Tam Thái Tử

Chương 903: Chương 903: Lời mời từ giáo đình Quang Minh




- Hiện giờ thứ này là một củ khoai nóng bỏng tay, nếu tin tức truyền ra, dẫn đến Chúa tể U Minh chú ý, cho dù là chúng ta cũng không chống đỡ nổi. Lẽ nào ngươi quên vết xe đổ của gia tộc La Đức rồi sao?

Lão La Căn bình tĩnh, cảm thấy chuyện này không thể giải quyết dễ dàng. So với việc đại phiền toái xảy ra, hiện giờ ẩn dấu không báo có thể còn tốt hơn.

Trong tay Lý Lân cầm một bộ sách lớn, phía trên phát tán thánh lực quang minh nồng đậm. Tâm tình Lý Lân có chút kích động, vốn muốn tìm thêm mấy chương sau của Quang Minh pháp điển, không ngờ lại có được bản chính điển tịch, hơn nữa rõ ràng không phải bản bình thường.

Càng về sau nội dung càng huyền ảo, Lý Lân chỉ nhìn một chút liền không dám nhìn nữa, sợ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.

- Xem ra nên tìm một nơi bế quan, trình độ huyền ảo của Quang Minh pháp điển này có thể sánh ngang với huyền công cao cấp nhất của Thương Long đại lục. Ta tin chắc trong một năm khôi phục thực lực đến Đế cấp, nếu có thể tranh thủ, tiến thêm một bước cũng không phải không thể. Hiện giờ cần phải thu thập thêm một chút thánh lực bản nguyên, ba người này dù sao cũng giết không ít con rối, cũng có được không ít thánh lực bản nguyên.

Lý Lân không hề khách khí vơ vét vào trong không gian giới chỉ của mình, sau đó né tránh những người khác của gia tộc La Căn, kiên định muốn đi vào sâu trong Chiến trường giết chóc.

- Hả? Tiểu tử này lá gan không nhỏ, lại đi sâu vào trong Chiến trường giết chóc. Lão La Căn, ta thấy chính là hắn, tiểu tử này trong những người thừa kế của ngươi chắc chắn là xuất sắc nhất.

Giáo hoàng Liệt Diễm cười nói.

- Ta không thấy như vậy, người này thực lực tuy mạnh, nhưng lại khuyết thiếu một tinh thần quyết đoán, nếu vừa rồi là ta, nữ nhân kia và ba thanh niên này ta sẽ không bỏ qua. Giết lầm còn hơn bỏ sót. Không hề quyết đoán, lòng dạ đàn bà, cuối cùng sẽ hại đến chính mình.

Hỏa Thần trầm giọng nói. Hắn xuất thân tán tu, từng bước từng bước tu luyện đến trình độ này đã gặp qua biết bao thiên tài quật khởi rồi suy vong, trong mắt bọn họ, thiên tài chỉ đại biểu nhất thời, mà không thể đại biểu cả đời. Thiên tài chết yểu không được coi là thiên tài, hiện giờ bỏ qua cho đối phương, làm không tốt lần sau sẽ bị đối phương giết chết.

- Lão La Căn, đứa trẻ này theo ta đi giáo đình Quang Minh được chứ?

Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói.

- Lão La Căn, lão phu thu đứa trẻ này làm đồ đệ được không? Ta có thể đảm bảo đào tạo cho nhà La Căn các ngươi một cường giả cấp Chí Tôn.

Hỏa Thần chen chân vào, hiển nhiên hắn cực kỳ thích loại hạt giống như Lý Lân, với tác phong trước đó của Lý Lân, hắn nghĩ tới, chỉ cần giáo dục, căn bản sẽ không thành vấn đề.

- Hỏa Thần, ngươi dám dành người với ta?

Giáo hoàng Liệt Diễm tức giận nói.

- Dành người thì sao chứ? Giáo hoàng thứ nhất của các ngươi đến đây ta còn kiêng kỵ một chút, chỉ bằng ngươi muốn tranh giành trước mặt lão tử thì vẫn còn khuyết thiếu chút hỏa hầu.

Hỏa Thần cười lạnh nói.

- Đáng chết, nếu không phải đang chống đỡ Chiến trường giết chóc, bản tôn sẽ đại chiến ba vạn hiệp với ngươi.

Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói.

- Hừ, ta sẽ không dễ buông tha đâu.

