Tam Thốn Nhân Gian

Chương 162: Chương 162: Binh sa!




Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc không dằn lòng nổi, vội mở thẻ ngọc Vạn Vật Hóa Binh Quyết ra ôn lại một lần, sau đó lấy tài liệu ra, bắt đầu thử luyện chế linh bảo.

- Trước tiên chọn cái nào đơn giản đã!

Trong mắt Vương Bảo Nhạc ánh lên vẻ mong chờ, tìm được một món linh bảo tên Phân Thủy Châu trong pháp binh phổ. Thứ này coi như loại đơn giản nhất trong linh bảo tam phẩm, nhưng dù là vậy đi chăng nữa thì cũng cần tới tận mười vạn hồi văn.

Nhìn số lượng hồi văn yêu cầu trong này, Vương Bảo Nhạc cũng phải líu lưỡi, nhưng sau khi điều chỉnh hô hấp thì vẫn thử luyện chế.

Thời gian lại trôi qua, năm ngày sau, Vương Bảo Nhạc thở dài một hơi, không thể không từ bỏ việc thử luyện chế linh bảo. Bởi vì linh bôi chế tạo linh bảo bình thường đều cần ít nhất hơn trăm viên linh thạch mới có thể linh tụ ra được.

Mà số lượng hồi văn cần có lại quá nhiều, gần như toàn bộ đều là biến hóa cao cấp trong hồi văn học, cho nên ngay cả Vương Bảo Nhạc cũng có phần đuối sức, chỉ cần sai lầm một chút thôi sẽ vỡ nát, luyện chế thất bại, mà trong giai đoạn luyện chế thứ hai thì sau khi nghiên cứu xong xuôi, Vương Bảo Nhạc phát hiện nó cũng khó hơn hẳn pháp khí.

Quan trọng nhất chính là Vương Bảo Nhạc phát hiện hồi văn của pháp khí và hồi văn của pháp bảo nhìn thì có vẻ giống nhau đấy, nhưng hắn cảm giác cả hai vẫn có điểm khác nhau, nhưng lại không nhìn ra được là chỗ nào.

- Trước kia ta đã tự mãn quá rồi, học thức của pháp binh nhất mạch thâm sâu khó dò, phải tiếp tục học tập nghiên cứu mới phải!

Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, hắn biết vấn đề lớn nhất của mình không phải ở thủ pháp, mà là những kiến thức về pháp binh cao cấp của đảo Thượng Viện mà hắn nắm giữ không cao lắm, cho nên mấy ngày tiếp theo hắn vừa liên tục đi đến học đường của Pháp Binh các để học kiến thức trong Vạn Vật Hóa Binh Quyết, vừa lên linh võng tìm tài liệu, thi thoảng lại hỏi Trần Vũ Đồng.

Hắn giống như một miếng bọt biển liên tục hấp thu học vấn pháp binh cao siêu hơn, đồng thời hắn cũng nghiên cứu cách luyện chế linh bảo tam phẩm.

Cứ thế, ngày lại qua ngày, dần dần theo lý giải của Vương Bảo Nhạc tăng cao, hắn cũng đã biết được nhiều hơn về những khác biệt giữa pháp khí và linh bảo.

- Dù là tiền bối trong học đường hay là Trần Vũ Đồng đều nói cho ta biết... Mấu chốt nhất khi luyện chế linh bảo chính là nhiệt độ và biến hóa của hồi văn... Nhưng cụ thể ra sao thì cần chính bản thân ta suy nghĩ và tìm hiểu.

Pháp binh nhất mạch có yêu cầu rất cao đối với ngộ tính và thiên phú, rất nhiều đạo lý nghe người khác nói ra thì chỉ là căn bản, cần phải tự mình tìm hiểu và ngộ ra thì mới có thể hiểu và nắm chắc được. Sau khi Vương Bảo Nhạc thử thì phát hiện mặc dù mình có hiểu được mấy đạo lý, nhưng thực ra mặt thao tác lại có vấn đề, cứ có một tầng ngăn cách trong suốt chặn lại tựa như ngắm trăng trong nước vậy.

