Tẩm Thất Mỹ Lang

Chương 9: Chương 9




“Con mẹ nó! Ngươi thực là không muốn sống chăng, cư nhiên dám nói bổn thiếu gia là nữ nhân?!” Long mâu dựng thẳng, Hàn Kì tựa hồ chưa từng giống hôm nay như vậy, tức cũng không được hận cũng không xong……

Mới trước đây hắn vẫn sống an nhàn sung sướng, ai thấy hắn đều không cung kính? Thậm chí là phòng ngủ cũng không dám sơ sót, ngay cả tình nhân hắn thích nhất cũng như vậy, nhưng tên Tiểu tứ mắt tử này cư nhiên năm lần bảy lượt không nhìn đến sức quyến rũ của hắn, đả kích vào tự tôn của hắn! Bây giờ còn đối với hắn tiến hành nhân thân công kích?!! [- -||….là do ngươi trước a]

Chưa từng có, chưa từng có người nào dùng quốc ngữ chỉ thẳng mặt hắn nói Hàn Kì hắn giống nữ nhân!!!! Đương nhiên! Dùng ngôn ngữ khác cũng không được!

Hơn nữa, bộ dạng của hắn có hương vị nam nhân chính tông như vậy làm sao giống nữ nhân?

Đừng tưởng rằng hắn không biết thân thể của mình, mỗi ngày hắn rời giường đều phải soi gương một lần, cơ ngực, cơ bụng, cơ mông, mặc kệ là hình dạng hay đường cong đều là trăm phần trăm nam nhân!!

“Ta không có nói như vậy……” Hoắc Mẫn Lăng hai tay chắp trước ngực, bởi vì bị nhấc cao mà hơi hơi điểm mũi chân.

“Ngươi không có nói như vậy,‘Trong cơ thể nội tiết tố giống cái phân bố nhiều hơn?’── ngươi là nói như vậy!” Cái tên tứ mắt tử còn muốn nói xạo, Hàn đại thiếu hắn vẫn còn biết cái gì là giống cái cái gì là giống đực, thật không có hảo ý, hắn ngay cả nội tiết tố cũng vừa nghĩ qua là đã biết! Xem tên tứ mắt tử này làm sao cãi lại?!

“Trong cơ thể nội tiết tố giống cái quá nhiều chính là nữ nhân sao?” Hoắc Mẫn Lăng nuốt khẩu nước miếng, nhìn ‘ quyển sách tham khảo đã quên in lại chữ rỗi rãi’ trước mắt……

“Vậy còn có thể là cái gì?!” Hàn Kì tức giận chỉnh lại áo hạ đầu một chút, hừ, tứ mắt tử này lại muốn nói cái gì?

“Gay.”

= =!

“Xú tiểu tử!”

Oanh ── núi lửa bùng nổ ──

Một tay kéo cổ áo Hoắc Mẫn Lăng, một tay Hàn Kì từ phía sau vung lên, khi trở về đã biến thành quyền đầu bay về phía Hoắc Mẫn Lăng.

Bất quá mỗi lần đến cuối cùng luôn thất bại, Hàn Kì nhìn bàn tay trên cổ tay mình, nổi giận đùng đùng từ phía trước quay ra sau rống: “Phương Vu Hi! Buông tay!”

“Ngươi không đánh y, ta sẽ bỏ ra.” Phương Vu Hi gắt gao nắm cổ tay tràn đầy vũ lực, thản nhiên nói.

“Ngươi bảo vệ y?” Hàn Kì nghiêng đầu, lé mắt trừng Phương Vu Hi ở phía sau.

“Không, là thấy ngươi không thuận mắt.” Phương Vu Hi trả lời rất kiên quyết khiến thịt trên mặt Hàn Kì co rút lại.

“Hừ!” Thô lỗ tránh thoát sự kiềm chế của Phương Vu Hi, Hàn Kì quay đầu, ngón trỏ chỉ vào cặp kính to của Hoắc Mẫn Lăng, hung tợn nói:“Coi như ngươi may mắn!”.

Nói xong liền xoay người đi đến trước giường, ngã đầu nằm xuống một cái xoay người nhắm mắt lại, tự mình sinh hờn dỗi.

“Không có việc gì đi?” Đối mặt với Hoắc Mẫn Lăng cười cười, Phương Vu Hi thân thiết hỏi.

Không biết vì cái gì, từ sau một lần thương thảo kia, mỗi khi nhìn thấy nam sinh bình thường mang kính mắt thật to này, luôn làm cho hắn có một loại xúc động muốn cười.

