Tam Thái Tử

Chương 901: Chương 901: Đại sát tứ phương




Lý Lân thu lại đao đạo, thần niệm bao bọc lấy đạo thánh lực màu đen kia.

- Thánh lực thuộc tính thủy?

Lý Lân nghĩ một lát, đột nhiên há mồm hút đoàn thánh lực màu đen kia vào trong cơ thể.

- Tiểu tử kia điên rồi à? Thánh lực quang minh cực kỳ bài xích những loại khác, cũng không phải ai cũng có thể tu luyện nhiều loại thuộc tính.

Gia chủ La Căn chăm chú quan sát Lý Lân biến sắc. Đối với nhi tử hắn chẳng bao giờ quan tâm như La Căn- Tư Kha Đạt, hiện giờ hắn quả thực có phần không hiểu nổi.

Ong!

Thánh lực quang minh trong cơ thể Lý Lân đột nhiên bạo phát, cứ như một giọt nước rơi vào trong chảo dầu sôi, khí tức hỗn loạn tan vỡ đột nhiên bộc phát.

- Trấn áp!

Lý Lân thì thầm, ý thức cường hãn dung nhập vào trong cơ thể, thánh lực quang minh sôi trào như bị đóng băng, trong nháy mắt yên ổn.

Thánh lực màu đen xông vào đan điền, dưới ý chí chủ đạo của Lý Lân, chiếm cứ một góc đan điền. Thánh lực của thế giới này tuy thuộc tính rõ ràng, nhưng lại còn xa không mạnh mẽ bằng chân khí kiếp trước, vì thế Lý Lân khống chế khá dễ dàng. Về phần dung nạp thánh lực thuộc tính thủy vào trong cơ thể, chẳng qua là do Lý Lân nhìn thấy Giáo hoàng Liệt Diễm kia có hai thuộc tính, nên muốn thử xem bản thân có phải cũng có thể tu luyện đồng thời mấy loại thánh lực không. Lý Lân có cảm xúc cực sâu với lực lượng của Chúa tể U Minh, chân khí U Minh ăn mòn tất cả kia cực kỳ bá đạo. Cho dù là lực lượng cấp Chúa Tể, Lý Lân cũng cảm thụ được trong đó khí tức của thánh lực khác, chỉ là những thánh lực này đều đã bị U Minh Chi Khí đồng hóa, bất cứ thánh lực thuộc tính gì trong tay Chúa tể U Minh đều có thể chuyển hóa thành U Minh Chi Khí trong nháy mắt. Mà có thể có năng lực như thế, sợ rằng ngoài tu vi, còn phải có lý giải với những thánh lực khác.

Đương nhiên, tất cả đều là suy đoán của Lý Lân, có thể thành công hay không hắn cũng không tin tưởng.

Nhìn thấy thánh lực màu đen ngưng tụ trong cơ thể hắn thành một đoàn khí, trên mặt Lý Lân lộ ra nụ cười.

- Quả nhiên là có thuộc tính thủy, nhưng không biết trong cơ thể mình có còn có thuộc tính khác không?

Thân thể Lý Lân tuy là sống lại sau hủy diệt ở Quang Ám đại lục, nhưng vẫn giữ lại những súc tích ở Thương Long đại lục, thân thể có toàn bộ thuộc tính do nguyên khí thiên địa dưỡng dục này rất có thể ẩn hàm tất cả thuộc tính thánh lực của thế giới này.

Lý Lân tiếp tục đi vào sâu hơn để tìm người thừa kế tu luyện quang minh pháp điển cao thâm của gia tộc La Căn, Lý Lân cảm thấy cực kỳ hứng thú với con rối chiến đấu ở đây. Mỗi một con rối ngoại trừ một đạo thánh lực ra, còn có vũ kỹ và công pháp thánh lực. Mà vũ kỹ của những con rối giết chóc này lại cực kỳ thực dụng, tận dụng thánh lực cũng cực kỳ tinh diệu.

Lý Lân một đường đi tới, trước sau giết mười mấy con rối, lực lượng thuộc tính nắm trong tay cũng đến mười loại. Đối với những thánh lực này, Lý Lân đều không luyện hóa vào thân thể. Dù sao tu luyện thánh lực không phải càng nhiều càng tốt.

Vút!

Một đạo quang mang màu trắng ngà lóe lên. Một nữ tử thân thể cao gầy đi ra từ trong màn sương, cây trường thương kỵ sĩ trong tay phát tán khí tức quang minh khủng bố, hiển nhiên cây quang minh trường thương này có lai lịch rất lớn, hơn nữa thực lực bản thân cô gái trẻ tuổi cũng không yếu. Trong không gian giới chỉ đã có sáu con rối chiến đấu.

