Vậy mẹ anh có nói gì về việc em đột ngột bỏ về ko ?
Dĩ nhiên Anh Kiệt đâu dám nói thẳng ra chuyện mẹ anh ko đồng ý để hai người quen nhau .
Cũng ko có gì to tát lắm chỉ bảo anh hẹn em hôm khác Anh nói dối mà ko biết ngượng , suy cho cùng nếu việc này nói dối là tốt thì anh chấp nhận nói dối .
Sáng hôm sau Anh Kiệt hứa đưa cô tới trung tâm mua sắm , dạo này ăn nhiều quá nên mỡ thừa cứ thế hoành hoành . Quần áo size S ko còn thuộc kích cỡ của cô và có lẽ cô bắt buộc phải chuyển sang size M . Đi qua người nào cũng nhìn và tò mò hỏi : Em , cô , chị mang thai được mấy tháng rồi , nhớ đi đứng cho cẩn thận Cô chỉ biết mỉm cười gật đầu tươi rói , nhoé vào eo Anh Kiệt thật đau mỗi khi có người xông tới hỏi . Sau đó vì quá nhiều hỏi mà cô nổi xung thiên với Anh Kiệt : TẤT CẢ LÀ TẠI ANH ĐẤY Ngày nào cũng mang đồ ăn tới cho cô , định để cô ko chui vừa váy cưới à mà vỗ béo cho cô .
Thế cũng tốt còn gì , được mọi người nhường đường cho , đỡ phải chen lấn . Thích thế rồi em còn muốn gì nữa
Anh còn dám nói !
Woa cái váy kia đẹp quá ! May cho Anh Kiệt vì đã ko bị cô tẩn . Nếu cô gầy hơn có lẽ sẽ vừa bằng chứng là cô nhân viên nhìn Tịnh Yên như sinh vật lạ . Thôi cô hiểu rồi mà bà bầu nào lại có thể chui vừa chiếc váy này chứ . Đưa váy cho cô nhân viên , cô tự an ủi mình ko sao đâu người đẹp vì lụa , mình béo vì đồ ăn ko thích hợp với nó
Thật trùng hợp Mạnh Quân và Hữu Tuệ cũng tới mua sắm . Hình ảnh con trai yêu quý nắm chặt tay của Tịnh Yên đã rơi vào tầm ngắm của bà . Cảm giác bị phản bội tràn ngập khắp người , bà cầm chai nước lọc giận dữ mà hất vào mặt , vào người Tịnh Yên khiến cô ướt như chuột lột .