Tam Thái Tử

Chương 793: Chương 793: Chặt đứt kiếp trước(2)




Sau đó, hắn mở mắt, trong hai mắt bắn ra uy nghiêm vô thượng.

- Bái kiến Thiên đế!

Vũ vương cùng một đám vương hầu đỉnh cao tiến tới hành lễ.

- Miễn lễ, các ngươi lui đi!

Giọng điệu của Lão tổ Đại Đường đã tràn ngập uy nghiêm.

- Dạ!

Mấy người mặc dù một bụng muốn nói, nhưng lại không dám phản bác, tất cả đều khom người lui ra.

Lão tổ Đại Đường không nhìn Vũ vương, cũng không nhìn Lý Lân còn đang đắm chìm trong ô quang. Hắn đưa mắt nhìn trời, hai tròng mắt cơ trí như nhìn thấu trời cao, trực tiếp xuyên vào trong biển mây vận mệnh kia. Tại giữa biển mây có một Thần tượng, là thần của chư vương Đại Đường. Theo Đại Đường càng ngày càng cường đại, thần tượng do lực số mệnh tạo thành này cũng đã cực kỳ chân thật. Mà trung tâm vô số thần tượng, một thân ảnh mơ hồ vô thượng ngồi trên vương tọa cao quý nhất. Bóng đen kia vẫn rất mơ hồ, dù xung quanh tràn ngập ánh sáng số mệnh, nhưng lại không cách nào chiếu sáng bóng đen trên vương tọa kia.

Lão tổ Đại Đường đột nhiên nhắm mắt lại, tại trong biển mây số mệnh huyễn hóa ra một thân ảnh cao ngất.

- Ta nên gọi là Phụ hoàng hay là Thiên đế Đại Tần?

Lão tổ Đại Đường phức tạp nói, lời của hắn càng làm người ta khó hiểu.

Bóng đen trên vương tọa không chút phản ứng, gióng như không phải thực thể, hoàn toàn không thể đáp lời lão tổ Đại Đường.

- Rất nhiều người đều cho rằng ta là Thiên đế chuyển thế, trước đó còn thành công thức tỉnh huyết mạch, kế thừa lực lượng khủng bố kia của Thiên đế. Nhưng chỉ có ta biết, ta không phải, tối thiểu không phải là Thiên đế đầy đủ!

Lão tổ Đại Đường trầm giọng nói.

Bóng đen kia dường như sinh ra một tia biến hóa, tuy không thể nhìn thấu, nhưng làm người ta cảm nhận được sinh khí nhàn nhạt.

Thấy bóng đen vẫn không mở miệng, lão tổ Đại Đường nói tiếp:

- Ta rốt cuộc là ai? Là linh hồn lưu lại do ngươi giả chết năm đó sao?

Trong bóng đen đột nhiên hiện lên chút ô quang, hai con người lăng nhiên từ trong bóng đen bừng mở ra. Một luồng ba động tinh thần mỏng manh nhưng cực kỳ chân thật từ trong bóng đen truyền tới, đây cũng là lần đầu tiên bóng đen chủ động phóng ra dao động tinh thần.

- Ta và ngươi vốn là một thể, cũng không phân chủ hay phụ. Lúc trước, sau khi ta thành lâp Đại Đường, mượn dùng số mệnh thành công đột phá Võ Tôn. Dưới cơ duyên xảo hợp mà khôi phục một bộ phận trí nhớ, cũng biết rõ về thiên địa đại kiếp. Nhưng lúc trước chưa tới thời cơ, thiên địa ở trạng thái suy yếu, ta không thể chém rụng trí nhớ thượng cổ. Đồng thời, vì hòa hoãn thế cục quanh thân, ta lợi dụng huyết mạch diễn sinh đại pháp mà diễn sinh ra ngươi, chém rụng trí nhớ cùng với một nửa bản nguyên, ẩn thân trong biển mây số mệnh này tiềm tu.

Dao động thần thức là vật chất vô hình, dù biết là do bóng đen trước mắt phát ra, nhưng không cách nào nghiêm cứu tìm tòi sự tồn tại của hắn, giống như hắn ở đây chỉ là ảo ảnh, người thì ở không gian khác mà truyền âm.

- Nói vậy, những ký ức thơ ấu kia của ta năm đó đều do người ngụy tạo ra!?

Lão tổ Đại Đường trầm giọng nói.

- Không sai, lúc trước ta thức tỉnh quá sớm, còn không đợi được biến cố phát sinh!

