Tam Thái Tử

Chương 46: Chương 46: Chặn cửa




Tối nay Đế đô đã định trước sẽ không yên bình, tại trung tâm Đế đô trong tòa Trích Tinh lâu tọa lạc bên bờ sông Lạc Thủy hiện tại đèn đuốc sáng trưng, tại phòng khách Trích Tinh lâu, hơn mười tên Bạch y đang nghiêm túc đứng đó. Những người này dưới vạt áo đều có một đồ án bát quái lớn màu vàng kim. Phía trước những người này đứng hai lão già, một người thiếu nữ, một trong những người đó chính là người đã từng gặp mặt với Lý Lân một lần trưởng lão Đại Diễn tông Bách Trường Thanh.

- Đại trưởng lão. Ngài xác định là lão quái vật Bách Hiểu Đồng Tử này sao?

Sắc mặt Bách Trường Thanh ngưng trọng nói.

- Đúng vậy, là hắn!

Trưởng lão Lưu Mãnh trầm mặt nói. Bách Hiểu Đồng Tử là lão quái vật nổi danh trong học viện Thần Ma, những thế lực đứng đầu giang hồ đối với hắn đều có chút hiểu biết. Đại trưởng lão Đại Diễn tông mặc dù chưa cùng Bách Hiểu Đồng Tử gặp mặt qua, nhưng cách ăn mặc kì dị cùng khí thế bá đạo của lão, vẫn khiến Đại trưởng lão nhận ra đầu tiên. Chính là bởi vì nhận ra, Đại trưởng lão mới cảm thấy vướng víu tay chân.

- Thần Ma học viện có ý gì, lẽ nào bọn họ muốn nhúng tay vào tranh cãi nội bộ của Đại Diễn tông chúng ta sao?

Bách Trường Thanh tức giận nói.

- Hiện tại vẫn chưa làm rõ lão quái vật này có tâm tư gì, thực lực Bát phẩm Vương tọa của hắn tuy mạnh, nhưng đây không phải nguyên nhân khiến cho ta kiêng kỵ. Học viện Thần Ma tên tuổi tuy lớn, nhưng dù sao cũng không ở trong địa vực Đông Bắc chúng ta. Ở khu vực này, Đại Diễn tông chúng ta mới chân chính là chúa tể. Khiến cho ta chân chính kiêng kỵ ngược lại là người trong hoàng cung kia. Lấy hình thức hiện nay đến xem, có thể mời Bách Hiểu Đồng Tử xuất đầu, chúng ta đối với thực lực của hắn vẫn còn có chút đánh giá thấp.

Đại trưởng lão trầm giọng nói.

- Đại trưởng lão, ngài đã là Cửu phẩm Vương tọa, lẽ nào người trong Hoàng cung kia thực lực còn có thể vượt qua ngài hay sao? Nếu thật là như vậy, chỉ có thể thỉnh Tông chủ hoặc các Thái Thượng trưởng lão ra tay mà thôi.

Bách Trường Thanh nói.

- Hiện tại còn khó nói, tông phái đã từng tiến hành nhiều lần thăm dò, nhưng thủy chung vẫn không xác định được thực lực của người kia. Ý tứ của Tông chủ là trước khi chưa xác định đuợc thực lực của hắn ta, không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Đại trưởng lão nói.

- Vậy bây giờ phải làm sao, tam bang tứ phái cùng Hoàng thất đứng ở cùng một bên, tại phương diện số lượng Tiên Thiên cao thủ, chúng ta đang ở thế hạ phong.

Cảm nhận được bên ngoài Trích Tinh lâu có mấy chục cỗ tinh khí ba động khó hiểu, Bách Trường Thanh thần sắc cay đắng nói.

- Ta đã đem tình huống Đế đô hội báo cho Tông chủ, Tông chủ chỉ thị chúng ta yên lặng theo dõi biến đổi. Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta là thăm dò lực lượng của Hoàng thất, mà không phải cùng Hoàng thất liều mạng.

Đại trưởng lão nói. Bách Trường Thanh gật đầu, hiện nay cũng chỉ có thể như vậy. Dù sao Hoàng thất chỉnh hợp lực lượng đã khiến cho bọn họ khó có thể không chút kiêng kị.

- Gia gia, Hoàng thất thật sự đáng sợ như vậy sao? Vậy lần trước lúc ta đến Hoàng cung vì sao không có phát hiện một chút nào?

Thiếu nữ đi theo bên người Bách Trường Thanh mở miệng nói.