Nhớ tới hắn cùng Hàn Kì lúc đó đấu võ mồm, thật sự là thật sự là rất đáng yêu, đáng yêu làm cho hắn không tự chủ được muốn vui vẻ, đáng yêu làm cho hắn không thể trầm mặt được mà chỉ muốn cười, chính là muốn khoái trá cười.

“Ân.” Tiếp nhận sách tham khảo bảo bối được Phương Vu Hi cứu lấy, Hoắc Mẫn Lăng gật gật đầu lên tiếng, liền nằm úp sấp đến cái giường ở giữa.

Khi quay đầu lại, dưới thấu kính hé ra một gương mặt xinh đẹp đang tựa vào Phương Vu Hi, ở trên giường dừng một chút, Hoắc Mẫn Lăng lại ngẩng đầu nhìn về phía Phương Vu Hi.

Thấy đại thấu kính kia lại chuyển qua nhìn về phía hắn, Phương Vu Hi luôn có thể thực chuẩn đoán ra trong lòng người khác đang suy nghĩ cái gì.

“Ngươi ngủ giường này đi, ta có thể ngủ bên phải.” Mỉm cười, Phương Vu Hi kéo tiểu nam sinh ở bên người mình ngồi xuống giường bên cạnh.

Vừa mới ngồi xuống, cửa phòng ngủ đã bị đẩy ra, một nam sinh nhỏ gầy nhưng thực ôn nhu đi vào, một đôi mắt thật to, làn da trong suốt, mái tóc đen nhánh, vừa nhìn cũng biết là một mĩ thiếu niên hiếm thấy.

Thiếu niên xinh đẹp trước tiên nhìn quét một vòng phòng ngủ, khi nhìn đến Hàn Kì đang nằm ở trên giường, trên gương mặt xinh đẹp lập tức tỏa sáng, nhảy nhót giống như một tiểu tức phụ (tức phụ: con dâu)chạy chậm đến trước giường bên kia tiếp đó phi người lên.

Bỗng nhiên bị người áp lên trên, Hàn Kì quay đầu đang muốn phát tác nộ khí, khi nhìn đến khuôn mặt đang giương ra nụ cười ngọt trên vai kia thì nhất thời trầm xuống, cau mày,“Ngươi sao lại đến đây?”

“Người ta nhớ ngươi thôi…… Đã đổi phòng ngủ mới…… Lúc này lại cách xa thế …… Hảo dày vò nga……” Thiếu niên gắt gao dính chặt thân thể Hàn Kì, mắt to chớp chớp, tham luyến nhìn nam nhân tuấn mỹ cuồng dã trước mắt.

Cảm thấy hạ thể thiếu niên cọ xát phân thân của mình, Hàn Kì ngẩn người, trên cánh môi bạc mĩ vẽ lên một cái mỉm cười.

“Ngươi tiểu dâm trùng này…… Ta xem xem có ai giải được dày vò của ngươi hay không?” Nâng tay một cái liền đem người ôm đến trong lòng, Hàn Kì nhanh chóng lén liếc đôi mắt nho nhỏ ra phía sau một cái, rồi mới đạm cười nắm lấy cằm thiếu niên, hai tròng mắt thâm thúy không kiêng nể gì chạy dọc trên người thiếu niên.

Ánh mắt, cái mũi, môi đỏ mọng, hơi lộ ra xương quai xanh, trước ngực, bụng…… Nhìn ngắm một cách quang minh chính đại, đạt tới lửa nóng mà giày xéo……

Bị ánh mắt dã tính bừng bừng này nhìn ngắm thân thể nóng bỏng trần trụi, thiếu niên ngượng ngùng một tiếng, tự giác đưa tay lướt vào làn da cách sau lớp vải.

……

Thấy thiếu niên chủ động, Hàn Kì không biết vì cái gì lại muốn nghĩ đến vẻ mặt hờ hững của Hoắc Mẫn Lăng, nhanh chóng không thèm để ý tới, cố gắng đem tư tưởng của mình đặt ở trên thân thể như ngọc của thiếu niên, đem cái tên không vui chán ghét vứt đến sau não……

= =b đúng rồi, vừa rồi tên tứ mắt tử này nói hắn là gay……

Hừ, hôm nay ta sẽ khiến cho y nhìn xem cái gì là nam nhân!

Lại còn là mãnh nam!

Bỗng nhiên nổi lên suy nghĩ như vậy, Hàn Kì lập tức xoay người kìm chặt thiếu niên dưới thân, một tay chống đỡ cằm, một bên nhìn xuống ngón tay thanh mảnh của thiếu niên mấp máy, một bên khoe ra giống như đang nhìn Hoắc Mẫn Lăng ở giường bên cạnh

“Ha ha, ngượng ngùng, xem ra đêm nay sẽ làm ồn đến ngươi.” Phương Vu Hi nhìn khúc quân hành ở giường đối diện, để cho nam sinh bên người cởi bỏ quần áo mình, phượng nhãn giương lên hướng Hoắc Mẫn Lăng xin lỗi.

