Đối với mọi người ở quảng trường, hôm nay vốn là một ngày đại lễ trang trọng, không ngờ mọi chuyện đi đến lệch trời lệch đất: 2 vị Thần Hoàng của Nhân tộc lần đầu hàng lâm.So với khí tức cuồng bạo của Trấn Ma Thần Hoàng, Hoành Thiên Thần Hoàng đọng lại sự bàng bạc vô tận.
Sự bàng bạc dó, không chỉ làm mọi người bất giác cảm thấy bé nhỏ, còn có xúc động quy hàng!
Quân Vương Chân Chính?
Đối mặt mọi chuyện vốn thuận lợi mà diễn ra, giờ phút này hỏng bét, Tiên Nã Côn Luân tự hỏi trong kế hoạch của mình đã xảy ra sai sót gì, Tiên tộc pháp trận vì sao không thể mê hoặc một vị Thần Hoàng có đạo hạnh cạn khô như Hoành Thiên Thần Hoàng này, tuy nói hắn là một người rất khủng bố về mặc thể tu?
“”Chúng ta chậm rãi nói chuyện”” - thanh niên yêu dị bước lên trước, vượt qua thân hình đồ sộ của cự ma, hòa hoãn đối với Bắc Chính Hoàng nói, hắn không chờ sự đồng ý, một kết giới con hiện ra ở giữa trung tâm của quãng trường, thân hình của hắn đã chui vào.
“”Đại nhân!Ngài...”” - thấy Bắc Chính Hoàng cất bước, dù cho lòng tin có vững, Trấn Ma Thần Hoàng cũng hơi thất thố.
“”Không sao, ta tự có chừng mực, Hải Vũ, bạn bè của ngươi, gọi bọn hắn ra ngay đi.””
Thân ảnh hắc bào mờ dần trong tầm mắt mọi người và thanh niên yêu dị đã biến mất khiến khí thế khắp nơi vốn như chiến trường sắp bạo động, lúc này thả lỏng không ít.
Tuy vậy đông đảo Nhân tộc vẫn là tâm tình lo lắng, cự đầu cả 2 bên đều đi vào bên trong kết giới nhỏ, do không chứng kiến được chuyện gì sắp xảy ra, hay ít nhất là muốn thấy đệ nhất Thần Hoàng Nhân và Thần tộc trên Chưởng Thiên Bảng để trấn an cõi lòng đang lung lay cũng đều không được, một biển trời yên lặng vẫn cứ tiếp diễn...
Cho tới khi, sau lưng Trấn Ma Thần Hoàng xuất hiện vài thân ảnh, khí tức tuy có thể so ra kém hơn một số dị ma đang xoay quanh cự ma tạo thành một cái trận pháp, nhưng khí chất hùng hồn làm tâm tình vui vẻ Nhân tộc như bão lũ phá đê mà ra, không thể ngăn cản!
“”Bát Đại Thần Vương đã tới!!!!”” - mọi người được tiếp thêm sinh khí mà la to.
“”Bát Đại Nhân Thánh của Trung Thiên Giới, còn có Trấn Ma Thần Hoàng vấn đỉnh thiên hạ, các nhân tộc đồng bào, không cần lo lắng nửa! - Thiên Chiếu Kính Hoa sẵn giọng hô to, tiếng của hắn từ đài cao nhận được vô số người hưởng ứng, cho đến khi!
“”Huống chi Hoành Thiên Thần Hoàng lần đầu hàng lâm, nhất định sẽ thành toàn tất cả mọi người, hơn nửa, Hoa Thiên Thần Vương ta vẫn có thể đóng góp sức hèn của mình!”” - mấy lời cuối Thiên Chiếu Kính Hoa cố gắng nói ra dưới bộ dạng uy phong lẫm lẫm, giống như là muốn thật sự liều chết vì mọi người ở đây...
