Tam Thái Tử

Chương 811: Chương 811: Tổ thần Vực ngoại.




Nét kinh ngạc trên khuôn mặt của Lý Lân lúc này cũng đã nhanh chóng tan biến, kim giáp thần nhân này có thể nói là rất uy mãnh, thực lực của nó cũng không tệ, lực công kích có thể đạt đến trình độ Đế cấp giai đoạn đầu, nhưng với thực lực như vậy thì cũng không đáng là gì so với Đế Thi và cũng không cách nào đả thương được nó, do đó Lý Lân chỉ tấn công chứ không hề phòng thủ. Và rất nhanh, hộ thuẫn của kim giáp thần nhân này đã bị đánh tan, cự kiếm mà nó cầm bị đánh đứt đôi, cả người kim giáp thần nhân cũng bị chẻ ra làm hai khúc mà hóa thành những nguyên tố tinh thuần. Lý Lân nhanh chóng hút lấy những nguyên tố này vào trong cơ thể của Đế Thi, nhưng sức mạnh của nó liền lập tức tan biến đi mất.

Lý Lân có chút bất lực, thực lực của Đế Thi là vô song, nhưng những chân khí thuộc về Đế cấp của nó là vô cùng có hạn. Nếu càng chiến đấu nhiều thì sức mạnh này lại càng suy yếu đi, đến khi chân khí này cạn kiệt thì e là Đế Thi chỉ còn lại là một nhục thân bất tử vạn năm mà thôi. Lý Lân cũng từng thử qua việc sử dụng chân khí bên trong người của Đế Thi, nhưng tiếc là sức mạnh thần hồn của y thật không thể nào làm lay động được đan điền thức hải vững như thái sơn này được. Lý Lân sau đó cũng có suy nghĩ muốn thông qua chiến đấu mà bổ xung chân khí cho Đế Thi, nhưng việc này thật không hề có chút ý nghĩa gì. Thân thể của Đế Thi đã cự tuyệt cả những nguyên tố mạnh đến Đế cấp này bằng bản năng, như thể là một đế vương cao sang quyền quý thì không thể nào ăn được những thức ăn thô thiển tầm thường được.

Ở một mặt khác, việc kim giáp thần nhân bị đánh tan làm đại tế ti mặt tái nhợt cả đi, hiển nhiên là việc sử dụng pháp tắc cấm kị để tạo ra kim giáp thần nhân đã làm hắn tiêu hao rất nhiều sức lực.

- Tổ Thần, xin hãy ra tay!

Lão giả kia liền cắn ngón tay trỏ, ép ra những giọt máu rưới vào đại trận mà hắn đã bày ra trước đó, đại trận huyền ảo này lập tức lay chuyển, những giọt máu tươi bắt đầu phát sáng và một thân người cường tráng liền từ trong đại trận đó mà phóng ra ngoài. Thần sắc của kẻ này không hề có chút tỉnh táo nào, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã cảm nhận được áp lực từ Đế Thi và hai mắt như rực sáng lên.

- Các ngươi mau chóng rời khỏi nơi này!

Gã cường tráng kia là một trung niên có mái tóc bạch kim, thân hình hắn vô cùng rắn chắc và đeo sau lưng một thanh trường kiếm màu vàng kim. Khí tức trên người hắn vô cùng mạnh mẽ, vừa mở miệng nói thì đã như làm rung chuyển cả thiên địa vậy.

Đại tế ti cung kính nói :

- Tổ Thần, bản nguồn thế giới của Thương Long đại lục nằm chính bên trong Man Hoang cổ địa, trước đó chúng tôi đã xác định chính xác đây là khí tức của bản nguồn thế giới tại lục địa này.

Kim phát Tổ Thần ngạo nghễ nói :

- Rất tốt, để bổn thần luyện hóa vùng thiên địa này làm cho chí tôn thiên của ta có thêm một nơi nữa.

