Tam Thái Tử

Chương 434: Chương 434: Tây Môn công tử




Thần Ma học viện sáng lập ở mười vạn năm trước, được thành lập sau khi đại chiến thượng cổ, theo tục truyền thì viện trưởng đầu tiên chính là cao thủ tán tu nổi danh thời thượng cổ. Sau đại chiến Thần Ma, sáng lập Thần Ma học viện để giáo hóa chúng sinh, Thần Ma học viện chia làm hai viện Nội – Ngoại, ngoại viện chiêu thu tinh anh trong thiên hạ, nội viện thì chỉ nhận thiên tài tuyệt thế. Đối với người thường mà nói, ngoại viện còn có thể ước mơ, nội viện thì không cần nghĩ. Hàng năm, thiên tài tuyệt thế tiến vào nội viện không quá trăm người, còn lại chỉ có thể vào ngoại viện. TÌnh huống cụ thể trong nội viện thì ta cũng không biết, dù sao liên quan tới tuyệt đại thiên kiêu như thế, tán tu nho nhỏ như ta không thể biết đến. Mà ngoại viện thì chia làm sau phân viện, phân viện võ giả là một chi của ngoại viện, cũng là nơi nhiều người nhất ở ngoại viện, chủ yếu truyền dạy huyền công võ kỹ, thực lực cũng cường hãn nhất. Thứ hai là phân viện trận pháp, đường tu luyện thiên về nghiên cứu trận pháp, thực lực cũng sâu không lường được. Phân viện luyện dược xếp ở thứ ba, tuy thực lực không phải thứ nhất nhưng là nơi khó gia nhập nhất trong các phân viện. Phân viện phù triện bài danh thứ tư, bên trong tập trung đại sư phù triện đỉnh cấp trên đại lục Thương Long, nghe nói Phân viện trưởng phân viện phù triện đã nghiên cứu ra đại lượng phù triện thượng cổ, uy lực cực kỳ khủng bố. Phân viện luyện khí bài danh thứ năm, địa vị của luyện khí sư cũng không thua kém luyện dược sư cùng phù triện sư, chỉ là luyện khí sư yêu cầu thiên phú luyện khí rất cao, quá trình tu luyện cũng rất buồn tẻ, bởi vậy mà phân viện này vẫn luôn bài danh phia sau. Cuối cùng chính là phân viện tạp gia, chủ yếu dạy các loại thần thông vũ kỹ. Đừng tưởng rằng phân viện tạp gia bài danh cuối cùng mà không trọng yếu, giống như phân viện luyện dược, phân viện phù triện, phân viện luyện khí lúc thành lập Thần Ma học viện đều là một phần của phân viện tạp gia, sau vì quy mô tăng lên mà tách ra…

Tên mập chậm rãi nói, Lý Lân một mực yên lặng lặng nghe, đồng thời trong lòng không ngừng phân tích hành động tiếp theo của mình.

Tìm kiếm sư phụ tiện nghi của mình, đây chắc chắn là phương pháp trực tiếp nhất để tiến vào Thần Ma học viện. Tên mập này cũng đã nói rồi, có lão sư trong Thần Ma học viện giới thiệu, mình có thể bỏ qua nhưng khảo thí phức tạp này. Chỉ là Lý Lân cũng không biết làm thế nào để tìm kiếm vị sư phụ tiện nghi này của mình, lão già kia đúng là không chịu trách nhiệm, trước mắt hắn chỉ biết đối phương là lão sư ở Thần Ma học viện, ngoài ra thì không còn biết gì nữa.

- Ê mập, làm thế nào để tìm lão sư trong Thần Ma học viện?

- Vị huynh đài này có quen biết với lão sư trong Thần Ma học viện?

Trên mặt tên mập lộ ra thần sắc kinh ngạc, nhìn thế nào thì Lý Lân cũng giống như là một tên tán tu mộ danh mà đến, ai ngờ được hắn lại quen biết với lão sư trong Thần Ma học viện.

- Có chút quan hệ, chỉ là không biết làm thể nào để liên hệ mà thôi!

Lý Lân trầm giọng nói, lúc đó Bách Hiểu Đồng Tử nói rất thoải mái, bây giờ nghĩ lại thì rất nhiều thứ chư nói rõ ràng. Thần Ma học viện lớn như thế, mình làm thế nào để tìm được lão đây.