- Là ngươi!

Nữ tử kia mở miệng. Hiển nhiên không ngờ thời gian đã dài như thế, La Căn- Tư Kha Đạt nổi danh vô dụng lại còn sống, hơn nữa còn không hề thụ thương, vẻ mặt cực kỳ dửng dưng.

- Lạp Bích Ti, người thừa kế thứ năm!

Lý Lân cau mày, nữ nhân này là một người tương đối xuất sắc trong số những người thừa kế, gia tộc La Căn tuy không trọng nam khinh nữ, nhưng nam nhân vẫn có nhiều ưu thế hơn nữ nhân khi tu luyện. Mà La Căn- Lạp Bích Ti lại có thể vượt qua được nhiều người cạnh tranh, trở thành người thừa kế thứ năm, phần thực lực này không thể khinh thường. La Căn- Tư Kha Đạt khác với Lạp Bích Ti. Lạp Bích Ti sinh ra ở dòng thứ, phải trải qua tranh đấu kịch liệt biểu hiện ra năng lực mới có tư cách trở thành người thừa kế gia tộc, mà Tư Kha Đạt lại vì có một người cha làm gia chủ mới có thể thu được địa vị người thừa kế thứ tư. Hai lần tộc hội trước của gia tộc hắn chưa từng tham gia, tuy rất nhiều người cực kỳ hứng thú với thân phận người thừa kế thứ tư của hắn, nhưng lại không một ai nguyện ý vì một cái hư danh mà đắc tội với gia chủ hiện tại, dù sao Tư Kha Đạt cũng là con của gia chủ, một giọt máu đào hơn ao nước lã, khó đảm bảo gia chủ sẽ không để ý đến hắn.

- Tư Kha Đạt, ngươi không phải là đối thủ của ta, giao thánh lực thu được ra đây, rời khỏi nơi này đi!

Lạp Bích Ti tuy không cho rằng Tư Kha Đạt có được thực lực cường đại, nhưng có thể bình yên ở nơi này lâu như vậy, hẳn sẽ không thể không có thu hoạch gì. Hơn nữa đánh chết con rối chiến đấu, trên thân mình sẽ dính một ít khí tức chỉ thuộc về con rối chiến đấu, loại khí tức này trên người Lý Lân khá là nồng đậm, hiển nhiên là có được một ít.

- Hừ, ta không thích giết nữ nhân, lưu lại chiến lợi phẩm ngươi thu được, nếu không thì không cần đi nữa!

Vẻ mặt Lý Lân bình tĩnh nói.

- Ngươi... không biết sống chết!

Lạp Bích Ti tức giận, nàng xem thường nhất loại vô dụng nhờ vào huyết mạch mà có được địa vị, trên thực tế cái gì cũng không hiểu mà còn diễu võ dương oai. Nếu không phải e ngại gia chủ La Căn, nàng tuyệt đối không phí lời với Lý Lân. Nàng sẽ đánh bay Lý Lân ngay khi vừa gặp mặt, sau đó cướp đi tất cả những gì có thể tu luyện trên người hắn.

Giới tu luyện vốn là mạnh được yếu thua, cho dù là trong cùng một gia tộc cũng có cạnh tranh cực kỳ kịch liệt. Lạp Bích Ti muốn tiếp tục đi trên con đường thừa kế, tất phải có lượng lớn tài nguyên. Ba người nằm quyền thừa kế lớn nhất đều là con nối dõi của gia chủ, tài nguyên nhiều hơn nàng nhiều, thiên phú cũng không hề yếu hơn nàng, không có một chút tàn độc nàng không thể đi tới hiện tại.

Trường thương xuất thủ, thánh thương được thánh lực quang minh thôi động bộc phát ra khí thế khủng bố, lăng không điểm tới, một cỗ phong nhuệ chi khí vô hình muốn đâm về phía Lý Lân. Lý Lân không hề cố chống, hắn né tránh đi, trong tay xuất hiện một cây trường đao, thứ này có được từ con rối chiến đấu, tuy không có thần lực thúc dục, nhưng cực kỳ cứng rắn và sắc bén, cự lực khủng bố của Lý Lân cũng không thể dễ dàng bẻ gãy.

Ầm một tiếng! Đao mang xông thẳng lên trời, thánh lực quang minh bộc phát, Lý Lân một hơi xuất ra ba đao, ba đạo đao mang phá tan sóng xung kích vô hình từ cây thương.

