Tam Thái Tử

Chương 486: Chương 486: Ngoại viện.






- Không phải Tiên vương, Tiên vương còn đang săn giết Nguyên Linh thú, y đã nói tới khi đủ ba mươi thiên tài. Đó là một tên chưa bao giờ gặp qua, thực lực thân thể cực kỳ khủng bố. Tên này cùng đầu trọc vào phòng chữ Thiên tiến hành quyết chiến, chúng ta không dám đi vào.

Đầu bạc ngắn gọn kể lại mọi chuyện một lần.

- Tên kia gọi là gì?!

- Không biết, chúng ta vừa tới đây thì hắn từ bên trong cửa chữ Thiên đi ra!

Hắc Sát âm trầm nói.

- Hiện tại, ba cửa khác cũng đã có người tiến vào, chúng ta có đủ thời gian chờ đợi kết quả.

Ùng ùngggg….

Cửa chữ Hoàng đột nhiên mở rộng ra, hai thân ảnh dị thường chật vật bị mạnh mẽ ném ra. Ngay sau đó, trên thân hai người kia bắt đầu phóng ra ánh sáng màu lam, đó là ánh sáng truyền tống của Tiên Đảo. Bị thứ này bao phủ, vậy cũng nói rõ người bên trong bị thương trí mạng, bị Tiên Đảo truyền tống ra ngoài.

- Có tiếng đàn, là Cầm công tử!

Nữ tử xấu xí có lỗ tai cực kỳ linh mẫn, trong chớp mắt cửa đá mở ra thì nàng đã nhận được rất nhiều tin tức.

- Căn cứ vào tin tức lúc trước, Chiến công tử giữ ải chữ Địa, Cầm công tử giữ ải chữ Hoàng. Còn thiếu niên thần bí kia cùng đầu trọc tiến vào trong cửa chữ Thiên, chắc chắn là do Thần nữ giữ ải.

Nữ tử xấu xí phân tích nói.

- Vì sao biết là Thần nữ giữ ải chữ Thiên, nghe nói, trong bốn đại cao thủ thì Tiên công tử Vũ Văn Lưu Tiên có thực lực mạnh nhất, dựa theo thực lực phân chia, Tiên công tử giữ ải chữ Thiên mới hợp tình hợp lý nhất!

Một thanh niên gầy ốm nói.

- Có thể làm ra sự tình bi thiên mẫn nhân như thế trước mặt hai người Thần nữ cùng Tiên công tử thì chỉ có Thần nữ. Tiên công tử coi thường thiên hạ, căn bản khinh thường làm chuyện như vậy!

Nữ tử xấu xí hình như rất hiểu rõ cao thủ nội viện học viện Thần Ma, chỉ mấy lời đã đoán ra bảy tám phần sự tình.

Ùng ùng ùng…

Cửa chữ Huyền ùng ùng mở ra, kèm theo đó là tiếng thét thảm thiết thê lương, hai thân ảnh không trọn vẹn từ trong cửa bay ra ngoài, còn chưa rơi xuống đất thì đã bị lực lượng của Tiên Đảo truyền tống ra bên ngoài, tiếng thét quá thảm làm người ta lạnh gáy.

- Quả nhiên là đồ biến thái kia!

Nữ tử xấu xí lộ hận ý nói.

- Đáng chết, y được xưng là Tiên công tử, vì sao lại làm chuyện cay độc như thế!

Trung niên đầu bạc cùng Hắc Sát đồng thời biến sắc, phải biết rằng, người tiến vào của chữ Huyền cũng là một trong những chín đại siêu cấp cao thủ, hơn nữa bọn họ còn dẫn theo trợ thủ cấp Võ hoàng ngũ phẩm đỉnh phong, sức chiến đấu càng thêm cường hãn. Dù là như vậy cũng chỉ trụ được mấy hơi thở, hai người liền bị trọng thương, có may mắn giữ được một mạng nhưng e là sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ tương lai.

- Hừ, không phải y tàn nhẫn mà chính là coi thường. Ở trong mắt nhân loại, bóp chết một con kiến được coi là tàn nhẫn sao?

Nữ tử xấu xí âm trầm nói.

- Đáng chết!

Rầm rầm rầm….

Cửa chữ Địa mở ra, một gã thanh niên lưng mang trường kiếm thẫn thờ đi ra.

- Thực lực của Chiến công tử quá cường đại, ta không phải là đối thủ!

