Tam Thái Tử

Chương 390: Chương 390: Cơ hội (2)




Lý Lân có ý đem ý thức tập trung vào trong mảng tiểu vũ trụ này, nhưng một lực lượng không rõ làm hắn sinh ra một cảm giác bài xích, nhưng cảm tri cẩn thận lại không thể nào phát hiện nguồn gốc của cảm giác bài xích này. Cuối cùng Lý Lân chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ cuộc. Thần thức rời khỏi đan điền, đi theo Nhâm mạch hướng về phía trước, tiến vào tử phủ, đến thức hải nơi của thần hồn.

Nơi này một mảnh trắng xóa, giống như chưa từng được mở mang. Thần thức của Lý Lân phóng đến lớn nhất cũng khó có thể dò xét tất cả, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ rời khỏi.

- Cỗ thi thể này lai lịch cực lớn, rất có thể là một đại nhân vật nào đó cố ý để lại nơi này. Chết tiệt, lại không thể nói cho người khác biết.

Lý Lân cảm thấy một cảm giác bị trúng kế, nhưng hắn lại không thể nào thoát khỏi.

- Cũng may không ai biết, trước khi bản vương có thực lực, chỉ có thể tiếp tục phong ấn ngươi lại.

Lý Lân trầm ngâm một lúc, vẫn là quyết định tạm thời đặt trở lại vào trong thạch quan. Dù sao đây cũng là một cỗ thần thi, trước khi làm rõ bí mật vẫn là không nên khinh thường.

Ngoài nữ thi thần bí này, hai cỗ đồng giáp thi còn lại thì không có gì đáng nghiên cứu. Vốn định đem chúng cùng nữ thi thần bí đưa vào không gian Lục Mang Tinh, nhưng nghĩ đến hai cỗ đồng giáp thi này thực lực không tầm thường, bùa trấn thi kia chưa chắc có thể phong ấn chúng lâu.

- Xem ra còn phải tìm biện pháp giải quyết hiểm họa này mới được.

Lý Lân cảm thấy rất bất đắc dĩ. Truyền thừa thần phù phong ấn tất nhiên có thuật phong ấn cao cấp hơn, đáng tiếc Lý Lân chỉ hiểu được một chút, chỉ biết một ít thuật phong ấn đơn giản nhất, tạm thời e rằng không có tác dụng mấy.

- Điện hạ, Ngụy Duyên cầu kiến.

Âm thanh của Ngụy Duyên truyền đến. Lý Lân cau mày, thu hai cỗ hắc quan lại. Thần thức đảo qua liền nhìn thấy năm người đám Ngụy Duyên có chút đứng ngồi không yên chờ đợi bên ngoài.

- Vào đi!

Sau khi năm người tiến vào, rõ ràng có chút câu nệ, ngẫm lại thì cũng có thể hiểu được, trong mấy người thực lực cao nhất là Mạc Phi Linh, cũng chẳng qua là Tứ phẩm Vương Tọa điên phong, Ngô Nhân Địch, Trương Thiên Lôi vẫn chỉ là Cửu phẩm Võ Tông điên phong, khoảng cách đột phá Tiên Thiên vẫn còn kém xa.

- Có chuyện gì cứ nói đi! Các ngươi đều là bạn của bản vương, không cần câu nệ gì cả.

Lý Lân cười cười, tiếp đón mọi người ngồi xuống.

- Điện hạ, mấy người chúng ta đến đây quấy rầy cũng là bất đắc dĩ. Chu trường sử thủ đoạn quá mức dữ dội rồi. Miễn cưỡng chiêu mộ tất cả cao thủ thế gia Vương Tọa đến báo danh, toàn bộ thế gia trong Hắc Thủy vương thành đều cực kì mâu thuẫn, thậm chí còn có mấy gia tộc có thực lực chuẫn bị rút lui khỏi Hắc Thủy vương thành. Điện hạ người xem có thể tuần tự tiến hành hay không, với thực lực của Hán Vương phủ chúng ta tất nhiên có thể dung thủ đoạn ôn hòa hơn để thu phục các đại gia tộc.

Ngụy Duyên thần sắc thoáng không yên nói.

- Các ngươi cũng là ý này?

Lý Lân cũng không trực tiếp mở miệng, chỉ bình tĩnh nhìn về phía bốn người còn lại.

