Tam Thái Tử

Chương 150: Chương 150: Bí mật (2)




Trong mắt Lý Lân loé ra một vệt tinh quang. Hắn đã không phải là trẻ con miệng còn hôi sữa cái gì cũng không hiểu, trải qua nửa năm qua này để cho Lý Lân kinh nghiệm tăng nhiều, đặc biệt là những gì trải qua với Linh thú cấp cao cùng gút mắc với thế lực Thần Lang giáo đứng đầu Hắc Thủy Vương thành đã khiến trình độ kiến thức của Lý Lân tăng cao. Linh khí, thứ mà chỉ có cao thủ Tiên Thiên mới có thể tiếp xúc được với Lý Lân mà nói đã không phải là đồ vật mới lạ gì. Cái dây lưng màu đen bên hông Chu Thắng Nam kia xác thực đang phát tán ra ba động đặc hữu thuộc về Linh khí, chỉ là cường độ khí tức so với Linh khí có tính chất công kích thì nhỏ hơn rất nhiều.

Chính là bởi vì có bí mật mới đáng giá quan tâm, Lý Lân khống chế hơi thở của mình, vô cùng cẩn thận lén lút quan sát. Hắn biết trò hay chân chính sắp tới.

Chu Thắng Nam đánh ra một đạo ấn phù, chỉ nghe răng rắc một tiếng, đai lưng màu đen mở ra. Khí tức trên người Chu Thắng Nam bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi. Khuôn mặt đường nét thanh tú biến thành càng thêm nhu hòa, khí chất bày mưu tính kế trên người cũng hoàn toàn biến dạng. Quan trọng nhất là, cái yết hầu tượng trưng để cho Lý Lân đem hắn cho rằng là nam nhân cũng biến mất không còn tăm hơi. Bộ ngực vốn bằng phẳng cũng hơi nhô lên.

- Mẹ kiếp! Chu Thắng Nam dĩ nhiên là nữ nhân! Hơn nữa tướng mạo dĩ nhiên không thua bạch y nữ tử kia, thế giới này cũng quá điên cuồng rồi.

Lý Lân trợn tròn mắt. Là một người hiện đại, cho dù không có xem qua những bộ phim cổ trang truyền hình kia, nhưng chuyện giả gái cũng biết không ít. Hắn tự nhận rằng đã luyện thành một đôi con mắt phân rõ thật giả, thế nhưng thẳng đến hiện tại Lý Lân mới phát hiện, đôi mắt của mình đúng là mọc không. Bất quá ngẫm lại cũng có thể hiểu, kiếp trước Trái Đất là thời đại mạt pháp, linh khí khô cạn, khoa học kỹ thuật mới là đông lực để xã hội phát triển. Nhưng đến Thương Long đại lục, võ đạo cùng thần thông mới là động lực để cho xã hội phát triển. Hai loại hệ thống xã hội hoàn toàn khác nhau đã làm cho ánh mắt Lý Lân hoàn toàn thay đổi, dùng khoa học để phán đoán nam nữ ở cái thế giới đầy rẫy các loại trận pháp quỷ dị này cũng khó mà dùng được.

- Khó trách trên người nàng luôn mang theo hương thơm nhàn nhạt này. Vậy đây căn bản không phải là mùi vị của hương liệu, mà là mùi thơm đặc trưng của cơ thể thiếu nữ. Đáng chết, bản hoàng tử lại bị lừa lâu như vậy.

Cho dù rất nhiều bí ẩn toàn bộ đã được mở ra, Lý Lân vẫn còn có chút buồn bực.

Ngay sau đó, sắc mặt Lý Lân bắt đầu thay đổi. Chu Thắng Nam đã bắt đầu cởi quần áo, nguyên nhân có lẽ bởi vì thời gian gấp gáp. Ở thời điểm đầu Lý Lân có chút hỗn loạn, nàng đã đem toàn bộ áo khoác thoát ra, chỉ còn lại quần lót cùng vải bông trắng quấn quanh trước ngực. Thân thể hồng nhuận lập tức trực tiếp lộ ra trước mắt Lý Lân.