- Thanh Thanh, ngươi nhìn thấy đều là biểu hiện bên ngoài, là Hoàng thất muốn cho ngươi nhìn thấy. Nội tình chân chính của bọn họ ai cũng không rõ ràng. Bất quá, ngươi có thể thăm dò tất cả tư liệu về Hoàng tử hiện nay của Đại Đường, đã vì tông môn lập nhiều công lao. Đợi đến khi dẹp loạn sự tình ở Đế đô, Tông chủ nhất định sẽ trọng thưởng.

Bách Trường Thanh cười khổ nói. Thiếu nữ bên người là tôn nữ Lưu Thanh Thanh của Đại trưởng lão Đại Diễn tông, là một trong những kỳ tài tu luyện nổi danh hiện nay của Đại Diễn tông. Mới có mười tám tuổi đã là Tam phẩm Võ tông. Là một trong những đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của tông môn thế hệ này. Đại Diễn tông mấy năm này đệ tử tương đối tiêu điều, thiên tài đệ tử mặc dù có không ít, nhưng khuyết thiếu tuyệt thế kỳ tài đứng đầu thời đại. Hơn nữa tranh đấu trong nội bộ Đại Diễn tông, làm cho thực lực tông phái tổn thất lớn, bằng không Đại Diễn tông làm sao lại để cho Đại Đường kiêu ngạo như vậy.

- Lão Thất, ngươi không nên quá nuông chiều nàng. Theo tình huống trước mắt đến xem, tư liệu về tính tình Hoàng tử Đại Đường hiện nay không có chút tác dụng nào. Hơn nữa, lão phu cũng không cho rằng tư liệu Thanh Thanh nắm giữ là hoàn toàn chính xác. Giống như ngoài ý liệu của mọi người là Đại Đường Tam hoàng tử, ngân bài sát thủ của Huyết Thù Đường đánh giết không được ngược lại bị hắn giết, ngươi cho rằng loại tình huống này đơn giản sao? Sát thủ Huyết Thù Đường người nào không phải thân kinh bách chiến, kinh nghiệm đánh lén liệp sát cực kỳ phong phú. Dù cho Thanh Thanh có là Tam phẩm Võ tông, tại thời điểm không có phòng bị, khả năng bị liệp sát vẫn như cũ vượt quá tám phần.

Đại trưởng lão nghiêm mặt nói.

Thiếu nữ tên Thanh Thanh bất mãn bĩu môi, gia gia nhà mình luôn luôn giội nước lã cho mình như vậy.

- Ngươi tốt nhất không nên xem thường, chuyện Trưởng công chúa Đại Đường là đệ tử của học viện Thần Ma ngươi cũng chưa từng phát hiện, bằng không tông phái làm sao bị động như thế. Qua một thời gian ngắn nữa ngươi cũng phải đi học viện Thần Ma lịch lãm, hiện tại đắc tội với học viện Thần Ma, đối với ngươi sản sinh ảnh hưởng gì ngươi hẳn phải rõ ràng. Hành động lần này ngươi không cần tham gia, an tâm ở lại trong mật địa Trích Tinh lâu đi.

Đại trưởng lão ngữ khí tuy rằng nghiêm khắc, nhưng trong lời nói mang theo quan tâm tất cả mọi người đều nghe được. Trong chiến trường có Tiên Thiên cao thủ tham chiến, Tam phẩm Võ tông ngay cả cái rắm cũng không phải. Không cần nói nàng là tôn nữ của Đại trưởng lão, chỉ cần nàng là đệ tử thiên tài do Đại Diễn tông gắng sức bồi dưỡng, bọn họ cũng không thể để cho nàng đi mạo hiểm.

- Vâng!

Lưu Thanh Thanh ủy khuất đáp với một tiếng. Nhưng trong lòng có chút không cho là đúng, bằng vào uy danh của Đại Diễn tông, những người bên ngoài đó thật sự dám động thủ sao? Lưu Thanh Thanh không tin, tối thiểu tại trước khi gia gia của mình không có chiến bại, chính mình tuyệt đối an toàn.

- Ông...!

Một đôi mắt hổ của đại trưởng lão Đại Diễn tông nhìn về phía bên ngoài, uy áp của Cửu phẩm Võ vương đỉnh cao không chút nào bảo lưu trùng kích ra ngoài, quét ngang toàn bộ Đế đô. Đồng thời mang theo khiêu khích hướng thẳng về chỗ sâu nhất trong Hoàng cung Đế quốc.