- Huynh đài không cần gấp, chỉ cần nhận thức lão sư của Thần Ma học viện, vậy thì có biện pháp. Mời huynh đài theo ta, ta dẫn ngươi đi gặp quản sự ngoại trú của học viện.

Tên mập lộ vẻ câu nệ hơn rất nhiều, có thể tiến vào Thần Ma học viện thì không ai không phải là cao thù thiên tài, tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng.Hơn nữa, Lý Lân còn quen biết lão sư bên trong, tất nhiên có thể thoải mái tiến thêm một bước, được bồi dưỡng.

Lý Lân gật đầu, theo tên mập đi xuyên qua phường thị, tiến tới một tòa lầu nhỏ không bắt mắt ở trung tâm Thiên Đế thành.

- Đây là nơi ở của chấp sự Thần Ma học viện?

Lý Lân kinh ngạc, Thiên Đế thành là môn hộ của Thần Ma học viện, Hắc Thủy vương thành chắc chắn là chúa tể nơi này, nhưng nhìn tiểu lâu trước mắt này, Lý Lân khó mà tưởng tượng nó liên quan tới quái vật siêu cấp như Thần Ma học viện.

- Lần đầu tiên tới nên Huynh đài mới kinh ngạc như thế, tuy tiểu lâu này không bắt mắt, nhưng không người nào dám khinh thường nó, nơi này là đại biểu cho Thần Ma học viện. Tiểu đệ không có tư cách đi vào, huynh đài tự mình vào đi.

Tên mập nhìn vào trong tiểu lâu, đáy mắt lộ ra hâm mộ.

- Vì sao?

- Chấp sự lâu được thành lập với mục đích là tiếp đãi người có quan hệ thân cận với lão sư hoặc là cao thủ trong Thần Ma học viện, người không liên quan thì sẽ không trêu chọc mà gây phiền toái. Hơn nữa, trước kia có rất nhiều người tự xưng là có quen biết với lão sư, kết quả là giả, tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với Thần Ma học viện, cho nên…

Tên mập xấu hổ cười cười, ý tứ là không nói cũng rõ ràng, chuyện Lý Lân có quen biết với lão sư Thần Ma học viện không thể hoàn toàn tin tưởng. Dù sao với thanh danh của Thần Ma học viện, có người giả mạo lão sư của Thần Ma học viện đi lừa gạt cũng là chuyện bình thường.

- Nếu đã vậy, ngươi cứ tự tiện.

Lý Lân ném ra một viên tinh thạch trung phẩm cho gã, xem như là thù lao gã đã dẫn đường giới thiệu cho mình.

- Cảm ơn huynh đài, đây là liên hệ thạch của tại hạ, nếu có gì cần thì có thể liên lạc với ta!

Tên mập mừng rỡ, đưa cho Lý Lân một cái phù triện màu trắng nhỏ bằng đầu ngón tay. Đây là phù triện truyền âm, là phù triện đơn giản nhất.

LÝ LÂN gật đầu, thu nó vào trong không gian giới chỉ, xoay người tiến vào trong tòa tiểu lâu tầm thường này.

Bên ngoài tiểu lâu, tên mập có vẻ hơi do dự, cũng không xoay người rời đi mà yên lặng chờ đợi ở một bên. Mặc dù Lý Lân nói chắc chắn, nhưng hàng năm đều có rất nhiều người bị lừa, Lý Lân ra tay rộng rãi, là một khách hàng không tệ. Nếu hắn đã không tệ, trước sau gì cũng sẽ giúp mình. Huống chi trên thân Lý Lân có khí tức bất phàm, có lẽ kết bạn tiến vào mật địa kia cũng là một lựa chọn không tệ.

LÝ LÂN đi vào trong tiểu lâu, bên trong cực kỳ rộng rãi, quả nhiên giống như lời của tên mập, bên trong quả thật có càn khôn khác. Linh tài (linh dược tài liệu) khắp nơi, thiết trí cũng có chút hào hoa, nhưng lại cố tình làm cho người ta có cảm giác nặng nề.