Trong lòng mọi người kinh ngạc, xem thái độ của thanh niên này, hiển nhiên là thua tâm phục khẩu phục.

Ùng ùng ùng… Cửa chữ Thiên cũng mở ra, nhưng lại không có ai đi ra.

- Sao lại thế này? Chẳng lẽ đầu trọc thất bại?

Trung niên đầu bạc lẩm bẩm nói.

- Không hẳn a! Dù là thất bại thì cũng phải có người di ra chứ! Chẳng lẽ hai người đồng quy vu tận? Cả hai đều bị truyền tống ra ngoài?

Nữ tử xấu xí không xác định nói.

Trong lúc mọi người còn đang khó hiểu, bốn cánh cửa chậm rãi đóng lại, chỉ để lại một khe hở chứng minh cửa ải này có thể tiếp tục xông vào.

- Chư vị, sao chúng ta không liên thủ cùng xông vào một cửa!

Nữ tử xấu xí đề nghị nói.

- Ta đã bại rồi, sẽ không xông tiếp! Nhưng ta sẽ tiến vào ngoại viện, một năm sau ta sẽ dùng thực lực của mình để đánh vào.

Thanh niên mang trường kiếm trầm giọng nói, khí chất đặc biệt làm người ta khó quên.

- Xem ra Cổ Kiếm đã lấy được không ít chỗ tốt khi đối chiến với Chiến công tử!

Nữ tử xấu xí nói, người thanh niên mang kiếm này, có khí chất không phải ai cũng có, đó là khí chất cường giả, có thể nói là trên mặt ý chí, không phải cứ thực lực cường đại là có thể có.

- Chúng ta đã bị thương, vô lực tham dự!

Đầu bạc cùng Hắc Sát cũng mở miệng cự tuyệt.

Ba người rời đi, sắc mặt nữ tử xấu xí càng thêm khó coi. Nàng không có lựa chọn minh hữu, bởi vì đối với bốn đại cao thủ mà nói, trợ thủ bình thường không có chút ý nghĩa nào, phải cỡ cấp bậc như chín đại cao thủ mới được. Đáng tiếc, lần này mọi người có không ít trợ thủ, nhưng hắc mã có thực lực có thể chống lại chín đại cao thủ thì không nhiều lắm.

- Chẳng lẽ năm nay thật sự phải buông bỏ sao?

Nữ tử xấu xí trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng cắn răng tiến vào cửa chữ Thiên.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong nháy mắt đã đến ngày thứ hai mươi, tiên đảo đột nhiên bộc phát ra thanh quang, sau đó, tiên đảo khổng lồ chậm rãi bay lên trời cao, cuối cùng biến mất giữa mây trắng.

Phía dưới, vô số tu sĩ khoanh chân ngồi, tất cả đều lộ vẻ kích động. Ai cũng biết lần khảo nghiệm này đã kết thúc, còn lại chính là khai viện.

Vù….

Một thân ảnh xuất hiện giữa hư không, không ai biết người này xuất hiện như thế nào, giống như từ trước tới giờ hắn vẫn đứng ở đó.

- Người thông qua kiểm tra khai viện đều có lưu lại ấn ký của tiên đảo, bổn viện trưởng đại biểu học viện Thần Ma hoan nghênh mọi người gia nhập. Ngoài ra, căn cứ vào biểu hiện của chư vị, đặc biệt ban bố bảng tinh anh ngoại viện.

Dứt lời, Gia Cát Thừa Phong phất tay, một quyển trục cực lớn xuất hiện giữa không trung, giữa kim quang vô tận, quyển trục cực lớn này từ từ mở ra, chi chít văn tự xuất hiện phía trên. Nhưng quỷ dị là, vô luận đứng xa bao nhiêu, chỉ cần nhìn vào liền thấy rõ ràng nội dung phía trên.

- Cao thủ đệ nhất ngoại viên, Lý Lân! Lý Lân là ai? Sao lại không phải là một trong chín đại cao thủ?

Có người nhịn không được hô lên.

- Đúng là chưa từng nghe qua người này? Chẳng lẽ là kẻ này che dấu thực lực sao?

Có người nói ra ý kiến của bản thân.

- Không có khả năng, lần mở viện này, anh tài bốn phương tụ tập, đệ tử những thế lực kia, Thiên Cơ Các đều chú ý. Quên bảng hào kiệt lúc trước ta và ngươi đoán rồi sao?! Phía trên cũng không có cái tên Lý Lân này, điều này đủ nói rõ, người này chắc là một tên tán tu.

