Lam Tiểu Xuyên đột nhiên cảm giác mình gần đây nhân phẩm đại bạo phát, vận may ào ào đến có chặn cũng không chặn nỗi! Nhất lộ hướng nam thế mà lại ở cùng thành phố với mình, thậm chí là đang ở Công viên D cách nơi mình không xa, loại chuyện này anh ấy chắc sẽ không nói đùa đâu nhỉ!
Hầu như mỗi ngày chỉ cần nghĩ tới việc cuối tuần này có thể gặp mặt Nhất lộ hướng nam, Lam Tiểu Xuyên sẽ lập tức lộ ra vẻ mặt phơi phới. Thẳng đến tối thứ sáu, cậu mới ý thức được một vấn đề quan trọng —— Nhất lộ hướng nam vẫn luôn nghĩ rằng cậu chính là anh trai Lam Sơn Hồng Diệp nha!
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Xuyên mới chậm rãi đến cọ lên người anh hai đang xem văn kiện, ngọt ngào gọi một tiếng: “Anh ơi ——”
Lam Phong buông đồ trên tay xuống, đưa tay xoa xoa đầu Lam Tiểu Xuyên, chờ cậu nói tiếp.
“Chiều ngày mai anh có rảnh không ạ?”
“Có, làm sao vậy?”
“Em cùng Lữ Bắc, ực, là Nhất lộ hướng nam đã hẹn gặp mặt tại quán cà phê gần nhà, anh ấy tặng sách mới cho em, anh hai đi cùng em được không?”
“...... Ừm.”
....................
Thế là chiều hôm sau, Lữ Bắc tới quán cà phê trước ngồi đợi, trong chốc lát đã nhìn thấy hai người một trước một sau đi tới phía mình...... Hỏng bét! Tối hôm qua hắn chỉ nói với Lam Sơn Hồng Diệp là trên tay hắn sẽ cầm quyển kia làm ám hiệu, lại nhất thời chủ quan quên hỏi cách nào xác nhận đối phương......
Lúc sau hỏi một chút hắn mới biết, nguyên lai người phía trước nhìn thành thục ổn trọng chính là Lam Sơn Hồng Diệp, cậu bé dáng người nho nhỏ phía sau là em trai của y.
Lữ Bắc không tránh khỏi chú ý cậu bé phía sau kia nhiều hơn vài lần, chỉ thấy vẻ mặt cậu đối với mọi thứ xung quanh hết sức hiếu kỳ, ánh mắt cứ nhìn tới nhìn lui chuyển động không ngừng, chớp mắt một cái lại bắt đầu cẩn thận nghiên cứu sàn gỗ dưới chân.
Sau khi ba người chào hỏi lẫn nhau, Lữ Bắc đem sách đưa cho Lam Sơn Hồng Diệp, liền gọi nhân viên phục vụ cho hắn thêm hai ly cà phê. Hắn bưng cà phê của mình lên nhấp một ngụm, đảo mắt liền nhìn thấy em trai Lam Sơn Hồng Diệp cầm quyển sách mà lúc nãy hắn đã đưa cho y, đôi mắt cậu nhóc vẫn luôn chăm chú nhìn cuốn sách kia...... So với Lam Sơn Hồng Diệp khi nhận được sách chỉ nhẹ nhàng cảm ơn một tiếng, thì em trai y lại giống với cái người nói rất thích văn của hắn hơn.
May mắn là hai người bọn họ cũng có chung đề tài để trò chuyện với nhau, tán gẫu giết thì giờ dù không giống trên mạng có thể tùy ý nhưng không hề xuất hiện sự tẻ nhạt. Trong lúc nói chuyện, Lữ Bắc được biết Lam Sơn Hồng Diệp tên thật là Lam Phong, có điều...... Lam Tiểu Xuyên là ai?
Nghĩ đến đại thần thích bán manh trên mạng kia, trong hiện thực lại nghiêm túc đứng đắn như vậy, Lữ Bắc làm bộ lơ đãng đưa mắt nhìn cậu bé ngồi cạnh Lam Phong...... Một lần nữa bốn mắt nhìn nhau! Thấy ánh mắt đối phương nhanh chóng trốn tránh, Lữ Bắc giống như hiểu ra cái gì. Cảm thấy hơi buồn cười, không biết hai anh em nhà kia đang muốn làm gì......
–
Thế là Tiểu Xuyển đã bị lộ ngay trong lần đầu gặp mặt =)) Bởi người ta có câu, có một số người rất ít khi làm chuyện xấu, nhưng khi đã làm thì liền bị lộ haha. Này thì giả trang bán manh trên mạng quyến rũ người khác