Tam Thái Tử

Chương 532: Chương 532: Bối cảnh của diễn võ trường Thương Thiên(2).




- Ngươi cũng đã biết sắc long đó bị Lý Lân bắt sống, còn trước mặt cao thủ Võ Tôn đỉnh phong của long tộc ký kết khế ước chủ tớ, ngươi cho rằng chỉ nhìn mặt ngoài là có thể phán đoán ra được thực lực của người như vậy sao?

Cửu hoàng tử trầm giọng nói.

Đầu quản gia béo đầy mồ hôi lạnh, không dám nói thêm gì nữa. Lại nghĩ đến hành vi trước đó của Lý Lân ở trong phủ hoàng tử, nhìn từ vài ba câu nói của bệ hạ, con sắc long kia chắc là trúng kế của Lý Lân mới sẽ gây ra nhiễu loạn lớn như thế. Tuyệt thế thiên tài tuyệt không đáng sợ, chân chính đáng sợ là người đó chẳng những có được thực lực cường hãn, còn có tư duy thông minh hơn người.

Lần thứ hai đi vào diễn võ trường Thương Thiên, có điều bất đồng với cảm giác trước đó. Nhất là đài khán giả trống rỗng bên trong phụ trợ cho toàn bộ diễn võ trường càng thêm âm trầm cô tịch.

- Nơi này rốt cuộc là dạng tồn tại gì, tại sao lại có khí âm sát nồng nặc như thế.

Thần sắc Lý Lân rất ngưng trọng, bởi vì hắn phát hiện, khí âm sát của diễn võ trường Thương Thiên đã càng thêm nồng đậm, thậm chí người thường đều không thể dừng ở chỗ này thời gian dài.

Trong diễn võ trường có một pháp trận rất lớn, chỉ là bên trên pháp trận có ảo trận rất mạnh che giấu, khiến cho Lý Lân không thể xem xét bên trong. Người của phủ hoàng tử đã rời đi, hết thảy người của thành Trung Châu đều biết, khi không mở ra diễn võ trường Thương Thiên không cho phép người thường đến. Bởi vì vô số năm qua diễn võ trường Thương Thiên đã trải qua vô số trận chém giết, tích lũy sát khí vô tận, loại sát khí đó có sự thương tổn rất lớn đối với sinh linh bình thường, chỉ tới khi mở ra, mới có thể dựa vào trận pháp áp chế sát khí, cam đoan sự an toàn của khán giả đi vào.

Ngay khi Lý Lân mờ mịt không biết làm sao, một lão giả áo bào đen đi ra từ trong một cánh cửa tối om om dưới đài khán giả.

Lý Lân nhướng mày, bởi vì hắn phát hiện trên người lão giả ẩn chứa sát khí dày đặc, hơn nữa loại sát khí đó tuyệt không phải lây dính trên thân thể, mà là chủ động sửa chữa đoạt được.

- Ngươi chắc là Lý Lân, ý chỉ của bệ hạ chúng ta đã nhận được, ở diễn võ trường Thương Thiên, chiến trường Đấu Vương ba ngày mở một, cũng có nghĩa ba tháng ngươi phải tiến hành ba mươi trận xuất chiến. Xin đi theo ta, lão phu an bài chỗ ở cho ngươi.

Nói xong lão giả mang theo Lý Lân đi đến cửa vào phía dưới.

Lý Lân không nói nhảm, nếu đã đến, nói cái gì cũng không còn tác dụng, không nói đến ai khác, chỉ cần lão nhân gầy này đã không phải là người mình có thể đối phó rồi. Không phải Lý Lân tự coi nhẹ mình, mà là vì lão giả áo bào đen vô cùng có khả năng là cao thủ Võ Tôn.

Đi vào cánh cửa hắc ám, hai mắt Lý Lân tỏa sáng, bên trong tuyệt không phải phòng ở u ám, mà là một mảnh không gian không nhỏ.

- Nội thế giới của cao thủ Võ Tôn!