Ực, theo bản năng nuốt xuống một tiếng, Lý Lân đột nhiên cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô. Bỏ đi ngụy trang, Chu Thắng Nam tuyệt đối là một siêu cấp mỹ nữ, hơn nữa ở vị trí hiện tại của Lý Lân, đường nét mềm mại của thân thể hoàn toàn thu vào đáy mắt, ẩn ẩn có loại cảm xúc rình coi mãnh liệt. Lý Lân thừa nhận, đối mặt với tấm lưng mỹ lệ của Chu Thắng Nam, hắn đã xấu hổ đến cứng ngắc rồi.

Chu Thắng Nam vẫn không hề biết là mình đã bị lộ bí mật, nàng nhẹ nhàng mở ra vải bông trắng quấn quanh trước ngực. Theo từng vòng từng vòng mở ra, một đôi tuyết lê ngạo nhân hiện ra ở dưới tầm mắt Lý Lân. Chúng trắng sữa trơn bóng, cứng chắc vô cùng, nhưng bởi vì dùng vải bó chặt lại, nên mặt trên vài vết hằn mờ. Chu Thắng Nam nhẹ nhàng vuốt ve, khuôn mặt lộ ra vẻ thả lỏng. Chỉ có ở trong quân trướng được cấm chế bao phủ, nàng mới có thể không chút e dè bỏ xuống tất cả ngụy trang của mình. Nàng không biết động tác theo bản năng này của mình đối với người trốn ở dưới sàng kia có sức mê hoặc lớn đến mức nào. Lý Lân chỉ cảm thấy từ chỗ sâu xa nhất trong thân thể tuôn ra một dòng nước nóng, nếu như không phải có Ma Đao chi hồn trấn áp tất cả những thứ này, hắn nhất định sẽ để lộ khí tức.

Chu Thắng Nam cởi quần lót ra, thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ cứ không một mảnh vải như vậy hiện ra ở trước mắt Lý Lân. Chu Thắng Nam nhẹ nhàng giơ chân ngọc lên, bước vào trong thùng nước tắm, cả người thoải mái co lại ở bên trong.

Trốn ở dưới giường, Lý Lân cũng thở phào nhẹ nhõm, gương mặt tuấn tú hơi nóng lên. Mặc dù đã không phải là chưa từng trải qua chuyện nam nữ, nhưng dù sao cũng là ở mấy tháng trước, hơn nữa bạch y nữ tử thân phận cao ngạo, nàng mang đến cho Lý Lân càng nhiều khoái cảm chinh phục. Cũng có lẽ chính là bởi vì ma khí nhập vào cơ thể, làm cho tính tình Lý Lân đang chậm rãi chịu ảnh hưởng của ma khí, làm việc cũng toàn bằng bản tâm, có loại cảm giác không chút kiêng sợ. Nếu như là Lý Lân trước đây, sợ rằng ở thời điểm Chu Thắng Nam lộ ra thân nữ nhi hắn liền lập tức đi ra, nào có vô sỉ như vậy trốn ở một bên nhìn hết cơ thể thuần khiết của người ta.

Tiếng nước róc rách, Chu Thắng Nam vô cùng hưởng thụ khẽ vuốt thân thể mềm mại của mình, trên mặt cũng có một vệt vẻ tiếc hận. Khuôn mặt ngạo nhân như vậy lại phải che giấu ở dưới tầng tầng thiết giáp, mình chọn con đường này thật sự có đúng hay không, Chu Thắng Nam không khỏi rơi vào trầm tư.

Nhưng vào lúc này, bên ngoài quân trướng đột nhiên truyền đến một trận rối loạn.

- Quân sư, trong quân truyền đến tin tức, có Linh thú ẩn núp tiến vào quân doanh, trong quân có rất nhiều đồ ăn bị trộm.

Đội trưởng đội cận vệ Trần Diễm ở bên ngoài bẩm báo.

- Biết rồi! Thông báo cho Bạch tướng quân, ta lập tức tới ngay!

Chu Thắng Nam thở dài, xem ra lần này không thể tiếp tục tắm rửa rồi. Có Linh thú lẻn vào trong quân doanh, từ phần năng lực này đến xem, chỉ sợ không phải Linh thú thông thường. Làm như quân sư, Chu Thắng Nam nhất định phải đi tới làm rõ.

Nàng duỗi cánh tay ngọc ra đi sờ quần áo đặt ở bên cạnh của mình. Ngay sau đó đó sắc mặt của nàng đại biến.