- Ta nhổ vào! Là lão quái vật Lưu Mãnh kia! Sao hắn lại tới đây!

Bên ngoài Trích Tinh lâu, đang dây dưa với một đám bang tử cao thủ Tiên Thiên, Bách Hiểu Đồng Tử hứng thú bừng bừng vây chặt lấy Trích Tinh lâu thoáng cái từ trên ghế nhảy dựng lên. Ở phía sau lão đứng gần ba mươi tên cao thủ khí tức không rõ, từng người đều không kém gì Tần Liệt Xuyên. Thậm chí có mấy người khí tức trên người như có như không, nhưng tỉ mỉ cảm giác rồi lại làm cho người ta có cảm giác phong phú . Mấy cao thủ đứng đầu tổng cộng có bảy người, chính là cao thủ do ba bang tứ phái lần này phái tới dẫn đội.

- Tiền bối, đối phương là đại trưởng lão Đại Diễn tông sao?

Lão bang chủ Kim Tiền Bang- Kim Bách Vạn trầm giọng hỏi.

- Đúng vậy, là lão quái vật này, nếu như tình báo của Lão phu không sai, lão quỷ này đã là cao thủ Cửu phẩm Vương tọa, hiện tại xem ra, lực lượng của chúng ta vẫn còn có chút bạc nhược. Chỉ có thể gửi hi vọng vào Hoàng thất xuất hiện cao thủ.

Nói xong, nét mặt già nua của Bách Hiểu Đồng Tử nhìn về phía sâu trong Hoàng cung Đại Đường. Vừa rồi khí tức của Lưu Mãnh tuy rằng mênh mông cuồn cuộn bao phủ tứ phương, nhưng tất cả mọi người đều nhìn ra, mục tiêu của hắn là Hoàng cung Đại Đường.

- Ông...!

Một đạo ý chí võ đạo khủng bố không kém chút nào so với đại trưởng lão Đại Diễn tông Lưu Mãnh xông thẳng lên trời cao, đem khí thế nhằm phía Hoàng cung đánh trở lại.

- Cửu phẩm Vương tọa? Mẹ nhà nó, Hoàng cung Đại Đường trừ lão già kia còn có loại cao thủ này. Thất sách, thất sách, cao như vậy giao phong, lão phu căn bản không nên trộn lẫn vào.

Bách Hiểu Đồng Tử nhảy cao hét lớn. Những người bên cạnh từng người từng người cũng có thần sắc ngưng trọng. Tam bang tứ phái sở dĩ cùng Hoàng thất liên hợp, không phải bởi vì thần phục Hoàng thất, mà vì bị Đại Diễn tông bức bách. Tam bang tứ phái phát triển đến bây giờ, nội tình càng thêm thâm hậu, đã bắt đầu không đem Đại Diễn tông để ở trong mắt, trước kia kim lệnh của Đại Diễn tông đã gây nhiều bất lợi, hiện tại hiệu lực đã giảm bớt đi nhiều. Hơn nữa Tông chủ Đại Diễn tông là hạng người dã tâm bừng bừng, tự nhiên không cho phép dưới trướng có thế lực không nghe lời tồn tại. Các loại dấu hiệu cho thấy, Đại Diễn tông đang chuẩn bị kế hoạch quét ngang thế lực khắp nơi, điều này làm cho tam bang tứ phái lo lắng, vì tự vệ, bọn họ không thể không liên hợp.

Ầm ầm, một đội nhân mã từ hoàng cung Đại Đường đi ra, đi đầu chính là loan giá của Hoàng đế Đại Đường Lý Chấn Viễn hiện nay. Tại phía sau loan giá của Lý Chấn Viễn lần lượt đứng tám vị thiếu niên trên người mặc hoa phục màu vàng óng, chính là tám vị Hoàng tử Đại Đường, chỉ là hiện tại trên mặt tám vị Hoàng tử đều rất ngưng trọng. Ở phía sau tám vị Hoàng tử, đi theo hơn mười tên thị vệ toàn thân được bao phủ ở bên trong Huyền Thiết trọng giáp. Nhìn không rõ diện mạo bọn họ, cả người bao quát mặt đều núp ở trong Huyền Thiết khải giáp, bọn họ bước tiến chỉnh tề, khí tức trên người lại cực kỳ không rõ.

- Ta nhổ vào! Tiên thiên cao thủ tạo thành vệ đội? Hoàng cung Đại Đường này muốn nghịch thiên rồi!

