Tam Thái Tử

Chương 591: Chương 591: Xì tố.




Lý Lân kiêu ngạo cuồng vọng khiến rất nhiều con bạc hâm mộ không thôi, bọn họ cũng là cao thủ cấp Võ Hoàng, ở một phương cũng được coi là nhân vật cấp cao, nhưng ở sòng bạc Phú Quý này, bọn họ chẳng là gì cả, thậm chí rất nhiều nguời vì ham mê cờ bạc mà tán gia bại sản, càng có những kẻ không may ngay cả bản thân cũng phải gán nợ, không thể không thành tay chân của sòng bạc. Cũng không phải không ai phản kháng, mà là nhìn những ván tài phú to lớn, nguời thắng cuộc đổi lấy hàng đống đan dược pháp bảo, thực lực đột nhiên tăng mạnh, vì tâm lý may mắn, ngày càng có nhiều nguời tiến vào. Ðây giống như một cái đầm lầy sâu thẳm, cắn nuốt vô số sinh linh.

Kiến trúc tầng hai còn xa hoa hơn cả tầng một, ở chỗ này không có đại sảnh, mà là từng gian phòng tách ra đơn độc. Ðừng cho rằng những gian phòng này đều bí ẩn, ở Yển thành, sòng bạc Phú Quý là đại thế lực mà cả phủ thành chủ cũng không thể so sánh. Những gian đánh bạc cấp cao này toàn bộ đều có truyền hình ở quảng truờng trung ương Yển thành, đánh bạc cấp cao nhất thậm chí là cả Yển thành đều có thể xem.

Có thể nói chính vì thủ đoạn này của sòng bạc Phú Quý , khiến cho cả Yển thành trở thành dân cờ bạc, tất cả mọi người đều rơi vào đầm lầy cờ bạc mà không thể thoát ra. Mà để lũng đoạn thêm nữa, sòng bạc Phú Quý liên hợp với nguời của phủ thành chủ , cấm những sòng bạc khác tồn tại, như vậy tất cả con bạc đều phải đến sòng bạc Phú Quý . Ðiều khoản cuỡng ép như thế, ở những thành thị khác là không thực tế, nhưng ở Yển thành lại là một tồn tại hợp lý.

Sòng bạc Phú Quý đã hoàn toàn trở thành một phần cuộc sống của nguời trong Yển thành, những nguời này ban ngày nỗ lực làm việc, đến tối lại đi sòng bạc Phú Quý đánh bạc. Ðương nhiên, sòng bạc Phú Quý đối ngoại vô cùng công bằng, có thể nói là mỗi ngày Yển thành đều có nguời đổi đời trong sòng bạc Phú Quý. Có đại phú hào trở thành kẻ nghèo mạt rệp, lại có kẻ ăn mày đầu đường trở thành một phú hào mới, có thế lực, thực lực tăng tiến, mà có thế lực lại không guợng dậy nổi. Có thể nói thịnh suy của cả Yển thành đều có liên hệ với đánh bạc, mà loại tình hình quỷ dị này lại đều do sòng bạc Phú Quý tỉ mỉ bố trí.

Trong những gian phòng này, loại cảm giác hấp dẫn càng mãnh liệt, Lý Lân tin tuởng, nếu bản thân không phải là ma thân, bẩm sinh có thể kháng cự những dụ dỗ không có ý tốt, sợ rằng hiện giờ đã đánh bạc không thể kiềm chế rồi.

Về phần Lý Lân ở bên duới quét ngang chiếu bạc, đương nhiên có phần liên quan đến kiếp truớc học được bản lĩnh đánh bạc, ngoài ra còn do lực luợng của Lục Mang Tinh có thể bỏ qua cấm chế của chiếu bạc. Có thể nói Lý Lân là nguời duy nhất từ khi sòng bạc Phú Quý thành lập đến giờ quang minh chính đại làm loạn mà không bị ai phát hiện.

Thiếu nữ bị Lý Lân chọc ghẹo đã cam hận hắn đến tận xương tủy, khuôn mặt tươi cười khi lên đến tầng hai đã hoàn toàn lạnh lùng, nếu không phải nàng có chỗ e ngại, sợ rằng sát cơ ẩn hiện xung quanh, đã biến thành nguời ra tay thực sự.

- Tiền bối, mời đi bên này!

Thiếu nữ ngọt ngào, cắn răng nói.

- Các ngươi sẽ không muốn nhằm vào ta chứ?

