Tam Thái Tử

Chương 278: Chương 278: Đấu giá (1)




Thời điểm văn kiện đấu giá thứ bảy xuất hiện, Lý Lân cũng nháy mắt khẩn trương lên.

- Binh trận tàn đồ! Cũng không biết bị phá hủy tới trình độ nào?

Hai mắt Lý Lân tỏa sáng, gắt gao nhìn chằm chằm khay ngọc trắng noãn trong tay đấu giá sư.

- Chư vị, đây là văn kiện vật phẩm đấu giá thứ bảy, chính là Binh trận đồ mà thượng cổ đế quốc lưu lại. Mọi người đều biết Binh trận là cơ mật trọng yếu nhất của thượng cổ đế quốc, từ sau khi Đại Chu thượng cổ đế quốc cuối cùng sụp đổ, Binh trận đồ chỉ có một phần nhỏ được ba cái siêu cấp hoàng triều lớn trong địa vực kế thừa, những cái khác trên cơ bản cũng đã bị phá hủy. Cái Binh trận đồ này chính là từ một di tích thượng cổ khai quật ra. Trên đó ghi lại một phần ba bố trí Binh trận đồ. Mặc dù không có hoàn chỉnh để phát huy đầy đủ sự khủng bố của Binh trận, nhưng cũng đủ để phát huy ra vài phần phong thái của Binh trận thượng cổ. Hiện tại giá khởi điểm, tám ngàn tinh thạch!

Từ giải thích của đấu giá sư, mọi người nhìn chằm chằm Binh trận đồ trong hộp đang tản ra ánh sáng xanh ngọc trắng sữa ở trên đài kia. Vật mà thượng cổ đế quốc còn sót lại, cho dù chỉ có một phần ba cũng là vật khó lường. Lần trước Vệ binh từ trong tay Lang kỵ binh đoạt được một Binh trận tên là Thương Lang đại trận. Dựa theo lời Chu Thắng Nam, cái gọi là Thương Lang Binh trận chỉ là một cái chi tiết trong Thiên Lang Binh trận của thượng cổ đế quốc, nội dung không được đến một phần ngàn Binh trận hoàn chỉnh. Mặc dù như vậy, chỉnh hợp lại phát huy ra sức chiến đấu cũng là không tầm thường. Huống chi bộ Binh trận trước mắt đạt đến một phần ba, nếu để cho Vệ binh thao luyện Binh trận này, tất nhiên có thể phát huy uy lực cực kỳ khủng bố.

- Tám ngàn năm trăm tinh thạch!

Có thế lực mở miệng. Chênh lệch gia tăng cũng không lớn, dù sao thứ Binh trận này đối với thế lực như hoàng triều, lực hấp dẫn thật lớn, nhưng đối với thế lực kiểu gia tộc truyền thừa mức quan trọng còn thua xa công pháp linh bảo.

- Chín ngàn tinh thạch!

Lý Lân cũng chuyển đổi thanh âm, lần đầu tiên mở miệng đấu giá.

- Một vạn tinh thạch!

Thanh âm truyền đến từ phòng chữ Thiên số một. Không phải Dư Thương Hải, mà là thanh âm một nam tử trung niên. Tuy rằng cũng có che dấu, nhưng Lý Lân vẫn là nhạy bén nghe ra một chút phong duệ khí không thể che lấp trong đó.

- Là hắn!

Đáy lòng Lý Lân trầm xuống, thần sắc trên mặt nháy mắt trở nên âm trầm.

Đối với giọng nói trong phòng số một, tuy Lý Lân chỉ nghe qua một lần, với lại đối phương cố ý cải biến thanh âm, nhưng sát phạt không chút che dấu trong đó vẫn tồn tại. Đối với phương diện này, Lý Lân cực kỳ mẫn cảm, cho nên hắn trước tiên liền phán đoán thân phận đối phương.

- Long Uy, Long gia, Thần Lang hoàng triều! Đại tướng quân trẻ nhất trong Thần Lang quân! Cũng là thiên tài quân đội có hi vọng trở thành nguyên soái trước ba mươi tuổi trong lịch sử Thần Lang hoàng triều.

Lý Lân nghĩ tới mọi thứ mà Tần Mục đã nói về Long Uy, trong lòng trở nên nặng trịch.

