Tam Thái Tử

Chương 798: Chương 798: Thế như chẻ tre(2).




Hai người giao thủ, hư không xuất hiện từng đạo khe nứt, nhưng bất đồng so với ngoại giới là nơi này trình độ chắc chắn của thiên địa cực kỳ cao, phía dưới mặt đất được một loại năng lượng quỷ dị bảo vệ, cường giả cấp Thánh Nhân giao chiến cũng không thể gây hư tổn quá lớn cho nơi này.

Ầm ầm!

Thần quang màu vàng cùng ô quang màu đen càn quét khắp nơi, biến phạm vi ngàn dặm hóa thành một mảnh địa ngục. Vũ vương đạt tới cấp Thánh Nhân cho thấy thực lực vô thượng của đệ nhất Thái tử Đại Đường, Cự Tích khổng lồ mặc dù ở trạng thái chiến đấu, thân thể cường hãn, thần thông quỷ dị cũng không chiếm được chút ưu thế nào.

- Tiến lên!

Thiên Đế Đại Tần trầm giọng nói. Hắn không quan tâm tới chiến trường của Vũ vương và Cự Tích khổng lồ, cho thấy hắn có lòng tin rất lớn đối với Vũ vương.

Đi về phía trước trăm dặm, một đạo cấm chế cự đại chặn ngang đường đi. Thiên Đế Đại Tần nhăn mày lại, một chưởng ầm ầm đánh ra, cấm chế bị đánh rách một cái lỗ hổng lớn, lộ ra tiểu thế giới mênh mông bên trong.

- Ngươi dám!

Tiếng gầm giận dữ từ bên trong truyền đến, một đợt sóng màu đen từ trong cấm chế cuồn cuộn vọt tới.

- Hủ cốt chân thủy!

Thần sắc Thiên Đế Đại Tần biến đổi, đây là thủy đạo của một trong tứ đại thần thủy thượng cổ. Tương truyền có thể làm tan rã bất diệt thể Thần cấp, ngay cả thân thể bất hủ của Thánh Nhân đều không thể bảo toàn được nếu thời gian quá dài. Nhưng hủ cốt chân thủy tuy rằng tên gọi khủng bố, nhưng cũng không phải chỉ có lực phá hoại, một chút ít hủ cốt chân thủy nạp vào thể nội có thể rèn luyện hài cốt, tăng cường cường độ của hài cốt, cường giả cấp Thánh Nhân đối với thứ này đều cực kỳ thèm nhỏ dãi. Không nghĩ tới tại đây trong cấm địa này thậm chí có người luyện hóa cả một hồ nước hủ cốt chân thủy, sử dụng nó như lợi khí để công kích.

Thiên Đế Đại Tần vẫy tay một cái, hư không xuất hiện một động trống hắc sắc, đây là cửa vào nội thế giới của hắn, hủ cốt chân thủy khủng bố ầm ầm lao vào trong đó.

Người thúc dục hủ cốt chân thủy cười lạnh, cho dù là hắn cũng không dám đem lượng lớn chân thủy thu vào trong cơ thể, ngay cả là nội thế giới cũng không thể. Dù sao nội thế giới là một bộ phận trong thân thể, nếu nội thế giới bị hủ cốt chân thủy hòa tan, võ đạo bản nguyên của võ giả sẽ lập tức bị phá hư.

Rào rào!

Dòng nước bắt đầu chuyển động, từ trong không động màu đen vươn ra một chạc cây khô héo, sau đó người thúc dục hủ cốt chân thủy sắc mặt đại biến, bởi vì hắn phát hiện hủ cốt chân thủy được hắn tế luyện đã nhiều năm bỗng dưng không còn chịu sự khống chế của hắn, chảy đi mất.

- Không có khả năng, đây là cái quỷ gì vậy!

Người khống chế hủ cốt chân thủy phẫn nộ quát.

Thiên Đế Đại Tần cười lạnh, nội thế giới toàn bộ triển khai, điên cuồng cắn nuốt hủ cốt chân thủy.

Ngay lúc Lý Lân nhìn thấy chân thủy màu đen, cây Sinh Mệnh bộc phát ra một cỗ khát vọng. Đối với việc này trong lòng Lý Lân cảm thấy rất kỳ quái, nhưng không chậm trễ. Mở ra nội thế giới, phối hợp với Đại Tần Thiên Đế điên cuồng cắn nuốt hủ cốt chân thủy.