Hỏa Thần không hề buông lỏng. Trong cơ thể Lý Lân đã dung nhập năm đạo bản nguyên chi lực thuộc tính bất đồng, loại thiên tài này đột phá tiến vào cấp Chí Tôn cực kỳ dễ dàng.

Trong Chiến trường giết chóc, Lý Lân vẫn chưa từng sát sinh, nhưng không đại biểu người khác cũng nhân từ nương tay như vậy. Ba mươi tám người thừa kế trừ người thừa kế thứ bảy bị lão La Căn đánh chết ra, những người khác đều tiến vào trường thí luyện. Rất nhiều người vừa đi không lâu đã bị con rối chiến đấu đánh lén mà trọng thương tử vong, cũng có người bị đối thủ cạnh tranh khác lập kế giết chết, những thứ trong tay bị người ta thu lấy.

Lạp Bích Ti và ba người người thừa kế thứ nhất gặp nhau, sắc mặt nàng trong nháy mắt trở nên khó coi, một đối một nàng không hề sợ hãi, nhưng một đối ba thì nàng không đủ sức. Khiến nàng không hiểu là, đối phương không hề có ý giao thủ với nàng, vội vã bay về phía khác.

Lạp Bích Ti hơi suy nghĩ, nàng nghĩ một hồi, quyết định để ổn thỏa, sẽ không tiếp tục thâm nhập nữa.

Sâu trong Chiến trường giết chóc, Lý Lân đại chiến với một con rối chiến đấu hình sói, Lý Lân không dùng đao mang không thuần thục, mà dựa vào một đôi thiết quyền đại chiến với con rối chiến đấu không biết chế tác từ loại kim loại nào. Để có tác dụng rèn luyện, Lý Lân không hề phát huy toàn bộ thực lực, mà tiến hành rèn luyện bản thân ở trình độ tương đương với cơ bản của đối phương.

Đánh một hồi, Lý Lân gần như thăm dò toàn bộ nhược điểm của con rối hình sói, càng đành càng thuận tay.

- Con rối chiến đấu thật tinh diệu, kết hợp với hệ thống tu luyện thánh lực của Chí Tôn Thiên, lực chiến đấu bạo phát ra khiến người ta kinh ngạc.

Lý Lân không dây dưa thêm, tốc độ công kích tăng lên gấp đôi, trong nháy mắt con rối hình sói né tránh không kịp, một quyền đánh lên cột sống của nó, rắc một tiếng, bên ngoài con rối hình sói bị xé rách, lộ ra trận văn dày đặc ẩn giấu bên trong. Lý Lân còn thu lấy một đạo thánh lực thuộc tính phong và một bộ phân thân hình sói.

- Quả nhiên, ma thú đẳng cấp càng cao, thu được phần thưởng cũng càng cao. Khó trách đạo thánh lực này rõ ràng tinh thuần hơn con rối chiến đấu bên ngoài.

Lý Lân nhanh chóng ra tay, không cho đối phương thời gian kéo dài hơi tàn, phát huy tốc độ bản thân đến cực hạn, trong nháy mắt xuyên qua miệng vết thương trên lưng lấy ra ngọc giản và bản nguyên chi lực bên trong. Con rối chiến đấu hình sói trong nháy mắt dừng lại, bộ dạng nhìn không ra có gì khác lạ.

Lý Lân vừa thở phào nhẹ nhõm, thu khôi lỗi hình sói to lớn trên mặt đất vào nội thế giới, còn chưa kịp thả lỏng, một tiếng sói tru vang lên, tiếp đó bốn phương tám hướng toàn là tiếng đàn soi tru lên.

- Trời ạ, nơi này không phải có một đại đội quân con rối hình sói chứ?

Lý Lân chấn động không hiểu, một con rối hình sói đã không dễ đối phó rồi, đại quân xông lên thì Lý Lân cũng phải chạy trốn.

Bất hạnh thay, Lý Lân nói lại là sự thực, trong huyết sát chi khí từ bốn phương tám hướng truyền tới khí tức khủng bố, từng con khôi lỗi chiến đấu hình sói xông ra, mỗi con đều không yếu hơn con mà Lý Lân đánh chết, khí thế cực kỳ to lớn.

- Mẹ nó, lão tử muốn chạy trốn!

Ðối mặt với nhiều đối thủ như vậy nếu không chạy, tất sẽ bại lộ thực lực bản thân.

Gào!

Khôi lỗi hình sói động tác cực nhanh, hơn nữa có mấy con rõ ràng được cải tiến tốc độ còn hơn con mà Lý Lân giết lúc trước ít nhất ba phần.