Bóng đen thần bí nói.

- Biến số mà ngươi nói chính là thanh niên dưới kia?

- Không sai, ở thời kỳ thượng cổ, chúng ta đã suy diễn được, mảnh thiên địa này phải hủy diệt mà trọng sinh, nhưng hi vọng trọng sinh không nằm trên những người chúng ta, mà là trên một người biến số. Dưới cơ duyên xảo hợp, ta biết được người mang biến số xuất hiện trong huyết mạch hậu nhân ta. Tự nhiên ta không thể vì thức tỉnh trí nhớ trước mà xuất hiện!

Lời của bóng đen thần bí truyền ra, tất sẽ khiến cho toàn bộ đại lục Thương Long chấn động.

- Nếu biến số đã sinh ra, phần ký ức này của ngươi có thể trở lại bản thể hay không?

Lão tổ Đại Đường nói.

- Đừng gấp, đường trở về đã mở ra, dù ai cũng không ngăn cản được Thiên đế Đại Tần trở lại!

Dao động thần bí vô cùng kiên định trả lời.

Lão tổ Đại Đường ngưng trọng nhìn bóng đen mơ hồ, cuối cùng thở dài rời đi.

Phía dưới, trên đỉnh đầu Lý Lân cũng xuất hiện một cơn lốc xoáy thời không màu lam, vậy mà Lý Lân cũng mở trí ký ức thượng cổ.

- Trung vực mở ra rồi sao? Để ta tới nhìn rõ kiếp trước của biến số rốt cuộc là ai?

Lão tổ Đại Đường nói.

Trên Tháp nhỏ màu đen, ô quang chớp động, năng lượng không ngừng nghỉ dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Lý Lân, nhưng lại không dừng trong cơ thể hắn. Lý Lân giống như một cái động không đáy, điên cuồng cắn nuốt năng lượng màu đen không ngưng nghỉ này.

Lốc xoáy thời không mở rộng, hóa thành cánh cửa thời không. Ngay tại lúc cánh cửa thời không sắp mở ra, một đạo kiếm quang hiện lên, cánh cửa thời không cổ xưa liền ầm ầm vỡ nát. Cửa thời không cùng lốc xoáy thời không đồng thời hỏng mất, mạnh mẽ cắt đứt Lý Lân thức tỉnh ký ức.

Lý Lân mở to mắt, trong hai mắt lộ ra tiếc hận khó dấu.

- Lão tổ! Vì sao ta không thể thức tỉnh ký ức thượng cổ!?

Lý Lân hỏi, cắn nuốt nhiều năng lượng màu đen như vậy, khí tức trên thân Lý Lân lại không chút biến hóa, tình hình như thế có chút quỷ dị.

Lão tổ Đại Đường yên lặng nhìn hắn, một lúc lâu mới nói:

- Kiếp trước của ngươi, nếu không phải là quá khủng bố thì cũng có một người vô cùng cường đại mạnh mẽ xóa đi kiếp trước của ngươi!

Lời của lão tổ Đại Đường làm Lý Lân chấn động, trách không được, khi hắn đột phá Thần cấp, một chút cảm giác thức tỉnh ký ức kiếp trước cũng không có. Hiện tại cũng giống như lần mở ra trí nhớ kiếp trước.

- Là ai làm, rốt cuộc thì kiếp trước của ta là ai?

Lý Lân tự hỏi lòng, nhưng khó mà tìm được đáp án chân chính.

- Lý Lân, cần gì quấn quýt chuyện ngươi lúc trước là ai, bằng vào cố gắng của mình để tăng lên thực không phải rất tốt sao!

Lão tổ Đại Đường nói.

Lý Lân nhìn khuôn mặt trẻ trung của hắn, thật khó mà liên hệ với bộ dáng lão nhân hiền lành trước kia.

- Lão tổ, ngươi đã thức tỉnh ký ức kiếp trước, là Thiên đế Đại Tần chuyển thế sao?

Lý Lân nhìn bộ dáng uy nghiêm khó nói thành lời kia, cũng đã đoán được thân phận của hắn. Nhưng hắn vẫn hỏi, dù sao, lúc trước lão tổ cũng có kiên trì như hắn.

- Xem như thế đi!

Lão tổ Đại Đường sâu kín thở dài, thần sắc khó hiểu nói.