Hiện tại, Đại Đường vẫn còn giằng co với Thần Lang hoàng triều như trước. Mặc dù Thần Lang hoàng triều không xuất binh, nhưng bọn họ phái ra đại thái tử Đế Quốc Uy của Hoàng triều phụ trách toàn bộ chuyện này. Mà Long gia trong Thần Lang hoàng triều tự nhiên là một nhà duy trì đại thái tử nhất. Long Uy được cho là phụ tá đắc lực của Đế Quốc Uy. Long Uy dừng lại tại Hắc Thủy vương thành khá lâu, cũng đủ nói rõ Đế Quốc Uy tính toán rất sâu. Đối với Đế Quốc Uy, Lý Lân thật sự kiêng kỵ, không phải vì thực lực cá nhân của Đế Quốc Uy, cũng không phải thân phận đại thái tử Thần Lang hoàng triều của gã, mà là vì biểu hiện cơ trí tự tin kia. Đó là thứ mà một nhân vật lãnh tụ phải có, người như vậy cũng khó đối phó nhất, ngay trong lúc gã đã coi ngươi là đối thủ.

Toàn bộ tinh thạch trên người Lý Lân đều đổi thành tinh thạch thượng phẩm, được khoảng một vạn hai ngàn khối. Từng này với thế cục trước mắt mà nói, khả năng đắc thủ thật sự không lớn.

- Một vạn một ngàn tinh thạch thượng phẩm!

Giọng nói của Lý Lân cực kỳ bình tĩnh.

- Một vạn một ngàn năm trăm!

Giọng nói trong phòng số một lại vang lên, thanh âm vẫn bình tĩnh như trước, Lý Lân không nghe được thái độ gì trong đó.

- Một vạn hai ngàn tinh thạch thượng phẩm!

Dù trong lòng Lý Lân đang nhỏ máu nhưng giọng điệu cực kỳ bình tĩnh, giống như thứ ném ra không phải là tinh thạch mà là cục đá tùy ý vậy.

Bên trong phòng số một, Long Uy với một thân áo gấm thẳng lưng ngồi, dù thân mặc thường phục nhưng thói quen quân nhân không thể dấu được. Hiện tại, thần sắc y cực kỳ khó coi.

- Dư chưởng giáo, binh trận này, bản tướng quân phải có được! Kính xin ngươi giúp đỡ!

Long Uy trầm giọng nói, y phụng mệnh tới đây, trên người tự nhiên không mang theo nhiều tinh thạch. Đương nhiên, nếu không phải vì binh trận không trọn vẹn, với tính cách của y thì chưa chắc tới tham gia lần đấu giá này. Dù sao, nội tình quân đội của Thần Lang hoàng triều trong giai đoạn này, Đại Đường khong thể sánh được, đấu giá hội ở Hắc Thủy vương thành chưa chắc được y coi trọng.

- Tướng quân quá lời rồi. Nếu tướng quân thích Binh trận không trọn vẹn này, bản tọa nhất định giúp ngài bắt lấy!

Trên mặt Dư Thương Hải không chút kiêu căng, quân đội Thần Lang hoàng triều thì thế lực bên ngoài như lão không thể đắc tội. Huống chi, Long Uy không phải là đại tướng quân bình thường trong Thần Lang hoàng triều, mà là thành viên đích hệ trong gia tộc quân đội số một – Long gia! Một thân quân công của y đã đủ làm y trở thành danh tướng trọng điểm bồi dưỡng trong quân đội Thần Lang hoàng triều. Đối với thứ mà Long Uy thích thì Dư Thương Hải tất phải ra sức lấy lòng.

- Không cần làm vậy, tuy bản tướng quân thích binh trận không trọn vẹn này nhưng ta cũng không có thói quen tiêu tiền như rác. Giá mấu chốt là một vạn năm ngàn tinh thạch, vượt qua mốc này thì để cho người khác đi!

Vẻ mặt Long Uy chậm rãi khôi phục bình thường.

- Ý của tướng quân là?

Tâm tư Dư Thương Hải khẽ động.

- Thứ bản tướng quân coi trọng thì chưa bao giờ bỏ qua! Chỉ là để nó qua tay người khác một lúc mà thôi! Sớm muộn gì cũng rơi vào trong lòng bàn tay của bản tướng quân!

Long Uy lộ ra nụ cười khát máu.

