Tam Thái Tử

Chương 257: Chương 257: Nhóm dịch Huyền Nguyệt




Hiện tại Huyết Luyện Phân Thân chỉ là hoàn thành bước đầu tiên để nắm được thân thể này trong tay, đây cũng chưa được coi là Huyết Luyện phân thân hoàn chỉnh, chỉ có thể coi là một con rối, không có linh hồn nhập vào thì căn bản là không phát huy được tác dụng. Mà có nên tiến hành bước thứ hai hay không, Lý Lân vẫn còn do dự. Huyết Luyện Phân Thân bộ thứ hai có tên là phân hồn, chia linh hồn bản nguyên của mình thành các bộ phân, lấy làm linh hồn bản nguyên của phân thân. Như vậy thì phân thân sẽ có đượng tư tưởng ý thức của mình chứ không còn là một con rối nữa. Phân hồn chỉ là một bộ phận của linh hồn bản nguyên, phân hồn tự nhiên sẽ tiêu tan, mà phân hồn tiêu vong tuy chủ hồn sẽ không chết, nhưng vẫn sẽ bị trọng thương, để lại đạo thương vô cùng phiền toái, thậm chí sẽ ảnh hưởng tới cả con đường võ đạo mai sau nữa.

Nhìn phân thân cự long thần thánh không có ý thức, lại cảm nhận được hơi thở hùng mạnh bên ngoài hang động, Lý Lân thở dài bất đắc dĩ.

- Mẹ nó, vì tài nguyên của Hắc Thủy Tùng Lâm, lão tử đành liều mạng vậy!

Lý Lân cắn chặt răng một cái rồi bắt đầu phân tách thần hồn dựa theo ghi chép trong Thú Đạo Thiên Thư.

Bên ngoài Thánh Long động, Đại Địa Bạo Long vương Ngạo Thiên, Long thái tử Ngao Kim đang dùng ánh mắt tìm kiếm nhìn Vương Nữ Ngao Vô Tình đang đi ra.

- Vương tỷ, tình hình bên trong đó rốt cuộc là thế nào?

Long thái tử không nhịn được đầu tiên, mở miệng hỏi.

- Thần Long đại nhân xuất thế, Hắc Thủy Tùng Lâm nhất mạch ta có hy vọng rồi!

Ngao Vô Tình nói với thần sắc vô cùng trịnh trọng.

- Thần Long? Là thượng cổ Thần long chân chính ư?

Đại Địa Bạo Long vương bức thiết hỏi. Mặc dù huyết mạch cấp bậc cao hơn bọn họ nhưng chưa chắc đã có thể nói rằng đó là Long tộc thượng cổ chân chính. Dù sao từ cổ chí kim đã vài chục vạn năm, Long tộc thượng cổ dù là Cự long hay Thần long đều chưa từng xuất hiện. Long tộc ở thế giới hiện tại này đều là hậu duệ long huyết tiến hóa mà thành. Tuy tướng mạo giống Long tộc thượng cổ, thực lực cũng cực kỳ cường hãn, nhưng Thần long nhất mạch cùng lắm chỉ có thể tiến hóa tới tứ trảo, Cự long nhất mạch cũng chỉ có hai cánh, về bản nguyên thì không cách nào so được với Long tộc thượng cổ. Că cứ theo truyền thuyết của Long huyết nhất mạch, nếu đạt được truyền thừa của Long tộc thượng cổ là có thể chân chính bước ra được một bước kia, hoàn toàn trở thành Long tộc thượng cổ. Đó chính là thứ cao nhất mà tất cả hậu duệ Long huyết lấy phương hướng Long tộc thượng cổ tu luyện đều theo đuổi.

- Không sai, ta đã tận mắt nhìn thấy, đúng là Long tộc thượng cổ. Huyết mạch cực kỳ cổ xưa, chắc chắn là không sai.

Vương Nữ khẳng định. Nàng che giấu chuyện cự long thần thánh, chỉ nói cự long thần thánh mà Lý Lân hóa thân là Thần long thượng cổ. Về phần vì sao nàng lại nói dối như vậy, e là chỉ có mình nàng biết.

- Vậy… vậy Vương tỷ, chúng ta thật sự phải tuân theo Tùng Lâm Thiết Tắc cũ kỹ kia, đề cử hắn làm Thánh Long Vương của Hắc Thủy Tùng Lâm sao?