Thần sắc Lý Lân thoáng động, nhìn về phía trung ương không gian. Ở nơi đó có hai tòa núi cao, chỉ là tòa núi chính ở trung ương đã đổ nát. Lý Lân đã sớm không phải là gà mờ nữa, núi chính của nội thế giới bị gãy, nói rõ chủ nhân nội thế giới là bị người mạnh mẽ đánh chết trong nội thế giới của chính mình, chỉ có như vậy mới có thể bảo tồn vĩnh cửu nội thế giới sau khi giết chết đối thủ. Tuy núi chủ bên trong nội thế giới mà Lý Lân trước kia nhìn thấy còn đầy đủ, kết cấu thế giới ổn định hơn so với tiểu thế giới này, nhưng thế giới như vậy lại có một nhược điểm lớn nhất, chính là có tuổi thọ hạn chế , tựa như cái tiểu thế giới mà Lý Lân cắn nuốt ở trong rừng rậm ma thú, sau khi chủ nhân chết, tồn tại một thời gian nhất định sẽ khó tránh khỏi sụp đổ mất. Tựu như thi thể mất đi sinh mệnh đều sẽ hư thối vậy, nội thế giới tên là thế giới, trên thực tế căn bản không được coi là thế giới ổn định.

Lão giả quay đầu nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục đi vào bên trong.

Ở cách cửa vào không xa có một kiến trúc có chút cổ xưa, thậm chí có một số chỗ đều đã đổ nát thê lương. Ở chỗ này, kiến trúc duy nhất có vẻ mới là nhà tù. Người ở bên trong không hề có ngoại lệ, đều tản ra một luồng khí hung lệ.

- Nơi này là chỗ đấu sĩ ở, Đấu Vương là người nổi bật trong bọn họ, diễn võ trường Thương Thiên ngoại trừ đấu chiến nhân loại, còn có chiến đấu giữa linh thú. Chẳng qua linh thú không bị nhốt ở chỗ này. Ngươi có thể đăng ký thực lực của ngươi một chút, nếu như không có người khiêu chiến, sẽ tiến hành quyết chiến cùng đấu sĩ nơi này.

Lão giả nói ngắn gọn.

Lý Lân gật gật đầu, đại lục Thương Long cũng có buôn bán nô lệ, chỉ là Lý Lân vẫn không quá để ý mà thôi. Bây giờ nhìn thấy rất nhiều người bị xem như súc sinh nhốt trong lồng, không biết như thế nào, Lý Lân cảm thấy có chút không quá thoải mái.

- Thu hồi lòng đồng tình của ngươi, nếu không ngươi tuyệt đối sống không quá ba cuộc chiến đấu.

Lão giả xoay người lạnh như băng nói.

- Là vì những khí âm sát này?

Lý Lân cẩn thận mở miệng hỏi.

Trong mắt lão giả hiện lên một chút kinh ngạc, không ngờ tới Lý Lân vậy mà nói một câu trúng đích.

- Thực lực của ngươi không tồi, mạnh hơn so với Đấu Vương chết trước đây, nhưng đối thủ ngươi phải đối mặt cũng bất đồng với Đấu Vương trước kia, bệ hạ đã loan tin chuyện ngươi muốn khiêu chiến cao thủ thanh niên hoàng triều ra ngoài. Tin tưởng bắt đầu từ ngày mai tất sẽ có cao thủ thanh niên khiêu chiến ngươi, quy củ của diễn võ trường Thương Thiên chính là bất luận sinh tử. Hơn nữa bởi vì sự ảnh hưởng của sát khí, tâm thần của võ giả trong chiến đấu sẽ trở nên cực kỳ thị huyết, nếu không ôm tâm tư giết chết đối phương, vậy ngươi chỉ có thể bị đối phương giết chết.

- Điểm ấy ta biết, nếu bước chân vào nơi này, sẽ không có lý do lùi bước. Hơn nữa ta thực chờ mong thực lực của cao thủ thanh niên Bích Lạc hoàng triều!

Lý Lân hơi hưng phấn cười cười, đây không phải cố gắng trấn định. Mà là sự khát vọng đối với chiến đấu sắp đến.

Lão giả gật gật đầu, yên lặng đi trước. Vượt qua khu lao ngục chính là chỗ người thường ở, nhưng mà phòng ở nơi này cực kỳ đơn sơ, ở lại đa phần là một số người thường.

- Nguyên khí thiên địa nơi này bị cắt đứt, bởi vậy cũng chỉ có một số người thường ở nơi này. Ngươi tạm thời tìm kiếm một nơi nghỉ ngơi đi!

Nói xong lão giả áo bào đen đi vào trong một gian phòng xám, trong phòng có một cái lò đồng màu xám. Từ bên trong phát ra ra khí âm sát lượn lờ.

- Vậy mà còn có thủ đoạn lợi dụng âm sát như thế?