Bách Hiểu Đồng Tử có chút trợn mắt há hốc mồm. Đại biểu của Tam bang tứ phái cũng phải khiếp sợ cằm rớt hết cả xuống.

Nói đùa gì vậy, Tiên Thiên cao thủ, cho dù ở Đại Diễn tông cũng là nhân vật rất có địa vị. Tại trong tam bang tứ phái càng là nhân vật lớn cấp trưởng lão, ngoại trừ người cầm lái, mà ngay cả đương đại Bang chủ, Tông chủ cũng khó có thể ra lệnh cho bọn họ. Thế nhưng những người này tại Đại Đường lại bất đồng, Đại Đường không ngờ đem Tiên Thiên cao thủ cao ngạo huấn luyện thành quân đội, loại thủ đoạn này chỉ sợ chỉ có siêu cấp Hoàng triều mới làm được.

- Trong lầu có phải là đại trưởng lão Đại Diễn tông Lưu Mãnh tiền bối hay không? Trẫm chính là Đại Đường Nhân Hoàng Lý Chấn Viễn, mạo muội đến đây, có chuyện quan trọng muốn thương lượng.

Lý Chấn Viễn đứng ở trên loan giá màu vàng kim. Một thân Đế vương cẩm bào, cả người mặc dù không có khí phách võ đạo của Tiên Thiên cao thủ , nhưng có một loại đại khí ngang nhiên hướng lên trên. Đây là khí thế duy ngã độc tôn thuộc về Đế vương, không phải quân vương anh minh liền khó có thể nắm giữ.

- Đại Đường Nhân Hoàng? Chỉ là một Đế vương của Trung cấp Hoàng triều cũng dám tự xưng là Nhân Hoàng, khẩu khí thực sự lớn.

Thanh âm của Lưu Mãnh từ bên trong Trích Tinh lâu truyền đến, sau đó một đội nhân mã chen chúc đi ra. Hơn mười tên cao thủ Đại Diễn tông đồng thời phát ra khí thế, dĩ nhiên không kém chút nào so với vệ đội cao thủ Tiên Thiên phía sau Hoàng đế Đại Đường.

- Nhân Hoàng tên tuy nặng, nhưng Đại Đường ta sắp thăng cấp làm Cao cấp Hoàng triều, vị trí Nhân Hoàng cũng không phải không thể ngồi được. Ngược lại quý tông mang theo nhiều cao thủ như vậy đến đây, đã cản trở Hoàng triều Đại Đường ta thăng cấp đó?

Lý Chấn Viễn cao giọng nói. Không có chút nào bởi vì thực lực không đủ mà có chút áp lực.

- Là phải thì làm sao, không phải thì thế nào? Ở đây mặc dù là Đế đô, nhưng Trích Tinh lâu lại là sản nghiệp của Đại Diễn tông chúng ta, ngược lại là Đế vương Đại Đường mang theo nhiều cao thủ như vậy đến đây ngăn chặn đại môn, Lão phu ngược lại cũng muốn hỏi một câu, Hoàng đế Đại Đường, ngươi có phải muốn khiêu khích Đại Diễn tông chúng ta hay không?.

Đại trưởng lão lạnh giọng nói, khí thế của Cửu phẩm Vương tọa hướng về phía Lý Chấn Viễn mãnh liệt ép đến.

- Hừ!

Tại phía sau Lý Chấn Viễn xuất hiện một lão già mặc trang phục Hoàng tử, khí tức khó hiểu trên người không kém so với Lưu Mãnh. Hắn nhẹ nhàng hừ một tiếng, lập tức hóa giải khí tức mang theo sát ý do Lưu Mãnh ép đến.

- Ngươi là Cửu phẩm Võ vương vừa rồi? Không biết là Hoàng tử đời nào của Đại Đường, dĩ nhiên có tu vi như vậy?

Lưu Mãnh trầm giọng nói, ngạo khí trong giọng nói ngay khi người này xuất hiện đã hoàn toàn biến mất. Nói cho cùng, toàn bộ Thương Long đại lục vẫn là thực lực vi tôn, chỉ có đạt được thực lực, mới có thể thu được tôn kính xứng đáng.

- Lão phu là Lý Hoành, Đại Đường Hoàng tử đời thứ ba. Đại Đường đã không phải là Đại Đường năm đó, bất luận kẻ nào muốn nhào nặn đều phải tỉ mỉ suy nghĩ một chút.

Lão giả ngạo khí mười phần nói. Trong giọng nói đối với thực lực của Đại Đường tràn ngập tự tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.