Tam Sinh Tam Thế Chiết Cẩm Thư

Chương 5: Chương 5: Thiếu






Edit: Lily_Carlos

“Tân Nô đoán đúng rồi? Là người công chúa thích đúng không? Vậy đó hẳn là một nhân vật rất lợi hại, nhất định anh tuấn tiêu sái, phong độ nhẹ nhàng……”

Cẩm Thư cúi đầu tiếp tục đánh đàn, không trả lời nàng ấy vì chính nàng cũng không biết còn có thể gặp lại hay không, nàng thích hắn sợ là cả đời này cũng khó nói ra.

Ngoài tường, “Nại Nại, ta nghe thấy tiếng đàn, có phải từ nơi này truyền đến không?”

“Đúng vậy! Nương nương! Bên trong là Chiêu Nhân công chúa.” Nại Nại đỡ Bạch Thiển nhìn vào phía trong.

Dạ Hoa đi theo Bạch Thiển, lúc hắn đang muốn gọi thì có âm thành truyền đến từ bên trong.

“Là Thái Tử điện hạ đúng không? Công chúa sắp phải gả cho Thái Tử điện hạ chắc người rất vui vẻ đúng không?” Tiếng nói của sinh động của Tân Nô truyền đến tai mọi người đứng ngoài.

Nụ cười trên mặt Cẩm Thư biến mất, không cẩn thận làm đứt mất một dây đàn……

Người ngoài tường cũng sầm mặt: “Đây là tiếng của Cẩm Thư? Nàng, nàng cũng thích Dạ Hoa?”

“Nương nương……” Nại Nại kinh hoảng đỡ lấy Bạch Thiển.

“Tố Tố ~” Bạch Thiển dùng hết sức đẩy Dạ Hoa ra, nàng mang theo Nại Nại rời đi. Dạ Hoa cũng không có đi theo mà nhìn vào trong bức tường phía trong: “Đây là mục đích của ngươi sao? Tiếp cận Tố Tố?”

“Thái Tử điện hạ?” Tân Nô hành lễ với Dạ Hoa: “Tân Nô bái kiến Thái Tử điện hạ.”

Có lẽ lúc trước yêu hắn nên mới bị tình yêu che mờ hai mắt, hóa ra hắn lại cuồng vọng từ đại đến vậy, cho dù hắn có tư bản để kiêu ngạo nhưng cũng không biết ai là người đồng ý hôn sự này, Cẩm Thư lắc đầu kéo đứt hai đầu huyền cầm rồi thi pháp ghép nó lại.

“A ~ Thái Tử điện hạ phong tư yểu điệu khắp tứ hải bát hoang có ai có thể chống cự được?” Cẩm Thư nói như thế, chỉ là vì làm Dạ Hoa càng thêm chán ghét nàng, làm cho hắn chán ghét đến mức hủy bỏ hôn sự này nhưng không ngờ lại để lại mầm họa.

“Tốt! Rất tốt!” Dạ Hoa tức giận đá cửa mà đi.

Chỗ tối Chiết Nhan nắm chặt tay: A Thư, đây là lựa chọn của nàng sao?

Nam Thiên Môn, hôn sự tơi gần Cẩm Thư không thể không ra hạ sách này.

“Đứng lại, ngươi là ai?” thủ vệ Nam Thiên Môn ngăn cản nàng.

“Ta, ta là tỳ nữ của Nhạc Tư nương nương, nương nương ra lệnh cho ta hạ giới tìm một thứ.”

“Không được! Không có mệnh lệnh của thiên quân bất cứ nữ nhân nào cũng không được đi.”

Cẩm Thư không ngờ tới Thiên Quân còn có chiêu này, ông ta biết nàng muốn chạy sao? Nàng đành phải phí công mà phản……

“Công chúa, sao ngài lại ở đây? Tân Nô tìm ngươi đã lâu.” Cẩm Thư chạy tới giao trì Dao Trì lại đụng phải Tân Nô, còn có Bạch Thiển và Nại Nại.

“Cẩm Thư……” Bạch Thiển tươi cười nhìn nàng.

Cẩm Thư ngẩng đầu nhìn lại, đó không phải, đó không phải…… là chiếc váy Chiết Nhan tặng nàng sao? Sao Bạch Thiển lại mặc nó?

“Tố Tố, chiếc váy trên người ngươi……”

“Quên nói với ngươi, ta lấy từ trong tủ y phục của ngươi.”

“Cái gì?” A ~ lấy trong tủ y phục của nàng? Nàng lấy cái


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.