Tam Thái Tử

Chương 944: Chương 944: Chí tôn đại chiến.




- Đi vào sâu trong đại sơn! Lý Lân lớn tiếng nói.

La Đức tất nhiên không dám cãi lại, nàng ta cảm nhận được trong hơi thở ngưng trọng trong không khí.

Lý Lân ầm ầm bay lên, ký hiệu rậm rạp trên người bùng nổ, quyền trượng màu vàng khắc vào hư không, một đạo truyền tống trận cực lớn xuất hiện trên mặt đất của sơn thôn.

Oa!

Lý Lân phun ra một ngụm độc huyết, cả người lảo đảo rơi xuống trong thôn, sau đó được La Đức tóm lấy, nhanh chóng tiến sâu vào trong đại sơn.

Hai người mới vừa đi không lâu, một thanh âm hổn hển xuất hiện ở sơn thôn.

- Không gian chi lực, hỗn độn kịch độc! Vô liêm sỉ, Tư Kha Đạt lại trốn ở chỗ này! Sa Thông Thiên phẫn nộ rít gào, đáng tiếc hắn đã tới chậm một bước, Lý Lân đã chạy thoát.

Xem truyền tống trận trên mặt đất, Sa Thông Thiên khắc theo nét vẽ, chuẩn bị diễn hóa ra con đường mà Lý Lân đã đi, nhất định phải tìm ra.

Nhưng vào lúc này, vù vù!

Một đạo thân ảnh xuất hiện, nhìn thấy Sa Thông Thiên đang khắc lại ký hiệu, lớn tiếng nói: - Sa tộc trưởng, ngươi có biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì không?

Người vừa tới mặc một bộ quần áo dài màu đỏ, bên trên dầy đặc thần văn, chính là cường giả mạnh nhất của Giáo đình Quang Minh đã đến.

- Thì ra là Liệt Diễm giáo hoàng, vừa nãy xuất hiện tình huống dị thường, ta cũng vừa mới chạy tới. Sa Thông Thiên thần sắc biến đổi, ngay sau đó khôi phục lại bình thường.

- Ta cảm nhận được có khí tức của Chúa tể Ám Dạ, cố ý chạy tới để tra xét. Không sai, quả thật có khí tức của cao giai Hấp Huyết quỷ, nhưng nếu nói là Chúa tể Ám Dạ thì lại có chút không đúng. Liệt Diễm giáo hoàng trầm giọng nói.

- Có phải người của gia tộc La Đức hay không? Dù sao gia tộc La Đức lớn như thế, Chúa tể U Minh cũng không thể lập tức giết sạch. Sa Thông Thiên cười bồi nói.

- Điều này cũng có khả năng, Thông Thiên huynh đệ là cường hào của địa vực Tây Bắc này, hiện tại Chúa tể U Minh khí thế bức nhân, đây là cơ hội tốt để liên thủ kháng địch. Không biết Thông Thiên huynh đệ có bằng lòng kết minh hữu với Giáo đình Quang Minh để đối kháng U Minh nhất mạch hay không? Liệt Diễm giáo hoàng lớn tiếng nói.

- Khặc khặc, đối phó bọn ta? Chỉ sợ các ngươi còn không có bản lĩnh này! Một đạo thanh âm âm trầm vang lên.

Liệt Diễm giáo hoàng xoay người, trên mặt lộ ra thần sắc ngưng trọng.

- U Minh tộc tiểu bối, không cần giấu đầu lòi đuôi, đi ra đây cho bản hoàng. Liệt Diễm giáo hoàng giận dữ, không nghĩ tới ở khu vực ảnh hưởng của Giáo đình Quang Minh lại có cường giả U Minh tộc hoạt động. Điều này khiến cho sát khí trong lòng hắn dâng lên.

- Khặc khặc! Đi ra thì có làm sao, Liệt Diễm giáo hoàng, chúng ta lại gặp mặt. Hai gã cường giả U Minh tộc từ trong hư không bước ra, nhìn về phía Liệt Diễm giáo hoàng, thần sắc tràn đầy vẻ châm chọc.

- Xích Luyện Quỷ Vương, Tà Họa Quỷ Vương, không nghĩ tới dĩ nhiên lại là hai người các ngươi. Liệt Diễm giáo hoàng thần sắc khó coi. Đối với hai vị Quỷ Vương hắn hiểu rất rõ, nhất là Tà Hỏa Quỷ Vương, trong toàn bộ giáo đình cũng chỉ có mấy người có thể đối kháng được.