Nhưng là, so ra bộ dáng rống to trên đài cao của hắn bây giờ, với không lâu trước đó mặt mày xám tro, nhút nhát núp ở một bên, nhiều người thầm kinh bỉ trong lòng.
Mọi người chú ý đến Trấn Ma Thần Hoàng, tựa hồ đối với lời này của Thiên Chiếu Kính Vương Hoa Thiên Thần Hoàng, hình như là có chút thất vọng, bộ mặt không giận cũng không vui, trông thì không để trong lòng, thật ra là hơi cứng ngắc.
Mà thấy như thế, nhiều Thái Thiên Quân, cùng Thiên Chân rõ ràng xem nhẹ Hoa Thiên Thần Vương một tí, thầm nghĩ rằng nếu họ thật sự liều mạng, chắc chắc có cơ hội khiến lão già này tham sống sợ chết mà thúc thủ chịu thua.Dù sao Thần ở hạ giới (bao gồm Trung Thiên Giới và là bị kìm hãm sức mạnh, mà Hoa Thiên Thần Vương cũng chỉ là loại bình thường nhất, nghe nói Thần Tức của hắn còn không được đầy đủ.
Thật ra mọi chuyện đâu phải như thế, thật sự là có điều khó nói.
Trấn Ma Thần Hoàng đứng tại chỗ, cả người trầm mặc, một lúc sau, Hải Vũ ngẩng đầu lên, mục tiêu ở trong tấm mắt, chính là đài cao nơi Hoa Thiên Thần Vương.
Trấn Ma Thần Hoàng nhìn về Hoa Thiên Thần Vương, khác với tâm tình của mọi người, sâu trong đáy mắt của hắn có sự áy náy khôn xiết, nảy ra một cái ý nghĩ, có vẻ đã quyết định, thân ảnh bay nhanh lên đài cao.
Lùi thời gian lại một chút, Hoa Thiên Thần Vương thấy mấy lời nói của mình và hành động trước đó thật sự rất là tiện, tuy hắn trong lòng tự biết con người của mình, nhưng là tuổi già còn mang theo tiểu bảo bối, không giấu nổi mà đỏ cái mặt mo lên, nên sau khi hùng hồn thì lập tức lui sâu vào trong đài cao.
Hình ảnh này khác xa lúc khai mạc của Hoa Thiên Thần Vương, khi đó hắn đứng trên đài cao vẫy tay đón tiếp khắp phương mười hướng nồng nhiệt thăm hỏi.Thái độ đạo mạo cùng hào sảng làm tiếng thơm lên cao vô cùng.
Sau khi truyền đi tràng phát biểu đó và trước đó là trốn ở một bên khi thế lực Tiên tộc và Ma Thần tộc kéo quân đến., mọi thứ đi ngược lại hoàn toàn, Hoa Thiên Thần Vương mặc dù không thoải mái lắm, chính là muốn hiệu ứng như thể này, để hắn trong lòng mọi người tiện nhất có thể.
Tất cả chuyện này, là sau khi Trấn Ma thông tri tin tức kinh người kia, Hoa Thiên Thần Vương đã quyết định sẽ làm.
Hắn, vốn dĩ tưởng rằng ngày đại lão của mình, dẫu rằng chiến hỏa Thần tộc cùng Ma Thần tộc lan mạnh mấy ngày gần đây, cũng sẽ chỉ có vài tên lâu la Thiên Chân đỉnh phong tới quấy rối, hoặc là một tôn Thần Vương cùng cấp, hắn có thể chắc chắn nghiền nát, dù là Thần Hoàng cũng đã có phân thân của Trấn Ma Thần Hoàng chống đỡ cùng đại trận hộ tông của Vĩnh Hằng Trấn Ma Điện, có thể kéo dài thời gian chờ người khác đến cứu.
Thế nên, nhân tiện mang theo đứa cháu ngoại của hắn, nhân việc này giúp nàng mở rộng quen biết của mình, cùng với chứng kiến cường giả đối chiến.