- Hiểu được, chuyện này liền giao cho bản tọa đi! Bản tọa tin chắc, trong Hắc Thủy vương thành này không có kẻ nào có thể vô thanh vô dấu diếm bản tọa mà lấy đi một kiện của báu.

Trên mặt Dư Thương Hải lộ ra ý cười.

Không đề cập tới chủ ý không thể coi tiền như rác của Long Uy cùng Dư Thương Hải, trong phòng chữ Địa cuối cùng, Lý Lân cảm thấy có chút khó khăn, xem ra, với tình hình hiện tại, với một vạn hai ngàn tinh thạch này căn bản không thể mua được rồi.

- Cong cong cong…

Lý Lân lắc cái chuông đồng trước cửa, sau vài giây, một ả thị nữ đi tới.

- Tiền bối! Xin hỏi ngài có gì phân phó!

Nữ nhân này không phải là thị nữ đã mang Lý Lân vào, điều này là hắn nhíu mày, nhưng hắn cũng không nói gì.

- Thiên Uyên các có dùng thiên tài địa bảo đổi lấy tinh thạch không?

Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Đương nhiên là có, nhưng chỉ tính bằng chín thành (90%) so với giá bán đấu giá. Nếu tiền bối cần, ta có thể mời giám định sư của Thiên Uyên các tới xem xét!

Ả thị nữ kính cẩn nói.

- Đi đi! Nhớ nói rõ là tìm giám định sư tốt nhất cho ta!

Lý Lân gật đầu.

Ả thị nữ vừa rời đi, một giọng nói lạnh băng vang lên.

- Ta ra một vạn năm ngàn tinh thạch!

Giọng nói không lớn nhưng lộ ra lãnh khí, giống như người nói chuyện không phải là con người mà là một khối băng ngàn năm không đổi.

- Phòng chữ Thiên số năm? Quả nhiên bên trong có người!

Mọi người đều thay đổi sắc mặt.

- Không nghĩ tới phòng số năm cũng có người! Rốt cuộc là thế lực phương nào có gan tiến vào phòng số năm?

Sắc mặt Dư Thương Hải có chút ngưng trọng.

- Theo ta được biết, phòng chữ Thiên trong Thiên Uyên các có cấp bậc hạn chế, chỉ có thế lực bản địa vượt qua thế lực nhất lưu cùng với khách quý của Thiên Uyên các mới có tư cách tiến vào. Dư chưởng giáo, chẳng lẽ Hắc Thủy vương thành còn có thế lực siêu cấp mà chúng ta không biết?

Long Uy trầm giọng nói. Trong buổi đấu giá hôm nay đã để lộ ra nhiều thứ, đầu tiên là phòng chứ Thiên số năm và số sáu luôn không có người trong vòng năm trăm qua đều có người, thứ hai là Lý gia liên tục ra tay, chẳng những cạnh tranh được một phần đan dược, còn mạnh mẽ thu lấy một kiện trọng năm kiện linh bảo tạp phẩm vào túi, thu hoạch tương đương với bốn đại thế lực. Đây là chuyện chưa từng xuất hiện qua trong lịch sử Hắc Thủy vương thành. Hơn nữa, khách nhân đột nhiên xuất hiện trong phòng chữ Thiên số năm và số sáu, nhất là phòng chữ Thiên số sáu, chỉ cần liên quan tới linh dược thì gần như đều ra tay. Vì điều này mà bốn đại thế lực ăn không ít thua thiệt.

- Điều này không có khả năng! Không có thể lực nào có thể ẩn nấp dưới mí mắt bản tọa nhiều năm như vậy. Tướng quân, nếu ta đoán không sai, người trong phòng số năm cùng số sáu đều không phải là thế lực bản thổ Hắc THủy vương thành.

Sắc mặt Dư Thương Hải âm trầm. Trong hội đấu giá lần này, có thể nói là biến số tràn ngập, làm cho Dư Thương Hải cảm thấy áp lực cực lớn.

- Ngươi nói là có những thế lực khác chú ý tới Hắc Thủy vương thành? Khả năng này bao nhiêu phần trăm?

Long Uy nhăn mày, nếu thật sự có thế lực không thuộc Hắc Thủy vương thành nhúng tay vào, như vậy sẽ tạo thành trùng kích đối với kế hoạch của đại thái tử. Điều này, Long Uy tuyệt đối không cho phép.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.