- Liệt Diễm giáo hoàng, gặp chúng ta là bất hạnh của ngươi. Đi chết đi, bản vương còn chưa bao giờ được giết cường giả cấp Giáo Hoàng của Giáo đình. Xích Luyện Quỷ Vương tự tin nói.

- Chỉ dựa vào ngươi còn chưa đủ tư cách! Liệt Diễm giáo hoàng cười lạnh nói. Xích Luyện Quỷ Vương mặc dù nửa thân thể tiến vào cấp Chí Tôn đỉnh phong, nhưng dù sao cũng không phải cường giả cấp Chí Tôn chân chính. Trái lại, Liệt Diễm giáo hoàng chính là cường giả cấp Chí Tôn đỉnh phong. Tuy rằng cảnh giới chênh lệch cực nhỏ, nhưng thực lực chênh lệch lại không nhỏ.

- Vô liêm sỉ! Xích Luyện Quỷ Vương tức giận mắng, nhưng lại không thể không thừa nhận đơn đả độc đấu hắn không phải đối thủ của Liệt Diễm giáo hoàng.

- Để cho ta! Tà Họa Quỷ Vương bắt đầu, đột nhiên đưa tay lên, trước người xuất hiện một đoàn mực đen.

- Sẽ một bức giáo hoàng điệp huyết đồ! Tà Họa Quỷ Vương bình tĩnh nói, trong tay đột nhiên xuất hiện một cái lớn bút, nhẹ nhàng vung lên một đầu bút lông hóa thành phong mang sắc bén ngập trời chém về phía Liệt Diễm giáo hoàng.

Liệt Diễm giáo hoàng cười lạnh, đột nhiên tiến lên trước một bước, chân hỏa hừng hực hóa thành ác điểu va chạm với phong mang ngập trời.

Một tiếng ầm vang, Hỏa Điểu gào thét, đầu bút lông bị chặn đứng.

Tà Họa Quỷ Vương đứng yên tại chỗ, đầu bút lông ở trong tay càng lúc càng nhanh, sát khí dày đặc hóa thành lôi đình gió lốc, cuồn cuộn cuốn về phía Liệt Diễm giáo hoàng.

- Ta đến! Xích Luyện Quỷ Vương đột nhiên nhúng tay vào, phun ra một dải màu đỏ. Đây là dùng lực lượng U Minh bản nguyên luyện chế mà thành, bên trong dung hợp hỗn độn kịch độc, một khi dính phải, không chết cũng trọng thương, thập phần bá đạo.

- Liệt Diễm giáo hoàng, ta tới giúp ngươi! Sa Thông Thiên vẫn ở bên cạnh quan chiến đột nhiên nhúng tay vào, đánh ra từng đạo gió lốc cát vàng, hai người liên thủ, thế cục lập tức trở nên ngang nhau.

- Đáng chết! Xích Luyện Quỷ Vương hung tợn nhìn Sa Thông Thiên, cuối cùng quỷ khiếu một tiếng.

- Lần này coi như là ngươi may mắn, chúng ta đi!

Tà Họa Quỷ Vương quét ngang một bút, mực đen hóa thành một tấm màn đen che trời muốn cuốn lấy hai người Liệt Diễm giáo hoàng.

Liệt Diễm giáo hoàng đánh ra hỏa diễm thần long, oanh phá tấm màn đen, Sa Thông Thiên cũng hóa thành cát vàng đầy trời, xé rách tấm màn đen.

- Để cho bọn họ chạy thoát rồi! Liệt Diễm giáo hoàng sắc mặt âm trầm. Một trận chiến này nếu không có Sa Thông Thiên tham dự, hắn tất nhiên sẽ phải chịu đau khổ, thậm chí có nguy cơ vẫn lạc tại nơi này.

- Không nghĩ tới cường giả Quỷ Vương cấp của U Minh tộc sẽ xuất hiện ở chỗ này. Sa Thông Thiên cũng đầy cảm khái.

- Thông Thiên huynh đệ, đối với đề nghị của ta ngươi thấy sao? Liệt Diễm giáo hoàng trầm giọng nói.

- Hiện tại ta đã không có sự lựa chọn, ta nguyện ý hợp tác với Giáo đình Quang Minh, cùng nhau đối kháng với sự xâm lấn của U Minh tộc. Sa Thông Thiên cảm khái nói.

- Thật tốt quá, có Thông Thiên huynh đệ gia nhập, chiến tuyến phản U Minh của chúng ta lại càng thêm cường đại. Liệt Diễm giáo hoàng mừng rỡ, dường như muốn cảm tạ cường giả U Minh tộc, nếu không có bọn hắn thì Sa Thông Thiên sao có thể dễ dàng đáp ứng như vậy.