Hóa ra, mọi thứ hiện tại trên Trấn Ma Sơn Nhạc, khác đến không tưởng tượng nổi.Một đám người của Bách Thú Vương Triều còn phải co ro một bên, dù là ban tổ chức, giờ này không dám hó hé một tiếng, càng hối hận hơn khi đã lặn lội đến đây khổ cực làm công ăn lương còn gặp đại nạn!
“”Nhu nhi, nghe ông ngoại nói, bây giờ tuy đã có Thần Hoàng tọa trấn, bất quá nguy hiểm hãy còn, ngươi ở yên trong đây, kế hoạch giúp ngươi đào tẩu, cứ như lúc trước đã bàn qua”” - lúc này Hoa Thiên Thần Vương trở nên nghiêm khắc, cả người không giận mà uy.
Tiếng của Hoa Thiên Thần Vương, chính là hướng tới ở sâu bên trong đài cao mà nói, một tiểu nữ hài chừng 15 tuổi, tuyệt đối nhu mì cùng lanh lợi, có điều, khuôn mặt phủ một tầng mệt mỏi, càng có một vẽ bất lực cùng không cam tâm.
Nàng chính là Mộng Khinh Nhu, bất đồng ở chỗ, hôm nay chính là chân diện mục của nàng, một cô nương ở vào tuổi mới lớn, chứ không phải lão bản mê người của Đại Sính tửu điểm trước đó.
Cô bé chỉ nhu thuận gật đầu, khóe mắt dù Hoa Thiên Thần Vương không thấy, vẫn có thể cảm nhận nước mắt đảo quanh.Hắn an tâm đi sang một bên, cẩn thận tính toán lại những thứ mình cần làm, dù là hi sinh, để cho đứa bé này được sống.
Hắn đã tính, muốn thoát khỏi trói buộc của tông môn mà đi bảo hộ một mình Mộng Khinh Nhu rời khỏi, tức là bỏ mặc tông môn trong lúc nguy kịch nhất, chi bằng mình trở thành tiện nhân từ trước, gánh hết mọi lỗi trên đôi vai gầy này, giúp cho Mộng Khinh Nhu cùng Mộng gia ở Trung Thiên Giới đang bị Ma tộc chèn ép có thể tránh khỏi gây thêm hiềm khích với các thế lực nhân tộc khác.
Sau đó, thậm chí dùng cái chết của mình để mọi người thương xót, không còn truy cứu, kế hoạch của hắn là như sau: không thể dùng sức mạnh của Thiên Chân đỉnh phong phá hủy kết giới bị người Tiên tộc dựng lên, chỉ có thể phát động Thần Tức của mình, thi triển pháp tắc, nghịch thiên gán lên đầu Mộng Khinh Nhu một cái ý chỉ không thể từ chối muốn đứa bé này bỏ mặc hắn mà chạy đi, sau đó giây phút thiên địa Trung Thiên Giới bạo động vì Thần Tức xuất hiện, sẽ vận dụng bản lãnh cả đời của mình đánh ra thêm một đạo Thần Tức nửa muốn phá hủy kết giới này, khiến mọi âm mưu của Tiên tộc và Ma Thần tộc bị bại lộ, thậm chí kinh động Kiếm Trung Thần Hoàng cùng Vấn Thiên Thần Hoàng sẽ từ Khảo Hạch Thần Điện đến ứng cứu.
Mà lúc này hắn cũng sẽ ngã xuống, để Thần Tức tiếp xúc với hạ giới như vậy, thân thể của hắn sẽ sinh ra bất ổn mà nổ tung, theo Hoa Thiên Thần Vương suy nghĩ, tốt nhất là làm trọng thương hoặc kéo theo mấy tên đến từ Ma Thần tộc và Tiên tộc.