Mạc Phi Linh há hốc miệng, cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ gật đầu, họ vẫn là người có máu có thịt, đối với thân nhân cùng huyết mạch vẫn là không thể nào hoàn toàn vứt bỏ được.

- Điện hạ, mấy người chúng ta cũng không còn cách nào, các lão gia trong gia tộc mỗi ngày khóc lóc kể lể, chúng ta cũng không thể xem như không thấy.

Mạnh Như Tùng cười khổ nói. Hắn bình thường dứt khoát nhất khi đối diện với nước mắt của các lão phụ cũng chỉ có một con đường bại lui.

Lý Lân gật gật đầu, thần sắc trở nên có chút nghiêm trọng nói:

- Mấy người các ngươi là tâm phúc của bản vương, dựa theo tình lý, bản vương không nên cự tuyệt. Nhưng có một điểm bản vương vẫn phải nói, tầm mắt của các ngươi vẫn đang cục hạn trong Hắc Thủy vương thành. Trong tương lai không xa, Hán Vương phủ chúng ta sẽ lao ra khỏi Hắc Thủy vương thành, tạo ra thế lực lớn mạnh hơn. Các ngươi cho rằng cử động của Hán Vương phủ là nhằm vào các đại thế gia sao? Vốn không phải, một chút thực lực của bọn họ, bản vương căn bản không để mắt tới. Nhưng mặc kệ không quản sớm muộn chỉ thành mối họa, bây giờ dung hợp vào mới có thể giúp các đại gia tộc có được tân sinh. Đối với điểm này, các ngươi phải cân nhắc kĩ lưỡng.

Đối với lời của Lý Lân, đám người Ngụy Duyên rơi vào trầm tư, với tình huống trước mắt cũa Hán Vương phủ mà nói, sau này thật sự có khả năng trở thành đại thế lực một phương. Nếu gia tộc sau lưng họ dung nhập vào Hán vương phủ, một khi Hán Vương phủ phát đạt lên, gia tộc gia nhập vào kém cỏi nhất cũng sẽ không tệ hơn trước đó được. Nhưng thế gia không giống tông phái, thành viên thế gia huyết mạch liên hệ cực kỳ chặt chẽ, tất cả nỗ lực đều vì sự lớn mạnh của gia tộc. Nếu lần này các đại gia tộc nhập vào Hán vương phủ, cho dung tương lai cường thịnh hơn, cũng chỉ có thể phụ thuộc Hán vương phủ, vĩnh viễn chỉ có thể là thần tử. Điều này khiến những lão đầu tử thế gia vốn quen làm thổ hoàng đế không chấp nhận thần phục. Trong mắt họ, gia tộc của họ đạt được cơ ngộ cũng có thể quật khởi, vì tự do cho dù bỏ đi một nửa thủ cũng không tiếc.

- Mấy người các ngươi đều là người bản vương tín nhiệm, nếu đã có thể khiến các ngươi khó xử thế này tiến đến, chứng minh gia tộc sau lưng các ngươi là vô cùng không muốn gia nhập Hán Vương phủ. Bản vương có thể hạ lệnh cho Chu Thắng Nam, một khi mệnh lệnh này của bản vương được ban ra, gia tộc các ngươi sau này gặp phải chuyện gì Hán Vương phủ cũng sẽ không nhúng tay vào. Điểm này các ngươi phải hiểu rõ.

Lý Lân bất đắc dĩ thở dài, hắn không hề hoài nghi long trung thành của mấy người này với mình, nhưng gia tộc lịch lai cũng là thế lực cực kì khó chơi. Lý Lân nếu đã biết rõ lợi hại, tất nhiên không dễ dàng mở lỗ hổng này.

- Điện hạ, ý của người là?

Mạc Phi Linh mở miệng nói.