- Hả? Đao đạo! Lẽ nào trước đây ngươi luôn ngụy trang?

Lạp Bích Ti giật mình, thân thủ như thế sao có thể là kẻ vô dụng. Phải biết rằng, đao mang không phải người nào cũng có thể chém ra được, đây là một loại vận dụng thánh lực đặc thù, không cầu lực lượng, chỉ cầu sắc bén cắt đứt tất cả, hơn nữa, cây binh khí trong tay đối phương rõ ràng là có được từ trong tay con rối chiến đấu, mà một đao khách giỏi sao có thể không có thần đao chuyên thuộc về mình. Cách làm của Lý Lân trong mắt Lạp Bích Ti lại trở thành coi thường một cách trần trụi.

- Ta không tin không thể ép ngươi rút đao!

Lạp Bích Ti yêu kiều quát lên, kỵ thương đại khai đại hợp, bản thân như nữ chiến sĩ cuồng bạo chém giết với Lý Lân.

Ầm ầm!

Hai người trong nháy mắt giao thủ trên nghìn lần, Lý Lân đao pháp điêu luyện, Lạp Bích Ti lại có phần hụt hơi. Kỵ thương vốn là vũ khí hạng nặng, vung lên tự nhiên không linh hoạt bằng trường đao, lại thêm Lý Lân ở Thương Long đại lục đã tu luyện ra đao khí thuộc về đao khách chân chính, đến đây nắm giữ đao đạo cũng không có gì khó khăn, thực lực không thể xem thường.

- Người này có chút thủ đoạn công kích đặc thù, hẳn là không phải công kích cận thân sát mặt đất.

Lý Lân cau mày, rất nhanh đã phát hiện ra vấn đề. Hơn nữa tu vi Quang Minh pháp điển của Lạp Bích Ti không bằng hắn. Lại nghĩ đến thân phận của nàng, có được Quang Minh pháp điển hoàn chỉnh cơ hồ không có khả năng.

Nghĩ đến đây, Lý Lân hoàn toàn mất đi hứng thú tranh đấu. Lui về phía sau, hét lớn một tiếng:

- Tiếp được một chiêu này của ta, ta lập tức đi!

Đao mang rực rỡ chém ra, lớn hơn trước mười mấy lần.

Sắc mặt Lạp Bích Ti đại biến. Trên kỵ thương đột nhiên xuất hiện một cái bao lớn. Sau đó mũi thương lại bắn ra đạn không khí. Toạc một tiếng bị đao mang cắt ra làm đôi, sau đó trực tiếp chém lên mũi thương. Một cỗ cự lực không thể chống đỡ đánh tới, Lạp Bích Ti lùi về phía sau mười mấy bước, vẻ mặt trắng bệch.

Lý Lân thu đao rời đi, tiếp tục muốn đi vào sâu trong Chiến trường giết chóc.

Sắc mặt Lạp Bích Ti trầm ngâm biến đổi, một lúc sau mới phun ra một ngụm máu tươi, khí tức yếu đi rất nhiều.

- Hắn thật sự là Tư Kha Đạt? Thực là đáng sợ!

Từ một kích quyết đoán cuối cùng mà xét, thực lực hắn thể hiện ra không phải toàn bộ, thậm chí chỉ là một góc núi băng. Lạp Bích Ti có thể đạt đến Thần cấp đỉnh phong khi chưa tới hai mươi lăm tuổi, tư chất bản thân không hề kém hơn người thừa kế thứ nhất. Thậm chí sâu trong lòng, nàng còn cảm thấy bản thân mới là người có tư chất số một trong số thanh niên gia tộc La Căn, dù sao người thừa kế thứ nhất chính là con cả của gia chủ, từ nhỏ đã có hoàn cảnh và tài nguyên tu luyện tốt nhất, bản thân chỉ là đứa trẻ dòng thứ, không được gia tộc coi trọng, đã chậm mất không ít thời gian. Nhưng nàng vẫn như cũ đuổi tới, sau khi người thừa kế thứ nhất đạt đến Thần cấp đỉnh phong được nửa năm thì nàng cũng đột phá đến cảnh giới này. Nhưng biểu hiện ngày hôm nay của Tư Kha Đạt đã lật đổ nhận thức của nàng, huyết mạch dòng chính khủng bố nhất lại không phải là người thừa kế thứ nhất, mà lại là người thừa kế thứ tư nổi danh vô dụng, trong lòng Lạp Bích Ti lần đầu tiên cảm thấy vô lực


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.