- A?

Trên mặt Thiên Đế Đại Tần lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng cũng không ngăn cản Lý Lân chia một chén canh.

- Trở lại cho ta!

Bóng đen phía sau hủ cốt chân thủy hét lớn một tiếng, hủ cốt chân thủy đột nhiên dừng tuôn ra, ầm ầm nghịch lưu quay về.

- Hiện tại còn muốn thu hồi sao? Đã quá muộn!

Thiên Đế Đại Tần cười lạnh, trong nội thế giới vươn ra một đám chạc cây khô héo, những chạc cây kia đuổi theo hủ cốt chân thủy, bao bọc vây quanh hủ cốt chân thủy và người khống chế hủ cốt chân thủy.

Một mặt khác, rễ cây Sinh Mệnh cũng từ trong hư không vươn ra, cùng chạc cây khô héo nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

- Đáng chết!

Người khống chế hủ cốt chân thủy mắng to, phóng lên cao, hướng về phía Thiên Đế Đại Tần vọt tới. Tu vi Thánh cấp đối với Lý Lân thật sự là một áp lực cực lớn.

Thiên Đế Đại Tần không sợ chút nào, cũng không lập tức ra tay.

- Ta tới!

Một gã vương hầu của Đại Đường mở miệng, xem tướng mạo thì thấy là nhị thái tử của Đại Đường lúc trước, Tần vương, nhưng sau khi hắn thức tỉnh trí nhớ thượng cổ cũng đã không còn xưng là nhị thái tử nữa. Khác với Vũ vương nhận được một bộ phận trí nhớ của kiếp này, Tần vương triệt để mang trí nhớ thượng cổ, kiếp này căn bản không còn chút ảnh hưởng nào tới hắn. Điều này cũng làm cho hắn đạt được thượng cổ truyền thừa hoàn chỉnh nhất, thậm chí hiện tại thực lực còn mạnh hơn Vũ vương.

Một tiếng ầm vang, Tần vương ra tay, người thần bí kia cũng lộ ra tướng mạo thật. Dĩ nhiên là một con rùa lớn, không có mai rùa huyền ảo của huyền quy, toàn bộ mai rùa bóng loáng dị thường, không hề tồn tại đường vân. Nếu không phải hình thể quá mức khổng lồ, chỉ sợ không ai có thể cho rằng đây là một siêu cấp cường giả.

- Đây là... Một con Hà Quy?

Trên mặt Lý Lân lộ ra thần sắc kinh ngạc. Rùa mặc dù là một sinh vật thủy sinh, nhưng những loài rùa cường đại phần lớn thuộc loại rùa biển, rùa sông đa số đều cực kỳ yếu ớt. Bên trong cơ thể của bọn chúng huyết mạch thượng cổ Thần Quy cực kỳ loãng, không thể so sánh được với rùa biển. Không nghĩ tới một cường giả cấp Thánh Nhân lại có thể là một con rùa sông bình thường nhất.

- Đi theo con đường của riêng mình, cho dù không có huyết mạch cũng có thể trở thành cao thủ đỉnh phong.

Thiên Đế mở miệng nói, trên mặt Lý Lân như có điều suy nghĩ. Lúc trước là rắn mối khổng lồ, bây giờ là rùa sông, cường giả cấp Thánh Nhân không phải chỉ dựa vào huyết mạch lực mới có thể đạt tới. Điều này làm cho Lý Lân dần dần hiểu được tiềm năng khủng bố trong cơ thể mình vì sao không thể bộc phát ra.

Lần này Thiên Đế Đại Tần không ra lệnh tiếp tục đi tới, thần niệm của hắn bao phủ toàn bộ tiểu thế giới bị tàn phá phía trước, thần sắc đăm chiêu.

- Thiên Đế, nơi đây là căn cơ của Linh tộc, có công kích hay không?

Có vương hầu Đại Đường mở miệng, lúc trước bọn họ tiến vào, đã bị Linh tộc cho nếm mùi đau khổ.

Thiên Đế Đại Tần lắc đầu, nói:

- Các ngươi ở lại đây chờ!

Nói xong, lắc mình biến mất.

Mọi người vâng theo mệnh lệnh của Thiên Đế, trăm vạn thiên quân đứng yên không động, khí thế khủng bố mênh mông cuồn cuộn bao phủ toàn bộ tiểu thế giới.

