Tam Thái Tử

Chương 254: Chương 254: Cự long thần thánh (2)




- Hừ! Chi bằng chúng ta giao thủ ngay bây giờ đi. Bản tọa còn sợ tên oắt con vắt mũi chưa sạch nhà ngươi ư!

Đại Địa Bạo Long vương nói với vẻ mặt khinh thường.

- Ngươi nói ai là oát con! Ngươi muốn chết!

Long thái tử như mèo bị giẫm phải đuôi, khí thế cả người phát ra, tràn đầy ác ý nhắm tới Đại Địa Bạo Long vương.

- Rống….! Đến đây! Hãy để bản tọa dạy dỗ cái tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng nhà ngươi!

Đại Địa Bạo Long vương cũng hét lớn một tiếng, rung áo bào mãng văn trên tay lên, trên cánh tay phủ kín long lân màu xám.

- Dừng tay!

Vương Nữ quát lên, một đôi ngọc chưởng nhanh như tia chớp đánh xuống đầu Long thái tử và Đại Địa Bạo Long vương.

Một tiếng ầm vang lên, toàn bộ Long cốc đều rung lên dữ dội. Tất cả linh thú cao giai chú ý tới nơi này theo bản năng đều cảm thấy toàn thân phát lạnh. Vương Nữ đại nhân thật sự quá hung tàn, đây chính là Vương thú cao nhất của Hắc Thủy Tùng Lâm, lại bị đánh mạnh như vậy. Ở trước mặt Vương Nữ xuất hiện một hố to sâu tới trăm mét, Đại Địa Bạo Long vương và Long thái tử nhếch nhác gục dưới hố. Đầu vốn núi đập cũng chẳng có vấn đề kia đã u lên một cục to.

- Vương tỷ….!

Long thái tử tủi thân hô lên.

- Đủ rồi! Lần này không phải để hai người các ngươi hồ nháo. Chuyện Thánh Long Vương là do ai kế thừa, bản tọa không có tâm tư hỏi. Lần này có một tên loài người đã tiến vào Thánh Long động, uy hiếp đến nền móng Long tộc chúng ta. Hai người các ngươi phải liên kết mở phong ấn ra,

Vương Nữ trầm giọng nói.

- Con người? Chẳng lẽ là lão già loài người kia vào được rồi?

Đại Địa Bạo Long vương biến đổi sắc mặt, bất chấp chuyện kèn cựa với Long thái tử mà nhanh chóng nhảy ra khỏi hố, đi tới trước mặt Vương Nữ.

- Không phải, là một tên người do tiểu tử Ngao Kim dẫn vào. Không ngờ hắn thậm chí có thể đột phá được cả phong ấn mà phụ hoàng bày ra. Giờ hắn đã tiến vào trong Thánh Long động rồi.

Tiếp theo Vương Nữ đem chuyện trứng rồng thần bí trong động Thánh Long nói cho Đại Địa Bạo Long vương.

Sắc mặt Đại Địa Bạo Long vương âm sầm, nhìn Long thái tử đang xụ mặt không nói lời nào một cái, sau đó lại quay sang nhìn Vương Nữ đang nhìn y với ánh mắt đầy chờ mong.

- Ta có thể đồng ý mở phong ấn với Ngao Kim, nhưng có một điều kiện, tên con người đó hãy giao cho ta xử lý.

Vương Nữ đang định gật đầu thì Long thái tử đột nhiên xen vào:

- Tên con người đó thì được, nhưng hắn phải trả lại cho bản thái tử một thứ.

- Thứ gì?

Đại Địa Bạo Long vương nhìn chằm chằm gã, mà trong lòng không ngừng suy xét xem là thứ gì mà lại khiến Long thái tử để ý đến như vậy.

- Thứ đó… thứ đó… là gì thì ngươi đừng có quản, chỉ cần tên con người đó giao đồ ra, bản thái tử sẽ giao hắn cho ngươi!

Long thái tử không nói, chỉ mặt đầy bất mãn nói như vậy.

- Hừ!

Đại Địa Bạo Long vương hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục truy hỏi nữa. Y chỉ xoay người lại nhìn Vương Nữ.

- Được, chỉ cần thứ trong Thánh Long động không việc gì, ta có thể đồng ý để tên nhân loại kia cho ngươi xử lý!