Long thái tử Ngao Kim thấp giọng nói, trong ngữ khí có phần không cam lòng. Dù sao vị trí Thánh Long Vương đó gã đã theo đuổi hơn mấy trăm năm, hiện giờ bỗng một tên Thần long thượng cổ nhảy ra định cướp lấy, đây dù là chuyện tốt cho Thần long nhất mạch Hắc Thủy Tùng Lâm này, nhưng với bản thân gã thì lại chẳng phải chuyện tốt gì. Dù sao trong tình huống khi Thần long thượng cổ chưa xuất hiện, hắn là kẻ có huyết thống thuần nhất, cao quý nhất trong Thần long nhất mạch này.

- Không sai, sở dĩ Hắc Thủy Tùng Lâm chúng ta có thể truyền thừa vô số năm, không phải dựa vào thực lực cường hãn và số lượng của chúng ta, mà là Tùng Lâm Thiết Tắc được tuân theo mấy chục vạn năm kia. Khi còn bé phụ vương đã nói cho ta biết, khi Hắc Thủy Tùng Lâm Thiết Tắc bị phá vỡ thì đó chính là lúc Hắc Thủy Tùng Lâm bị hủy diệt. Ta nghĩ chuyện này ở Cự long nhất mạch các ngươi cũng có truyền thừa chứ!

Ngao Vô Tình nhìn về phía Đại Địa Bạo Long vương Ngạo Thiên.

Đại Địa Bạo Long gật đầu, sắc mặt càng thêm lạnh lùng, không ai biết y rốt cuộc là đang nghĩ cái gì.

Sự đau đớn của phân hồn khác xa so với dự liệu của Lý Lân. Hắn nghĩ đến phân hồn hẳn là nguy hiểm như Ma Hoàng lần trước vậy. Lúc ấy linh hồn hắn bị Lục Mang Tinh rút ra một phần, hấp thụ ma lực Ma Hoàng không đầy đủ hình thành linh hồn ma đao mới.

Nhưng chân chính phân hồn theo ghi chép của Thú Đạo Thiên Thư, Lý Lân mới phát hiện sự việc và mình nghĩ ban đầu hoàn toàn khác nhau. Lúc ấy linh hồn Ma Đao phân tách nhiều nhất là mang một chút hồn lực ý thức Lý Lân, không hề liên quan đến linh hồn lúc đầu. Nhưng lần này lại khác, Huyết Luyện Phân Thân chủ yếu phân hóa là một bản gốc linh hồn con người. Đây có thể là một dấu ấn sinh mệnh nguyên gốc nhất của một người sống. Lý Lân chỉ cảm thấy hồn thể mình đau đớn đến tận xương cốt, giống như mình muốn phải một giây sau là mình sẽ nổ tung.

- Vù vù…..

Hào quang Thú Đạo Thiên Thư tỏa sáng, một đường hồn lực thuần túy nhập vào thần hồn Lý Lân, giúp hắn tiến hành phân hồn. Đồng thời một luồng hơi thở Lý Lân quen thuộc khiến Lý Lân lộ vẻ xúc động.

- Ồ, lại là hồn lực của Ma Hoàng, Ma Hoàng thật đúng là người tốt!

Lúc luyện thức hải Cự long thần thánh là Lục Mang Tinh phát ra hồn lực về phía hắn, dùng hồn lực Ma Hoàng sau khi đã được thanh lọc. Hiện tại phân hồn, Thú Đạo Thiên Thư cũng phát ra hồn lực của Ma Hoàng. Những biến cố này làm cho Lý Lân không thể không gọi Ma Hoàng là người tốt, dùng tất cả của mình để thành cho hắn.

- Xoẹt…

Tiếng đao vang lên, nửa thanh ma đao xuất hiện trong thức hải của Lý Lân.

- Đây là muốn làm gì?

Mặc dù linh hồn đau đớn đến muốn chết, Lý Lân vẫn có thể chịu đựng được, nhưng thể xác Ma đao đột nhiên xuất hiện ở trong thức hải của hắn lại làm Lý Lân rất lo lắng. Nhưng hắn biết thanh ma binh trong tay mình này cắn nuốt linh hồn tổ tiên, mặc dù hồn lực của mình vượt xa người thường, đối mặt với ma binh dạng ma đao như vậy vẫn hoàn toàn chưa đủ, dù sao Lý Lân còn chưa luyện tới trình độ thần hồn hóa thành thực thể.