- Ai! Là ai ở đây!

Chu Thắng Nam thấp giọng hô. Cả người trong nháy mắt co vào trong thùng nước tắm, một đôi con mắt động nhân chỉ một khắc đã tập trung vào Lý Lân ngồi ở trên giường mình tà mị cười.

- Điện . . . hạ!

Chu Thắng Nam kinh hãi đến biến sắc, không nghĩ tới Lý Lân mất tích nửa năm lại xuất hiện, hơn nữa còn là ở tình huống như vậy gặp lại. Ở trong tay Lý Lân đang cầm một cái đai lưng màu đen, nhìn kỹ không phải là đồ vật để Chu Thắng Nam che giấu thân phận sao.

- Thắng . . . Nam, đã lâu không gặp. Vốn là muốn cho ngươi một cái ngạc nhiên, không nghĩ tới ngươi lại cho bản hoàng tử một niềm vui như vậy.

Lý Lân nhấn Thắng Nam rất nặng, khuôn mặt lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

- Ngài . . . Ngài thấy hết rồi?

Chu Thắng Nam khẩn trương, trên khuôn mặt tươi cười phủ lên một tầng đỏ bừng động nhân.

- Thứ nên thấy thì đều thấy được!

Lý Lân híp mắt, vẻ mặt cao thâm.

- Ngài . . .

Chu Thắng Nam chán nản, cái gì gọi là nên nhìn đều nhìn rồi, bảnn cô nương làm sao biết nơi nào nên nhìn, phi phi! Chỗ nào không nên nhìn.

- Hiện tại có thể nói thân phận của ngươi rồi. Nữ giả nam, lại dám lừa gạt tất cả mọi người, không thể không nói, thủ đoạn của ngươi đã khiến bản hoàng tử phải khâm phục.

Lý Lân bệ vệ ngồi ở trên giường, một đôi mắt hổ chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Thắng Nam ngồi trong thùng nước tắm, làm cho nàng ngay cả khả năng ra ngoài đều không có. Trừ phi Chu Thắng Nam không kiêng kỵ thân thể của mình lại bị Lý Lân nhìn hết sạch một lần nữa.

- Điện hạ, có thể xoay người trước được không, để cho ta mặc quần áo vào đã.

Chu Thắng Nam dù sao cũng không phải nữ tử bình thường, lấy tình hình hiện nay, thân thể của nàng trần truồng ở trong thùng nước tắm tuyệt đối đã ở vào thế hạ phong. Hơn nữa bị một đại nam nhân nhìn chằm chằm như vậy cũng làm cho nàng cực kì không thoải mái.

Lý Lân cười không nói, không đồng ý, cũng không phản đối. Một đôi con mắt nóng rực nhìn chằm chằm khiến khuôn mặt Chu Thắng Nam càng đỏ hơn.

Chu Thắng Nam chịu không nổi. Mặc kệ cơ trí như thế nào đi nữa, dù sao cũng là nữ nhi chưa gả ra ngoài, nơi nào chịu đựng được ánh mắt không chút e dè như Lý Lân.

- Điện hạ, ngài đến tột cùng là muốn như thế nào?

Chu Thắng Nam buồn bực mở miệng nói. Mặc kệ Lý Lân trước đó có nhìn thấy thân thể của nàng hay không, trước mắt quan trọng nhất là đi ra khỏi thùng tắmđã. Hiện tại nước đã hơi lạnh, ngâm ở bên trong cũng không còn thoải mái nưã.

- Ta muốn biết thân phận thật cùng mục đích của ngươi.

Lý Lân nhàn nhạt mở miệng nói. Chính hắn cũng làm không rõ quan hệ giữa hắn và Chu Thắng Nam. Nếu như là lúc trước, hắn và Chu Thắng Nam trong lúc đó chỉ là quan hệ nửa chúa công cùng phụ tá, nửa bằng hữu, thế nhưng bây giờ đã nhìn thấy hết thân thể của nàng, tình cảm trong lòng Lý Lân trở nên vô cùng phức tạp. Điều khiến chính hắn cảm thấy bất đắc dĩ là, nhìn thấy dáng vẻ quẫn bách của Chu thắng Nam này lại khiến hắn vui vẻ. Loại thói quen biến thái này để cho hắn rất phiền muộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.