Tất cả những an bài này, đều đến từ đại não của hắn, ngay từ lúc Trấn Ma Thần Hoàng thay đổi mọi chuyện, dùng bản tôn hàn lâm chứ không phải là một phân thân, theo đó làm Tiên tộc cùng Ma Thần tộc đem theo số lượng cường giả nhiều hơn, còn muốn tạo ra kết giới để một lần xử gọn Trấn Ma Thần Hoàng.
Hắn thậm chí nghỉ đến bỏ mặc Trấn Ma Thần Hoàng vì an toàn của Mộng Khinh Nhu, sau đó sẽ trở về tạ tội, chỉ là vừa lúc muốn đi ngay, dù Trấn Ma Thần Hoàng cũng không ngăn cản, thì kết giới đã lập, từ trong ra ngoài, chẳng khác gì đánh lên thân thể của Hoành Thiên Thần Hoàng, còn có pháp tắc vô thượng canh giữ, cũng có nghĩa có Thần Tức tọa trấn, lý do vì sao nó không dẫn đến tình huống kinh khủng kia, Hoa Thiên Thần Hoàng cũng chỉ có thể đoán rằng bởi vì nó mô phỏng nội thế giới của Thần, và càng có phương pháp bí mật hơn nửa, mà làm được những thứ này, chỉ có thể suy ra đến Tiên tộc.
Hoa Thiên Thần Vương còn đang suy sét qua lại kế hoạch của mình, một thân ảnh đã đặt chân lên đài cao nơi hắn và Mộng Khinh Nhu ở.
Trấn Ma Thần Hoàng, Bắc Chính Hải Vũ, 1 trong năm Thần Hoàng vô thượng của Bắc Chính tộc đương thời, một người được sinh ra ở khoảng giữa của Thần Hoàng kỉ nguyên này.Đến đây chính là để tạ tội với Hoa Thiên Thần Vương.
Thiên Kính Chiếu Hoa thấy người vừa đến, nhất thời ảo não, dù gì mà nói hắn cũng là vì việc tư, bỏ mặc việc hắn đáng lẽ phải làm, còn muốn mở miệng tạ lỗi, Trấn Ma Thần Hoàng quỳ xuống một bên chân, đầu cúi xuống, thành thành thật thật nói:
“”Để Mộc Đan tiền bối phải lo lắng””
“”Chẳng lẽ, vị Thần Hoàng vừa đến không thể kiềm chân 2 tộc kia à?”” - tưởng rằng như vậy, chỉ sợ rằng kế hoạch của mình càng khó làm ra, Hoa Thiên Thần Vương cảm thấ bầu trời bỗng chốc sụp đổ.
“”Tiền bối, vạn lần không phải, xin thứ lỗi cho tiểu Vũ, việc này giấu đến nay, đều nương theo chỉ thị tuyệt mật của Hoành Thiên Thần Hoàng, là vì sợ Tiên tộc tra xét đại não của mọi người, tìm ra manh mối gì đó mà toàn quân rút lui”” - Bắc Chính Hải Vũ trước đây vì không muốn chuyện này bạo lộ, không có nói với Hoa Thiên Thần Vương rằng, lần này viện binh tới chính là Hoành Thiên Thần Hoàng, hơn nửa còn có một thứ rất kinh khủng được mang theo.
“”Nói vậy, không lẽ bên ta thật sự có thể chống đỡ 2 tộc kia liên hợp, vượt qua cái hiểm cảnh này?”” - Hoa Mộc Đan lúc này kích động mà nói lớn.Nhưng hắn vẫn chưa tin rằng người đứng sau lưng trận chiến này là Hoành Thiên Thần Hoàng người kia.
Mộng Khinh Nhu ở đằng sau, ngẫng đầu lên, chỉ thấy trên mặt nở nụ cười tươi tắn xóa bỏ vẻ mệt mỏi bấy lâu, chỉ là nước mắt còn đảo quanh con ngươi như thu như thủy, khiến nàng nom khá buồn cười, bất quá đáng yêu vô cùng.