Lý Lân rất ngạc nhiên, thần niệm quét vào trong đó, phát hiện bên trong quả nhiên có rất nhiều linh thú thực lực cường đại, chỉ cảnh giới Thần cấp đỉnh phong cũng đã không ít hơn mười cái, khủng bố như thế cho dù là thiên quân Đại Tần có thể đối kháng được hay không vẫn còn chưa biết.

Trên mặt Lý Lân lần đầu tiên lộ ra vẻ ngưng trọng.

Rống!

Một tiếng gầm gừ vang lên, khí thế khôn cùng phóng lên cao. Một luồng thần quang màu tím từ trong thần giới lao ra. Khí thế khủng bố dao động làm cho thiên quân Đại Tần biến sắc. Đại quân hành động, sát khí phóng lên cao, tuy rằng Thiên Đế không cho bọn họ hành động bất cẩn, nhưng không có nghĩa lúc bọn họ bị công kích thì không thể phản kháng.

Vù!

Gió lạnh lướt qua, một thần thú cao mấy trượng xuất hiện ở trước mặt Lý Lân. Lân giáp màu tím phát ra quang huy rực rỡ.

- Đây là... Kỳ Lân?

Lý Lân chấn kinh, trong năm thần thú năm phương thiên địatrong truyền thuyết Kỳ Lân đứng vị trí trung tâm, nay bỗng dưng đột ngột xuất hiện trước mặt mình.

Ngay sau đó Lý Lân nghĩ đến thực lực khủng bố của nó, theo bản năng chuẩn bị ra tay.

- Tiểu tử, ngươi chán sống rồi sao! Còn dám ra tay với lão tử?

Một thanh âm lưu manh vang lên, làm cho Lý Lân không khỏi sững sờ. Đồng thời hắn cũng nhìn thấy thân ảnh trầm ổn trên lưng Kỳ Lân.

- Thiên Đế, con Kỳ Lân này là tọa kỵ của người?

Lý Lân thật sự bị chấn kinh rồi, Thiên Đế Đại Tần vừa mới đi vào không bao lâu liền hàng phục được một con Kỳ Lân.

- Ngươi mới là tọa kỵ, toàn bộ dòng họ của ngươi đều là tọa kỵ! Bản tôn chính là Kỳ Lân chí tôn anh minh thần võ, sao có thể trở thành tọa kỵ của người khác!

Kỳ Lân hò hét kịch liệt.

Lý Lân không biết nói gì, con Kỳ Lân này có thực lực như thế nào tạm thời không nhắc đến, nhưng năng lực bịa đặt thật sự làm cho Lý Lân bội phục. Thiên Đế Đại Tần đã cưỡi trên lưng của nó, nó lại vẫn không thừa nhận.

- Được rồi, bảo người của ngươi dừng tay đi! Không nghĩ tới qua mấy trăm năm không gặp, tiểu Kỳ Lân mà năm đó ta tiện tay cứu giúp đã trưởng thành, trở thành chí tôn của Linh tộc.

Thiên Đế Đại Tần mỉm cười mở miệng.

- Dừng! Năm đó ta cũng đã nói, ngươi cứu ta một mạng, ta sẽ đem cả Linh tộc tặng cho ngươi.

Kỳ Lân ngẩng đầu ưỡn ngực nói.

Thiên Đế Đại Tần trở lại mặt đất, quanh thân Kỳ Lân bộc phát ra tử quang, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Lý Lân hóa thành một thiếu niên áo tím, xem ngoại hình thì còn nhỏ tuổi hơn cả Lý Lân.

Nhìn thiếu niên còn non nớt hơn cả mình này, Lý Lân đột nhiên có một cảm giác cực kỳ buồn cười.

- Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy ai đẹp trai như thế này sao!

Thiếu niên do Kỳ Lân biến thành hung hăng nói. Hiển nhiên hắn nhìn thấy ý cười trong mắt Lý Lân, cho nên thẹn quá thành giận.

Lý Lân buồn bực, tất cả mọi người đang nhìn, thậm chí vài vương hầu Đại Tần còn cười ra tiếng, thiếu niên Kỳ Lân này không tìm bọn hắn gây chuyện, mà lại cố tình gây sự với mình. Chẳng lẽ là bát tự của mình và hắn không hợp, vừa thấy mặt đã nhìn không vừa mắt?

- Được rồi, Đông Đông, nói cho trẫm biết về tình huống của man hoang cổ địa này.

Thiên Đế mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.