Kim phát Tổ Thần này chính là một trong những tổ thần của Vực ngoại, sau trận chiến trong thời kì thượng cổ tuy rằng hắn đã thất bại, nhưng không hề bị giết chết. Hắn vốn không quay về nơi gọi là chí tôn thiên của mình mà lại ẩn nấp phía bên dưới của Thương Long đại lục mà ngủ say ở nơi đó. Nay thuộc hạ của hắn đã tìm ra khí tức của bản nguồn thế giới này và dùng trận pháp cổ xưa đế đánh thức hắn dậy.

Lý Lân trầm giọng nói :

- Hừ! Nếu như muốn có bản nguồn thế giới thì phải hỏi lão tử ta trước đã!

Kim phát Tổ Thần nhìn về hướng Lý Lân với dáng vẻ bình tĩnh hồi lâu rồi nói :

- Thật kì lạ, không ngờ hậu nhân lại có thể sử dụng và khống chế một khối Đế Thi để chiến đấu. Một Đế Thi hoàn chỉnh thật rất khó tìm, xem ra lần này bổn thần lại có thêm một vị thần hộ pháp nữa rồi.

Kim phát Tổ Thần rất rõ ràng không hề xem Lý Lân ra gì.

Chiến Thần lúc này cũng tiến lên phía trước và muốn cùng kề vai tác chiến với Lý Lân, hiển nhiên hắn hiểu rất rõ áp lực tạo ra từ phía của kim phát Tổ Thần.

Kim phát Tổ Thần nhìn Chiến Thần và lóe lên sát khí từ mắt hắn mà nói :

- Ta biết ngươi, những sinh linh của Thương Long đại lục tôn xưng ngươi danh hiệu là Chiến Thần, trong thời thượng cổ sơ kì ngươi đã giết rất nhiều cường giả của tộc ta. Nhưng hiện nay ngươi chẳng qua cũng chỉ là một tàn hồn yếu ớt mà thôi, để bổn thần giết chết ngươi xem như báo thù cho những cường giả tộc ta đã bị ngươi giết trước đó.

Chiến Thần lạnh lùng cười :

- Năm đó thập đại Tổ thần của Vực ngoại cùng nhau vây sát ta còn không làm gì được, hiện nay ngươi chỉ có một mình thì có thể làm gì được ta chứ?

- Tổ thần, giao tên tàn hồn này lại cho tôi đi!

Đại tế ti không nghe lời Tổ thần rời đi mà lại muốn đối đầu với Chiến Thần.

Kim phát Tổ thần liếc nhìn đại tế ti Vực ngoại, nhất là sau khi hắn dùng vị thần ma đạo gọi ra một thần nhân khác thì nét mặt mỉm cười.

Vị thần ma đạo mà đại tế ti Vực ngoại gọi ra lần này chính là một lão giả, nhìn tướng mạo thì chính là người của Thương Long đại lục. Chỉ là trông ánh mắt của lão giả này vô dùng tà ác và không hề có chút ý thức nào, toàn thân hắn chi chít những mảnh vảy kì lân, mỗi một cái vảy này đều dày đặc những hoa văn kì lạ.

- Tiêu Dao Chí Tôn!

Chiến Thần nói từng chữ một, trong mắt hắn bùng lên một sát khí kinh người.

- Xem ra ngươi biết hắn, lão đầu này ở thời thượng cổ đã giết không ít người của tộc ta, sau đó thì hắn bị những Tổ thần tộc ta liên thủ bắt lấy rồi luyện hóa thành vị thần ma đạo, hắn cũng chính là một trong những con át chủ bài mạnh nhất.

Đại tế ti Vực ngoại cười đắc ý, hắn rất thích nhìn thấy kẻ thù nhìn mình với ánh mắt ăn tươi nuốt sống, đây cũng là một loại khoái cảm của những kẻ ác nhân.

- Các ngươi thật đáng chết!

Toàn thân Chiến Thần phát ra một thần quang khủng khiếp, nộ khí của hắn như phóng lên cả chín tầng mây. Xem ra người tên Tiêu Dao Chí Tôn này có quan hệ thật không hề đơn giản với Chiến Thần, bằng không thì hắn không thể nào kích động đến như vậy được.

- Xem ra Chiến Thần đã gặp đối thủ rồi, tiểu tử, tiếp sau hắn thì ta sẽ luyện hóa ngươi thành một vị thần ma đạo mới.