Bắc Chính Hải Vũ thấy một màn này trong mắt là có dị sắc léo lên, nhưng rất nhanh giấu đi mất tăm biệt tích, không chừa lại một dấu vết nào.
“”Chẳng lẽ, Mộc Đan tiền bối không nhận ra Hoành Thiên Thần Hoàng, Bắc Chính Hoàng bệ hạ?”” - Hải Vũ còn nói thêm: “”Chính Hoàng bệ hạ, còn đem theo Đăng Lâm Thần Bảo - Bắc Chính Cải Thiên Thương để đánh một trận này!”” đối vói người nọ, cho dù là Trấn Ma Thần Hoàng tự nhận cũng không bằng, mà tư cách cầm một thương nọ - trấn gia chi bảo của Bắc Chính tộc, hiện tại cũng chỉ có hắn.
Mộng Khinh Nhu, chính là bờ vai rung lên, thần sắc tràn ngập phức tạp, qua lời kể của gia gia trước đây khi gia gia còn muốn vì nàng hi sinh, nàng biết được một số cố sự, gia gia thảm cảnh tuy là thân bất do kỷ, nhưng là cùng hắn - Cung Thiên Khống - Bắc Chính Hoàng có quan hệ, lại càng nói lần này người đó dấu giếm kế hoạch đến cùng, dọa nàng sợ gia gia vì nàng hi sinh, thậm chí nãy giờ nước mắt rơi ra đã không ít.
“”Là hắn sao?Ta chính là không nhận ra, phải nói hắn có khí tức rất khác lạ, làm ta còn tưởng là kẻ thế mạng nào, Vấn Thiên tiểu tử kia chẳng hạn, ngươi nói còn có Bắc Chính Cải Thiên thương kia?”” - Hoa Mộc Đan hơi khó hiểu nói, bất quá suy đến cùng là vui mừng vô hạn, thở ra trọc khí.
“”Khác lạ?Xin tiền bối chỉ điểm!”” - Hải Vũ tin chắc người kia là Bắc Chính Hoàng, tuy nhiên cũng rất muốn nghe xem điểm khác lạ đó là gì.Bởi vì Cổ Thánh Thần Hoàng - Hoa Mộc Đan - là từng là một trong các tồn tại kinh khủng nhất của nữa đầu kỉ nguyên Thần Hoàng.Mà càng phải nói đến bản thân Hoa Mộc Đan, cũng đã từng theo sát Bắc Chính Hoàng, nếu thật sự có điểm khí tức khác lạ, dù Trấn Ma Thần Hoàng Bắc Chính Hải Vũ có huyết thông tương liên với Bắc Chính Hoàng, cũng không dám nói so với Hoa Mộc Đan có thể hiểu rõ hơn về Bắc Chính Hoàng, mà nếu điểm khác lạ, chắc chắn rằng Cổ Thánh Thần Hoàng hiểu hơn ai hết.
Về chuyện này, phải nhắc đến một cái cố sự ngày trước khi Bắc Chính Hoàng - Thiên Khống Thần Vương đỉnh phong, có thể duy trì bản thân đến cực hạn Thần Vương còn chưa mở ra Thần Tức, đang trên đường trở về căn cứ Thần tộc sau một trận chiến trên Đại Thiên Thần Giới.
Lúc đó, người được cử ra bảo hộ Cung Thiên Khống - danh tự cũ của Bắc Chính Hoàng - thiên chi kiêu tử trăm vạn năm có một của Bắc Chính Thần Minh cùng Cung Thiên Mị, nói là trăm vạn năm có một, đứa bé này, từ nhỏ tu luyện hồn thể song tu một đường thẳng đến Thần Vương đỉnh phong, pháp tắc cùng đạo quả đã sớm lĩnh ngộ, chính là Hoa Mộc Đan cùng sư huynh của hắn.