- Các ngươi cho rằng tứ đại thế lực thật sự bị hủy diệt toàn bộ sao? Tam Đại Hoàng Triều và Đại Diễn Tông sẽ dễ dàng bỏ qua lợi ích của Hắc Thủy vương thành sao? Hiện tại bọn chúng không hành động, không phải vì sợ hãi thực lực Hán vương phủ chúng ta, mà là vì Hắc Thủy vương thành trước mắt vẫn còn nhân tố chưa xác định. Một khi những vấn đề này được giải quyết, Hán vương phủ sẽ nghênh đón thời khắc gian nan nhất. Các ngươi tưởng gia tộc sau lưng các ngươi có thể may mắn thoát khỏi đại chiến Hoàng cấp sao? Không có sự che chở của Hán vương phủ, gia tộc các ngươi rất có thể bị thanh trừ trước khi đại chiến bùng nổ. Đạo lý ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi thì ai ai cũng biết, nhưng ngư ông không phải ai cũng có thể làm được. Không có thực lực chỉ có thể trở thành vật hi sinh, chẳng lẽ các ngươi quên chuyện cao thủ Hoàng cấp làm loạn Hắc Thủy vương thành rồi sao?

Lý Lân trầm giọng nói.

Mấy người sắc mặt thay đổi, không phải họ không lường được những chuyện này, chỉ là họ chưa từng dám nghĩ theo phương diện này. Vấn đề Hắc Thủy vương thành không ổn định không phải là nhân tố Hán Vương phủ không ổn định sao? Viện quân mà tứ đạo thế lực phái đến Hắc Thủy Hoàng Thành mỗi đội đều có thực lực vô cùng cường hãn. Hán Vương phủ muốn nhất chi độc đại cũng không dễ dàng. Một khi đại chiến bùng nổ, đó chính là chiến tranh sinh tử tồn vong.

- Mấy người các ngươi vẫn là trở về suy nghĩ kĩ lưỡng, nếu vẫn kiên trì ý kiến của mình, lúc nào cũng có thể đến tìm bản vương.

Lý Lân khẽ cười nói, rồi sau đó tiễn mấy người ra về.

Một lúc sau, Triệu Ngọc Oánh lượn lờ mà đến. Trên khuôn mặt đẹp lộ một chút vẻ trêu tức:

- Xem ra mấy người bọn họ thật sự rất được người coi trọng, không ngờ người lại sử dụng kế hoãn binh.

Lý Lân lắc đầu, trên mặt có thêm phần bất đắc dĩ, nói:

- Ai lại có thể thật sự cắt đứt sự ràng buộc của thân tình huyết mạch, hy vọng mấy người họ có thể hiểu được khổ tâm của bản vương.

- Bằng Hán Vương phủ hiện tại quả thật có thực lực chiếm cứ một phương, nhưng muốn ở Hắc Thủy vương thành nhất chi độc đại đâu phải dễ dàng. Tứ đại thế lực sẽ không ngồi không, sự xuất hiện đột ngột của chiến đội Thần Ma càng là nhân tố bất ổn định lớn nhất. Còn có một điểm quan trọng nhất, trong không gian Diễn Thiên Tông thượng cổ còn có không ít cao thủ Võ Hoàng hãm sâu trong đó. Đại trận phong thủy của long mạch thiên sư chính là đối ngoại không đối nội. Nhiều cao thủ Hoàng cấp như vậy đâu có dễ dàng ngã xuống. Bây giờ chưa xuất hiện, e rằng là bị thứ gì hấp dẫn rồi. Đó là nhân tố bất ổn định lớn nhất Hắc Thủy vương thành, người nhất định phải chuẩn bị tương tự.

Triệu Ngọc Oánh thần sắc nghiêm trọng nói.

- Yên tâm đi, việc này bản vương sớm đã cân nhắc.

Lý Lân gật gật đầu. Khuếch trương Hán Vương phủ chính là để ứng phó nguy cơ tiềm năng này, với tình huống trước mắt mà nói, cách thức gia tăng thực lực nhanh nhất chính là binh trận. Mười vạn sĩ tốt bình thường có thể phát huy thực lực Tam phẩm Võ Hoàng điên phong, vậy nếu đội ngũ được tạo thành bởi mười vạn cao thủ Tiên Thiên thì sao? Cách nghĩ này thoạt nghe là điên cuồng, nhưng thật ra cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng. Nơi này dù sao cũng là Hắc Thủy vương thành, một khi tình huống nội bộ tiết lộ ra ngoài, toàn bộ cao thủ Tiên Thiên trong đại lục đều sẽ hội tụ về nơi này, cao thủ tông phái không nói, cao thủ tản tu là có thể chiêu mộ được.

- Có người đến rồi, là một cao thủ!

Triệu Ngọc Oánh đáng cười tủm tỉm đột ngột biến sắc, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phương xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.