Vương Nữ mở miệng nói.

- Đa tạ!

Đại Địa Bạo Long vương gật đầu, sau đó bước đi tới trước phong ấn, giơ bàn tay to như chiếc quạt hương bồ đặt lên phong ấn, rồi sau đó một dòng huyết khí màu tím đậm hòa vào trong phong ấn.

- Còn không mau đi!

Vương Nữ trừng mắt nhìn Long thái tử đang mè nheo kia một cái, tức giận quát.

Long thái tử không được câu trả lời chắc chắn của Đại Địa Bạo Long vương, nhưng dưới uy thế của Vương tỷ nhà mình, gã chỉ có thể uất ức đi tới trước phong ấn, cũng đánh ra một dòng huyết mạch lực màu vàng.

Ông…!

Ánh sáng màu lục trên phong ấn tỏa ra, rồi màu xanh dần bị màu vàng và màu tím chiếm cứ, phong ấn cũng có dấu hiệu suy yếu đi.

Trên khuôn mặt Vương Nữ hiện lên vẻ kích động, Thánh Long động dù là động phủ của Thánh Long Vương các đời, nhưng cũng chất chứa rất nhiều hồi ức thuở thơ ấu của Vương Nữ. Từ khi Thánh Long Vương đời trước phong ấn Thánh Long động lại, dù Long Nữ có thực lực đủ để mở Thánh Long động ra, nhưng cũng vì lời giao phó của Thánh Long Vương mà nàng chỉ có thể yên lặng canh giữ.

- Phong ấn trên Thánh Long động vốn là Thánh Long Vương đời trước bày ra, vốn là để khảo nghiệm Thánh Long Vương đời tiếp theo. Giờ bất đắc dĩ nên mới phải dùng phương pháp mưu lợi này tạm thời mở ra. Sau này bản tọa sẽ phong ấn Thánh Long động, đợi Thánh Long Vương mới xuất thế thì mới có thể chân chính mở Thánh Long động ra.

Vương Nữ nói. Hai người đang mở phong ấn ở đằng sau cũng gật đầu. Lúc này đã biểu hiện ra chênh lệch giữa thực lực của hai người. Đại Địa Bạo Long vương tuy sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng cũng coi như là còn dư lực, tử quang trên phong ấn cũng áp đảo lục quang, chiếm hơn nửa phong ấn. Mà Long thái tử thể hiện kém hơn một chút, trên khuôn mặt yêu mị kia toát ra đầy mồ hôi, thoạt trông có vẻ rất áp lực.

Trong Thánh Long động, sắc mặt Lý Lân còn tái nhợt hơn cả Đại Địa Bạo Long vương và Long thái tử. Ở một hơi rộng rãi của Thánh Long động, Lý Lân vô cùng gian nan vẽ nốt bức tranh cuối cùng, cả người gần như hư thoát ngã nhào xuống đất. Ở trước mặt hắn là một bình đài màu trắng ngà, nhìn kỹ thì thấy đó là do toàn bộ tinh thạch thượng phẩm chồng lên mà thành, số lượng có tới chừng vài ngàn viên, bên trên có vẽ một pháp trận huyết sắc có đường kính hơn ba mét. Ở một khắc khi Lý Lân hoàn thành, toàn bộ trận pháp phóng ra huyết quang.

Lý Lân tỏ ra hài lòng, xem điệu bộ này hẳn là có môn đạo nào đó, có lẽ là sẽ không lãng phí nhiều máu tươi của mình. Sau đó hắn đứng dậy, đẩy quả trứng lớn kia vào giữa pháp trận, từ đầu tới cuối quả trứng đó chẳng có phản ứng đặc biệt nào.

- Có thể thành công hay không thì phải xem ý trời thôi!

Lý Lân nặn một giọt máu từ trong ngón tay rồi nhỏ lên quả trứng. Trong lúc nhất thời huyết quang trên pháp trận bùng lên, nháy mắt bao phủ lấy quả trứng kia. Quả trứng vốn không phản ứng gì trong lúc được huyết quang cọ rửa này cuối cùng cũng phản ứng. Đường vân trên vỏ trứng như đang sống, tự chủ đối kháng lại với huyết quang.

- Hay thật, cuối cùng cũng có phản ứng rồi!