3 thầy trò, 1 Thần Vương đỉnh phong có thể dùng pháp tắc khi chưa mở ra Thần Tức, có thể chém giết Thần Hoàng tiểu vị, dễ dàng đối ứng Trung Thánh Thần Hoàng, và sống sót dưới sự truy sát của Thái Thượng Thần Hoàng.
Càng có Hoa Mộc Đan Thần Hoàng vấn đỉnh thiên hạ cũng là một vị vấn đỉnh chỉ sau Thiên Đỉnh Thần Hoàng - người mở ra kỉ nguyên Thần Hoàng - vốn là người thứ nhất.Và một tồn tại đã siêu việt Thần Hoàng, cũng là người của thời đại rất lâu về trước.
Cả ba có thực lực đi ngang Đại Thiên Thần Giới, chỉ là thảm cảnh xảy ra, phế đi đại não Bắc Chính Hoàng khiến hắn vốn đã từ lâu chỉ nhớ đến chứ thậm chí không hề biết được, cái tên Cung Thiên Khống, đã tùng có ý nghĩa lớn lao cỡ nào.
Hoa Mộc Đan trở thành Thần Vương kém cỏi nhất trong mắt mọi người, càng không có thực lực bảo vệ Mộng gia của Mộng Khinh Nhu đang ngày càng đi xuống.
Về vị kia, mạnh nhất, cũng là kết quả thê thảm nhất, dường như đã biến mất trên cõi đời này.
Một loạt kết quả này, là bị chôn vùi, không những Hoa Mộc Đan và Cung Thiên Khống phải thay đổi danh tự của mình để tiếp tục sống, mà thù này dường như vĩnh viễn không thể trả được và càng không dám trả.
Tồn tại kia, dưới hình hài một bé gái, hình như đã là kẻ nắm giữ tất cả!
“”Cụ thể, 2 người bọn ngươi đều đã đột phá được gông cùm của Thần Hoàng, mà ngươi là giống ta đã chọn con đường dễ hơn, gieo trồng hạt mầm đó vào trong cơ thể.Còn về Bắc Chính Hoàng, chính là đi theo con đường của sư huynh ta, tiến hành Luân Hồi, bởi vì khí tức của hắn, đến bây giờ khi ta có thời gian bình tĩnh để xem xét, là trùng với khí tức trên người sư huynh của ta!””
“”Còn có Luân Hồi?”” - Hải Vũ cảm thấy khó tin, nhưng nghĩ đến Chính Hoàng đã đi lên con đường mạnh hơn này, chính là cao hứng.
“”Khẳng định bọn người Tiên tộc kia vừa nãy khi thấy Chính Hoàng liền biết được, chắc chắn lần này sẽ không vọng động, và ngươi chú ý, thanh niên yêu dị kia, đã là Tứ - Hải””
“”A?”” - Hải Vũ chỉ có phân nửa của hạt giống đầu tiên, tự so với “”Tứ - Hải”” chính là thất sắc.
“”Bất quá, Luân Hồi nhất kiếp, chính là Tam - Địa còn muốn mạnh hơn rất nhiều, ngươi đừng lo lắng quá, mau chóng tiến vào Nhất - Đơn đi, thế càng tăng thêm cơ hội chiến thắng”” - Hoa Mộc Đan không muốn Hải Vũ vì sợ cường địch mà đánh mất ý chí chiến đấu của mình nên rất nhanh khuyên bảo.
“”Ân, chỉ mong Chính Hoàng có thể dựa vào Bắc Chính Cải Thiên Thương đối chiến người kia.””
Cả hai chợt nhận ra, đối thủ này chưa chắc họ có thể chống lại chứ đừng nói là đánh bại!
“”Chỉ còn mong chờ, ngươi nói cái kết giới này, có nên phá không?”” - Hoa Mộc Đan có chút kì lạ nói ra.