Trong giới tu luyện, võ giả trong các thế lực nhị lưu trở xuống đều xưng là tán tu, cũng chính là bất nhập lưu. Đương nhiên, tán tu cũng có điểm khác nhau, địa vị của bọn họ quyết định bởi thực lực của bản thân.

- Trong tán tu cũng có cao thủ như thế sao? Chẳng lẽ lại có thế lực lớn sắp quật khởi!

Có người vui cũng có người sầu, mấy kẻ lão luyện thành thục đều phần lớn không thích loại hắc mã đột nhiên xuất hiện này.

- Mau nhìn! Đứng thứ hai là một trong chín đại cao thủ - đầu trọc Điền Bá Quang. Trời ạ, chẳng lẽ ngay cả Điền Bá Quang cũng không phải là đối thủ của tên Lý Lân kia sao?!

Có người kinh hô.

- Không có khả năng, Điền Bá Quang được xưng là ma thú hình người, thân thể của gã có lực lượng vô song, dù cao thủ xếp thứ nhất trong chín đại cao thủ Tiên Vương cũng chỉ áp chế gã mà thôi, muốn đánh bại thì không dễ gì. Đúng rồi, các người có nhìn thấy Tiên Vương không?

Có người trầm giọng nói.

- Không có, từ trên nhìn xuống dưới cũng không có, điều này nói rõ một điều, Tiên Vương thông qua khảo nghiệm, tiến vào nội viện rồi!

Có người đoán được kết quả nói.

- Khốn kiếp, không phải kiên trì được ba mươi ngày mới có thể đạt được cơ hội tiến vào nội viện sao?

Có người biết mình bị lừa, không cam lòng nói.

- Bái sư, đây chính là Tiên Vương, những tán tu tiểu tốt như chúng ta có thể so sánh được sao?

Có người khinh bỉ nói, dù trong lòng ê ẩm, nhưng cũng không thể làm gì. Nói cho cùng thì thế giới này căn bản không tồn tại thứ gọi là công bằng, tất cả đều là thực lực vi tôn tràn đầy máu và nước mắt.

Theo mọi người bàn tán, trước học viện Thần Ma dâng lên một phiến đài cao, đệ tử thông qua khảo nghiệm đều bay lên trên đài cao. Phía dưới, đệ tử khảo nghiệm thất bại lộ vẻ mặt hâm mộ, nhưng không ai dám ý kiến gì, dù sao khảo nghiệm cũng công bằng, chỉ trách mình không bằng người mà thôi.

- Chư vị học viên, học viện Thần Ma làm thế lực đứng đầu đại lục, trong tay nắm giữ vô số tài nguyên tu luyện, nhưng tư nguyên này cũng không thể vô duyên vô cớ để các ngươi sử dụng. tại bên trong học viện Thần Ma có tồn tại một bảng chứa vài kiện linh bảo, mà tài nguyên của học viện Thần Ma cũng theo địa vị sắp xếp trên bảng mà phân phối. Hiện tại, mởi trăm vị đứng đầu bảng tinh anh ngoại viện bước ra khỏi hàng, các ngươi có được cơ hội tiến vào Vĩnh Hằng sâm lâm thí luyện một lần. Thời gian là một tháng sau, mà sau một tháng, người nào rơi khỏi bảng thì sẽ mất đi tư cách!

Gia Cát Thừa Phong lộ ra bộ mặt khó chịu nói, cũng không biết kẻ nào đắc tội lão gia hỏa này, làm lão quả thật khó chịu ăn không vô.

- Viện trưởng tiền bối, không biết thứ tự sắp xếp trên bảng có được tài nguyên giống nhau không?

Có người đặt câu hỏi, vì sao trăm tên học viên tinh anh đều đạt được ban thưởng giống nhau.

- Đương nhiên khác nhau, có thể nói, cách biệt giữa các thứ tự hơn kém rất lớn. Ta nói cho các ngươi biết một bí mật, nếu muốn lưu lại tên mình trên bảng này, nhất định phải đả bại cao thủ ở đó, đạt được số hiệu của mình. Mà bổn tọa chỉ nhìn bảng này, về phần trên đó là ai thì phải xem bản lãnh của mình.

Gia Cát Thừa Phong nói xong liền vung tay, một cái bảng bay lên một ngọn núi cổ xưa sau lưng mọi người, chậm rãi dán lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.