Không ngờ cách nơi đây ngoài trăm dặm, Xích Luyện Quỷ Vương trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị.

- Hiện tại Sa Thông Thiên đã lấy được sự tín nhiệm của Liệt Diễm giáo hoàng, dùng thực lực của hắn sẽ có thể tiếp xúc với bí mật của Giáo đình Quang Minh. Cái gai này cài vào rất tốt, đến lúc đó nhất định sẽ khiến cho Quang Minh tộc chịu đau khổ. Xích Luyện Quỷ Vương tràn đầy tin tưởng, dường như chuyện tương lai đã nắm trong lòng bàn tay.

- Không cần tự đại, bên trong Giáo đình Quang Minh có thứ mà ngay cả chúa tể đều phải kiêng kị. Một tên Chí Tôn hậu kỳ chưa chắc đã có thể được việc. Tà Họa Quỷ Vương nói.

- Làm sao có thể, ta cảm thấy chúa tể đại nhân đã quá cẩn thận rồi, trên thế giới này làm sao có thể có người còn mạnh hơn chúa tể được? Xích Luyện Quỷ Vương trầm giọng nói.

- Rất nhiều chuyện không hiện ra không có nghĩa là không có. Chúa tể yêu cầu trước tiên tìm hiểu rõ con bài chưa lật của Giáo đình Quang Minh, không thể mù quáng động thủ. Tà Họa Quỷ Vương nói.

Xích Luyện Quỷ Vương gật gật đầu, nói: - Sa Thông Thiên đã bị chúng ta nắm giữ, chỉ có một rắc rối duy nhất chính là hắn xử lý dấu vết không sạch sẽ, để cho thiếu tộc trưởng của gia tộc La Căn chạy thoát. Đó là một thật lớn tai hoạ ngầm, một khi xuất hiện, sẽ mang đến phiền toái cực lớn, thậm chí có khả năng làm cho sự bố trí của chúng ta trở thành công cốc.

- Ta đã báo lên chúa tể, tin rằng không lâu sau sẽ có chỉ thị của chúa tể truyền đến, chúng ta chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Tà Họa Quỷ Vương cũng không lo lắng. Sa Thông Thiên chỉ là một trong số những quân cờ của bọn hắn, mặc dù thất bại cũng chỉ là lãng phí chút tâm huyết mà thôi, còn không đủ trình độ để phá hỏng tất cả.

Sâu trong đại sơn, La Đức đang phi hành cực nhanh. Lúc này Lý Lân đã hôn mê, tất cả đều cần nàng quyết định.

Cũng không biết đã bay bao lâu, phía trước xuất hiện một hẻm núi cực lớn, La Đức cảm thấy đã có thể dừng lại. Nhưng vào lúc này, một cỗ cảm giác cực kỳ quen thuộc quanh quẩn trong lòng.

- Hẻm núi này? Chỗ này? Ta cảm thấy rất quen thuộc! La Đức mày nhăn lại, lựa chọn một chỗ thích hợp cho việc sinh tồn, đặt sơn thôn hạ xuống. Đồng thời giải trừ huyết khí đang bao phủ sơn thôn, người trong thôn rất nhanh đã tỉnh lại.

- Trời ạ, nơi này là chỗ nào? Trần Đại Đao kinh ngạc nhìn hoàn cảnh lạ lẫm chung quanh. Ngay sau đó hắn lập tức nhớ tới thê nhi còn đang ở trong nhà, lảo đảo xông ra ngoài.

Lão Ngưu và Tiểu Tam cũng kịp phản ứng, vô cùng lo lắng tiến đến.

- Triệu tiên sinh! Trần Đại Đao thân hình chấn động, ở cửa phòng hắn nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của Lý Lân, lúc này Lý Lân ngã xuống đất, trước người có máu, trên mặt thoạt nhìn vô cùng trắng bệch.

- Tiên sinh, tiên sinh, ngươi làm sao vậy? Đại Sơn và Hoắc Sâm cũng đã chạy tới, nhìn Lý Lân, vẻ mặt lo lắng.

Trần Đại Đao kiểm tra thoáng qua, lập tức nhẹ nhàng thở ra, nói: - Tiên sinh còn sống, hai người các ngươi chiếu cố cho tốt. Sau đó đi nhanh tiến vào trong sân.

- Phu quân? Thanh âm ôn nhu vang lên, gánh nặng trong lòng Trần Đại Đao liền được giải khai, nhịn không được muốn khóc to lên. Trời cao chiếu cố, thê tử của hắn không gặp bất trắc gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.