Trong hành lang chỉ có một lão già đang nhắm mắt dưỡng thần, Lý Lân vào nhưng lão cũng không tĩnh lại, nhìn giống như tính cảnh giác hơi kém.

Nhẹ nhàng tới trước người lão già, Lý Lân còn chưa mở miệng, lão già kia đã mở miệng trước:

- Tiểu tử kia, vào đây là có chuyện gì?

- Vãn bối có ước hẹn với Bách Hiểu Đồng Tử - Tư Đồ Thiên Xung, đặc biệt đến phó ước, kinh mong tiền bối thông trì dùm vãn bối.

Lý Lân cung kính khom người thi lễ, dù thực lực người trước mắt này không quá mạnh mẽ, khoảng Vương Tọa lục phẩm, nhưng làm người phát ngôn của Thần Ma học viện, Lý Lân vẫn phải có đủ cung kính.

- Ngươi cùng lão sư viện ta có ước hẹn? Có bằng chứng gì không?

Lão già mở to mắt, thần sắc có chút bình thản, khí tức trên người Lý Lân cực kỳ mỏng manh, đoán chắc là dùng công pháp che dấu tu vi nào đó. Nhưng nhìn vẻ mặt còn nét trẻ con chưa mất, có lẽ thực lực cũng không mạnh bao nhiêu.

- Đương nhiên!

Lý Lân lấy ra lệnh bài mà Bách Hiểu Đồng Tử đưa cho mình rồi đưa cho lão già, lão già hơi động, tiếp lấy lệnh bài, nhẹ nhàng thúc dục, bên trong lệnh bài liền thoát ra dao động màu vàng đất, trừ ba động ra thì còn có hiện ra một cổ triện ghi một con số. Tuy rằng chỉ lóe lên liền biến mất, nhưng Lý Lân vẫn thấy rõ số trên thể triện kia, là số 1989. Về phần con số này đại biểu cho cái gì thì Lý Lân cũng không rõ ràng.

- Ồ!?

Một tiếng hô kinh ngạc từ sau lưng lão già truyền tới, một thân ảnh quỷ mị màu vàng xuất hiện sau lưng lão già, hai mắt nhìn chằm chằm vào lệnh bài trong tay lão già. Đôi con ngươi của Lý Lân co lại, trong mắt có chút kinh hãi, thân ảnh màu vàng này là một công tử áo hoa, khí tức trên thân còn cường hãn hơn cả chấp sự của học viện.

- Tần chấp sự, chẳng biết có thể để bản công tử đánh giá cái lệnh bài này một chút không?

Công tử áo hoa có diện mạo khá tuấn tú, tuổi tác khoảng chừng hai mươi, khí tức trên thân đã đạt tới Vương Tọa cửu phẩm. Tuổi tác cùng thực lực như thế được xưng tụng là cao thủ thiên tài rồi.

- Tây Môn công tử muốn nhìn thì đương nhiên không có vấn đề.

Lão già vội vàng đứng dậy, thần sắc lộ vẻ cung kính.

Trên mặt tên công tử này có chút ý cười, tiếp nhận lệnh bài rồi nhẹ nhàng thúc dục, vẫn là con số màu vàng, giống như Tần chấp sự thúc dục.

Tên công tử áo hoa đột nhiên trở nên lạnh lùng, âm lệ quát:

- Tiểu tử lớn mật, dám giả mạo lệnh bài lão sư của Thần Ma học viện, ngươi nên chịu tội gì?

- Cái gì?

Tần chấp sự cùng Lý Lân đồng thời lắp bắp kinh hãi.

Tên chấp sự họ Tần kia không nhịn được mà nói:

- Tây Môn công tử, ngươi không lầm chứ, lệnh bài này hẳn là không có vấn đề…

- Hừ, Tần chấp sự, ý ngươi là nói bản công tử vu oan cho người tốt?

Tây Môn công tử nghiêm mặt, thần sắc hơi khó coi.

- Không phải, lão hủ không có ý tứ này, chỉ là lệnh bài này là thật… thật là giả dối!

Cuối cùng, dưới ánh mắt tràn đầy uy hiếp của công tử áo hoa, Tần châp sự bất đắc dĩ sửa lời.

- Ngươi là ai?