“Sẽ không.” Nói xong, Hoắc Mẫn Lăng đứng lên cầm lấy quần áo hướng tới phòng tắm.

Trước tẩy rửa rồi mới lên giường đọc sách, đọc đến 9h liền ngủ, đúng 7:30 thức dậy.

Hoắc Mẫn Lăng là loại sinh vật có nguyên tắc, mười mấy năm qua chưa bao giờ gián đoạn lần nào.

Càng khó có thể ngưỡng mộ chính là giấc ngủ của hắn phi thường tốt, chỉ cần ngủ rồi thì không đến 7:30 tuyệt đối không tỉnh……

Cho nên, đối với hai vị bên cạnh này đêm nay chế tạo ra tạp âm gì, hắn cũng không sao cả a ~~

…………

……

Thế là, đêm nay ở phòng ba người của kí túc xá…… Đã xảy ra chuyện như vậy……

“A…… A…… A…… Hàn hội trưởng…… A……” Thiếu niên ôm lấy lưng Hàn Kì, trên gương mặt xinh đẹp đỏ ửng một mảnh, hưởng thụ phát ra từng trận rên rỉ dâm mỹ.

Hàn Kì rất nhanh co rúm hạ thể, một lần lại một lần va chạm vào động huyệt đang gắt gao bao lấy phân thân hắn.

Khó chịu! Hắn thực khó chịu! Hắn hiện tại phi thường khó chịu!

Trên khuôn mặt tuấn tú không có một tia vui thích trong trầm tẩm hoan ái, mà là càng ngày càng đen, vì cái gì?……

Bởi vì……

“The money left of the whole city at that time ……”

Người nào đó đang đeo headphone đọc tiếng Anh……

“A…… A…… A… Ân… Phương hội trưởng……”

Thanh âm đối đầu ……

“……there is only 1. 64 dollars come to rebuild oneself……”

Rồi lại có người đọc tiếng Anh……

= =| Tên tứ mắt tử này…… Thật sự là tức chết hắn!!

Không thấy được mình đang ra sức phô bày sức quyến rũ nam nhân của bản thân về phía y sao?

Cư nhiên chỉ nhìn vào cuốn sách bại hoại kia, lại còn đọc tiếng Anh?!!

Hắn x! Nương nương tức chết hắn!

Không dám tin nhìn Hoắc Mẫn Lăng đang nằm úp sấp trên giường bên cạnh chuyên chú đọc sách dường như không có việc gì, trong khoảnh khắc ấy Hàn Kì thật muốn một đầu đụng vào cái khối đậu hủ mà chết cho quên đi……

Trong lồng ngực tích một cỗ hờn dỗi, chỉ phải dựa vào hạ thân xen kẽ phát tiết ra…

Lực đạo cùng tốc độ lại nhanh hơn, thiếu niên dưới thân cũng kêu càng vang, trong phòng ngủ yên tĩnh lại trở nên nghe rõ ràng, tất cả những người ở phòng ngủ cách vách đều ngồi xổm góc tường, cầm cái ly thủy tinh để ở trên tường, tập trung tinh thần lắng nghe ……

Phương Vu Hi bên này cũng không cam lòng yếu thế, cắn cắn miệng tiểu nam sinh, nhìn bên cạnh kịch liệt vận động, đôi môi trên gương mặt xinh đẹp câu lên, lại một trận thanh âm lảnh lảnh cùng rên rỉ tràn ngập trong không khí……

Cho nên…… Đơn giản mà nói chính là……

“Ân…… A…… A a…… Y……”

“The south of u.s.a. will be a new the south……”

“A… A…… A…… Phương hội trưởng…………”

“Atlanta is a best example…………”

…………

[oan quỷ 1]:= =b…… Cường… Thật… Quá mạnh mẽ ……

[oan quỷ 2]:[ buồn bực ]… Lão tử ngồi ở phòng này đã nhiều năm như vậy còn chưa có gặp qua chuyện cường liệt như vậy……

[oan quỷ 3]:= =||… Ta hết chỗ nói rồi……

[oan quỷ 4]:= =|| ta cảm thấy ta vẫn là nên nhanh chạy đi đầu thai đi……

[oan quỷ 5]:= =b…… Còn chờ cái gì, chúng ta đều đi thôi……

Năm tiểu tâm linh oan quỷ ẩn núp tại phòng này bị cảnh tượng kỳ lạ như vậy làm cho rung động, tập thể lập tức quyết định đi đầu thai……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.