Lý Lân nhìn chòng chọc từng biến hóa của quả trứng trong pháp trận kia. Lần này hắn sử dụng mấy nghìn viên tinh thạch thượng phẩm, nếu đổi lại thành tinh thạch hạ phẩm thì phải mất mấy ngàn vạn lận. Số của cải nhiều như vậy, cho dù với Lý Lân vốn có số linh thạch chồng chất như núi thì cũng là một khoản rất lớn. Nếu thất bại, số linh thạch này cũng sẽ bị hủy đi. Từ đó có thể thấy được Lý Lân đang đánh cược lấy nhỏ đánh lớn. Huống chi hắn tin tửng có thể áp được ma đao, Thú Đạo Thiên Thư chiếm cứ một vị trí nho nhỏ trong huyệt đạo của mình chắc chắn không chỉ là một điển tịch võ đạo đơn giản như vậy.

Ông….

Kim quang càng ngày càng mạnh, thế như chẻ tre đánh bật huyết quang ra. Huyết khí mênh mông chỉ có thể lăn lộn theo cạnh kim quang mà chẳng cách nào thâm nhập được vào trong.

Lý Lân đi đến trước quả trứng, điều động Thú Đạo Thiên Thư trong Quan Nguyên huyệt kia. Một cuốn sách màu vàng xuất hiện trong tay Lý Lân.

Xoạt xoạt xoạt, Thú Đạo Thiên Thư không gió mà bay lên, ở trong kim quang đang tỏa ra rực rỡ kia, một con thần long màu vàng lao ra từ trong quyển sách và nhắm tới quả trứng khổng lồ.

Gầm!!!

Một tiếng rồng gâm trầm thấp vang lên, ở trên quả trứng cũng xuất hiện một đạo long ảnh màu vang, chính là long ảnh này cùng năng lượng thần long do Thú Đạo Thiên Thư phát ra hoàn toàn khác nhau. Thân thể Thần long thượng cổ cùng long trảo và cánh của Cự long thượng cổ, long lân trên người cũng không giống Thần long Cự long trong truyền thuyết, trông cực kỳ tinh mịn. Thứ khiến Lý Lân coi trọng là từ long ảnh kia hắn có thể cảm nhận được hơi thở linh hồn hỗn loạn.

- Thân thể Thần long thượng cổ, cánh của Cự long thượng cổ! Chẳng lẽ đây là Cự long thần thánh đã bị chúng thần nguyền rủa trong truyền thuyết ư?

Lý Lân nghĩ đến ghi chép về long tộc mà hắn từng đọc qua ở trong đại lục di chí. Ở thời thượng cổ, Thần long và Cự long tuy đều được gọi là Long tộc, nhưng quan hệ giữa hai bên lại chẳng hề hòa thuận, thậm chí nhiều khi còn là quan hệ đối địch. Có lẽ đây là vì huyết mạch lực tương phản của hai bên quá mạnh. Thần long và Cự long chân chính vừa ra đời liền có thực lực Hoàng cấp, Long tộc trưởng thành sẽ có chiến lực cấp Võ Tôn. Trong đó kẻ có thiên phú xuất chúng có thể thông qua chiếc cầu Thần Ma mà đạt tới cảnh giới cao hơn. Tại thời thượng cổ đó, vì tranh đoạt ngai vàng đệ nhất huyết mạch, hai tộc đã tiến hành những cuộc đối địch kéo dài, thi thoảng Thần long và Cự long lại bùng nổ vài cuộc đại chiến. Dưới loại quan hệ như thế này, lại có Thần long và cự long kết hợp, sinh ra Cự long thần thánh càng thêm nghịch thiên. Cự long thần thánh vừa sinh ra đã có chiến lực Tôn cấp, trưởng thành là có thể bước vào Thần cấp. Đây đối với chúng thần trải qua mọi cực khổ mới tu luyện đến Thần cấp thì chẳng phải chuyện tốt gì, mà có lẽ còn sẽ gặp phải Cự long thần thánh sau này có thiên phú còn cao hơn rất nhiều. Truyền thuyết cho rằng vì ngăn chặn chủng tộc nghịch thiên Cự long thần thánh kia, chúng thần đã liên thủ giáng xuống nguyền rủa, khiến cho Cự long thần thánh vốn rất thưa thớt đã biến mất trong dòng chảy lịch sử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.