Trên mặt Lý Lân lộ ra một chút sợ sệt. Nữ tử kia thấy thế thì khinh thường. Trong lòng nàng đã có quyết định, chỉ cần người này rời khỏi sòng bạc Phú Quý, tất sẽ lấy mạng của hắn. Lại dám chọc ghẹo bản tiểu thư như vậy, đúng là chán sống rồi.

Cho dù trong lòng đã đem Lý Lân chặt thành tám mảnh, nhưng thiếu nữ này vẫn mỉm cuời, nghiến răng nói:

- Tiền bối hiểu lầm rồi, sòng bạc Phú Quý làm ăn trung thực, cả Yển thành đều biết.

- Ta lại không phải nguời Yển thành, làm sao biết được. Bỏ đi, đã đến đây rồi, bản đại gia sẽ đi xem một phen. Xem tuyệt thế đổ vương ta thắng ngươi làm tiểu thiếp.

Vẻ tà dâm của Lý Lân lại hiện ra, một lần nữa trở nên cuồng vọng.

Thiếu nữ nghiến răng nghiến lợi, hận không thể cắn hắn một miếng. Ðồng thời trong lòng cũng thở phào một cái, nàng vẫn sợ Lý Lân làm loạn, nếu nàng không áp chế đuợc tức giận trong lòng, thực có thể dẫn đến đại phiền toái.

Trong phòng có ba nguời, khiến Lý Lân kinh hãi là, trong đó lại có hai khí tức quen thuộc. Lại là hai cao thủ vạn tộc thuợng cổ truy sát hắn. Lý Lân từng nghĩ qua vô số loại gặp mặt, nhưng lại không nghĩ sẽ gặp mặt trực tiếp đến như thế.

Phản ứng đầu tiên của Lý Lân là đề phòng, lẽ nào là một âm mưu với hắn. Nhưng đối phương làm sao xác định thân phận của hắn chứ?

- Hoan nghênh đến sòng bạc Phú Quý , quy củ chúng ta là đến nơi này chỉ có hai loại nguời, khách nhân hoặc địch nhân, huynh đệ, không biết ngươi thuộc loại nào?

Một thanh niên có vẻ côn đồ ngồi ở chủ vị. Tuớng mạo phổ thông, vóc người cũng không hùng vĩ. Chẳng qua khí tức phát ra quanh người lại cực kỳ sắc bén.

Lý Lân không cảm thấy địch ý của ba người, trong lòng thoáng thở phào. Nhưng cũng cảm thấy khiếp sợ với lực lượng của Lục Mang Tinh. Cắn nuốt ba trăm sáu mươi lăm cột Tinh Thần thạch của Quỳ Nguu tộc, không gian Lục Mang Tinh dường như phát sinh biến dị nào dó. Hơn nữa sau khi Lý Lân thu được hai cái Tổ Quy bàn, chỉ có thể làm giảm đi một bộ phần sự truy đuổi của hai cao thủ Võ Tôn đỉnh phong . Nếu muốn che giấu hoàn mỹ như thế căn bản là không thể, càng đừng nói đến đối diện thế này. Nhưng lực luợng của Lục Mang Tinh sau khi biến dị thúc dục hai cái Tổ Quy bàn lại sản sinh ra hiệu quả bất ngờ đến vậy. Thiên cơ khí tức của bản thân hoàn mỹ thu vào trong cơ thể, cho dù là mặt đối mặt đối phương cũng hoàn toàn không thể tính toán ra chút tin tức nào về hắn.

- Thanh niên du côn này lại có thực lực Võ Tôn sơ cấp, xem ra lúc đầu ta giết thanh niên Đại Bằng tộc quả nhiên không phải kẻ thiên phú cao nhất.

Trong lòng Lý Lân ngưng trọng, vạn tộc thuợng cổ ẩn giấu thực không thể xem nhẹ. Lý Lân không hề rõ ràng thực lực của Đại Bằng tộc trong vạn tộc thuợng cổ, nhưng dựa vào thế lực của Thương Long đại lục trước mắt phán đoán, Đại Bằng tộc mạnh hon Ám Ảnh tộc và Quỳ Nguu tộc nhiều lằm.

- Ðã đến sòng bạc, đương nhiên là khách nhân, ta còn chưa cuồng vọng đến mức một mình đối kháng cả một đại thế lực.

Lý Lân tự mình ngồi xuống, ánh mắt luôn nhìn vào bộ dụng cụ đánh bạc tinh xảo trên bàn.

- Huynh đệ là nguời thẳng thắn, không bằng chúng ta đánh một ván thế nào?

Thanh niên côn đồ trầm giọng nói.

- Tốt! Hai vị này là ai? Họ cũng muốn tham gia sao?