Trên mặt Lý Lân hiện lên một chút vẻ kinh ngạc. Tuy lò đồng kia không bắt mắt, nhưng tuyệt đối không phải thứ bình thường, khí thể âm sát từ trong đó phát ra không còn cuồng bạo như trước nữa, mặc dù không phải là vật thiện gì, nhưng lực ăn mòn đối với thân thể người lại nhỏ hơn rất nhiều.

Có ý đi qua hỏi, nhưng nhìn sắc mặt lạnh lùng của lão giả áo bào đen, Lý Lân chỉ đành bỏ qua ý niệm trong đầu. Kêu một người hầu bình thường lại hỏi. Nửa khắc sau, trong mắt Lý Lân tràn đầy quang mang lấp lánh.

Chiến đấu của diễn võ trường Thương Thiên vậy mà không hạn chế đấu sĩ đặt cược, dù sao sát khí của diễn võ trường Thương Thiên tận trời, dưới loại tình huống sát khí ăn mòn, chưa bao giờ tồn tại hành vi ăn gian trong chiến đấu. Nhưng Lý Lân lại khác, ma thai vốn là thứ âm u nhất, những khí âm sát này đối với người bình thường mà nói là loại thương tổn, nhưng đối với ma thai trong cơ thể Lý Lân mà nói lại là vật đại bổ. Đương nhiên. Trực tiếp hấp thu cũng không dễ dàng, dù sao loại khí tức này quá cuồng bạo, rất dễ tạo thành thương tổn đối với kinh mạch thân thể.

- Nếu như có thể nghiên cứu rõ bí mật lò đồng của lão đầu, diễn võ trường Thương Thiên này đối với lão tử mà nói chính là nơi tiếp tế lớn nhất.

Trên mặt Lý Lân hiện lên một chút vẻ hưng phấn. Đương nhiên, giai đoạn hiện tại vẫn nên chuẩn bị đại chiến trước, đồng thời kiếm chút tinh thạch. Không có người ghét bỏ tinh thạch nhiều, dù sao thứ đó là nguyên khí di động. Đối với bất kỳ võ giả nào mà nói đều là càng nhiều càng tốt.

Tin tức Lý Lân khiêu chiến thế hệ trẻ tuổi của Bích Lạc hoàng triều được hoàng đế bệ hạ của Bích Lạc hoàng triều tự mình công bố ra, thậm chí Bích Lạc Hàng bệ hạ còn chuyên biệt xuất ra một chức vị hầu tước làm phần thưởng cho người chiến thắng Lý Lân, tin tức này vừa truyền ra, toàn bộ thành Trung Châu đều sôi trào.

Phải biết rằng. Hầu tước của Bích Lạc hoàng triều là thừa kế theo đời, đồng thời còn có thể đạt được một khối đất phong, những thứ này đủ để thành lập một gia tộc khổng lồ. Mà chỉ cần gia tộc đó không tạo phản, là có thể vĩnh viễn tồn tại cùng Bích Lạc hoàng triều.

Tước vị của Bích Lạc hoàng triều tuyệt không dễ ban xuống, huống chi là loại khen thưởng nhằm vào cao thủ thanh niên này. Trong lúc nhất thời toàn bộ thành Trung Châu sôi trào, các thanh niên xoa tay, hạng người có chút danh tiếng lại càng khẩu xuất cuồng ngôn, cho rằng thắng lợi không phải mình thì không còn ai. Vì cạnh tranh cơ hội lần đầu tiên giao chiến cùng Lý Lân, trong cao thủ thanh niên của Bích Lạc hoàng triều đã bạo phát mấy cuộc chiến đấu trước, vài cao thủ thanh niên bị thương nặng.

Vì phòng ngừa cao thủ thanh niên thành Trung Châu trước khi khiêu chiến Lý Lân đã có chiến đấu tổn hại, Bích Lạc Hoàng tự mình phát xuống lệnh xá, trong cao thủ thanh niên không thể tùy ý giao chiến, nếu có người đánh bại Lý Lân, người đó sẽ nhận khiêu chiến của cao thủ thanh niên khác trong ba tháng, trong vòng ba tháng người khiêu chiến phải xin phép ở cơ quan hoàng thất, không được sử dụng âm mưu ám toán, không được lấy nhiều địch ít. Như thế mới át chế được việc cao thủ thanh niên thành Trung Châu tự giết lẫn nhau. Chuyển từng đôi mắt như lang như hổ về phía diễn võ trường Thương Thiên, Lý Lân bị hết thảy cao thủ thanh niên thành Trung Châu thèm nhỏ dãi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.