Điều này làm cho hắn sốt ruột vô cùng, nhưng cũng hiểu rõ không thể nóng vội nhất thời, trừ phi có được cơ duyên nào đó, bằng không chỉ có thể đợi đến khi kiến thức tăng cao thì mới tự động hiểu ra, vậy nên hắn không thể không cố gắng bình tâm lại, chuyển kế hoạch luyện chế linh bảo cấp ba thành mục tiêu lâu dài.

- Nhưng không thể lãng phí thời gian được, phối phương vỏ kiếm mà chị đẹp cho mình chắc là có thể luyện được chứ nhỉ?

Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, cảm thấy pháp binh nhất mạch này càng về sau càng khó, nhưng cũng không hề nản chí, mà còn vô cùng hưng phấn, ý chí phất cao.

Vậy nên trong mấy ngày tiếp theo, hắn vừa học tập, vừa nghiên cứu phối phương linh bảo, vừa luyện chế vỏ kiếm.

Bởi vì độ thuần thục khi làm pháp khí cấp hai hoàn mỹ đã cực cao, nên lần này khi luyện chế vỏ kiếm thì những chỗ khó lúc trước đã không thành vấn đề với hắn nữa, dù là linh thạch hình kiếm hay là mớ hồi văn vô cùng phức tạp của nó, thậm chí là cả luyện thành linh bôi cũng thế, dù không tính là lưu loát, nhưng sau khi thất bại vài lần thì rốt cuộc...

Mười ngày sau, Vương Bảo Nhạc cũng đã hoàn toàn luyện chế ra được linh bôi của vỏ kiếm!

Mà phẩm chất của nó cũng vào hàng hoàn mỹ!

Nhìn linh bôi hình vỏ kiếm phát ra ánh sáng rực rỡ chói lóa trước mắt, trong lòng Vương Bảo Nhạc kích động không thôi, hắn nhận được phối phương vỏ kiếm cũng lâu rồi, nay rốt cuộc cũng hoàn thành giai đoạn thứ nhất.

- Độ khó của cái vỏ kiếm này gần với linh bảo luôn ấy chứ, Vương Bảo Nhạc vừa cảm khái vừa tĩnh tâm, bắt đầu tiến hành giai đoạn rèn, cho các loại tài liệu vào trong linh bôi, khiến cho nó cuối cùng được luyện chế thành hình.

Chẳng qua Vương Bảo Nhạc biết rõ phải nghĩ cách giải quyết điểm này, bằng không e rằng ngày sao khó mà thuận lợi tiến bước ở bước rèn này.

- Cần một trăm hạt binh sa!

Vương Bảo Nhạc thì thào, lúc trước hắn nghiên cứu phối phương thì đã thấy được phần tài liệu này, cũng đã tìm kiếm trên linh võng, nhưng dù là linh võng hay Pháp Binh các đều không hề có binh sa trong danh sách tài liệu.

Thậm chí hắn còn đi hỏi cả Tạ Hải Dương, nhưng đối phương chưa từng nghe nói tới thứ đó, e rằng loại binh sa này là một trong những loại tài liệu mà đến nay liên bang cũng chưa phát hiện ra. Muốn có được nó thì chỉ có thể đi tìm chị gái trong mặt nạ mà thôi.

Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc bèn lấy mộng chẩm ra, trực tiếp bước vào trong mộng cảnh để hỏi han.

Lúc này chị gái trong mặt nạ màu đen đó không làm khó Vương Bảo Nhạc nữa, như thể đã biết chắc là Vương Bảo Nhạc nhất định sẽ đến hỏi vậy, sau khi Vương Bảo Nhạc nói xong thì trên mặt nạ lập tức xuất hiện đáp án.

Nhưng Vương Bảo Nhạc xem xong thì trên mặt xuất hiện vẻ nghi hoặc.

- Phối phương binh sa? Chẳng lẽ binh sa này không phải tài liệu mà là pháp khí sao?

Vương Bảo Nhạc kinh ngạc xem lại thật kỹ, vẻ mặt dần trở nên vô cùng đặc sắc, binh sa này đúng là tài liệu, nhưng cần phải luyện chế ra, còn phần tài liệu cần có để luyện chế binh sa phần lớn đều khá bình thường, tài liệu chính còn đơn giản hơn, ấy chính là linh thạch bảy màu.

- Sao ta cứ cảm thấy đây là chuyên môn chuẩn bị cho mình thế này?

