rất yên tĩnh, Tiếu Tận Hoan gần như một câu cũng không nói, đều là người khác nói một câu cô ấy “Ừm” một tiếng.
Lục Ảnh ngược lại giống như bộ dáng thường ngày, mắt nhắm lại tựa lưng vào ghế ngồi.
Tóc ban đầu đã dài rồi, tới dưới tai, vừa dễ thương vừa bá khí.
“Tiểu Ảnh, tôi có thể hỏi cậu một câu hỏi không?”
“Hỏi.”
“Cậu làm sao đổi một bộ quần áo còn đem tóc cắt đi rồi.”
Tiếu Tận Hoan đem vấn đề trong lòng nói ra, cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.
“Cậu nhìn không ra tôi trước đây đều đội tóc giả sao.”
Lục Ảnh nhắm mắt, quầng sáng bên cửa sổ hiểu chuyện soi trên sườn mặt của anh.
Tiếu Tận Hoan nhớ ra một câu nói, giống như nói với Cổ Khê Ảnh.
Hôm nay chị có thể cắt móng tay cho em không?
Ai ya, Tiếu Tận Hoan cho bản thân mình một cái tát.
Việc quỷ gì đây, Hoán Nhan, ngươi làm gì, ngươi chính là thẳng.
“Nhưng cậu trước đây lộn ngược ra sau cũng không rơi ra.”
“Dùng keo dính vào.”
“Cái......cái gì?”
Tiếu Tận Hoan một vẻ mặt giật mình, dùng keo dính vào, Tiểu Ảnh a, nếu muốn tóc dài chúng ta có thể nối tóc là được rồi, đây là làm cái gì vậy a.
Phục luôn.