Lý Lân nhướng mày, cảm giác có gì đó không ổn, nhưng hắn cũng không nói gì thêm. Dù sao, khí tức trên người đối phương làm cho hắn ngước nhìn, ngoài hâm mộ, Lý Lân đúng là không thể làm được khác.

- Lão tổ, huyết mạch Đại Tần của ta chưa được mở ra, quả thật cũng là mất đi cơ hội một bước lên trời!

Lý Lân tự giễu nói.

- Không, huyết mạch của ngươi đã mở ra, nhưng lực huyết mạch mà ngươi kế thừa hoàn toàn khác với người khác. Lực lượng huyết mạch của ngươi không chuyển thành thực lực, mà trở thành tiềm lực khổng lồ như biển, chờ ngươi tự khám phá!

Lão tổ Đại Đường ngưng trọng nói. Trong hai mắt uy nghiêm kia thậm chí còn lộ vẻ hâm mộ.

- Tiềm lực?

Lý Lân vận chuyển chân khí, ngoài việc chân khí vận hành càng thêm thông thuận thì Lý Lân cũng không cảm giác có gì hữu dụng.

- Lý Lân, không cần để ý tới kiếp trước của ngươi, có tiềm lực khổng lồ, nhân sinh của ngươi sẽ vượt xa ta, vượt xa Thiên đế Đại Tần!

Lão tổ Đại Đường nói.

Lý Lân nghiêm túc gật đầu, hắn cảm giác được máu trong cơ thể đang sôi trào, hận không thể lập tức bế quan khổ tu, phóng ra tiềm năng khổng lồ trong cơ thể. Nhưng lý trí nói cho hắn biết, hiện tại không thích hợp bế quan. Đến cảnh giới hiện tại, lực thời không chảy xuôi, một lần bế quan sẽ không có khái niệm thời gian. Thiên địa đại kiếp sẽ tiến tới trong vòng một năm nữa, Lý Lân muốn dùng trạng thái cao nhất để nghênh đón. Đồng thời, hắn cũng đã không còn lẻ loi một mình, hắn phải phụ trách sinh mệnh của từng nữ nhân, bằng hữu và thủ hạ của mình.

Lão tổ Đại Đường, hiện tại đã trở thành Thiên Đế Đại Tần, sau khi thức tỉnh trí nhớ thượng cổ ở kiếp trước có được hiểu biết bao la vạn trượng, chỉ tùy tiện chỉ điểm cũng khiến cho Lý Lân nhận được lợi ích không nhỏ.

Đối với Lý Lân, Thiên Đế Đại Tần xuất hiện sự kiên nhẫn siêu việt, hai người một truyền thụ, một lắng nghe. Nhưng cũng không có biểu hiện ra cái gọi là người truyền đạo miệng phun hoa sen, mê hoặc chúng nhân, tất cả đều cực kỳ bình thường. Nhưng Lý Lân lại biết, những đạo lý nhìn như bình thường này mới là mấu chốt nhất trên con đường tu luyện. Đại đạo chí giản, những lời này Lý Lân từ trên người Thiên Đế Đại Tần đã hoàn toàn nhìn rõ.

Ngày thứ mười, trên người Lý Lân đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí thế kinh khủng, cảnh giới linh hồn đột phá bức tường cản trở, vô cùng cường thế đột phá vào Thần cấp hậu kỳ. Trong thời gian ngắn ngủi như thế Lý Lân đã đột phá Thần cấp hậu kỳ, tốc độ này đủ để xưng là yêu nghiệt.

- Còn lại chính ngươi phải tự tìm hiểu rồi, vả lại ngươi nhớ kỹ, cái gọi là Thánh nhân, đầu tiên cũng là một con người.

Thiên Đế trầm giọng nói.

Lý Lân chỗ hiểu chỗ không, gật đầu. Hắn đem những gì Thiên Đế truyền thụ trong mười ngày này đều ghi nhớ trong tâm. Những thứ này là căn cơ để hắn dựa vào nếu muốn lột xác đến cảnh giới cao hơn..

- Ngươi tu luyện Thần Ma bí quyết, cái này trẫm cũng có hai cuốn, chỉ không biết ngươi có thể dùng đến được không.

Nói xong, Thiên Đế Đại Tần đem hai cuốn Thần Ma bí quyết truyền vào thần thức hải của Lý Lân.

Lý Lân thần sắc mừng rỡ, thần hồn trong nháy mắt đắm chìm vào đó, một lúc lâu sau mới mở to mắt, trong hai tròng mắt tràn đầy tinh quang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.