Lý Lân nhìn hai vị võ giả Võ Tôn đỉnh phong thần sắc rất khó coi hai bên nói.

- Ðương nhiên, hai vị này chính là khách hàng lớn của sòng bạc Phú Quý chúng ta, lúc truớc chúng ta cũng đã đánh mấy ván, nhưng vận khí của hai vị này không tốt lắm, đến giờ đã thua mấy nghìn vạn tinh thạch thuợng phẩm.

Trên mặt thanh niên đầy vẻ đắc ý, không hề bởi vì hai vị cao thủ Võ Tôn đỉnh hai bên tối sầm mặt lại mà thu liễm.

- Tiểu tử, chúng ta chỉ là muốn Thiên Ðạo Mịch Tông Thảo, ngươi sao lại làm khó chúng ta.

Lão giả thấp béo cuời khổ nói với thanh niên.

- Hà hà, vào sòng bạc Phú Quý ta thì phải tuân theo quy củ của ta. Mọi thứ ở đây phải dùng tiền đánh bạc thắng để đổi. Hai vị hiện giờ không kiếm được một viên tinh thạch nào, ta dù muốn trao đổi với các vị cũng không làm được.

- Tiểu tử, chúng ta tuân theo nhiệm vụ từ trên giao xuống, ngươi muốn làm khó chúng ta thế này không sợ bên trên trách tội sao.

Lão giả mắt ưng sắc mặt khó coi nói.

- Trách tội? Ta sợ quá! Có bản sự ngươi đi tìm người bên trên đi, nếu những lão bất tử đó không cần mặt mũi, đưa Thiên Ðạo Mịch Tông Thảo cho các ngươi thì đã sao chứ!

Thanh niên tựa lưng ra sau, vắt chéo chân nói.

- Ðại ca, huynh sao có thể nói như vậy với hai vị tiền bối chứ! Chẳng qua quy của sòng bạc cũng không thể dễ dàng thay đổi, mấy vị hay là tiếp tục đánh đi! Có lẽ một khắc sau lại có thể kiếm được tinh thạch đổi lấy Thiên Ðạo Mịch Tông Thảo rồi.

Thiếu nữ mở miệng nói, lời của nàng thành công hấp dẫn ánh mắt của hai vị Võ Tôn đỉnh lên nguời Lý Lân.

Lý Lân thầm mắng, sắc mặt lại không hề thay đổi. Thậm chí có chút không nhịn được nói:

- Những thứ này không thú vị, ta có một trò mới, hay là mọi người thử một chút nhé?

Lý Lân cuời cuời nói.

- Trò mới? Mau mang cho ta xem!

Thanh niên vốn luời biếng vừa nghe tới, liền lập tức tỉnh táo.

Lý Lân cuời híp mắt nói ra tú lơ khơ của kiếp truớc. Thanh niên này nghe thấy hưng phấn, lập tức cho nguời chế tác. Rất nhanh, một bộ tú lơ khơ tản ra mùi mực in tinh xảo đã hiện ra truớc mặt mọi nguời.

- Huynh đệ, cái thứ này chơi thế nào?

Thanh niên hưng phấn hỏi.

- Bốn nguời thì chơi xì tố đi!

Lý Lân nghe tiếng xúc xắc tuy giỏi, nhưng tinh thông nhất lại là tú lơ khơ, đặc biệt là bài năm lá (xì tố), lại thêm lực luợng của Lục Mang Tinh, nắm chắc có thể diệt sạch bọn họ.

Xì phé (xì tố), theo cách gọi của Hương Cảng (HK) là bài năm lá, sử dụng 28 cây bài poker. Lấy bốn loại cơ rô chuồn bích từ 8 tới A mà chơi. Người chơi từ 2-4 người. Sau khi trò chơi bắt đầu, trước tiên mỗi người chơi được chia hai lá bài tẩy(bài úp xuống), lá thứ hai được lật lên, lá bài lật của người nào lớn nhất thì bắt đầu tố từ người đó, đặt cược theo chiều kim đồng hồ. Người ưu tiên tố có thể chọn tố (đặt thêm tiền) hoặc không, người sau phải tính toán có tiếp tục chơi hay bỏ (rút tiếp bài). Nếu có người chọn tiếp, người này có thể theo (đặt thêm tiền bằng số tiền của người tố trước), hoặc tố hơn nữa ( bỏ tiền nhiều hơn số tiền của người tố trước đó). Đến khi rút lá bài thứ năm, có thể chọn tố hoặc không, tức là tiếp tục tố thêm tiền ở mức quy định lớn nhất. Người thắng sau cùng ăn toàn bộ số tiền đặt trong cả ván.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.