Lý Lân vừa thấy tên công tử này liền cảm nhận được địch ý nhàn nhạt, điều này làm cho hắn kinh ngạc, cũng vì vậy mà nãy giờ hắn kiên nhẫn nhìn công tử áo hoa kia biểu diễn.

- Tiểu tử, ngươi cũng biết giả mạo lệnh bài Thần Ma học viện thì có tội gì không?

Thanh niên áo hoa áp chế được Tần chấp sự, trong mắt lóe ra đắc ý nhìn Lý Lân.

- Ngươi nói lệnh bài của ta là giả thì là giả sao? Ngươi cho ngươi là Thần Ma học viện?

Đôi mày của Lý Lân dần trở lại bình thường, đây là dấu hiệu chuẩn bị giận dữ động thủ. Tuy Lý Lân không phải mãng phu, nhưng mà hắn còn thích dùng nắm đấm giải quyết ván đề. Tên thanh niên áo hoa trước mắt rõ ràng tìm hắn gây phiền toái, điều này làm cho Lý Lân buồn bực, đồng thời hắn cũng không ngại ra tay giáo huấn cái tên vô liêm sỉ này.

- Nói đúng, bản công tử chính là tam công tử Tây Môn thế gia. Gì thì không dám nói, nhưng ở Thiên Đế thành này, bản công tử có thể đại biểu cho Thần Ma học viện!

Trên mặt tên này tràn đầy ngạo khí, tiện tay vung vẩy chơi đùa lệnh bài của Lý Lân, rất là kiêu ngạo.

- Lệnh bài của ta là thật hay giả?

Tuy không rõ ràng nguyên nhân, nhưng Lý Lân cũng biết bịp bợm trong đó, chuyện này e rằng không tốt. Hắn đưa mắt nhìn Tần chấp sự, hy vọng thử một lần trước khi động thủ.

- Thật có lỗi, lão phu bất lực!

Tần chấp sự liếc mắt nhìn nơi khác, không dám đắc tội tên công tử này, cũng không muốn làm trái lương tâm, chỉ có thể cúi đầu, không dám đối mặt.

- Tiểu tử, nói cho ngươi biết một câu, nơi này là Thiên Đế thành, không phải phải thứ chó mèo nào cũng có thể kiêu ngạo. Ngươi tử nơi nào thì trở lại chỗ đó đi, nếu để bản công tử động thủ thì ngươi không có may mắn như vậy đâu.

Tên Tây Môn công tử tủm tỉm đi tới hai bước, khí thế Vương Tọa cửu phẩm đột nhiên ép về phía LÝ LÂN.

Trong mắt Lý Lân bùng lên hàn quang, tuy khí thế trên người tên Tây Môn công tử này khá lớn, nhưng có chút phân tán, rõ ràng căn cơn không ổn. Thực lực một thân kia, e rằng không phải là do tự mình tu luyện được, khí thế như vậy không có chút uy hiếp gì với Lý Lân.

- Ném ta ra bên ngoài? Cái thứ không biết sống chết?

Lý Lân đột nhiên vươn tay, chụp vào tên Tây Môn công tử kia.

- Vị công tử kia, đừng…

Tần chấp sự đột nhiên mở miệng, tuy không thể chủ trì công đạo cho Lý Lân, nhưng lão cũng không muốn Lý Lân bị tên công tử họ Tây Môn đả thương. Lão rõ ràng tên Tây Môn công tử này, sinh ra trong bộ túi da tốt kia nổi danh có thù tất báo. Hơn nữa, thế lực sau lưng tên công tử này cũng không kém, Lý Lân còn quá trẻ, thoạt nhìn cũng không có bối cảnh gì, lão sư trong học viện có quan hệ với hắn cũng có thực lực quá yếu, ngươi như vậy căn bản vô lực đối kháng với Tây Môn công tử.

- Không biết sống chết!

Tên Tây Môn công tử cực vui, gã ước gì Lý Lân ra tay, như vậy mình có thể danh chính ngôn thuận đối phó lại hắn. Hơn một năm nay, tuy rằng thân thể Lý Lân phát triển rất nhanh, nhưng vẻ mặt trẻ con vẫn còn rõ ràng, hơn nữa, khí tức trên thân che dấu rất hoàn mỹ, lộ vẻ yếu ớt. Căn bản không làm cho Tây Môn công tử để ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.