Vương Bảo Nhạc có phần chần chờ, nhìn mặt nạ với vẻ nghi hoặc, sau đó cúi đầu tiếp tục nghiên cứu phối phương ở trên đó.

Dựa theo cách giải thích trên đó thì binh sa là một loại linh tài cực kỳ đặc biệt, lại có được linh tính, một khi luyện chế ra được thì bản thân nó sẽ ẩn chứa một số sức mạnh kỳ lạ.

Tác dụng của nó chính là kích phát toàn bộ tiềm lực ẩn chứa bên trong pháp khí ra, lấy được hiệu quả thần kỳ, nhưng vẫn có tỷ lệ thất bại nhất định, trong quá trình dung hợp thì phải khống chế chuẩn xác.

Còn cách luyện chế binh sa thì chính là trước tiên phải luyện những tài liệu cần thiết thành dịch, sau đó lập tức ngâm linh thạch bảy màu ở trong đó, khiến cho nó hấp thu và nguội đi, tiếp theo khắc hồi văn ở trong phối phương lên linh thạch, hồi văn này khá đặc biệt, trước kia Vương Bảo Nhạc chưa từng thấy qua bao giờ.

Dựa theo những gì trên mặt nạ nói thì hồi văn này sẽ khiến lt thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một hạt nhỏ.

Đây chính là binh sa.

Tuy có phần do dự, nhưng Vương Bảo Nhạc suy nghĩ xong thì vẫn quyết định thử xem, vậy nên sau khi rời khỏi mộng cảnh thì hắn lập tức đi mua một lượng lớn tài liệu cần thiết để luyện chế binh sa, bắt đầu luyện chế.

Đối với Vương Bảo Nhạc mà nói thì nếu như màng tới tiêu hao thì luyện chế binh sa không có gì khó hết, dù là luyện thành dịch hay khắc hồi văn đều vô cùng thuận lợi, thế là hắn nhanh chóng luyện chế ra được hạt binh sa đầu tiên.

Vương Bảo Nhạc đặt hạt binh sa này vào trong lòng bàn tay giơ lên sát mắt, nhìn ngắm cả buổi trời, hạt binh sa này đen thui, nhìn không ra điểm khác lạ gì, nếu như không biết thì còn tưởng rằng nó là một hạt cát bình thường ấy chứ.

- Thứ này thật sự thần kỳ như chị gái mặt nạ đã nói sao?

Vương Bảo Nhạc thì thào một câu, thu hồi hạt binh sa này rồi tiếp tục luyện chế.

Dần dần, khi Vương Bảo Nhạc đã luyện chế ra được một trăm hạt binh sa thì hắn cũng phải cảm thấy kinh hãi với chi phí phải bỏ ra để luyện chế nó, phải biết rằng đây chính là linh thạch bảy màu đấy, nếu đổi lại là kẻ khác, để luyện chế một trăm hạt này thì phải bỏ ra một con số khổng lồ, dù là hắn thì mấy ngày nay vừa phải luyện linh thạch, vừa luyện chế binh sa, bù đầu bù cổ, mệt lả người không hơi đâu làm chuyện khác nữa.

- Đây chính là một trăm viên linh thạch bảy màu đấy, mong là chúng nó thật sự có hiệu quả thần kỳ.

Lúc này thấy binh sa của mình đã luyện xong, trong mắt Vương Bảo Nhạc lóe lên, lấy linh bôi vỏ kiếm của mình ra, bắt đầu dung nhập vào và rèn nó dựa theo trình tự viết trên phối phương.

Theo từng món tài liệu quý giá bị Vương Bảo Nhạc dung nhập vào trong, chẳng mấy chốc đã có một vỏ kiếm màu lam dần dần hình thành trong lò luyện trước mặt Vương Bảo Nhạc.

Lại có một cỗ uy áp của pháp khí vượt xa cấp một hoàn mỹ phát ra từ đó, Vương Bảo Nhạc cảm thụ xong thì hai mắt sáng lên.

- Vẫn chưa hoàn toàn thành hình mà đã có linh uy như vậy rồi!

