Tam Gia, Tôi Thích Cậu

Chương 13: Chương 13: Tôi hình như đã gặp cậu (3)




Edit by Thời Âm Âm

______

“Đường Hạc Duệ, đem hợp đồng ra đây.”

Hạ Văn vừa trở về phòng làm việc lập tức trở nên cẩu thả.

Đem áo vét trên người tùy tiện vứt trên sô pha.

Trên bàn để cốc giữ nhiệt ngâm câu kỷ tử.

Chậc chậc chậc, thói quen sinh hoạt này cùng tuổi tác không hợp a.

“Lục tổng, mời.”

Hạ Văn nhìn tên này thật sự là quen mắt, nhưng lại không chắc chắn đã gặp hay chưa.

“Chúng ta có phải đã gặp qua.”

Câu hỏi này khiến Lục Ảnh sửng sốt, không lẽ hắn nhận ra.

Không phải chứ, bộ dáng này của anh còn có thể nhận ra.

Vì chuyện này, anh đem nốt ruồi trong lòng bàn tay cũng xóa rồi.

“Hạ tổng thật biết nói đùa, khuôn mặt quần chúng này của tôi, để ở chỗ nào cũng sẽ cảm thấy quen thuộc.”

“Lục tổng quá khiêm tốn, giá trị nhan sắc của anh khiến tôi có một loại tư tưởng muốn anh kí hợp đồng làm nghệ sỹ Vân Đỉnh.”

“A......a......”

Lục Ảnh cười ngốc nghếch, sợ sẽ lộ ra cái gì, khiến hắn nhận ra.

“Hạ tổng, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Lần này Vân Đỉnh chỉ nhận bản thiết kế sân khấu, sau đó trở về Lục Ảnh còn phải vẽ chi tiết ra.

Ký túc xá này nọ.

“Hợp tác vui vẻ.”

......

Sau khi Lục Ảnh đi, Hạ Văn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào chữ kí của Lục Ảnh.

Lục Ảnh, Tiểu Ảnh, Cổ Khê Ảnh.

Fuck, sẽ không có chuyện như vậy chứ.

“Đường Hạc Duệ, Đường Hạc Duệ.”

Hạ Văn giống như nghĩ tới cái gì, hướng về phía phòng tổng tài gọi như gọi hồn.

“Sao thế, Tam gia thân ái của tôi, ngài là nhớ tôi hả.”

“Thu hồi cái tính ẻo lả của cậu đi.”

“Được thôi, gia.”

“Cậu có cảm thấy anh ta rất giống Tiểu Ảnh.”

“Ai? Người phụ nữ kia của Bích Lạc.”

“Ân.”

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.”

Đường Hạc Duệ thật sự là nhịn không nổi nữa.

Gia nhà cậu cũng được coi là nhìn gái vô số, thế mà thua bởi một vũ nữ.

Hạ Văn nhìn cậu là đau đầu, tiến lên cho một cước.

“Cười cái gì” Hạ Văn hiếm khi tức giận như vậy.

“Tam gia, não anh không phải bị rút rồi chứ, một người là nam một người nữ, tên thì giống, lớn lên cũng không giống a.”

“Anh xem đi, Tiểu Ảnh là mày rậm mắt to màu nâu.”

Hạ Văn nghe như thế cảm thấy rất có lí, chuyện trùng hợp trên thế giới quá nhiều.

Hắn nhất định là trúng độc của người phụ nữ đó, nhìn ai cũng giống ả.

“Đi......”

“Đi đâu?”

“Bích Lạc.”

Đường Hạc Duệ đỡ trán, người đàn ông này làm sao rồi, ai nha.

“Đến rồi, tôi đi lái xe cho ngài.”

Nói thật, Đường Hạc Duệ cũng muốn ngắm tiểu tỷ tỷ chân dài.

Chị Tiểu Ảnh thật xinh đẹp, da trắng tướng mạo đẹp chân dài.

Ba, tiếng Đường Hạc Duệ tặng cho mình một cái tát.

“Phụ nữ Tam gia không được nghĩ.”

“Cậu ở đây làm cái quái gì vậy, thì thì thầm thầm.”

“Này thì tới ngay.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.