Tổ thần Vực ngoại cười ngạo nghễ rồi rút thanh kiếm phía sau hắn bổ về phía Lý Lân mà chém tới.

Thần niệm của Lý Lân liền tiến vào trong Lục Mang Tinh, một cánh cửa bên trong nó phát một chấn động truyền ra, bên trong cánh cửa này một mộ phần đã sụp đổ rồi thanh Hung Kích với uy lực khủng khiếp xuất thế, sau đó trong nháy mắt nó xông ra khỏi Lục Mang Tinh và xuất hiện trên tay của Lý Lân.

Lý Lân thì thầm nói :

- Năm trăm năm dung dưỡng, linh khí cuối cùng đã hình thành rồi, hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm máu của Tổ thần Vực ngoại để mừng sự trở lại của ngươi.

Với Hung Kích trong tay, Lý Lân đã phá giải được đòn công kích khi nãy của Tổ thần Vực ngoại. Vì muốn để cho linh khí của Hung Kích tăng trưởng mà Lý Lân đã đưa nó vào chôn trong không gian của Lục Mang Tinh nhằm giúp thần hồn của bản thân mạnh mẽ hơn, tự nhiên thì có thể làm linh khí của hồn thể nhanh chóng hình thành.

- Có ý nghĩa, với một kẻ yếu đuối như ngươi mà có thể luyện hóa ra một thần binh mạnh mẽ như vậy, không thể không nói thần linh của Thương Long đại lục là không thể xem thường được.

Tổ thần Vực ngoại bắt đầu nghiêm túc lại. Tuy phương pháp luyện chế Hung Kích khá thô thiển, nhưng những vật liệu để luyện ra nó thì thật không đơn giản tí nào, lại thêm vào nó là binh khí đã thành hình và bản thân tích lũy sát khí vô cùng to lớn. Với sự khởi động của Đế Thi thì hiện nay nó đã có thể đối kháng lại với thần binh Đại đế.

Lý Lân vung Hung Kích lên, y cảm thấy bỗng nhiên có một cảm giác như có thể nắm bắt lấy cả thiên hạ vậy, đan điền vốn bất động trong thân thể Đế Thi nay bỗng nhiên có những chấn động nhỏ rồi một thần lực từ đó mà dâng lên vô cùng mạnh mẽ.

Lý Lân vô cùng vui mừng, y tiếp tục múa thần binh Hung Kích trong tay rồi dùng sức mạnh của cây sinh mệnh truyền vào bên trong thân thể của Đế Thi nhằm kéo dài chân khí và kích hoạt khả năng chiến đấu của nó.

Ầm... Ầm...!

Tổ thần Vực ngoại rất rõ ràng là một cao thủ cận chiến, lại thêm vào sự khủng bố của cự kiếm trong tay hắn làm hai bên đánh nhau không ngừng nghỉ mà vẫn chưa phân được thắng bại, làm cả vùng thiên địa chấn động không thôi.

Vù...!

Hư không chuyển đổi, Lý Lân và Tổ thần Vực ngoại trong nháy mắt đã biến mất khỏi Man Hoang cổ địa. Và sau khi chấn động chấm dứt thì cả hai đã tiến vào bên trong một vùng đất hoang lạnh. Nơi đây bầu trời xám xịt, không có mặt trăng và cũng không có mặt trời, nguyên khí của thiên địa thì thiếu thốn đến mức không thể bằng với nơi ít nguyên khí nhất trên Thương Long đại lục nữa.

- Đây là nơi quái quỷ gì vậy?

Lý Lân kinh ngạc nhưng cũng không dám vì đó mà có chút buông lỏng. Dẫu sao thì đối phương cũng là một cường giả Đế cấp chân chính, nếu lỡ như để phân tâm thì e là chỉ có một con đường chết mà thôi.

Đế Thi tuy mạnh nhưng người điều khiển bên trong nó là Lý Lân lại rất yếu, mà đối phương lại hiểu rất rõ điều này nên chỉ dùng những đòn tấn công tinh thần, chỉ cần Lý Lân sơ ý trong một chiêu phòng ngự thì kết cục của y chắc chắc chỉ có chết mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.