Vương Bảo Nhạc vừa mong chờ vừa tập trung bỏ những loại tài liệu khác nào, sau đó ánh mắt của hắn lóe lên, trong nháy mắt khi vỏ kiếm sắp hình thành thì hắn chợt giơ tay phải lên, ném hết một trăm hạt binh sa vào bên trong.

Ngay khi chạm vào vỏ kiếm thì đám binh sa này lập tức vỡ tan, trở thành vô số sợi tơ đen nhánh, cố gắng dung hợp cùng vỏ kiếm.

Tâm thần của Vương Bảo Nhạc chấn động, tu vi bộc phát, linh lực tản ra, dồn hết tâm trí vào đó, điều khiển những sợi tơ đen do binh sa hóa thành, khiến chúng nó dung nhập từ từ vào bên trong vỏ kiếm, quá trình này rất chậm, Vương Bảo Nhạc cũng không dám phân tâm.

Thời gian dần trôi qua, chẳng mấy chốc mà đã qua ba canh giờ, Vương Bảo Nhạc mướt mồ hôi, nhờ hắn cẩn thận từng chút một điều khiển những sợi tơ đen do binh sa hóa thành hoàn toàn dung nhập vào bên trong vỏ kiếm, thậm chí theo như hắn thấy thì những sợi tơ đen kia đã xuyên thấu và bao trùm lên những tài liệu trên vỏ kiếm, chạm tới linh bôi.

Nhưng ngay khi chúng chạm tới linh bôi thì đám hồi văn phức tạp bên trên lại đột nhiên phát sáng, giống như bị kích phát trở nên sống động, thế mà lại tự động chạy dọc linh bôi, chen lấn với nhau, tựa như muốn đi chạm vào hơn một trăm đạo sơ đen đó!

Thậm chí chúng còn tranh giành và bắt đầu thôn phệ và dung hợp lại với nhau!

Cảnh này khiến cho Vương Bảo Nhạc trợn to hai mắt, thất thanh kêu to.

- Chuyện gì thế này!

Thân thể của Vương Bảo Nhạc run lên, bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ, cho nên quá trình điều khiển bị đánh gãy, khiến cho hơn một trăm đạo tơ đen kia đồng loạt đứt đoạn, tiếp theo ngay cả võ kiếm cũng tan ra.

Vương Bảo Nhạc đứng bật dậy, dụi mắt một lúc, sau khi xác định mình không nhìn lầm thì hô hấp của hắn trở nên dồn dập, hai mắt sáng rực lên.

- Thật sự hữu dụng!

Hắn hưng phấn, lập tức bắt đầu luyện chế lại linh bôi của vỏ kiếm và binh sa. Mười ngày sau, dưới sự nỗ lực quên ăn quên ngủ của hắn, rốt cuộc hắn cũng chuẩn bị xong xuôi tất cả, không chút chần chờ, lập tức bắt đầu luyện chế vỏ kiếm. Cũng như mười ngày trước vậy, ngay trước khi vỏ kiếm sắp hình thành thì hắn ném binh sa vào, dốc sức điều khiển.

Lần này hắn đã chuẩn bị tâm lý rồi, nên dù hắn vẫn rất giật mình khi nhìn thấy đám hồi văn kia như sống lại, tiếp tục ganh đua thôn phệ giành tư cách dung hợp với những đạo tơ đen kia, nhưng cũng giữ vững tâm thần, quan sát thật kỹ, dần dần, những hồi văn đang liên tục dung hợp và thôn phệ kia cuối cùng tạo thành một trăm đường hồi văn mà trước nay hắn chưa từng trông thấy.

Chúng nó nảy lên, sau khi chia nhau hấp thu một trăm đạo tơ đen kia thì vỏ kiếm lập tức phát ra ánh sáng rực rỡ vô cùng chói mắt, ngay cả dung lô cũng rung lên, Vương Bảo Nhạc giật mình lập tức lùi lại, tay phải giơ lên cách không trảo một cái.

Lập tức có một đạo lam quang lóe lên, vỏ kiếm trực tiếp bay ra khỏi lò, lơ lửng trước mặt Vương Bảo Nhạc, vỏ kiếm lắc lư, phát ra một cỗ uy áp vượt xa cấp một, thậm chí ở mức độ nào đó thì nó còn lớn hơn cả cấp hai hoàn mỹ nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.