- Bà nó chứ. Lão tử không phát uy các ngươi cho ta là mèo bệnh!

Lý Lân hơi bực mình. Trong đời hắn những ngày bị người ta truy đuổi không ít, nhưng đó đều là những cường giả khủng bố khó mà đối kháng. Nhưng những con khôi lỗi hình sói trước mắt rõ ràng bản thân có thể xử lý, nhưng để ngụy trang thì không thể không tiếp tục chạy trốn. Lý Lân quyết định không chạy nữa. Ánh mắt hắn trước đó đã khóa giữ con khôi lỗi chiến đấu hình sói lớn nhất, đây là kẻ chỉ huy tất cả khôi lỗi chiến đấu hình sói.

Lý Lân quay người. Tốc độ tăng lên đến cực hạn, trong nháy mắt xuất hiện ước một khôi lỗi chiến đấu hình sói. Đôi chân điểm lên mình khôi lỗi hình sói. Ầm một tiếng, khôi lỗi dưới chân lại bị lực lượng khủng bố của Lý Lân đánh tan. Ngay sau đó Lý Lân lại lần lượt giết chết khôi lỗi hình sói, gần như hoàn toàn đánh xuyên qua chiến đấu tổ hợp do mười mấy con khôi lỗi hình sói hợp thành, lưu lại chính là từng bộ phận tan vỡ.

Lý Lân cũng không hề nhẹ nhàng, trong mấy con khôi lỗi hình sói có hai con nắm giữ võ học cực kỳ huyền ảo, lại tập trung toàn lực tiến công, vạch nát áo Lý Lân, trong đó con khôi lỗi hình sói thứ hai đánh lén quá mức tinh diệu, lại rạch đứt thắt lưng của Lý Lân, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, sợ rằng sẽ lộ mông ra trước mặt tất cả mọi người rồi.

Một chiêu cuốn lấy bản nguyên chi lực và ngọc giản công pháp của mấy con khôi lỗi hình sói, Lý Lân thả lỏng chạy về sâu trong rừng cây.

- Tiểu tử này không tệ, lại trốn được bầy sói vây công, ta thấy thực lực thực sự sợ rằng đã đạt đến cấp Thánh Nhân hậu kỳ, thậm chí đối phương đã bộc phát toàn bộ lực lượng chưa còn chưa biết.

Hỏa Thần trầm giọng nói. Đáy mắt lóe lên một tia khiếp sợ, tốc độ tu luyện này nhanh thế nào, còn trẻ như vậy đã đạt đến cấp Thánh Nhân đỉnh phong, tương lai xung kích cấp Chí Tôn thậm chí cấp Chúa Tể cũng chưa chắc không thể. Đồng thời, hắn càng kiên định cách nghĩ muốn thu đồ đệ, nếu nhân tài cấp yêu nghiệt như vậy mà bỏ qua thì quá là đáng tiếc.

Ánh mắt Giáo hoàng Liệt Diễm chuyển động, một đạo thần niệm tiến vào Chiến trường giết chóc, thân thể Lý Lân đang tiến vào sâu hơn cứng lại, ngay sau đó khôi phục bình thường.

- Tiểu tử, ta là Giáo hoàng của giáo hội Quang Minh, ngươi có muốn theo ta gia nhập giáo đình Quang Minh không?

Giáo hoàng Liệt Diễm dịu dàng nói.

- Giáo đình Quang Minh?

Lý Lân khẽ động lòng, lại hơi không hiểu. Hắn từ đầu đến cuối không hề bạo phát ra thực lực quá lớn, không nên bị giáo đình Quang Minh xem trọng mới đúng. Nhưng hắn nhanh chóng nghĩ đến thần thánh quyền trượng, cây quyền trượng này rõ ràng là thánh vật của giáo đình Quang Minh, đối phương muốn thu đồ, rất có thể là hy vọng dùng phương pháp mềm mỏng tiếp cận đệ tử thuận tiện tạo thành bí mật không thể nói cho người khác.

- Không sai, thân thể ngươi ẩn chứa huyết mạch của Chúa tể Quang Minh, thành nhân viên thánh chức chính là hướng đi tốt nhất. Đến giáo đình Quang Minh rồi, ngươi có thể thu được tài nguyên càng thêm đầy đủ, cũng có đối thủ cường đại để ngươi rèn luyện, tất nhiên có thể giúp ngươi nhanh chóng phát triển.

Giáo hoàng Liệt Diễm thì thầm dụ dỗ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.