“”Ý tiền bối là sao, ai có thể phá được vào lúc này...không lẽ!”” - Hải Vũ nghĩ đến một khả năng.Lắc đầu liên hồi ý bảo không nên.
“”Vạn lần không được, ta nhớ Chính Hoàng đã nói, hắn có thể khống chế cục diện lần này, xin tiền bối cũng nghỉ cho cháu ngoại của ngài, vả lại...”” - Hải Vũ nói tới đây thì không biết lấy lí do gì...
“”Cũng cần ngài chứng hôn cho Mộng Khinh Nhu và một tiểu bối trong tộc ta...””
“”Cái này, cho ta biết tên và thiên tư trước đã, bây giờ trải qua hiểm cảnh này xong hả bàn xa hơn.”” - Hoa Mộc Đan đương nhiên chỉ vài câu đã đem tiểu bảo bối của mình bán đi.
Không ngờ, Mộng Khinh Nhu một câu nói lên làm cả 2 người giật mình:
“”Là với Chính Hoàng người kia phải không?Nếu vậy, ta nguyện ý!”” - Mộng Khinh Nhu rất ít khi chủ động như thế này.
“”Hả?Nhu nhi, có gì từ từ nói!”” - Hoa Mộc Đan tức đến vểnh lên hàng râu trắng.
Nếu thật sự là với Chính Hoàng, Hải Vũ đã không tiến thoát lưỡng nan như bây giờ...3 thân ảnh lặng yên xuất hiện trên khán đài nhìn ra quảng trường, vốn dĩ nãy giờ bên ngoài có Bát Đại Thần Vương tọa trấn, 100 phân thân của Trấn Ma Thần Hoàng cùng đại trận hộ tông tùy thời đều có thể được khởi động giám sát nhóm người Ma Thần tộc và Tiên tộc.
Bọn người này có vẻ như là đợi kết quả của cuộc giao phong bên trong kết giới mới hành động, 3 người Bắc Chính Hải Vũ, Hoa Mộc Đan và Mộng Khinh Nhu kiếm đại một chỗ trên khán đài, ngồi xuống, cả 3 nhìn qua đều có vẻ khó xử.
“”Hải Vũ, ngươi nói đây là bôi ngọc kết duyên của Bắc Chính Quân, em trai của Bắc Chính Hoàng?”” - trong tay của Hoa Mộc Đan giơ lên, chính là một vật tím tím.
Vật này thu hút ánh mắt của Mộng Khinh Nhu, nhưng là trông nàng có vẻ u oán.
Ý trung nhân của mình sắp đặt mình cho người khác, lại càng là em trai của hắn, vui thế nào?
“”Nhu nhi, ngươi nói hắn gặp ngươi ở Đại Sính, sau đó trao tặng vật này, để lại danh tự?””
“”Ân”” - Mộng Khinh Nhu bây giờ tâm tình rất tệ.
Cái này không trách được Bắc Chính Hoàng, thấy cô bé rất thích hợp làm em dâu của mình, sẵn tiện chào hỏi và đưa giùm sính lễ của Chính Quân cho nàng, kẻo lại có người cuỗm đi mất.Cũng không mảy may nghĩ mị lực của mình lớn như vậy, dù rất anh tuấn, mà càng không nghĩ tới cô bé táo bạo cả gan huyễn hóa ra một mỹ nữ dâm đãng để câu hồn khách nhân, lại như vậy dễ dàng bị chinh phục bởi mị lực của mình!
“”Thì ra từ đầu người đó không có ý gì với mình, Thần Hoàng vấn đỉnh thiên hạ?Cũng chỉ là một tên đáng ghét!”” - Mộng Khinh Nhu không có khả năng tiếp tục theo đuổi Bắc Chính Hoàng, nên liền nhanh chóng quyết định buông tha phần suy nghĩ hão huyền này.
Liệu có được?