- Vù vù vù……………

Ánh sáng màu lam nhấp nháy, vẻ mặt Lý Lân biến đổi lớn. Lục Mang Tinh xuất hiện rồi, con át chủ bài lớn nhất này nhiều lần cứu mình ra khỏi nước sôi lửa bỏng, mỗi lần đều mang lại cảm giác an toàn lớn cho Lý Lân.

Nhưng Lục Mang Tinh lần này lại không ngăn ma đao phía trước, cũng không phát ra thần lực giúp Lý Lân giảm bớt nỗi đau đớn, mà khi Lý Lân đang chết lặng người, thì bắt đầu khởi động ánh sáng xanh, biến thành một con người. Đúng vậy, chính là biến thành một người.

Vóc dáng người này rất cao, cũng rất to lớn mạnh mẽ, tóc xõa dài màu đen, cơ thể trần truồng với bắp thịt nổi lên, thân dưới vây quanh hông là một lớp da thú đơn giản không nhìn ra chất liệu. Hai chân trần, nhìn rất nguyên thủy. Lúc Lý Lân nhìn về phía khuôn mặt người thần bí này thì ngây dại cả người.

- Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại ẩn trong cơ thể ta?

Thần sắc Lý Lân rất kích động quát lên, nhất thời đến cả sự đau đớn của linh hồn cũng không quan tâm, tiềm thức nói cho hắn biết, nếu mình có thể biết danh tính của người thần bí này liên quan đến mình qua sự tồn tại của Lục Mang Tinh đều có thể rõ ràng giải thích.

Xuyên suốt là sự im lặng, tráng hán ngẩng đầu, tóc bay rối bời mà không có gió, lộ ra khuôn mặt gần giống Lý Lân đến chín phần. Điểm khác nhau duy nhất của hai người chính là cự hán khuôn mặt này là người thanh niên, thoạt trông đã được tôi luyện qua nhiều năm thánh, vóc người cũng không phải là Lý Lân của hiện tại có thể so bì được. Ở mi tâm của tráng hán có vết tích của Lục Mang Tinh màu xanh, giống với Lục Mang Tinh trên lông mày của Cự long thần thánh.

- Vì sao ngươi lại giống ta như vậy, lẽ nào người Tam hoàng tử Lý Lân chân chính, thời gian này ẩn nấp trong Lục Mang Tinh?

Lời giải thích duy nhất bây giờ chỉ có thể là như vậy. Dù sao nói đi cũng phải nói lại tướng mạo này cũng không phải của Lý Lân hiện tại mà là Tam hoàng tử Lý Lân chết oan trước kia.

Bóng người đối diện vẫn im lặng, cũng không có chút biểu cảm gì, thậm chí trên khuôn mặt lưỡi rìu đầy sự đờ đẫn, trong đối mắt hổ cũng không có thần sắc.

- Này, nói chuyện đi!

Nhận thấy hồn lực sục sôi trên thân thể bóng người đối diện, Lý Lân không tin hắn không thể mở miệng nói chuyện.

Theo lời của Lý Lân nói, tráng hán động đậy, hắn đưa tay nắm lấy ma đao bên cạnh người, dứt khoát bổ Lý Lân ra một đao. Đao quang cũng không lóng lánh, thậm chí còn không chói mắt bằng lúc Lý Lân sử dụng, nhưng hơi thở như vậy lại kinh khủng hơn nhiều so với thủ đoạn của Lý Lân. Một mối nguy cơ của sự chết chóc bao phủ trong lòng, bị Thú Đạo Thiên Thư định trụ, trên mặt Lý Lân lộ ra chút tuyệt vọng.

- A….. Khốn kiếp!

Lý Lân rống to, muốn tránh khỏi nguy hiểm, đáng tiếc Thú Đạo Thiên Thư bên cạnh phát ra một lực lớn trói buộc, mặc cho Lý Lân dùng hết sức lực, nhưng đến nhúc nhích một ngón tay út cũng không làm được.

- Phụp!

Sự đau đớn kéo tới, Lý Lân chỉ cảm thấy linh hồn mình bị tách làm hai nửa. Nhưng điều kỳ lạ là hắn lại không chết, linh hồn lại không tan vỡ tiêu tan, như vậy duy trì được hai hình dáng. Nếu lúc này Lý Lân không bị sốc, hắn sẽ phát hiện ra linh hồn của mình được chia làm hai nửa, trong đó một nửa chỉ có một phần ba linh hồn trọn vẹn, một nửa khác lại có hai phần ba.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.